Gia Đình Bất Ổn – Phát Minh Vĩ Đại của Kouki & Souta
Hôm nay, Kouki và Souta quyết định trở thành nhà khoa học vĩ đại. Hai đứa lẻn vào kho chứa đồ, lôi ra một đống dây điện, bánh răng, hộp kim loại và… một cái máy cạo râu hỏng mà Ryuu Kaze từng vứt đi.
• Kouki: "Chúng ta sẽ chế tạo một con robot siêu cấp!"
• Souta: "Đúng! Nó sẽ giúp dọn dẹp nhà cửa! Mẹ sẽ khen tụi mình thông minh!"
Thế là hai đứa hí hoáy ghép đủ thứ linh kiện lại, nối dây loạn xạ, rồi ấn nút khởi động.
Bíp!
• Kouki: "Ôi! Nó hoạt động rồi!"
• Souta: "Chúng ta thiên tài quá!"
Nhưng chưa kịp vui mừng, con robot bỗng rung bần bật, ánh sáng đỏ lóe lên, rồi nó bắt đầu… chạy loạn quanh nhà như một con bò điên!
Robot Siêu Cấp, Nhưng Mất Kiểm Soát
Con robot không những không dọn dẹp, mà còn làm mọi thứ rối tung.
• Nó hất tung chồng bát đĩa trong bếp.
• Nó vấp vào bàn khiến nguyên một bình hoa đổ xuống.
• Nó tông thẳng vào Ryuu Kaze, khiến cậu té ngửa ra sàn.
• Ryuu Kaze (đang ngủ, bị tông dậy): "Hả? Gì thế này???"
• Ellen Joe (vừa bước ra): "Tụi bây lại bày trò gì nữa hả?!"
Kouki và Souta co giò bỏ chạy, còn con robot thì tiếp tục làm loạn. Nó vọt qua phòng khách, rồi chạy thẳng vào bà Kaze.
Bà Kaze Ra Tay
Bà Kaze nhìn con robot đang bốc khói, rồi nhẹ nhàng phân tích:
• Bà Kaze: "Có vẻ như các cháu đã lắp nhầm bộ xử lý vào hệ thống tự vệ. Nếu cứ để nó tiếp tục, căn nhà này sẽ… tan tành."
• Ellen Joe: "VẬY DẬP NÓ ĐI!"
• Ryuu Kaze: "Mình còn chưa ngủ đủ mà…"
Bà Kaze liền bật chế độ ngăn chặn, vươn tay ra bắt lấy con robot. Nhưng con robot lại phản công, bắn ra một đống tia lửa, khiến cả nhà hốt hoảng nhảy né.
• Kouki & Souta (đứng nấp, mắt long lanh): "Bà ngoại chiến đấu ngầu quá!"
Bà Kaze cuối cùng cũng tóm được robot, mở nắp ra và… bấm nút tắt.
Tạch!
Robot đột ngột dừng lại, rồi rơi cái "mặt" xuống sàn, chính thức… ngủm.
• Ellen Joe (mắt giật giật): "Tụi bây có biết tụi bây vừa làm cái gì không?!"
• Kouki & Souta: "Chế tạo một phát minh vĩ đại!"
• Ryuu Kaze (nằm dài dưới đất): "Phát minh vĩ đại gì mà hành tôi te tua vậy trời…"
Kết Cục
Sau vụ đó, Ellen Joe bắt hai đứa nhỏ dọn dẹp toàn bộ đống bừa bộn. Bà Kaze thì thu hồi lại mọi linh kiện nguy hiểm trong nhà để tránh lặp lại tình huống này.
Kouki và Souta vẫn rất tự hào về phát minh của mình.
• Kouki: "Lần sau mình sẽ chế tạo cái còn ngầu hơn!"
• Souta: "Ừ! Nhưng lần này phải lắp nút dừng trước đã!"
Ellen Joe chỉ biết đỡ trán thở dài, còn Ryuu Kaze thì đã… quay lại ngủ như chưa có gì xảy ra.
Ryuu Kaze và "Bức Tường Sắt Bất Khả Chiến Bại"
Sau vụ robot phá nhà, Ryuu Kaze chán nản nhìn đống linh kiện còn lại và chợt nảy ra một ý tưởng.
• Ryuu Kaze (tỉnh ngủ, vỗ vai Ellen Joe): "Vợ ơi, anh có ý kiến này nè!"
