Từng linh kiện một được mài giũa ra rất nhanh rồi lắp ráp lại. Sau khi được hàn lại với nhau, mọi người đều nhận ra đây là hình ảnh ban đầu của chi giả. Điều đáng kinh ngạc hơn chính là từ đầu đến cuối, Hàn Tiêu không hề tạo ra một linh kiện dư thừa nào, cũng không lãng phí dù chỉ một chút thời gian. Điều này chứng minh anh thực sự nghĩ ra mọi thứ chỉ trong vòng hai phút đồng hồ.
"Ui má ơi, đừng nói là sẽ chế tạo ra được thật đấy chứ?"
Ông Lữ lẩm bẩm nói khiến Lữ Thiến trừng mắt nhìn, quả nhiên ông nội mình không có ý tốt mà!
Nhận ra được sự ngạc nhiên của những người xung quanh, Hàn Tiêu suýt thì bật cười. Bản vẽ đã có sẵn rồi, muốn thua cũng phải có kỹ thuật mới thua được đấy.
[Bạn đã chế tạo ra chi giả mô phỏng sinh vật - cánh tay trái (loại máy móc động lực), nhận được 2000 điểm kinh nghiệm.]
[Mô phỏng chi giả sinh vật - cánh tay trái (loại máy móc động lực): vật phẩm đặc biệt, mô phỏng khung xương với độ chân thực cao, sử dụng động lực máy móc phối hợp với dây cáp, các vị trí nối cũng có thể tự do điều chỉnh hình dạng, độ phù hợp với bộ phận tàn tật là hoàn hảo, mềm mại không gây tổn thương đến da, khả năng chống chịu mài mòn siêu cấp!]
Một khung xương chi giả bằng kim loại sáng bóng đã được Hàn Tiêu chế tạo ra trong hai giờ ba mươi ba phút.
Những người ngồi đây đều là người trong nghề, hình dạng của chi giả rất phù hợp với động lực học cơ thể người. Những linh kiện máy móc tinh vi, cáp nối, cùng với pin dung lượng lớn để cung cấp động lực, cánh tay sáng choang mới tinh này khiến tất cả đều rung động.
Thật sự là hoàn thành rồi!
Lữ Thiến che chiếc miệng nhỏ, đôi mắt chớp chớp liên tục, cô đúng là không thể tưởng tượng nổi điều này. Ngay lúc này, một suy nghĩ bật ra trong đầu cô: Nhặt được của báu rồi!
"Chỉ cần thêm một lớp da làm từ Silicon bao phủ bên ngoài khung xương là không ai nhận ra đây là cánh tay giả đâu ạ."
Hàn Tiêu lên tiếng giới thiệu.
"Đừng nói nhảm, mau thử đi đã."
Ông Lữ nuốt nước miếng, mặc dù đúng là Hàn Tiêu đã làm ông kinh ngạc, thế nhưng quyền chủ động hiện nay vẫn nằm trong tay ông bạn tốt lâu năm của mình, ông vẫn có niềm tin mình có thể đuổi Hàn Tiêu đi.
Ông Cao cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cầm cánh tay giả mô phỏng kia lên đánh giá. Vừa nhìn, ông lập tức cảm thấy thích thú, chi giả vừa tiếp xúc vào chỗ tay cụt đã mang lại một cảm giác rất dễ chịu, không hề ma sát mạnh với làn da như những loại chi giả khác. Sự dễ chịu này hệt như khi sa vào một tấm bọt biển vậy, vừa dễ chịu lại vừa ôm khít hoàn toàn. Trước đây, ông không thích đeo chi giả vì nó ảnh hưởng tới cử động của ông, nhưng chi giả mô phỏng sinh vật mà Hàn Tiêu vừa chế tạo ra lại hoàn toàn không có hạn chế như vậy. Thậm chí khi đung đưa nhẹ, nó còn cho ông cảm giác như khi cánh tay vẫn còn, ông vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Sự co giãn của dây cáp giúp cho việc dùng tay giả để hoàn thành một động tác của ông trở nên dễ dàng và không tốn sức.
Hoàn hảo!
Chỉ hai chữ này mới có thể biểu đạt được cảm nhận bây giờ của ông.
"Ông thấy thế nào, thứ đồ chơi này có được không hả?"
Ông Lữ bình tĩnh uống rượu. Mọi thứ đã nằm trong lòng bàn tay ông rồi, bây giờ đến lúc ông phát huy đấy ông bạn già.
