Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Mysmania Th

Đóa Hoa Tulip Đen Nở Rộ Nơi Mặt Trận Tử Thần

Năm 1946, Đức Quốc Xã bất ngờ tạo nên thế trận phản công quy mô lớn, quét sạch toàn bộ lực lượng Đồng minh bằng cách lôi kéo các quốc gia Mỹ Latin bất ngờ tấn công vào vùng Texas. Nước Mỹ, không ngăn chặn được xâm lược, cùng với mâu thuẫn chính trị cực đỉnh đã tự lâm vào nội chiến giữa các phe phái. Đồng thời, các lãnh đạo Liên Xô bất ngờ bị ám sát. Sau thất bại ở Berlin và sự phản công của quân Đức vào thủ đô Moskva, Chính quyền Xô Viết ở Nga sụp đổ. Một thế giới âm u, ảm đạm nơi Chủ nghĩa phát xít thắng thế đã dẫn xác lập. Nhân loại chứng kiến thời kỳ đẫm máu nhất khi lần lượt Mặt trận Cách Mạng Tây Nga và Liên Bang Miền Nam Hoa Kỳ đã xác lập vị thế, lật đổ trật tự thế giới của Adolf Hitler và bước vào Chiến tranh thế giới lần ba, chiến tranh hạt nhân đẩy nhân loại vào cảnh diệt vong. Vài thập kỉ hậu Đại Tuyệt Chủng, hầu hết nhân loại đã diệt vong hoặc bị xóa sổ tới nỗi phải cư trú trong hầm hào. Hai nhà nước độc tài toàn trị lớn nhất lúc bấy giờ, Nhà nước Eurasian Xô Viết và Đế chế Quốc Xã Oceania lại chuẩn bị cho một đại chiến lần nữa để phân chia thế giới cũ đã chẳng còn gì. Giữa nơi tử địa của nhân loại ấy, một đóa Tulip chớm nở.. - Một cuốn tiểu thuyết chiến tranh - phản địa đàng được lấy cảm hứng trực tiếp từ Thiên Đỉnh Máu (Blood Meridrian), Phía Tây Không Có Gì Lạ (All Quiet On Western Front), Khói lửa và 1984 trong bối cảnh hậu thế chiến
MaylutkaKolchawski · 70.1K Views

Tam Thốn Nhân Gian

Vương Bảo Nhạc – một thiếu niên xuất thân từ một gia đình trung lưu nhưng nuôi chí lớn trở thành Tổng thống Liên bang và vào học tại Học viện Phiêu Miễu. Nhờ chí khí, sự thông minh, chăm chỉ và liều lĩnh của mình cùng với việc nghiên cứu rất kĩ tự truyện quan lớn, Vương Bảo Nhạc từng bước leo lên những vị trí quan trọng và khẳng định được vị thế của mình mình trong bộ máy Liên bang. Giữa toan tính, âm mưu và bí mật của các thế lực khắp Liên bang cùng những bí ẩn của về cổ kiếm đồng xanh và vũ trụ trong kỷ Linh Nguyên, Vương Bảo Nhạc từng bước giác ngộ và âm thầm rèn luyện những duyên cơ của riêng mình. Có thể nói, Vương Bảo Nhạc tay không xây dựng cơ đồ, mặc sức mạnh và những âm mưu thâm hiểm, phức tạp, tranh đoạt của các thế lực lớn nhỏ trong khắp Liên bang. Trong quá trình đó, thông qua lời thách đố về một loại khí công chưa được xác thực do chị đẹp của thế giới mộng tưởng trong mặt nạ nói khoác, Vương Bảo Nhạc luyện được Minh Hỏa và vô tình trở thành minh tử của một môn phái bí ẩn đã biến mất từ lâu. Minh Hỏa này lại có liên quan mật thiết với hang thần binh của Sao Hỏa, nơi mà Vương Bảo Nhạc đang làm Thành chủ. Những bí mật về sự liên quan thần bí này sẽ được tìm ra thế nào và liệu Vương Bảo Nhạc có gặp nguy hiểm khi có liên quan tới môn phái bí ẩn kia? Mời độc giả cùng tìm câu trả lời trong những chương tiếp theo của Tam thốn nhân gian.
Er Gen · 280.9K Views

