Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Chloe C Penaranda

Thanh Kiếm Của Ánh Dương

Nơi miền Nam khô cằn và hoang vu, một vương quốc đằng sau bức tường băng vĩnh cửu luôn dậy sóng. Vương quốc của Rồng. Rồng, Những sinh vật uy nghiêm và huyền bí, nhưng lại bị nguyền rủa bởi thứ sức mạnh hủy diệt và tàn bạo. Ngọn lửa hung dữ của chúng nuốt chửng mọi sự sống trên đường đi. Một cuộc xung đột kéo dài hàng thập kỷ giữa miền Bắc và miền Nam, tựa một truyền thuyết xa xưa chưa từng được viết. Một truyền thuyết sinh ra vào thuở khai sơ của thời gian. Những con rồng, từng hung dữ, giờ đây lại trở nên khốn khổ tột cùng. Một lời nguyền giáng xuống trái tim khiến chúng mất đi khả năng cảm nhận được hơi ấm của sự sống, chịu đựng nỗi thống khổ của cái lạnh vĩnh cửu. Nỗi đau ấy đi theo da diết ngày đêm như ăn mòn chính bản chất của chúng, cả thể xác và tâm hồn. Irish, cũng không là ngoại lệ. Những cơn ác mộng ăn mòn tâm trí anh khi màn đêm buông xuống. Choáng ngợp bởi tuyệt vọng, Irish tìm kiếm một ánh dương, một sự giải thoát khỏi nỗi đau khổ của mình. Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, thế giới xung quanh anh dường như nghiêng trên trục của nó. Một sinh vật mỏng manh, thanh thoát, bộ lông trắng tinh khôi mềm mại như lông tơ của mây, mang theo một mùi hương ngọt ngào, dịu dàng, mang đến sự an ủi cho tâm hồn mệt mỏi của anh. Hành trình của một tâm hồn mong manh giữa thế giới hỗn loạn, tìm kiếm ánh sáng rạng rỡ của hòa bình. [Truyện slow burn, mid-angst, bạo lực]
KeoCin · 6.1K Views

The C.E.O's proud wife

"oh Jesus quit shouting,if you are scared, let's change the movie or you'll just close your eyes" Jaycee deadpanned "buzz kill! why will I close my eyes? are you dumb? stupid!!" Melanie deadpanned "then let go of my arm"he retorted Melanie Archer's grip on Jaycee's arm tightened,she made a naughty smile and said"shut up and scream along with me"... Not until today had Jaycee seen a crazy person,he loves this woman so much,so he screamed along with her even though he wasn't scared of the movie.. Couple years back*** "Mel can't you see? nobody wants you here,your sight alone disgust me,face it you are barren"Ethan Fordham shouted angrily "I am not... am not barren,please Ethan stop saying this things to me.." Melanie pleaded,her everything wants to leave her,if her life leaves her,she might die,no! she can't let go of Ethan,the thought made her head spin,she prayed and hoped all this was an illusion,that it will come to an end,but no this was reality,good things don't last forever in this accursed world.. "Ex Mrs Ethan,what made you steal from "ethereal beauty"?" journalist 1 deadpanned. "is it true you insulted Mrs Ethan Tiana and refused her generosity?" Mel just stared at the press,her heart hitting against her rib cage,she looked at Ethan,he knew how much she hated the public,press,media, that's why she has always been on a low key,but Ethan clenched Tiana's waist tightly and stared at her with disgust in his eyes and hatred with a devilish smirk dancing at the edge of his lips.. Melanie's eyes were glassy,tears started rolling down her cheeks,she whispered "please leave me alone,I never attempted stealing, I didn't steal,Ethan please help" she never for one day, thought that Ethan would turn to her worst nightmare,the only shoulders that she leaned on when facing difficulties are now gone.. Melanie left for Dutch,never thinking of having revenge,just to focus on herself and find her part again since Cupid deserted her.. deep down she knew she won't survive long and would run back to Ethan,she knew going back to him,is an act of stupidity,she didn't want to look vulnerable or desperate,she really tried to hate him,but her heart betrayed her,her heart said no.. "Ethan what have you done to me?"
Mamma_Mamma · 3.8K Views

C M

Mehrajān's heart is a fragile mosaic, pieced together by moments with the one person who defined her world—Muazam. In this reflective and raw exploration of love and loss, Mehrajān finds herself looking back at the memories of the boy she loved, the boy who was always just out of reach. Each chapter is a separate fragment of their intertwined lives, capturing a single moment that was forever marked by him. In one chapter, Mehrajān stands frozen in her kitchen, hearing a conversation between Muazam and her aunt that shatters her heart. His rejection of her—the very person who had quietly fallen for him—leaves her feeling lost and betrayed. Yet, this is only one of the many moments that have shaped her emotional landscape. Every recollection is a mixture of passion, pain, and nostalgia—memories of fleeting glances, whispered words, and unspoken connections that shaped her world. The narrative doesn't follow a linear path but instead unfolds like a scattered collection of thoughts and emotions, each memory tied to Muazam, each one a chapter of her heart. Through these fragments, Mehrajān grapples with the complexity of love, the sorrow of unrequited feelings, and the confusion of growing up in a world of family expectations and personal desires. [ CHOOSE ME ] is not just a love story—it's a tender journey through a girl’s heart, where love is never simple, and the memory of someone can change everything. Through each chapter, readers will find themselves drawn into Mehrajān’s world, feeling the weight of her unspoken love and the bittersweet truth that sometimes, memories are all that remain.
Marwa_Tahir · 7.5K Views