Lữ Thiến lo lắng nhìn sang ông Cao, cô chỉ sợ ông nói ra một chữ "Không".
Ông Cao hiện giờ đang bối rối.
Một bên là yêu cầu của bạn tốt, một bên là cảm nhận cá nhân, cuối cùng thì cái nào mới quan trọng đây?
Vấn đề này vốn dĩ không cần phải cân nhắc.
"Thứ này khá lắm đấy, tôi rất hài lòng!"
Ông Lữ phun rượu ra bốn phía, sặc đến độ ho sù sụ, thở hổn hển trừng mắt với ông Cao.
Đã bảo là đồng đội cơ mà?! Sao không đúng bài vậy hả!
"Nếu ông thích thì tặng ông ạ."
Hàn Tiêu không hề ngạc nhiên.
Ông Cao gật đầu: "Nhân tình này tôi sẽ nhớ kỹ."
Ông Lữ sợ đến ngẩn cả ra. Cái này không phải là dùng nguyên vật liệu nhà tôi à? Nói đến nhân tình thì cũng phải là nhân tình của tôi mới đúng! Mượn hoa hiến Phật như thế cậu hỏi tôi chưa hả?
"Vậy cháu có thể ở lại đây không ạ?"
Hàn Tiêu như cười như không.
Mặt ông Lữ khi xanh khi đỏ, bây giờ chỉ có thể nhắm mắt nhận người thôi. Sau đó ông quay người lên cầu thang, coi như mắt không thấy tâm không phiền rồi thốt ra câu nói không cam lòng: "Hừ, ở lại thì ở lại đi, tôi xem cậu có thể ở lại đây được bao lâu."
Lữ Thiến nhảy cẫng lên, cô vui vẻ quơ quơ nắm tay nhỏ.
Thấy chuyện đã tới đây, ông Cao cười với Hàn Tiêu rồi vẫy tay rời đi. Sau khi ra khỏi ngõ nhỏ, ông ngồi lên một chiếc xe chống đạn màu đen chờ ở đó đã lâu.
Tài xế cung kính đưa cho ông một chiếc điện thoại đã được mã hóa. Ông gọi một cú điện thoại, khí thế của ông lúc này lập tức biến đổi, trở nên uy nghiêm vô cùng, so với ông lão hiền hòa khi nãy thì cứ như hai người. Ông trầm giọng: "Đối tượng Số 0 được Manh Nha treo giải thưởng đã lén lút tới Tây Đô, tọa độ... Để cho người của phòng tình báo theo dõi chặt chẽ vào, ta và mục tiêu đã có tiếp xúc trong thời gian ngắn, đề nghị thăm dò bằng hình thức ôn hòa, nếu không cần thiết thì không được sử dụng biện pháp mạnh."
Phản đồ của tổ chức Manh Nha từ xưa tới nay luôn là một thứ tồn tại được cả sáu nước cực lực lôi kéo. Nhờ chúng, bọn họ sẽ biết được tin tình báo của tổ chức này. Đáng tiếc những kẻ phản bội chạy trốn từ xưa tới nay đều chỉ là con tôm cái tép. Thế nhưng hiện nay, Hàn Tiêu là kẻ phản bội đã chạy trốn khỏi Manh Nha duy nhất được treo thưởng, có lẽ người này nắm được những tình báo quan trọng. Vì cân nhắc tới khả năng này, ông quyết định thăm dò cẩn thận trước đã.
...
Hàn Tiêu không nhìn theo nữa.
Biểu hiện của mình hẳn sẽ khiến ông ta cảm thấy tính uy hiếp không đáng ngại, như vậy sẽ tạo ra cơ sở tốt đẹp với sự tiếp xúc của đôi bên.
Vào tiệm sửa chữa cơ khí này sẽ mang lại ba điểm tốt, đầu tiên là có được kiến thức cơ bản của hệ cơ giới một cách hoàn chỉnh được ông Lữ cất giữ, tiết kiệm được thời gian tìm kiếm tri thức nghề nghiệp ở khắp nơi.