Le Chant de la Compassion d’une Petite Fille Lâm Thị Huế - Lâm Emilie

Chapitre 1 : L’enfance dans des jours difficiles Je suis néedans une famille de cinq enfants, au milieu d’une époque où le pays subissait encore les lourdes conséquences de la guerre. À cette époque, ma famille était très pauvre. Mes parents, qui avaient grandi durant cette période difficile, n’avaient pas eu l’opportunité de bénéficier d’une éducation complète. Ainsi, toute leur vie, ils n’ont connu que le travail à la ferme, luttant durement pour subvenir aux besoins de la famille. Être agriculteur à cette époque était très éprouvant. Mes parents devaient se lever à l’aube, qu’il pleuve ou qu’il fasse beau, pour aller semer du riz ou récolter. Mais même le travail aux champs ne suffisait pas à nourrir toute la famille, alors ils devaient effectuer d’autres travaux pénibles. L’un de ces travaux était le déblaiement des pierres, un travail dangereux et épuisant. Mes sœurs, bien que très jeunes, devaient aussi suivre mes parents pour ramasser des pierres et faire exploser des mines. À un âge où elles auraient dû être à l’école comme tant d’autres enfants, elles devaient faire face à un dur labeur. La vie s’écoulait ainsi, et ma famille accueillit deux nouveaux membres – mon frère aîné, puis moi. À cette époque, au Vietnam, les garçons étaient souvent valorisés par rapport aux filles. Mon frère était choyé par mes parents bien plus que mes trois sœurs. Quant à moi, étant la benjamine, j’ai reçu le nom de Huế, d’après une ville ancienne et poétique du Vietnam. Les premiers souvenirs que je peux évoquer remontent à mes cinq ans. Je me rappelle très clairement des enfants du quartier – beaucoup étaient plus jeunes que moi – qui étaient emmenés par leurs parents à l’école maternelle. Quant à moi, je ne pouvais pas y aller. Je me contentais de me tenir à l’extérieur de l’école, à regarder à travers la fenêtre, voyant mes camarades chanter et danser joyeusement. Je ne comprenais pas pourquoi je ne pouvais pas aller à l’école comme eux, mais je ne m’en plaignais pas. Je restais là, observant silencieusement pendant un bon moment, puis je reprenais le chemin de la maison. À cette époque, j’étais une petite fille naïve et innocente, ne comprenant pas grand-chose de la vie, ne sachant que j’étais très obéissante, toujours à l’écoute de mes parents. Je ne savais pas que les années à venir seraient encore pleines de défis… Chapitre 2 : Les jours d’innocence En entrant à l’école primaire et au collège, je garde des souvenirs magnifiques de mes années passées sous le toit de cette école simple. Cette école n’était pas aussi moderne que celles d’aujourd’hui, mais c’était pour moi un endroit extrêmement cher. La cour de l’école était ombragée par de grands arbres, offrant un refuge lors des récréations pleines de rires. Chaque fois que le gong annonçait le début des cours, la cour devenait soudainement silencieuse. À cette époque, mes camarades et moi écoutions attentivement les enseignants, sans téléphones ni Internet, juste des livres et une soif d’apprendre. Le soir, je rentrais dans notre petite maison chaleureuse, où cinq frères et sœurs se retrouvaient avec nos parents. Mes sœurs avaient alors entre 17 et 18 ans, un âge rempli de vitalité et de premiers rêves. Notre maison était donc toujours animée et joyeuse. Les amis de mes sœurs venaient souvent jouer, s’asseyant autour d’un thé et discutant gaiement, ce qui rendait l’atmosphère familiale toujours vivante. Pour ma part, chaque après-midi après l’école, je me plongeais dans l’innocence de l’enfance avec mes amis du quartier. À côté de chez moi se trouvait une grande pelouse, où nous nous rassemblions chaque jour pour jouer à toutes sortes de jeux. Nous apprenions à faire du vélo, à sauter à la corde, à jouer à colin-maillard, à cache-cache… Ces jeux folkloriques faisaient partie intégrante de l’enfance de nombreuses générations, simples mais incroyablement joyeux.
mimihue · 299 Views

Thiên Mệnh Hệ Thống

Lâm Viễn, một thiếu niên mồ côi bị xem là phế vật vì không có linh căn, sống cuộc đời đầy áp bức trong một thế giới tu tiên khắc nghiệt. Trong một âm mưu đen tối, hắn bị phản bội và ném xuống vực sâu, nơi không ai có thể sống sót. Tại đáy vực, hắn kích hoạt một thực thể bí ẩn mang tên Thiên Mệnh Hệ Thống—một công cụ thần bí có thể giúp hắn sinh tồn, tiến hóa và vượt qua số phận. Nhưng hệ thống này không miễn phí, và con đường tu luyện của hắn không giống ai: hắn không thể tu luyện linh lực như người khác, mà phải hấp thụ tinh phách từ kẻ địch để mạnh lên. Bắt đầu từ con số không, Lâm Viễn phải vật lộn trong vực sâu đầy rẫy quái vật và nguy hiểm không tưởng. Nhờ hệ thống, hắn từng bước mạnh lên, khám phá những bí mật cổ xưa bị chôn vùi dưới vực, đồng thời phát hiện ra thân phận thực sự của mình không hề tầm thường. Sau khi thoát khỏi vực sâu, hắn bước vào thế giới tu tiên rộng lớn, nơi các đại tông môn, thế gia, và thế lực hùng mạnh tranh đoạt tài nguyên, đấu đá không ngừng. Từ một phàm nhân bị khinh thường, hắn từng bước trở thành một nhân vật chấn động thiên địa, lật đổ những kẻ đã phản bội mình, khám phá chân tướng của hệ thống, và cuối cùng vươn tới đỉnh cao của tu đạo—trở thành tồn tại siêu việt trên tất cả.
Dezoo · 101 Views
Related Topics
More