• Ellen Joe (vẫn bực mình vì vụ robot): "Gì nữa?"
• Ryuu Kaze: "Chúng ta gom hết mấy linh kiện không xài nữa, nung chảy chúng ra, rồi đúc thành một bức tường sắt!"
Cả nhà: "???"
Kouki và Souta lập tức phấn khích:
• Kouki: "Cha nói gì cũng nghe có vẻ ngầu quá vậy?!"
• Souta: "Vậy là nhà mình sẽ có một bức tường bất khả chiến bại hả?"
Ellen Joe thì nhìn Ryuu Kaze với ánh mắt nghi ngờ.
• Ellen Joe: "Anh có chắc là nó sẽ không trở thành một đống sắt vụn vô dụng chứ?"
• Ryuu Kaze (cười tự tin): "Tất nhiên rồi! Anh là thiên tài mà!"
Cả Nhà Bắt Tay Làm "Bức Tường Sắt"
Mọi người bắt đầu gom lại toàn bộ linh kiện thừa, kể cả đống sắt vụn từ con robot hỏng. Bà Kaze cũng giúp đỡ bằng cách dùng công nghệ nung chảy sắt một cách chuyên nghiệp.
• Bà Kaze (bật chế độ nhiệt độ cao): "Các con cứ để đó cho mẹ, nhanh lắm!"
Trong khi đó, Kouki và Souta đứng trên ghế quan sát, mắt sáng rực vì phấn khích.
• Kouki: "Sau này chúng ta có thể làm thêm một cánh cổng sắt không?"
• Souta: "Ừ! Nếu có kẻ đột nhập, tụi mình chỉ cần đóng cửa lại là họ hết đường vô!"
Ellen Joe thì vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn, khoanh tay đứng nhìn Ryuu Kaze hăng say làm việc.
• Ellen Joe: "Lần này mà thất bại nữa là anh phải dọn dẹp hết đống này đấy."
Ryuu Kaze không nghe thấy, vì cậu đang quá tập trung vào "dự án lớn" của mình.
Bức Tường Hoàn Thành – Nhưng Có Vấn Đề
Sau vài giờ miệt mài, bức tường sắt cuối cùng cũng được dựng lên. Nó cao, dày và trông có vẻ chắc chắn.
• Ryuu Kaze (chống nạnh, cười đắc thắng): "Xong rồi! Bức tường sắt bất khả chiến bại của chúng ta!"
• Kouki & Souta: "Oaaaa! Ngầu quá!"
• Bà Kaze: "Thật ấn tượng!"
Ellen Joe bước đến, gõ thử vào bức tường. Âm thanh vang lên "Cộp! Cộp!", nghe có vẻ ổn.
• Ellen Joe: "Cũng không tệ… nhưng thử coi có bền thật không."
Và rồi một cơn gió mạnh thổi qua…
RẦM!
Bức tường đổ sập ngay tại chỗ.
Cả nhà đứng hình.
Ryuu Kaze hết cười nổi.
• Ryuu Kaze: "Ờ… có thể anh quên bắt vít cho chắc."
• Ellen Joe (mắt giật giật): "ANH. QUÊN. BẮT. VÍT???"
• Kouki & Souta: "Cha ơi, thế này đâu gọi là bất khả chiến bại đâu!!"
Ellen Joe cầm kéo cá mập lên, Ryuu Kaze chạy mất dép, còn Kouki và Souta cười lăn lộn.
• Ryuu Kaze (vừa chạy vừa la): "VỢ ƠI! ANH SẼ SỬA MÀ! ĐỪNG CẮT ANH!!!"
Cả nhà lại một phen náo loạn…
BỨC TƯỜNG SẮT – PHIÊN BẢN KIÊN CỐ
Sau vụ "bức tường sắt bất khả chiến bại" đổ sập vì quên bắt vít, Ryuu Kaze đã dành trọn 2 ngày để sửa chữa nó. Cậu không dám lơ là nữa, vì nếu lại thất bại, chắc chắn Ellen Joe sẽ "cắt" cậu bằng kéo cá mập.
Ryuu Kaze Trở Lại – Nghiêm Túc Hơn Bao Giờ Hết
• Ryuu Kaze (hít sâu, cầm tua vít thật chặt): "Lần này mình sẽ làm thật chắc chắn! Không được lười nữa!"
