Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Karen U Fan

No Name.u

"When a human tries to become a god, their can only be one outcome." ---------------------------------- As I opened my eyes, I was greeted with a disorienting sight. I found myself lying on a cold, metal bed, my limbs tightly bound to it. The feeling of numbness that had overtaken my arms and legs was overwhelming, and I struggled to regain any semblance of control over my body. As I looked up, I noticed multiple blindingly bright light bulbs arranged in a grid pattern on the ceiling, casting an eerie glow throughout the room. It was a sight that had become all too familiar to me over time, and yet it never failed to fill me with a sense of dread. I couldn't remember how long I had been trapped in this sterile, white room, but it felt like an eternity. My memories were hazy, my mind clouded by the constant barrage of experiments and tests that I was subjected to on a daily basis. I had lost track of time, lost track of the days and weeks that passed me by. All I knew was that I was a prisoner, a mere puppet in the hands of my captors. The experiments were brutal, each one more invasive than the last. They probed and prodded at my body, searching for answers that I didn't have. I was a lab rat, a subject for their twisted experiments, and there was nothing I could do to stop them. The pain was excruciating, but I had learned to bear it with a stoic resolve. I had no choice but to endure it, to survive in this hellish existence for another day. I had no idea what lay beyond the sterile walls of my prison anymore. The outside world felt like a distant memory, a dream that I couldn't quite grasp. I was cut off from the rest of humanity, isolated in my own personal hell. The only contact I had with the outside world was the occasional visit from my captors, who would come in to administer more tests and take samples from my body. They treated me like an object, not a person, and it was a dehumanizing experience that had left me feeling like a shell of my former self. I had no free will, no autonomy. I was a puppet, a tool to be used and discarded at will. At least, that's what they wanted me to believe. But deep down, I knew that there was still a spark of humanity within me, a will to survive and fight back against my captors. It was a small glimmer of hope, but it was enough to keep me going, to give me the strength to endure another day of torture and pain. ---------------------------- Get ready for a hell of a Roller costar plot. Remember to thank me later...…
Dlustery · 1.1K Views

Kế hoạch theo đuổi vợ yêu

Tề Tiểu Tô nghèo rớt mùng tơi, ăn nhờ ở đậu bị một Hệ thống thông minh dũng mãnh đập trúng. Kể từ đó cô bắt đầu bật chế độ hack, diệt cặn bã, đi lên đỉnh cao của đời người sao? Không! Vì chủ nhân của hệ thống này có phải là cô đâu!!! Vị Thiếu soái nào đó đi ra đây, cô cam đoan không đánh chết anh ta!!! Tề Tiểu Tô số nhọ bị một tên nghiện giết chết, may thay cô được Hệ thống Tiểu Nhất cứu giúp sống lại về năm 17 tuổi. Tề Tiểu Tô nhiệt huyết dâng trào, quyết tâm thay đổi cuộc sống của mình, nhưng, điều đầu tiên phải làm là... cải thiện bữa sáng!!! Tề Tiểu Tô bị hiểu lầm là yêu sớm với hotboy của trường và dĩ nhiên lúc tan học cô bị mấy cô nàng cũng thích hotboy chặn đánh trong nhà vệ sinh. Tề Tiểu Tô sẽ thoát thân bằng cách nào? Những tưởng tạm trốn đến nhà ông bà ngoại sẽ yên bình hơn nhà chú thím, nhưng không ngờ bên này cũng vô cùng rối loạn. Vì giải cứu ông bà ngoại, Tề Tiểu Tô phải tham gia một trò tiêu khiển của giới thượng lưu: Thiếu nữ đấu quyền Anh. Tề Tiểu Tô phải làm sao để thoát khỏi cảnh khốn khó, đòi lại những thứ thuộc về mình, tăng cường thể chất và nuôi sống Hệ thống "ngốn tiền" kia?
Subtle Non-Bud · 62.3K Views

Ölümcül Şeyler: Bir Psikopatın Doğuşu

TANITIM Aşk? Aşk mı? Evet sana aşıktım belki de hala öyleyim ama içimde senin aşkından daha büyük bir şey var. Daha güçlü bir şey. Beni her gün daha fazla tüketen bir şey. Nefret gibi ama değil daha büyük daha şiddetli bir şey. Nefretle aşk arasında çok ince bir çizgi vardı ve sen hep o çizginin üzerinde dolaştın. Belki de defalarca sınırı geçtin ama ben görmemeyi seçtim. Sonra bir gün bende bu oyundan sıkıldım. Çizginin üzerinde dolanmandan da buna gözlerimi kapatmaktan da sıkıldım. Sorunumuz sana aşık olmam değil o kısmı geçeli o kadar çok oluyor ki. Sorunumuz senin beni dönüştürdüğün şey, çünkü aşkım(!) Ben ilk tanıştığımızda bir çiçektim beni öpebilirdin koklayabilirdin sevebilirdin ama sen benim yapraklarımı koparmayı seçtin. Benimle beni parçalayarak oynadın. Sonra ben bir ateş oldum. Artık beni öpemezdin koklayamazdın sevemezdin. Seni yakardım. Bu bana yaklaşma demekti. Bu ben sessizce zarar vermeden yanıyorum demekti ama sen, sen beni yok etmek istedin. Sen yanmama bile izin vermedin. Yarattığın acıya bile saygın yoktu. Şimdi ben git gide büyüyen bir alev topuyum. Durmayacağım. Ta ki seni yakalayana kadar. Seni yakaladığımda etinin kemiğinden ayrıldığını hissedeceksin canın öyle yanacak ki yok olmak isteyeceksin ama ben buna izin vermeyeceğim. Seni yakıyor olmamın her anını zevkle izleyeceğim. Çünkü sevgilim, sen aşkın değerini bilemedin. Ama acının yaşattığı hissi hiç unutamayacaksın. Acı, seni bana tutsak edecek. Acı olduğu sürece hep benimle kalacaksın.
Zeynep_Marangoz · 5.5K Views
Related Topics
More