Điểm tốt thứ hai là tiệm sửa chữa sẽ là nơi ẩn thân của anh, giúp anh trốn tránh sự truy sát của tổ chức Manh Nha. Tổ chức Manh Nha có thám tử ở cả sáu nước lớn, thế nhưng tiệm sửa chữa này là một trong số những nơi ít ỏi mà chúng không nắm rõ. Cho dù kẻ địch có thực sự đuổi giết tới đây thì trời sập cũng có người đỡ lấy. Sức chiến đấu của ông Lữ tính sơ sơ cũng có thể đánh cả tá Hella của thời điểm hiện tại. Đừng trông ông lão cà lơ phất phơ như vậy mà nhầm. Trên thực tế, ông ta có sức chiến đấu rất mạnh mẽ, là một trong số ít các siêu năng giả cấp D ở Hải Lam Tinh. Trong hành tinh tân thủ phiên bản 1.0, người mạnh nhất cũng chỉ tới cấp C, như vậy đã đủ để xưng vương xưng bá rồi, dù đặt ở vũ trụ thì cũng được tính là kẻ mạnh rồi.
Hệ cơ giới được xếp vào hàng hệ thống siêu năng, hệ này có một lý luận nổi tiếng: "Nếu như máy móc căn cứ tố chất của người bình thường để làm cực hạn chịu đựng, vậy thì sẽ khiến cho hơn chín mươi phần trăm các phát minh bị kìm hãm", "Chỉ có cá thể mạnh mẽ mới có thể sử dụng máy móc mạnh mẽ". Cùng với sự phát triển theo thời gian, phạm vi giới hạn sử dụng máy móc của hệ cơ giới sẽ ngày càng khắc nghiệt hơn. Một số máy móc cao cấp sẽ chỉ dành cho cơ giới sư, bốn hệ còn lại không thể sử dụng được.
Phong cách của hệ cơ giới không phải lúc nào cũng là ôm súng to, khiêng cự pháo, mặc cơ giáp lúc đánh nhau. Các cơ giới sư cao cấp sẽ sử dụng các loại máy móc khác nhau để làm chiến thuật nòng cốt cho bản thân. Họ có thể tạo ra nhiều hình thức chiến đấu như thiên về tấn công hoặc thiên về khống chế, cũng có thể là ám sát, phòng ngự hoặc viễn trình, hoặc có thể tạo ra đại quân người máy, đội pháo súng hỏa lực cực mạnh, chiến sĩ cơ giáp, hay những cơ giới sư sử dụng vũ khí lạnh công nghệ cao cận chiến. Đồng thời họ có thể tạo ra hình ảnh giả lập, xây dựng lô cốt, thậm chí có cả những người tự cải tạo bản thân thành máy móc. Thực sự có rất nhiều khả năng và hình thức chiến đấu cho cơ giới sư lựa chọn.
Trong tư liệu chính thức mà "Tinh Hải" công bố, cơ giới sư được giới thiệu như sau: "Thông thạo sử dụng vũ khí máy móc trong tác chiến, có năng lực lắp ráp tốc độ cao, khả năng tác chiến toàn diện cực cao."
Trong đó, từ ngữ quan trọng nhất chính là "lắp ráp tốc độ cao", sau khi học được "Kỹ thuật nén vật chất mật độ cao", "Kỹ thuật không gian sơ cấp" thì cơ giới sư có thể ép gọn vũ khí lớn thành một mảnh kim loại cỡ ngón tay để mang theo bên mình bất cứ lúc nào. Trong khi chiến đấu, họ có thể lập tức khiến cho những vũ khí được ép gọn trở về hình dáng ban đầu trong chớp mắt.
Sức mạnh là thước đo năng lượng của hệ dị năng, là lực công kích của hệ võ đạo, là suối nguồn ma lực của hệ ma pháp, là lò phản ứng tinh thần lực của hệ niệm lực. Tất nhiên nó cũng không phải thứ dùng để trang trí với hệ cơ giới. Khi sức mạnh đạt tới một mức nhất định, nó có thể được sử dụng thay cho hai tay, máy tiện hoặc thay cho tác dụng của các loại thiết bị khác. Trong chiến đấu, chỉ cần nguyên vật liệu không cạn kiệt là cơ giới sư có thể nhanh chóng chế tạo ra máy móc mới bằng tốc độ cực nhanh, từ đó vũ khí của hệ cơ giới sẽ không bao giờ hết. Đương nhiên, yêu cầu tiên quyết là phải học được "Tháo lắp trong tích tắc" và một vài tri thức nghề nghiệp khác.
Cột item của game thủ là một thứ có trọng lượng thực, chỉ có hệ cơ giới và hệ ma pháp mới có thể có được cột item dạng không gian, ngoài ra còn có dị năng giả không gian cực kỳ hiếm có cũng có năng lực này.
