Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Sao Kirito Quotes

Khi dòng sông ngừng chảy

[VT] Nàng ngồi đó, chân trần vắt chéo, tẩu thuốc kẹp hờ giữa những ngón tay thon dài. Làn khói bạc uốn lượn quanh nàng như một điệu múa lười biếng. Đôi mắt hổ phách ánh lên vẻ thích thú, lướt qua những con chữ như thể nhìn thấu kẻ đang đọc chúng. "Ngươi nghĩ đây chỉ là một câu chuyện? Tệ thật, ngươi nhầm rồi. Đây chỉ là một trò chơi thôi." Giọng nói khác vang lên, cắt ngang dòng suy tư của nàng. Tác giả: “Ngươi không có lời cảnh báo nào sao?” Hồ Ly khẽ nghiêng đầu, đôi môi đỏ thẫm cong lên đầy vẻ thích thú. "Cảnh báo à? Hừm… Ngươi sẽ mất tiền thôi. Vì câu chuyện này rất thú vị. Và nếu không cẩn thận… ngươi có thể mất cả chính mình." Nhưng nàng lại đặt tay lên môi, làm động tác nhỏ tiếng, nở nụ cười: "Nhưng thôi, ta sẽ không tiết lộ trước. Cứ thử xem!" --- Văn án Giữa màn sương mờ ảo, một linh hồn lạc lối mở mắt ở một thế giới xa lạ—nơi thần linh không chỉ là tín ngưỡng mà còn là quy luật. Ở nơi này, giấc mơ, ký ức và số phận đều bị ràng buộc bởi những điều không ai có thể lý giải. Cậu được trao cho một món quà—hoặc một lời nguyền. Một năng lực đặc biệt, cho phép vượt qua ranh giới giữa sống và chết. Nhưng mỗi lần quay lại, một thứ gì đó mất đi: một phần ký ức, một cảm xúc mơ hồ, hoặc có lẽ… một phần của chính mình. Những mảnh vỡ của thực tại đan xen, những cái chết không chỉ là dấu chấm hết mà còn là những cánh cửa dẫn đến những bí ẩn chưa từng được biết đến. Trong thế giới này, mọi thứ đều có quy luật… ngoại trừ một điều—cái chết không bao giờ thực sự kết thúc. Vậy khi dòng sông ngừng chảy, thứ gì sẽ còn lại? Một giấc mơ dang dở? Một ký ức phai nhạt? Hay một cái tên đã chìm vào quên lãng?
MysticCloud · 2.7K Views

Villain : Conquest

Author: Lone Raut Synopsis (Narrated by Deadpool’s Chaotic Cousin Who Forgot to Take Their Meds): Alright, gather ‘round, folks! Let me spin you a tale so dark it’ll make your therapist retire. Picture this: Yours truly was just another fancy-pants “man of culture” on a serial killer’s hit list—because apparently, collecting rare books and quoting Nietzsche makes you a target. Who knew? (Spoiler alert: I died. Surprise!) But death? Nah, that’s just the opening act. Instead of sweet oblivion, I woke up knee-deep in Saint’s Odyssey—a fantasy novel I once tossed into my “dumpster fire of bad writing” pile. Think Game of Thrones meets Saw, but with more existential dread. And guess what? I’m not the dashing hero. Nope. I’m the guy the author conveniently labeled “Villain.” Cool, right? (Cue jazz hands.) But hold onto your chimichangas, because this “hero”? Oh, he’s a masterpiece of hypocrisy. Smiles like a Disney prince, stabs like a back-alley surgeon. His grand plan? Wipe out half the world because reasons. Classic hero logic! Meanwhile, the gods are upstairs chugging ambrosia and betting on our suffering. Adorable!!!. Well, newsflash, Olympus—I’m hijacking this plot. Reborn with a vendetta and a PhD in chaos, I’m not here to play nice. Rules? Burn ‘em. Heroes? Crush ‘em. World domination? Duh!. This ain’t a redemption arc; it’s a blood-soaked takeover tour. Think Machiavelli with a splash of Joker and a side of espresso. They call me ruthless? Damn right. I’ll out-scheme the schemers, out-betray the traitors, and maybe burn a kingdom or two for aesthetic. The hero thinks he’s pulling strings? Sweetheart, I’m the puppetmaster—and I just cut the threads. Every battle’s a chess move, every ally a pawn, and the board? Oh, it’s dripping in red. And hey, let’s laugh while we’re at it. Ever seen a “chosen one” trip over his own halo? Poetic. Ever roasted a god so hard they literally combust? (Working on it.) This world’s a joke, and I’m the punchline—delivered with a knife. So buckle up, buttercups. The script’s flipped, the crown’s mine, and if the heroes cry about “morals”? Tell ‘em to write a Yelp review. This villain’s rewriting destiny—one corpse at a time. TL;DR: Death was my warm-up. Now? I’m here to conquer, crack jokes, and maybe commit some light treason. World, meet your new overlord. Resistance is hilarious . Hahahahaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!! (⁠・⁠∀⁠・⁠)
Lone_Raut_ · 767.7K Views

