Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Tai Lung Arrives

Setting souls

The two men couldn't have looked more out of place on the cold afternoon streets of New Hadepee. The first was a scrawny fellow, no taller than five foot eight, wearing a white shirt marred with ugly reddish-brown stains and a pair of plain tan pants. His companion, by contrast, carried himself with an air of quiet authority—a regal-looking man with a neatly trimmed black beard, wrapped in a great black coat with a red scarf pulled snug around his neck. "I heard the man himself has come back," the one in the stained shirt said, carefully balancing on the curb with his arms outstretched. "Oh? And where did you hear that?" his companion asked, turning his head with amusement to watch the precarious balancing act. "Welp, the sergeant major told me to go down to Olker, so I figured that could only mean he's back," the man in the white shirt replied. "Vistor has close cultural and political ties with the kingdom of Olker. Don't you think it's just a protection job?" the older man in black inquired, a hint of humor in his voice. "Oh, come on, Mang, you know they'd never give someone like me a protection job," the man in the white shirt scoffed, jumping off the curb and spinning around a lamppost. The older man—now known as Mang—came to a halt, reaching into his coat and pulling out an envelope. "Well, Tai, I suppose you're wrong." Mang handed the envelope to him. Tai peeled open the envelope, sliding out the letter and studying it carefully. "Oh wow, so Marlin is marrying the queen of those people?" he asked with a shrug. "She is not a queen. Don't let anyone call her that," Mang snapped. "And if her people weren't so damn difficult, we would have annexed them already." "So we let them succeed but not Gascon? Whose idea was that? They're more like us than those humans are," Tai said, frowning. "Gascon was willing to sell to the Emperor for a small chunk of change," Mang quipped. "The Noctrous family was not." "Ok so what's that matter, all we need is a little persuasion to change their minds? We killed the chief of Gnomandale and sent his stuffed head back to them, then they sold Gnomendale to us. All we need to do to get Olker is beat the hell out of Sylvie and she will sell." Tai folds the letter and places it back into the envelope. "Tai, the people of Vistor don't have the heart to see us beat up the Eladrin people like we did the Gnomes, and plus their Chief tramp Silvye is much too pretty for us to put her head on a stick."  "Welp, it's our loss," Tai muttered, spitting onto the sidewalk. "No, it's not. Not if Chester is back…" Tai frowned. "What's Chester gonna do?" "Last I recall, his fallout with Sylvie wasn't just a petty disagreement. Before he died, he built a fleet of ships and hid them in a cove somewhere. If he wanted revenge, all he'd need is an army." "And who the hell would fight for him?" "The same people who fight for us—the poor." This is a prequel to Then Maker, another story of mine. The writing may feel somewhat outdated compared to my more recent work, but it consists of a series of scenes that occur before the main events of the novel. The description is one of my most recent pieces, which is why it differs in style from the rest of the book.
Thornton_Chase · 1.1K Views

LOVE TRAGEDY

Nhã Đoan – một người mẹ đơn thân xinh đẹp, dịu dàng nhưng mang trong mình vết thương lòng không thể lành. Cô từng có một tình yêu sâu đậm với Nhật Hạ, nữ giám đốc tài năng và kiêu hãnh. Cả hai đã cùng nhau vượt qua bao sóng gió, cứ ngỡ sẽ nắm tay đến cuối đời… cho đến khi định mệnh tàn nhẫn cướp đi Nhật Hạ trong một vụ tai nạn liên hoàn đầy nghi vấn. Một năm sau, Nhã Đoan gặp Ánh Dương – nữ doanh nhân mạnh mẽ, sắc sảo, với đôi mắt phượng sắc bén và khí chất khiến cô bàng hoàng. Bởi lẽ, Ánh Dương không chỉ giống Nhật Hạ đến kỳ lạ, mà còn biết những điều chỉ có hai người họ từng chia sẻ. Những ký ức lặp lại, những bí ẩn đan xen giữa quá khứ và hiện tại khiến Nhã Đoan hoang mang: Đây là trùng hợp, hay một mối nhân duyên chưa thể cắt đứt? Càng đến gần Ánh Dương, Nhã Đoan càng bị cuốn vào một cuộc điều tra – nơi cái chết của Nhật Hạ không đơn thuần là một tai nạn. Sự thật dần được hé lộ, kéo theo những bí ẩn đẫm nước mắt và số phận nghiệt ngã của ba con người bị mắc kẹt trong vòng xoáy định mệnh. Liệu tình yêu có thể vượt qua ranh giới giữa sự sống và cái chết? Liệu Nhã Đoan có thể đối diện với sự thật và lắng nghe trái tim mình? Một câu chuyện tình đau thương, huyền bí và ám ảnh đang chờ được vén màn…
GEM9891 · 1.3K Views