Điểm tốt thứ ba và cũng là quan trọng nhất là tiệm sửa chữa cơ khí này có liên quan tới tình tiết của cốt truyện ẩn giấu, có thể nhận được một số bản vẽ thần khí trong giai đoạn đầu của hệ cơ giới.
Trong tương lai, ông Lữ sẽ rời khỏi tiệm sửa chữa, để lại một vali được khóa mã, trong đó chứa đựng các bản vẽ đã được ông nghiên cứu trong nhiều năm. Ông sẽ giao vali này cho Lữ Thiến để cô chuyển giao nó cho cha mình là Lữ Thừa. Lữ Thừa thuộc thế lực quân phiệt lớn của những kẻ lang thang, quan hệ giữa ông Lữ và con trai mình luôn trong trạng thái rất căng thẳng.
Kiếp trước, có một game thủ hệ cơ giới đã phải làm nhiệm vụ phức tạp tới mấy chục nhiệm vụ nhánh, cuối cùng mới nhận được mật mã để mở vali, sau đó lại vất vả trăm bề để gom góp được vật liệu. Sau khi chế tạo xong, người này nhận được hồi báo rất nhanh chóng, sức chiến đấu tăng vọt, lập tức trở thành bá chủ PK, kỷ lục là thắng ba mươi tám trận liên tiếp, thậm chí có lần ba game thủ khác hệ có cùng cấp bậc xông lên đánh hội đồng nhưng vẫn bị người kia dập cho tơi tả.
Mấy bản vẽ kia chính là thần khí giai đoạn đầu của hệ cơ giới, hơn nữa, Hàn Tiêu hoàn toàn không cần phải chạy mấy chục vòng làm nhiệm vụ phức tạp.
Anh biết mật mã ngay từ đầu rồi!
Cốt truyện ẩn là một nhiệm vụ mang tính cạnh tranh, mặc dù chỉ có một người có khả năng hoàn thành và được vật phẩm trong rương, nhưng những game thủ khác sau khi làm nhiệm vụ cũng sẽ biết được mật mã. Vậy nên, sau này có người đã đăng bài tường thuật chi tiết trên diễn đàn, Hàn Tiêu biết được thông tin nhờ vậy.
Chuyện ông Lữ để lại vali được khóa mã là chuyện về sau, Hàn Tiêu hiện nay phải tiếp cận, giữ gìn quan hệ trước đã, gần quan được ban lộc mà.
Vì mấy món thần khí kia, đáng lắm!
"Để tôi nói về đãi ngộ của học việc cho cậu biết nhé, tiền lương là một nghìn, bao ăn bao ở, trên tầng hai có phòng trống, công việc bình thường là sửa chữa máy móc và hoàn thành đơn đặt hàng của khách, được chứ?"
Lữ Thiến nơm nớp lo lắng nhìn Hàn Tiêu, thấy được bản lĩnh của anh, cô sợ mức tiền lương kia sẽ làm anh nổi giận quay đầu bỏ đi, nhưng bây giờ cô thật sự không có dư tiền.
"Tôi đồng ý với đãi ngộ này."
Lữ Thiến mừng rỡ, cô rất có thiện cảm với Hàn Tiêu.
Tầng hai là phòng khép kín, có phòng khách, nhà vệ sinh, bếp và vài căn phòng ngủ.
Lữ Thiến đưa Hàn Tiêu tới phòng ngủ của anh, ở đây có một chiếc giường tầng chưa được trải đệm chiếu, một tủ đựng quần áo, một giá sách và một bàn làm việc cỡ nhỏ.
"Đây là phòng của cậu."
Lữ Thiến giao chìa khóa phòng cho Hàn Tiêu và nhiệt tình giúp anh quét dọn phòng.
Một nghìn tiền lương cũng chưa chắc đã đủ được tiền ăn trong một tháng, Lữ Thiến không thể hài lòng hơn về Hàn Tiêu, tìm ở đâu nhân công giá rẻ mà lại chất lượng cao như thế này được cơ chứ. Nhóc con này chắc là không thông minh lắm, mình phải đối xử thật tốt với cậu ta, không thể để cậu ta chạy mất được.
Hàn Tiêu dở khóc dở cười, người đến xin việc như anh còn không lo lắng, vậy mà chủ cửa hàng lại dè dặt như giẫm trên băng mỏng, chuyện gì thế không biết?