Phượng kinh thiên

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu một người phụ nữ đã trưởng thành sau khi mở mắt phát hiện bản thân đang sở hữu thân thể của một đứa trẻ bảy tuổi? Cảm xúc gì sẽ nảy sinh khi đón chờ cô không phải thân phận công chúa cao quý vô thượng mà là ba chữ Nhân Lãnh cung xa lạ, là thánh lệnh giam giữ cả đời không được miễn xá? Và, câu chuyện sẽ ra sao khi người phụ nữ ấy không cam tâm chấp nhận cái kết người ta đặt sẵn cho mình? Đau đớn, thù hận đã từng biến một người phụ nữ dịu dàng, nhu mì, cam chịu thành người tâm cơ, âm hiểm. Vì yêu mà sinh hận, đó là lẽ dĩ nhiên ở đời. Tuy nhiên ngược dòng thời gian về hàng trăm năm trước, giữa cung điện nguy nga tráng lệ, giữa lòng Trung cung muôn vàn gian kế, chữ yêu ấy liệu có phải là tất cả? Tự do. Ngẫm nghĩ mấy hồi thì máu mủ tình thâm, trung thần chí nghĩa cũng chẳng là gì trước sức mạnh trước mảnh trời xanh ngắt, rộng lớn ngoài kia. Trước là Lam Vân, sau là Vô Ưu, bên cạnh có Cố Thái Phi, Hoài Vương, Ngọc Châu, Ngọc Thúy, Tiểu Hoa Tử, Tiểu Cao Tử và hàng trăm, hàng vạn nhân mạng trong cung cấm này tựa như đều đang vùng vẫy để tìm được hai chữ tự do cho riêng mình. Liệu rằng, với trí tuệ của một người phụ nữ am hiểu kinh thư như Lam Vân, với gương mặt kinh diễm khuynh nước khuynh thành của Vô Ưu công chúa, cùng với những gì Lưu Thị Oánh Hoa đã để lại, thế cờ vận mệnh này có được lật lại? Tiếng đàn của Vô Ưu có kinh động được tới Cố Thái Phi? Nhân Lãnh cung rốt cuộc có phải là nơi đã vào thì không thể trở ra? Vạn sự đều đang khởi đầu…
Luo Sui Xin · 325.8K Views