• Ellen Joe (khoanh tay, nhìn chằm chằm): "Anh mà làm bậy bạ nữa thì khỏi ngủ giường luôn."
• Kouki & Souta: "Cha ơi, cố lên!"
Bà Kaze cũng quyết định hỗ trợ con trai một cách tối ưu.
• Bà Kaze: "Lần này mẹ sẽ giúp kiểm tra độ bền, đảm bảo không đổ nữa!"
Bằng công nghệ máy móc tối tân, bà Kaze quét toàn bộ cấu trúc của bức tường, đưa ra số liệu chính xác về độ vững chắc. Ryuu Kaze lắng nghe nghiêm túc, lần này không còn làm ẩu nữa.
• Ryuu Kaze (vừa bắt vít, vừa hàn chặt các góc): "Không được chủ quan! Chắc chắn phải làm tốt!"
Sau 3 ngày miệt mài, cuối cùng bức tường cũng hoàn thành.
BÀI KIỂM TRA CUỐI CÙNG – BỨC TƯỜNG ĐÃ THẬT SỰ KIÊN CỐ CHƯA?
Để kiểm tra độ bền của nó, cả nhà quyết định làm một loạt thử nghiệm:
✅ Kouki & Souta lấy gậy gõ thử: Bức tường không hề hấn gì.
✅ Bà Kaze thử dùng máy khoan kiểm tra: Bức tường chỉ xước nhẹ.
✅ Ellen Joe thử đá vào: Bức tường không lung lay.
✅ Ryuu Kaze dùng hết sức đấm một phát: Ryuu Kaze đau tay chứ bức tường vẫn y nguyên.
CẢ NHÀ: "THÀNH CÔNG RỒI!!"
• Kouki: "Bức tường này đúng là bất khả chiến bại thật!!"
• Souta: "Cha ơi, lần này cha đỉnh thật đó!"
• Bà Kaze: "Mẹ tự hào về con!"
Ryuu Kaze mỉm cười tự hào, cuối cùng cậu cũng hoàn thành một công trình mà không bị Ellen Joe đấm.
• Ryuu Kaze (giơ tay lên trời): "Từ nay, nhà chúng ta có một bức tường sắt siêu kiên cố!!"
• Ellen Joe (mỉm cười): "Tốt lắm. Nhưng nếu nó mà có vấn đề gì… thì anh biết rồi đấy."
Ryuu Kaze toát mồ hôi lạnh.
NGÀY HÔM SAU…
Khi cả nhà đang tận hưởng bức tường mới, thì Kouki bỗng dưng nảy ra một ý tưởng táo bạo.
• Kouki: "Nếu bức tường này cứng vậy… mình thử đua xe đồ chơi xem sao?"
• Souta: "Hay đó! Để em thử luôn!"
Và thế là hai nhóc lấy xe điều khiển từ xa đâm thẳng vào tường…
🚗💥 Bùm!! 🚗💥
Bức tường vẫn không hề suy chuyển, nhưng hai chiếc xe… bốc cháy ngay tại chỗ.
• Kouki & Souta (mắt tròn xoe): "Ối… hình như bức tường quá cứng rồi…"
• Ryuu Kaze: "…"
• Ellen Joe: "…"
Ellen Joe cầm kéo cá mập lên, còn Kouki và Souta chạy mất hút.
• Ryuu Kaze: "Hai đứa đứng lại cho cha!!"
• Kouki & Souta: "Cha làm tường cứng quá nên tụi con mới thử mà!!"
Cả nhà lại rượt nhau trong hỗn loạn… nhưng ít nhất, lần này bức tường vẫn đứng vững!
MỘT PHÚT GIÂY ẤM ÁP CỦA GIA ĐÌNH
Sau một ngày dài náo loạn vì bức tường sắt, cuối cùng cả nhà cũng được tận hưởng một buổi tối yên bình bên nhau.
Ryuu Kaze dựa lưng vào ghế, thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy cả nhà đang quây quần bên nhau. Ellen Joe ngồi bên cạnh, vừa uống trà vừa nhìn Kouki, Souta, Renji, Shiro và Aki Minh đang chơi đùa trên sàn nhà.
• Ellen Joe (mỉm cười nhẹ): "Cuối cùng cũng yên tĩnh một chút rồi."
• Ryuu Kaze (gật đầu): "Ừ… hiếm lắm mới có lúc thế này."