vấn đạo cầu trường sinh

Tuân lệnh " từ an cất quả cầu trắng vào ngực áo nhìn sang hướng từ yên nhi " điện chủ ra lệnh rút lui mau trở về " giọng hắn không lớn nhưng có tính xuyên phá cực mạnh Tần trúc đã bị đánh bất tỉnh thương tích đầy mình nằm dựa vào gốc cây tôn thượng hương đang bị từ yên nhi bóp cổ nhấc bổng lên " Điện chủ ra lệnh rút lui từ yên nhi mau trở về" " định hồn châu còn chưa hấp thu được một nửa mà đã rút lui có nhầm lẫn ? mà thôi kệ để tỷ đưa hai cưng đi một nơi mà chắc chắn hai cưng sẽ rất thích thú cho mà xem " " Ngươi ...có bệnh " " Hahaha ngươi mới có bệnh đợi khi về tỷ sẽ treo hai cưng lên từ từ dạy dỗ " Tôn thượng Hương nhìn sang tần trúc lúc nãy hắn bị tên điên này đá một cái vào hông cả hai đều té xuống nhìn có vẻ tần trúc bị thương rất nặng Tiểu cô nương nhìn sang từ yên nhi " ngươi đã bao giờ nếm trải cảm giác của những người bị ngươi hại chưa " từ yên nhi bỗng lạnh gáy bỏ tôn thượng Hương ra lùi lại hai bước lấy ra từ trong hư không ra một chiếc roi da đính đầy những miếng thép nhỏ * Tu vi tiểu cô nương này mới hậu thiên tầng 3 sao ta lại có cảm giác bị uy hiếp, không được phải đánh nhanh thắng nhanh tránh đêm dài lắm mộng * " Loại như ngươi đến địa ngục cũng không dung nạp được " tôn thượng Hương đồng tử chuyển sang lam nhạt từ ngón tay giữa hai tay hình xăm màu lam như hai con rắn quấn đến bàn tay thì dừng lại trán điểm chu sa tóc hai bím thả ra bay nhè nhẹ như làn nước xanh tuyệt đẹp người tỷ tỷ này của tần trúc hiện giờ nói là tiên nữ hạ phàm cũng không ngoa chút nào Trong đầu từ yên nhi bây giờ chỉ còn một chữ * chạy * chỉ trong một cái chớp mắt khí thế tăng gấp mấy lần rõ ràng là muốn đồng quy vu tận vả lại thủ đoạn còn không tầm thường * ngươi điên rồi * Tôn thượng Hương chỉ cười nhẹ tay phải đưa lên phía trước kèm theo đó là một dòng linh khí nhẹ nhàng mền mại nhưng không kém phần hủy diệt bay về hướng của từ yên nhi toàn bộ luồng linh khí màu lam bao quanh chỗ này tiếp sau đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa đến những người đang chiến đấu chật vật cách đó một ngọn núi cũng phải dừng lại một nhịp Cùng lúc này một thanh linh kiếm màu trắng từ trời giáng xuống một phân thành hai hai phân thành bốn bốn phân thành tám đến vạn kiếm ảnh " Đây là cái gì nhiều tới mức này làm sao tránh được " " Ba mẹ hài nhi bất hiếu " " Hức ta còn chưa đụng tay vào nữ nhân bao giờ ta không muốn chết đừng mà a a a " Còn chưa đau buồn xong hàng vạn kiếm ảnh đã đến trước mặt dân làng từng thanh kiếm lạng lách tránh né một cách không hợp lẽ thường chém thi quỷ như máy xay cắt thành từng mảnh vụn không thể khôi phục sau đó bốc cháy toàn bộ " Ta...ta còn chưa chết " " Đáng sợ quá " " Nhất định là vấn đạo tông đến, chúng ta được cứu rồi " Diệp vô thương phi kiếm lên núi khung cảnh hiện ra trước mắt chỉ có tần trúc nằm đó, xung quanh đổ nát như vừa có một trận kịch chiến nổ ra đây tuyệt đối không phải chuyện một hậu thiên tầng 3 có thể làm ra được HAI NGÀY SAU * Tiểu trúc ta xin lỗi * " Hương tỷ "
Mer_Game · 6.1K Views
Related Topics
More