"Hộc, hộc..."
Sylvia chạy trốn giữa đống phế tích, cố gắng tránh né kẻ địch, chiến đấu cấp bậc thế này đối với cô mà nói là quá sớm, cô gần như không thể giúp gì được, Fordring đang kéo dài thời gian, cô không dám lãng phí cơ hội y giành cho mình.
Chạy một lúc lâu tới mức phổi đau nhói, Sylvia ngừng lại, chống đầu gối thở dốc.
Ù ù!
Đột nhiên, gió mạnh nghiêng trời lệch đất quét tới, áp lực gió do Aynur phát ra càng lúc càng mạnh, Sylvia thầm kinh hãi, phạm vi bao trùm quá lớn khiến cô không có chỗ trốn, chỉ ngơ ngác đứng yên một chỗ, ngẩng đầu nhìn lên, mắt mở trừng trừng thấy gió lốc nhanh chóng tới gần mình.
Đúng lúc này một bộ giáp Đằng Xà lao vút tới, phần trước áo giáp tách ra, kéo Sylvia vào trong, ngay sau đó gió lốc quét ngang nơi này, áo giáp và vô số sắt thép lẫn đất đá từ phế tích cùng bay lên rồi văng ra ngoài cả trăm mét.