Bà Kaze đang ngồi đan một cái áo len cho cháu, đôi mắt dịu dàng nhìn từng đứa trẻ. Kouki và Souta đang bày trò nghịch ngợm với xe đồ chơi, còn Renji thì vẫn bò loanh quanh khám phá góc nhà. Shiro ôm bình sữa, vừa ăn vừa lim dim ngủ, còn Aki Minh thì nằm trên đùi Ellen Joe, chớp mắt nhìn lên trần nhà.
GIÂY PHÚT BÌNH YÊN
Khi đồng hồ chỉ 9 giờ tối, Kouki bất ngờ ôm lấy Ellen Joe.
• Kouki (giọng ngái ngủ): "Mẹ ơi… mẹ thơm thật…"
• Ellen Joe (xoa đầu Kouki): "Lại làm nũng hả con?"
• Souta (cũng nhào tới ôm): "Con cũng muốn!"
Renji ngẩng đầu lên, nhìn thấy hai anh mình ôm mẹ, liền bò lại chui vào lòng Ellen Joe. Shiro cũng chớp chớp mắt, đặt bình sữa xuống rồi bám vào chân Ryuu Kaze.
Ryuu Kaze cười nhẹ, bế Shiro lên đặt vào lòng mình.
• Ryuu Kaze: "Mấy đứa bám cha mẹ ghê vậy?"
• Kouki (cười tủm tỉm): "Tại tụi con thích mà!"
• Bà Kaze (dịu dàng): "Gia đình là vậy mà… lúc nào cũng quấn quýt bên nhau mới tốt."
Bầu không khí ấm áp bao trùm cả căn nhà. Ellen Joe, Ryuu Kaze và bà Kaze đều cảm thấy hạnh phúc khi nhìn lũ trẻ cười nói rộn ràng.
• Ellen Joe (ôm chặt các con): "Ngủ ngon nha, mấy nhóc con của mẹ."
• Kouki, Souta, Renji, Shiro & Aki Minh: "Dạaa!"
Ryuu Kaze nhìn khung cảnh ấy, chợt nhận ra rằng… dù cuộc sống có bao nhiêu rắc rối, chỉ cần gia đình ở bên nhau, tất cả đều trở nên nhẹ nhàng hơn.
Buổi Tối Định Mệnh – Một Quả Trứng Mới Xuất Hiện
Sau một ngày dài hẹn hò lãng mạn, ngắm sao trời và tận hưởng bữa tối riêng tư, Ryuu Kaze và Ellen Joe trở về phòng với tâm trạng thư giãn.
• Ryuu Kaze (ôm vợ từ phía sau): "Lâu lắm rồi mới có một buổi tối thế này."
• Ellen Joe (cười nhẹ): "Ừ… nhưng hình như chúng ta quên gì đó thì phải?"
• Ryuu Kaze (bối rối): "Hử? Quên gì chứ?"
Không ai nhớ ra… cho đến một tháng sau.
Một Quả Trứng Mới!?
Khi cả hai quay trở về nhà, cuộc sống lại quay cuồng với lũ nhóc siêu quậy. Nhưng rồi một ngày nọ, Ellen Joe cảm thấy có gì đó khác lạ.
• Ellen Joe (cầm một quả trứng lấp lánh trên tay, mặt ngơ ngác): "Khoan đã… cái này từ đâu ra vậy?"
• Ryuu Kaze (hốt hoảng): "Khoan khoan! Chẳng lẽ là từ lần đó…?"
Cả hai đứng hình vài giây, rồi quay sang nhìn nhau. Sự thật đã rõ ràng!
• Kouki (ngó vào, tròn mắt): "Cha mẹ lại đẻ nữa hả!?"
• Souta (bĩu môi): "Hết đứa này đến đứa khác… bộ cha mẹ định nuôi cả đội bóng hả?"
• Renji (vừa bò vừa quan sát quả trứng): "Lần này chắc sẽ nở ra gì đó thú vị!"
• Shiro (vẫn đang ăn nhưng gật gù): "Thêm một người nữa ăn chung với Shiro!"
• Aki Minh (chớp chớp mắt, nhìn quả trứng): "Bạn mới?"
Ryuu Kaze vò đầu trong khi Ellen Joe thở dài bất lực.
• Ryuu Kaze: "Thôi rồi… chúng ta lại sắp có thêm một thành viên nữa."