Nhà hàng dị giới của ông bố bỉm sữa

Thẩm Mạch Cách đang ngồi trên du thuyền hào nhoáng của mình đi câu cua hoàng đế. Bỗng một cơn sóng ập đến kéo gã ngã nhào xuống biển. Đến khi tỉnh lại, gã phát hiện mình đang nằm trong một gian phòng đậm nét châu Âu, còn trong tay gã chính là bàn tay bé xinh của một cô nhóc loli chừng bốn năm tuổi. Thẩm Mạch Cách phát hiện ra mình đã xuyên không rồi. Gã xuyên vào thân thể của một gã kỵ sĩ nghèo túng McGonagall Alex. Nơi gã xuyên đến là một đại lục kỳ lạ có rất nhiều chủng tộc như rồng, ma quỷ, người thú, tiên, người lùn, nhân loại… cùng nhau chung sống. Một tên công tử như gã bỗng bị vất đến một thế giới dị giới xa lạ, đột nhiên trở thành một người cha của cô bé loli xinh đẹp. Trong lúc gã còn đang mơ màng thì lại có một giọng nói trung tính vang lên trong đầu gã: “Hệ thống nuôi dạy thần bếp khởi động!” McGonagall sợ đến hồn vía lên mây. Cái quái quỷ gì vậy? Hệ thống nuôi dạy thần bếp? Tại sao thứ này lại chạy vào đầu mình chứ? Chẳng lẽ nó có liên quan đến việc xuyên không này? Gã đã gặp phải chuyện gì vậy? Gã sẽ làm như thế nào để giải quyết mớ bòng bong của hiện tại.
Khinh Nữ Giang Hồ · 731.8K Views

Hệ thống livestream của nữ đế

Nghe thấy tên Nữ Đế, chắc không ít bạn lầm tưởng đây là một bộ truyện Nữ tôn, nhưng không đây là một cốt truyện khá lạ, một sự kết hợp đầy oái ăm giữa một hệ thống chuyên phát sóng livestream cung đấu và một Thượng tướng Liên Bang Nhân Loại trong tương lai. Một kẻ thì muốn kí chủ mình tuân theo luật chơi tiến cung rồi từng bước tiến lên vị trí Hoàng hậu. Một kẻ thì không muốn ai ngồi lên đầu mình chỉ Đông chỉ Tây. Sự kết hợp này sẽ đi về đâu??? Nếu như mọi truyện chỉ đơn giản như vậy thì sẽ không có việc Khương Bồng Cơ đã chết đi còn bị kéo về thời viễn cổ, thời kì mà Ngũ Quốc còn đang phân tranh, thiên hạ còn lầm than. Hệ thống là ai? Từ đâu đến? Tại sao lại ép Khương Bồng Cơ vào cung cho bằng được? Liễu phủ tuy nhỏ nhưng lại ẩn chứa không ít bí mật. Mẹ của Liễu Lan Đình – cơ thể mà Khương Bồng Cơ sống lại là một nữ xuyên không biết trước lịch sử thế nhưng vẫn không chạy chốn được cái chết? Sự thật là gì? Kẻ đứng sau hệ thống là ai? Hắn muốn gì ở cô? Với một cốt truyện xoáy vòng và những thắt mở hấp dẫn cộng với một nữ chủ mạnh mẽ, ngang tàn, thông mình có thừa lưu manh cũng chẳng thiếu, “Hệ thống livestream của Nữ Đế” chắc chắc sẽ dẫn bạn đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác. Khương Bồng Cơ làm thế nào để vừa đối phó với hệ thống vừa đánh chiếm thiên hạ xưng Đế?
You Bao Xiang Gu · 203.8K Views

