Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Vũ Thịnh

_alinh_8
--
chs / week
--
NOT RATINGS
281
Views
VIEW MORE

Chapter 1 - Gió nổi ở Vũ Thịnh

Mùa xuân ở kinh thành Vũ Thịnh, cành liễu mềm mại đung đưa trong làn gió thoảng. Dòng người qua lại tấp nập, xe ngựa lăn bánh không ngớt trên những con phố lớn. Nơi đây không chỉ là trung tâm phồn hoa của thiên hạ mà còn là nơi tụ hội của vô số quyền quý và thương gia giàu có.

Nằm ngay khu vực sầm uất nhất của kinh thành, Vũ Thịnh Hội nguy nga và đồ sộ, là nơi tổ chức các buổi đấu giá lớn nhất trong triều. Bên ngoài cửa hội, những chiếc đèn lồng đỏ được treo cao, tạo thành một cảnh tượng uy nghiêm và lộng lẫy.

Hôm nay, Tạ Ninh Uyên – tiểu thư nhà Tể tướng, đang có mặt tại đây. Nàng không chỉ là một tiểu thư quyền quý, mà còn là người quản lý Vũ Thịnh Hội. Bên cạnh nàng, nha hoàn Tiểu Liên bưng chén trà, cẩn thận hầu hạ.

Bề ngoài, Ninh Uyên là một cô gái nhã nhặn, ngây thơ, mang dáng vẻ của một tiểu thư khuê các vô tư vô lo. Nhưng nàng thông minh, nhạy bén ,nhìn thoáng qua từng món trang sức đang được đưa lên sàn đấu giá, nàng đã có thể nhận ra giá trị thực sự của chúng.

Hôm nay, một buổi đấu giá đặc biệt được tổ chức. Một cây trâm bạch ngọc quý hiếm, chạm khắc hoa văn mây lượn, là món đồ thu hút sự chú ý nhất. Người chủ trì đấu giá giọng nói sang sảng:

"Cây trâm này có nguồn gốc từ Tây Vực, chất ngọc trong suốt, hiếm có khó tìm. Giá khởi điểm: ba trăm lượng bạc!"

Dưới khán đài, các thương gia và quan lại bắt đầu xôn xao. Một người lập tức giơ bảng:

"Ba trăm năm mươi lượng!"

Ninh Uyên ngồi yên, chỉ khẽ nhấp một ngụm trà, ánh mắt dừng lại trên cây trâm kia. Nhìn qua, nó có vẻ tinh xảo nhưng lại quá mức bình thường đối với một món đồ được đưa ra trong buổi đấu giá lớn như vậy.

Tiểu Liên nhẹ giọng nói:

"Tiểu thư, cây trâm này có vẻ không xứng đáng với một buổi đấu giá quan trọng thế này."

Ninh Uyên khẽ gõ ngón tay lên bàn, cười nhạt:

"Vậy sao?"

Nàng vừa dứt lời, thì từ đám đông, một giọng nói quen thuộc vang lên:

"Trâm này không tệ, nhưng liệu có xứng đáng với danh tiếng của Vũ Thịnh Hội không?"

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía người vừa lên tiếng. Một nam nhân trong bộ đồ màu lam nhạt, tay phe phẩy quạt giấy, chậm rãi bước ra.

Lục Tư Dạ – Lục Quốc Công.

Hắn là thanh mai trúc mã của Ninh Uyên, cũng là một trong những người quyền lực nhất triều đình. Nhìn vẻ ngoài của hắn, ai cũng tưởng hắn chỉ là một kẻ tiêu dao tự tại, phong thái tùy ý mà lười nhác. Nhưng những người hiểu rõ hắn đều biết, hắn là kẻ không bao giờ bộc lộ suy nghĩ thật sự ra ngoài.

Lục Tư Dạ bước lên, nhìn lướt qua cây trâm một lượt rồi cười nhẹ:

"Ba trăm lượng cho một cây trâm như thế này, có vẻ không hợp lý lắm."

Dưới đài, tiếng bàn tán bắt đầu nổi lên. Người của Vũ Thịnh Hội hơi lúng túng, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh.

Lúc này, Ninh Uyên mới thong thả đặt chén trà xuống, cười nói:

"Nếu Lục Quốc Công đã thấy chưa thỏa đáng, vậy bổn tiểu thư cũng có chút tò mò, không biết có thể để chúng ta xem kỹ hơn không?"

Người dẫn chương trình hơi do dự. Vũ Thịnh Hội là sản nghiệp của Tạ gia, nếu tiểu thư đã lên tiếng, hắn ta nào dám cự tuyệt?

Nghe vậy, Lục Tư Dạ nhìn Ninh Uyên, ánh mắt có chút thú vị.

"Còn tưởng Tạ tiểu thư sẽ bênh vực sản nghiệp của nhà mình, không ngờ lại muốn tự mình xem xét. Xem ra hôm nay ta đến đây không uổng công rồi."

Ninh Uyên mỉm cười:

"Nếu có vấn đề, đương nhiên phải kiểm tra. Nếu không có, ta cũng có thể nhân cơ hội này cho Lục Quốc Công thấy Vũ Thịnh Hội vẫn giữ đúng danh tiếng."

Lục Tư Dạ bật cười.

Một nha hoàn của hội đấu giá cẩn thận bưng cây trâm lên, đặt vào khay gấm đỏ, đưa đến trước mặt Ninh Uyên và Lục Tư Dạ.

Ninh Uyên cầm lên, ánh mắt chợt lóe sáng.

"Ngọc này…"

Nàng đưa trâm lên gần ánh sáng, chậm rãi xoay một góc. Dưới ánh đèn lồng, trên thân trâm lộ ra một đường vân mờ, giống như một ký hiệu bí ẩn.

Lục Tư Dạ cũng nhìn thấy, ánh mắt trầm xuống.

Hắn nghiêng đầu nhìn Ninh Uyên, giọng nói khẽ cất lên:

"Ninh Uyên, trâm này có vẻ không đơn giản như chúng ta nghĩ."

Nàng nhẹ nhàng đặt cây trâm xuống, cười nói:

"Có vẻ như vậy."

Nhưng trong lòng nàng đã dậy lên một trận sóng ngầm.

Cây trâm này, thực sự có gì đó không đúng.

Gió đã nổi lên ở Vũ Thịnh. Một bí ẩn vừa bắt đầu hé lộ.