• Ellen Joe (ôm trán): "Anh đúng là… lần sau đừng có mà quên cắp an toàn nữa!"
• Ryuu Kaze (gãi đầu, cười trừ): "Tại lúc đó lãng mạn quá mà…"
Gia Đình Lại Có Thêm Thành Viên Mới!
Ryuu Kaze và Ellen Joe nhìn chằm chằm vào quả trứng lấp lánh vừa xuất hiện, vẫn chưa hết bàng hoàng.
• Ellen Joe (bĩu môi, nhìn Ryuu Kaze): "Đấy, anh xem đi. Nhậu xong chẳng nhớ gì, giờ có thêm đứa nữa rồi nè!"
• Ryuu Kaze (gãi đầu, cười trừ): "Anh tưởng nhậu xong chỉ thấy yêu nhau thôi… Ai ngờ lại thấy thêm cả con!"
Lũ nhóc tụ tập xung quanh, tò mò ngó quả trứng.
• Kouki (hí hửng): "Cha mẹ lại đẻ thêm em nữa hả? Yay! Thêm một đứa để con làm anh lớn!"
• Souta (ngáp, lười biếng nói): "Con đoán lần này cũng lại là một đứa nhóc nghịch phá thôi…"
• Renji (bò vòng quanh, suy nghĩ): "Lần này nở ra gì đây? Cá sấu, cá mập hay… thứ gì đó kỳ lạ hơn?"
• Shiro (đang ăn, nhưng cũng gật đầu đồng tình): "Shiro có thêm bạn ăn chung!"
• Aki Minh (chớp mắt, nhìn quả trứng): "Bạn mới?"
Ellen Joe vừa ôm quả trứng, vừa thở dài.
• Ellen Joe: "Thôi thì… đằng nào cũng có rồi. Mà công nhận nhà mình đẻ hơi bị nhanh đó nha!"
• Ryuu Kaze (nhìn vợ, cười tếu táo): "Chứng tỏ tình cảm vợ chồng mình tốt mà!"
• Ellen Joe (lườm): "Tốt tới mức sinh liên tục vậy hả!?"
Cả nhà cười ầm lên, trong khi Ellen Joe ôm quả trứng mới với đủ loại cảm xúc hỗn loạn. Gia đình lại sắp có thêm một nhóc quậy nữa rồi!
Tên của Đứa Bé Mới
Sau vài ngày suy nghĩ, cả nhà tụ tập lại để đặt tên cho đứa bé mới.
• Ellen Joe (chống cằm, nhìn quả trứng): "Lần này đặt tên gì đây nhỉ?"
• Ryuu Kaze (xoa cằm, suy tư): "Anh nghĩ nên là cái tên mạnh mẽ chút…"
• Kouki (giơ tay hào hứng): "Đặt tên là 'Siêu Nhóc Kouki 2' đi!"
• Ellen Joe & Ryuu (đồng thanh): "Không."
• Souta (thở dài): "Đặt đơn giản thôi, ví dụ như 'Kai'?"
• Renji (lẩm bẩm): "Tên nào nghe ngầu ngầu chút…"
• Shiro (vẫn ăn, nói chen vào): "Shiro 2?"
• Ellen Joe: "Shiro, con ăn đi đừng nói nữa!"
Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng cả nhà quyết định đặt tên cho đứa bé mới là…
Haru (春) – Nghĩa là Mùa Xuân!
• Ellen Joe (vuốt nhẹ quả trứng, cười dịu dàng): "Haru… nghe ấm áp và tươi sáng, giống như một khởi đầu mới vậy."
• Ryuu Kaze (gật đầu): "Ừ, tên này hay đó!"
• Kouki (vỗ tay): "Hoan hô! Chào mừng em Haru!"
• Souta (ngáp): "Lại thêm một đứa để trông rồi…"
• Renji (hứng thú): "Không biết Haru sẽ giống ai đây?"
• Shiro (nhai nhóp nhép): "Haru sẽ thích ăn như Shiro không nhỉ?"
Gia đình chính thức chào đón Haru – đứa bé mới nhất!
Ryuu Kaze Tính Toán Độ Bất Ổn Của Gia Đình
Sau khi bé gái mới ra đời, Ryuu Kaze ngồi xuống, cầm bút và giấy để tính toán lại số lượng con cái trong nhà.