Alone WITH; The Absolute Divinity

This is an exploration of God’s autonomous perspective on why it is he made the conscious decision to make light first specifically, as well as the relationship we can decode that he yearns to have with us and we should have visa versa whether mutual or not through reverse engineering his honest decisions, even if there is the possibility to have the honest decision to lie, but regardless of the consequences of God having His own free will just as we have been given by Him, we need to know the reality of the situation, not just judge possibilities. As for where that ability to judge comes from, even in the case of God being the personification the ability to judge and taking the rule of ultimate judge as a result, these perceptions are only possible if part of consciousness itself, which we can safely assume is one of the main building blocks of God in some sort of way to put it bluntly (I’m not going to bother with semantics and considerations, I’m not a politician nor a debater, I just want to be efficient in my explorations), so God too must also follow the rules of objective morality/Grace, as for the potential of any consciousness being Holy or Unholy, which is what we would categorise being the on the side of a benevolent God or Satan which counts as an Anti-God. A quote from Socrates has stuck with me not because I dogmatically assert it to be true, but it is the closest description of the truth of the situation for what right question to ask: “What came first, God or morality?”, and that is why I am trying to figure out that our hope for a benevolent God would be good and the salvation of the human heart through faith to conduct our view of existence in the diagnosis of reality from the perspective that God is benevolent is a net positive, it’s still not the same as a proven truth. You could argue that truth for the sake of truth doesn’t matter if ultimately our experience of life is better with faith in our hopes being the reality, but if it isn’t the reality, there is more than just spiritual freedom that needs to be accounted for, but also physical freedom. If your heart is in the right place but YOU aren’t where you actually want to be, then hope that the potential future is out there somewhere is worth striving for and make happen, rather than convince yourself that it’s already here when it ISN’T. So, let’s get to exploring, and understand more about existence as a whole along the way, treating religion like a science AS WELL. [I miss someone I haven’t even met yet, and I want to chase this feeling in a real way without just contemplation forever, but for now, let’s figure out what direction to go in.] PS, whatever the name you give God, in the end God is God, so if I say anything that you disagree with within the doctrine of your religion, please understand that what I care about more than even God himself is Morality. Let’s not lose ourselves with the dogmas of ‘necessary evil’, because if God is benevolent as we all hope to be the case, He would never rely on the such tactics through people, the God I worship is the benevolent potential, regardless of if the real one always with His freewill as consciousness itself can also choose to do things unfairly, for the ultimate judge is not one who monopolises The Word of objective morality among other things, but by being subservient/humble to it. This is at least why Christ said “I do not care if you blaspheme against me or The Father, so long as you don’t Blaspheme against The Holy Spirit. That is the only sin that is unforgivable.” (I’m paraphrasing, so do your own research, and like I said, try to do your best to look at this through the lens of a devoid of intentions, even if the origin of these intentions are educated illegedly by the written Word in any physical representation of the fulfilled potential in the material world of that spirit being personified, printed in a book, captured in art but logically associated… Remember, the church is within.)
WeAreBlank18 · 2.7K Views

Ánh Sáng Dưới Mặt Trời?

Trong đêm định mệnh, Kỳ Vân – vị chiến thần lẫy lừng của Thiên Đình – bị chính những người đồng đội từng thề sống chết cùng mình phản bội. Giữa chiến trường đẫm máu, thanh kiếm từng bảo vệ chúng sinh nay lại xuyên qua tim hắn, không chút do dự. Tuyết Nhi, người hắn yêu nhất, chỉ khựng lại một giây trước khi vung lưỡi kiếm chí mạng. Khi rơi xuống Nhân Giới, Kỳ Vân nhận ra một kẻ có gương mặt giống hệt mình, nhưng lại mang một số phận hoàn toàn khác. Không còn sức mạnh thần thánh, không còn ký ức vẹn nguyên, hắn phải lần mò giữa bóng tối để tìm ra chân tướng. Vì sao hắn bị phản bội? Ai là kẻ thao túng mọi thứ? Và liệu tất cả có chỉ là một vòng lặp vô tận? Trong hành trình tìm lại quá khứ, hắn gặp Linh thú Nyxar, kẻ từng bị nguyền rủa và lưu đày khỏi Thiên Đình. Nyxar biết nhiều hơn những gì nó dám nói, và đôi mắt đỏ rực của nó dường như đã chứng kiến quá nhiều lần cái chết của Kỳ Vân. Khi quá khứ dần hé lộ, Kỷ Vân nhận ra… chính hắn có thể là mảnh ghép cuối cùng để phá vỡ vòng lặp định mệnh. Nhưng để làm được điều đó, hắn có sẵn sàng đánh đổi tất cả, kể cả người con gái hắn từng yêu nhất?
BrianVo · 953 Views