Cœur Enchaîné

[ATTENTION : CONTENU MATURE] - [HISTOIRE PRINCIPALE TERMINÉE] Izabelle avait sous-estimé le feu avec lequel elle pensait jouer ce soir. Mais comment aurait-elle pu prévoir que l'homme qu'elle avait rencontré ne joue pas avec un petit feu, mais avec un véritable enfer ? ___ Extrait : "Te marier avec moi pourrait tout aussi bien être comme si tu creusais ta propre tombe. Car à partir du moment où tu commenceras à vouloir plus de moi, je te divorcerai. Et si tu romps ta promesse et tentes de me combattre... Je te détruirai et te briserai entièrement. Sans pitié. Tu regretteras d'avoir jamais rencontré ce diable ce soir." Sa menace fut donnée du même ton doux mais glacial. Mais Elle ne tressaillit même pas. Son regard ne faiblit pas non plus. Cet homme était impitoyable, et elle le savait clairement. Ses yeux à ce moment-là promettaient des cauchemars et des ténèbres sans aucune promesse de répit. Mais peu importe ce qu'il dit maintenant, cela ne changerait toujours pas sa décision. Elle n'avait vraiment pas d'autre choix. "Je comprends maintenant..." dit-elle doucement, se raidissant. "Puisque tu n'as pas confiance que je tiendrai parole, que dirais-tu de ça ? Tu prépares les documents de divorce à l'avance maintenant et je les signerai. Ainsi, une fois que tu décideras de me divorcer à l'avenir, les papiers auront déjà été signés et il n'y aura aucun moyen pour moi de te causer des problèmes à ce sujet. Il te suffira de les envoyer aux avocats et de les faire notariser." Un lourd silence régna avant que son rire incrédule et tranquille ne rompe le silence. "Je suis sans mots, Princesse Izabelle." Il avait l'air méchamment amusé. Mais ensuite il commença à acquiescer en signe d'approbation. "Très bien, princesse. Je t'épouserai." ___ Compte Instagram : kazzenlx.x Page Facebook : author_kazzenlx Serveur Discord : https://discord.gg/UGTA3A4 La couverture m'appartient alors ne l'utilisez pas. Art de couverture par @azihidalgo Logo par @gisel.arts
KazzenlX · 105.5K Views

S.C.A.R.S.

A shot…. That was all it took to push me off the cliff… As I watched Xainder shout out to me helplessly, tears slowly trickled down his magnificent face, his usual grin no where to be found, my heart shattered to a million pieces watching my entire life flash right before my eyes with no more hope to hold on to. i watched the people I gave my heart to look at me in disdain. My eyes searched for a certain someone who was nowhere to be seen. I couldn’t help but laugh at the life I led and wished I had a second chance to amend things but a part of me wants to let go. The burns on my body writhed in pains and my heart clenched in agony. Youth is a great crush, if I like you, I am going to say it aloud . It’s such a shame I never realized who I truly loved until I lost him and now, he will never know. Bracing myself for my inevitable end, a part of me leaps with joy of finally leaving this miserable world and a part of me longs for another chance at life . My life. There’s a question which lived rent free in my head, “ when we grow up, we leave the home to chase our dream not because of anything but because we know that the home behind us will never forsake and always comfort us but what happens when the home stings and causes nothing but pain , then where do we seek refuge? This happens to be the summary of my life and a question i have never been able to answer so with my remaining seconds on earth, I put the question to you all . what do we do ? ……………………… S.C.A.R.S. by TriciaX13.
TriciaX13 · 13K Views

Độc Sủng

Ta là Trương Tuyết Ninh là một tiểu thư quyền quý nhất quận Thái Vinh, ta có một tì nữ thân cận tên là Bạch Linh năm nay vừa tròn 17 tuổi đẹp đẽ còn ta đã 20 tuổi. Lúc gặp nàng lần đầu ta đã rất ghét nàng, nàng chỉ là tì nữ nhưng dung mạo của nàng còn xuất chúng hơn cả ta. Nếu nàng là tiểu thư quyền quý chắc chắn còn nổi tiếng hơn cả ta. Còn ta, đường đường là một tiểu thư quyền quý cũng chỉ đành ngậm ngùi xếp sau nàng ấy. Ta hận nàng thấu tâm can, tìm đủ mọi cách để hãm hại nàng, hủy dung nhan tuyệt thế đó của nàng, để ta đường đường chính chính là nữ nhân đẹp nhất quận Thái Vinh. Cho đến 3 năm sau, Trương Gia nhà ta bỗng dưng gặp biến cố khiến gia tộc giàu có bậc nhất quận Thái Vinh tàn lụi, ta là tiểu thư cũng bị liên lụi, lúc sống đã hại quá nhiều người, đến lúc sa sút ai cũng muốn giết ta, lúc đó bỗng dưng có một con dao lao tới, ta tưởng ta chết tới nơi rồi thì không! Ả tì nữ mà ta hận nhất, ta hãm hại nhiều nhất- Bạch Linh đã đỡ con dao đó thay ta, lúc chết nàng ấy nhẹ nhàng nói: “Tiểu thư, có lẽ người rất ghét nô tỳ nhưng nô tỳ rất yêu thích tiểu thư, chỉ vì tiểu thư là tiểu thư của nô tỳ .Nô tỳ nguyện cả đời trung thành với tiểu thư, dù tiểu thư có ghét bỏ nô tỳ đi nữa.” . Từ lúc đó, ta mới thấy, nàng dù có bị ta bạc đãi, hãm hại đến dung nhan cũng chẳng còn lại ra tay hy sinh bảo vệ ta vì ta là tiểu thư của nàng, lúc đó ta hối hận muốn làm lại cuộc đời, tự hứa rằng nếu có thể sống lại sẽ cưng sủng nàng còn hơn cả bảo bối trong tay, nâng niu như báu vật .
uyennhii_ · 216 Views
Related Topics
More