Lửa đỏ trên người Hàn Sâm tuôn ra, khiến đám trùng đang lao về phía Vương Vũ biến thành tro. Vương Vũ miễn cưỡng đứng lên nhưng vết thương trên đùi quá nghiêm trọng nên sức chiến đấu cũng giảm đi nhiều.
Trần Hổ cũng kêu thảm một tiếng, che mặt ngã ra đất. Hàn Sâm cũng bắn một tia lửa tới, cứu Trần Hổ.
Nhưng dù sao năng lực của một mình Hàn Sâm cũng có hạn, chỉ cứu được một hai người chứ không thể cứu cả đám được.
"Bảo Nhi, thu những con trùng này lại!" Hàn Sâm kêu lên với Bảo Nhi nhưng con bé không động đậy, nằm trên lưng hắn nhìn về một phía, có vẻ đang nhìn cái gì đó.
Hàn Sâm thấy Bảo Nhi không động đậy thì cũng lo lắng, hắn muốn trốn thì không khó, nhưng nếu tiếp tục thế này thì đám Trần Hổ sẽ mất mạng mất.
Đến áo giáp thần huyết mà Lâm Vi Vi mặc cũng bị cắn rách rất nhiều, không biết có thể kiên trì bao lâu nữa.
Bảo Nhi thì vẫn ngẩn người nhìn về phía xa xa như trước, không hề có ý triệu hồi hồ lô.