Tam Thốn Nhân Gian

Vương Bảo Nhạc – một thiếu niên xuất thân từ một gia đình trung lưu nhưng nuôi chí lớn trở thành Tổng thống Liên bang và vào học tại Học viện Phiêu Miễu. Nhờ chí khí, sự thông minh, chăm chỉ và liều lĩnh của mình cùng với việc nghiên cứu rất kĩ tự truyện quan lớn, Vương Bảo Nhạc từng bước leo lên những vị trí quan trọng và khẳng định được vị thế của mình mình trong bộ máy Liên bang. Giữa toan tính, âm mưu và bí mật của các thế lực khắp Liên bang cùng những bí ẩn của về cổ kiếm đồng xanh và vũ trụ trong kỷ Linh Nguyên, Vương Bảo Nhạc từng bước giác ngộ và âm thầm rèn luyện những duyên cơ của riêng mình. Có thể nói, Vương Bảo Nhạc tay không xây dựng cơ đồ, mặc sức mạnh và những âm mưu thâm hiểm, phức tạp, tranh đoạt của các thế lực lớn nhỏ trong khắp Liên bang. Trong quá trình đó, thông qua lời thách đố về một loại khí công chưa được xác thực do chị đẹp của thế giới mộng tưởng trong mặt nạ nói khoác, Vương Bảo Nhạc luyện được Minh Hỏa và vô tình trở thành minh tử của một môn phái bí ẩn đã biến mất từ lâu. Minh Hỏa này lại có liên quan mật thiết với hang thần binh của Sao Hỏa, nơi mà Vương Bảo Nhạc đang làm Thành chủ. Những bí mật về sự liên quan thần bí này sẽ được tìm ra thế nào và liệu Vương Bảo Nhạc có gặp nguy hiểm khi có liên quan tới môn phái bí ẩn kia? Mời độc giả cùng tìm câu trả lời trong những chương tiếp theo của Tam thốn nhân gian.
Er Gen · 286.9K Views

The Ring Of Consistency

As the author of this book I should give a fair warning: the first chapters are a scam!! Okay, let me explain. The character that you most likely think is the protagonist, is not the protagonist. Why? Honestly, idk, I just felt like doing it. Makes the story feel more realistic and approachable because every character is worth something. The story follows a male lead, Ju Min-Jung, who at one point in his life was a normal middle-aged man from Korea. He gets transmigrated to a world called Einar as Lychipher Klein in which becoming quote-unquote a "god", is not just possible, but relatively common. Years have gone by in a flash and Lychipher has enjoyed a simple and laid-back life, going by the nickname of Whiskey. The story starts when a contracted guild summons the lovecraftian inspired eldritch entity known as Dietrich, which fragmented itself into several variants born from chosen women. The fragments each have the distinct feature of white hair and can be released when the variant is killed. When all the variants are killed each fragment will be fused allowing Dietrich to form in Einar. This quickly escalates into family feuds, mystery, mystism and the occult. Questions emerge perpetually the instant one is answered, mysterious forces are at work pulling the strings behind closed curtains and fate seems to be the greatest for of all.... What to expect: Firstly is the world of Einar. It's a world entirely fictional so don't try to wrap your head around the timeline because I honestly just smashed several themes that I liked together. Originally, I chose for late 16th century baroque and renaissance, but later I also added elements of the western victorian era, the wild west and more. Now the next thing to expect is probably not something you'll appreciate much, and that is slow pacing. I know, I know —you're probably screaming "whyyy!?". But it's best for the story to play out the way it should, ya' know- instead of rushing it. Besides, going for a mysterious factor demands slow pacing because otherwise the mystery is short-lived.
AlwaysCautious_7021 · 3.4K Views
Related Topics
More