"F*ck, Cao Nhiên, ông nội anh, anh chơi khăm em à?" Lần này đến phiên Chu Linh Linh nổi giận.
"Ha ha." Cao Nhiên đắc ý cười to.
Đôi bàn tay trắng như phấn của cô đánh lên lồng ngực dày rộng của anh ta. Cao Nhiên không tức giận, anh ta ôm lấy Chu Linh Linh xoay một vòng tại chỗ, dường như không nén nổi sự kích động trong lòng.
Dù Chu Linh Linh không nói rõ ràng, nhưng hiển nhiên sau khi chắp ghép lại, ý cô là muốn hẹn hò với anh ta. Một đôi quen nhau từ cấp ba, vòng đi vòng lại mất bảy năm… cuối cùng cũng quay trở lại điểm xuất phát. Ai nói chỉ có Tần Sở và Hoắc Miên lãng phí bảy năm, Cao Nhiên và Chu Linh Linh cũng vậy, thời gian là thứ thử thách lòng người nhất. Vì vậy hai người họ trải qua bao nhiêu chuyện như thế, cuối cùng mới thấy rõ tình cảm của bản thân…
Rạng sáng ba giờ rưỡi…
Đêm lạnh tuyết lớn bay tán loạn, Cao Nhiên và Chu Linh Linh ôm nhau hôn say đắm trước cửa khu chung cư.