Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Renai Circulation V Ce

Heir of the Lost Wish (FRENCH.ver)

Il était une fois, avant même que le temps ne prenne forme, un Vide infini, un néant total et absolu. Le Vide, bien que dépourvu de tout mouvement, n'était pas sans désir. Dans une pulsion de création, une aspiration secrète, il concentra son essence en un point unique. Et de ce point surgit le Puits des Souhaits, un abîme sans fin où reposait la possibilité pure, un lieu où se croisaient la potentialité de ce qui était et de ce qui pourrait être. Au commencement, le Vide n'avait ni forme ni conscience. Il n'était qu'un espace silencieux, un abîme d'inertie où le souffle du néant ne murmurait qu'une chose : un vœu primordial. Ce vœu, né des profondeurs du Vide, était à la fois un espoir et une erreur, une prière envoyée dans l'obscurité, demandant la naissance d'un équilibre. Mais ce vœu, bien que silencieux, ne pouvait échapper à son destin : celui de devenir le Puits des Souhaits, capable de donner vie. De ce puits jaillirent deux entités opposées : L'Être de Lumière, figure parfaite d'ordre et de pureté, qui cherchait à créer, à structurer, à apporter la paix et la clarté. L'Être d'Ombre, reflet chaotique du néant, dont la volonté se tournait vers la destruction, vers l'instinct, vers l'invisible qui s'échappait des formes et des lois. Ces deux êtres opposés mais intrinsequement liés engendrèrent des créatures, divisées selon leurs natures. L'Être de Lumière fit naître des êtres purs, des âmes éclairées, des créatures lumineuses qui suivraient l'ordre. Une page fut tournée, dans un léger bruissement de papier *Les êtres humains ?* murmura une voix curieuse. Tandis que l'Être d'Ombre donna naissance aux monstres des ténèbres, des êtres sauvages et dévastateurs, incarnant l'instinct et le chaos. *On ne devrait pas plutôt les appeler les êtres de l'ombre ?* murmura-t-il, pensif.* Mais en eux, une tragédie sommeillait. Chaque lumière cachait une ombre, chaque ordre un grain de destruction. Le Puits des Souhaits avait donné naissance à des êtres opposés, mais à travers cette dualité, une question se posait : l'équilibre pourrait-il vraiment durer ? Ainsi se déroulait le début de tout. Un rêve, une prière, un vœu perdu dans le silence du Vide. Un vœu oublié. Un équilibre brisé. Écrit par : Elion Kline Un soupir s'échappa et le livre se ferma, laissant apparaître son intitulé : Le Premier Vœu
HILLIAS · 968 Views

vấn đạo cầu trường sinh

Tuân lệnh " từ an cất quả cầu trắng vào ngực áo nhìn sang hướng từ yên nhi " điện chủ ra lệnh rút lui mau trở về " giọng hắn không lớn nhưng có tính xuyên phá cực mạnh Tần trúc đã bị đánh bất tỉnh thương tích đầy mình nằm dựa vào gốc cây tôn thượng hương đang bị từ yên nhi bóp cổ nhấc bổng lên " Điện chủ ra lệnh rút lui từ yên nhi mau trở về" " định hồn châu còn chưa hấp thu được một nửa mà đã rút lui có nhầm lẫn ? mà thôi kệ để tỷ đưa hai cưng đi một nơi mà chắc chắn hai cưng sẽ rất thích thú cho mà xem " " Ngươi ...có bệnh " " Hahaha ngươi mới có bệnh đợi khi về tỷ sẽ treo hai cưng lên từ từ dạy dỗ " Tôn thượng Hương nhìn sang tần trúc lúc nãy hắn bị tên điên này đá một cái vào hông cả hai đều té xuống nhìn có vẻ tần trúc bị thương rất nặng Tiểu cô nương nhìn sang từ yên nhi " ngươi đã bao giờ nếm trải cảm giác của những người bị ngươi hại chưa " từ yên nhi bỗng lạnh gáy bỏ tôn thượng Hương ra lùi lại hai bước lấy ra từ trong hư không ra một chiếc roi da đính đầy những miếng thép nhỏ * Tu vi tiểu cô nương này mới hậu thiên tầng 3 sao ta lại có cảm giác bị uy hiếp, không được phải đánh nhanh thắng nhanh tránh đêm dài lắm mộng * " Loại như ngươi đến địa ngục cũng không dung nạp được " tôn thượng Hương đồng tử chuyển sang lam nhạt từ ngón tay giữa hai tay hình xăm màu lam như hai con rắn quấn đến bàn tay thì dừng lại trán điểm chu sa tóc hai bím thả ra bay nhè nhẹ như làn nước xanh tuyệt đẹp người tỷ tỷ này của tần trúc hiện giờ nói là tiên nữ hạ phàm cũng không ngoa chút nào Trong đầu từ yên nhi bây giờ chỉ còn một chữ * chạy * chỉ trong một cái chớp mắt khí thế tăng gấp mấy lần rõ ràng là muốn đồng quy vu tận vả lại thủ đoạn còn không tầm thường * ngươi điên rồi * Tôn thượng Hương chỉ cười nhẹ tay phải đưa lên phía trước kèm theo đó là một dòng linh khí nhẹ nhàng mền mại nhưng không kém phần hủy diệt bay về hướng của từ yên nhi toàn bộ luồng linh khí màu lam bao quanh chỗ này tiếp sau đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa đến những người đang chiến đấu chật vật cách đó một ngọn núi cũng phải dừng lại một nhịp Cùng lúc này một thanh linh kiếm màu trắng từ trời giáng xuống một phân thành hai hai phân thành bốn bốn phân thành tám đến vạn kiếm ảnh " Đây là cái gì nhiều tới mức này làm sao tránh được " " Ba mẹ hài nhi bất hiếu " " Hức ta còn chưa đụng tay vào nữ nhân bao giờ ta không muốn chết đừng mà a a a " Còn chưa đau buồn xong hàng vạn kiếm ảnh đã đến trước mặt dân làng từng thanh kiếm lạng lách tránh né một cách không hợp lẽ thường chém thi quỷ như máy xay cắt thành từng mảnh vụn không thể khôi phục sau đó bốc cháy toàn bộ " Ta...ta còn chưa chết " " Đáng sợ quá " " Nhất định là vấn đạo tông đến, chúng ta được cứu rồi " Diệp vô thương phi kiếm lên núi khung cảnh hiện ra trước mắt chỉ có tần trúc nằm đó, xung quanh đổ nát như vừa có một trận kịch chiến nổ ra đây tuyệt đối không phải chuyện một hậu thiên tầng 3 có thể làm ra được HAI NGÀY SAU * Tiểu trúc ta xin lỗi * " Hương tỷ "
Mer_Game · 6.1K Views
Related Topics
More