Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Xu Tiancheng

Transmigrating To The 1960s:My space, My soldier

Xu Yinyin's last memory was the blaring sound of her phone alarm. She had been working late into the night, drowning in financial reports and endless deadlines. A single moment of dizziness, a sharp pain in her chest, and then… darkness. When she opens her eyes, she is no longer in her modern high-rise apartment but in a **tiny, dimly lit room** that smells of damp straw and mildew. The air is thin and cold, and her body feels incredibly weak, as if she hasn't eaten in days. Her gaze lands on the cracked ceiling, the wooden beams above her looking fragile, as if they could collapse at any moment. Her body aches, and when she moves her hands, she feels her own **bony fingers**—thin, fragile, with calluses that don’t belong to her. Her throat is dry. Her stomach twists in hunger. **"Where… am I?"** She struggles to sit up, only to feel sharp pain radiating from her limbs. Her wrists are marked with old scars, faint traces of bruises scattered across her arms. The shabby quilt covering her is thin, barely providing warmth. A sense of unease grips her. Then, memories **flood** her mind. Her name is no longer Xu Yinyin. She is now **Su Wan**, a nineteen-year-old orphan in a poverty-stricken village in 1960s China. Her parents passed away early, leaving her at the mercy of her uncle’s family. Instead of caring for her, they treated her as an unwanted burden—a servant who worked from dawn to dusk with barely enough food to survive. Just yesterday, the original Su Wan had collapsed from exhaustion while carrying heavy buckets of water from the river. No one helped her. No one cared. She had been left in this tiny storage room to either wake up or die. The realization makes her shudder. Before she can process more, a cold, mechanical voice **echoes in her mind.** **[Host detected. Survival Space System initializing.]** A translucent blue screen appears before her. ### **Inventory:** ✔ **Fresh vegetables, rice, and flour** ✔ **Bottled clean water** ✔ **A first-aid kit with modern medicine** ✔ **Basic survival tools like a knife and matches** Su Wan's eyes widen. **"A cheat system?!"** She instinctively selects a loaf of bread. The next moment, a **warm, soft bun appears in her hand.** The scent of freshly baked bread fills the air. Her stomach growls. With trembling hands, she **takes a bite**—the fluffy warmth melting on her tongue, sending an almost overwhelming sensation of relief through her starved body. Warmth spreads through her, chasing away the biting cold. Her eyes flicker with determination. **"I have a second chance. I won’t let anyone trample on me again!! "
Ruthie_bee2 · 500 Views

Lòng Tham Không Đáy (Bản Dịch)

Tên truyện: Lòng Tham Không Đáy Tác giả: Tửu. Tag truyện: Duyên trời Tác Hợp, Gương Vỡ Lại Lành, Trâu Già Gặm Cỏ Non, Incest, H+, Cha x con gái, 1x1. Giới thiệu: Quan Lê hận cha từ nhỏ, hận hắn lúc cô vừa sinh ra đã vứt bỏ cô, hận hắn mười mấy năm qua không quay lại trấn nhỏ nghèo nàn, lạc hậu kia. Sau khi bà nội qua đời, cô lén lút lên chiếc xe khách cũ kỹ đến thành phố, tìm người cha lạnh lùng bạc tình của mình. Trên tầng thượng của hộp đêm Nguyệt Thực, nụ cười trên môi Quan Thừa Tùng cứng đờ, ánh mắt khinh thường và lạnh lùng nhìn cô con gái mười mấy năm chưa gặp - Huyết thống mang dấu vết nhơ nhuốc của hắn đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp. . Quan Lê đặt bát xuống: “Con ăn xong rồi.” Nhìn đĩa thức ăn trước mặt gần như chẳng được cô đụng đến, Quan Thừa Tùng nhíu mày. Quan Lê đứng dậy đẩy ghế về chỗ cũ, đi vòng qua một bên. Còn chưa kịp bước đi, cánh tay dài của Quan Thừa Tùng đã vươn ra chặn cô lại, nắm chặt lấy cổ tay Quan Lê, trực tiếp kéo cô vào lòng, để cô ngồi lên đùi hắn. Quan Lê kinh ngạc mở to mắt nhìn hắn, sau đó luống cuống đẩy cánh tay hắn ra, nhưng lại bị giữ chặt hơn. Mặt mày Quan Thừa Tùng lạnh tanh, nheo mắt lại nhìn cô. “Ăn thêm chút nữa đi.” Quan Lê đột nhiên quay đầu: “Con không ăn nữa… Con no rồi… Ưm…” Hắn bóp một miếng bánh chà là nhét vào miệng cô: “Há miệng ra.” Miếng bánh chà là hình trụ to tướng làm đôi môi mọng nước của cô căng ra, vị chà là vô cùng nồng đậm, lấp đầy cả khoang miệng. Lúc cô nhai nuốt, từng chút từng chút ăn hết miếng bánh chà là dài ngoằng, ánh mắt Quan Thừa Tùng tối lại, yết hầu chuyển động, miếng bánh chà là màu nâu sẫm bị cô ngậm trong miệng, bị hắn đẩy từ phía sau, ép cô chậm rãi nuốt xuống. Quan Lê lại cố tình làm trái ý hắn, há miệng cắn một miếng thật to, hai má phồng lên như chuột hamster, chỉ muốn ăn nhanh một chút rồi rời đi, nhưng cô nuốt quá nhanh, vô tình lại bị sặc, vừa ho khan vừa vỗ ngực. Qua lớp áo, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng đường cong phập phồng của bầu ngực tròn trịa theo từng cơn ho nhẹ của cô, hai gò mềm mại cọ xát vào người hắn đầy ái muội. Chết tiệt hơn chính là, cô còn vô thức cựa quậy mông, cọ xát vào đùi hắn. ... Mời mọi người nhảy hố~
Be_ngoan · 1.2K Views
Related Topics
More