• Ryuu Kaze (lẩm bẩm): "Để anh xem… Hiện tại chúng ta có bao nhiêu đứa nhỉ?"
• Ellen Joe (bế bé gái, chớp mắt): "Ờm… Chắc khoảng chục đứa?"
Ryuu Kaze chăm chú ghi chép, trong khi lũ nhỏ bu lại xem bảng tính của cha.
• Kouki (nhìn chằm chằm): "Cha đang tính gì vậy?"
• Souta (ngáp, nhìn qua): "Chắc đang xem thử còn chỗ để đẻ nữa không."
• Renji (tò mò): "Cha định tính toán dân số gia đình à?"
Bảng Thống Kê Bất Ổn
Số lượng con trai: 23
Số lượng con gái: 3
Tổng số con: 26
Ryuu Kaze nhìn con số, rồi nhìn Ellen Joe, rồi lại nhìn con số.
• Ryuu Kaze (hốt hoảng): "Khoan… Sao chúng ta lại có tận 26 đứa con rồi!?"
• Ellen Joe (bình tĩnh uống trà): "Anh mới nhận ra hả?"
• Ryuu Kaze: "…"
Cả nhà bật cười, còn Ryuu Kaze bắt đầu thấy lo lắng cho ví tiền và tương lai nuôi con của mình.
Ryuu Kaze: "Không lẽ bỏ tụi nhỏ?"
Sau khi nhận ra gia đình đã có tận 26 đứa con, Ryuu Kaze ôm đầu suy nghĩ sâu xa về tương lai.
• Ryuu Kaze (thở dài, nhìn danh sách con cái): "Nhiều quá rồi… Giờ nuôi kiểu gì đây!?"
• Ellen Joe (nhún vai): "Thì cứ nuôi thôi. Chẳng lẽ bỏ con mình?"
• Kouki (hốt hoảng ôm lấy Ryuu): "Cha định bỏ tụi con hả!?"
• Souta (đá chân Kouki): "Cha chỉ đang stress thôi, đừng suy diễn."
• Renji (gật đầu): "Dù đông nhưng vẫn là con ruột, sao mà bỏ được?"
• Shiro (cắn miếng bánh, nhìn Ryuu Kaze): "Cha mà bỏ, con giận luôn."
Ryuu Kaze thấy đám con nhìn mình với ánh mắt mong chờ, đứa nào cũng bám lấy không rời. Anh thở dài lần nữa rồi xoa đầu Kouki.
• Ryuu Kaze (miễn cưỡng cười): "Thôi được rồi, cha sẽ không bỏ ai hết."
• Cả nhà (reo lên vui mừng): "Yeahhh!!"
Ellen Joe cười nhẹ, vỗ vai Ryuu Kaze.
• Ellen Joe: "Giờ thì làm cha tốt đi, chứ không tụi nhỏ bu vô cắn anh đấy."
• Ryuu Kaze (méo mặt): "Anh thấy rồi…"
Dù gia đình có đông đến mức nào, cuối cùng Ryuu Kaze vẫn chấp nhận sự thật và quyết định chăm sóc tất cả các con của mình.
Đặt Tên Cho Hai Bé Gái Mới!
Sau khi đón nhận sự thật là gia đình có thêm hai cô công chúa nhỏ, Ellen Joe và Ryuu Kaze ngồi lại bàn bạc để đặt tên cho hai bé.q
• Ellen Joe (ôm một bé trong tay, nhìn chồng): "Anh nghĩ ra tên nào chưa?"
• Ryuu Kaze (gãi đầu, nhìn hai bé gái đang ngủ say): "Anh muốn đặt tên gì đó mạnh mẽ, nhưng cũng dễ thương một chút…"
• Kouki (nhảy vô): "Đặt tên cá mập đi!"
• Souta (bật lại): "Đừng có mà lúc nào cũng cá mập, đặt tên gì nghe ngầu chút coi!"
Sau một hồi suy nghĩ, cả nhà cùng thống nhất đặt tên cho hai bé:
• Mayumi (真弓) - "Chân Cung": Nghĩa là cây cung chân thật, thể hiện sự mạnh mẽ nhưng vẫn mềm mại và đáng yêu.
• Hinari (陽成) - "Dương Thành": Nghĩa là ánh sáng mặt trời, mang đến sự ấm áp và tràn đầy năng lượng.
• Ellen Joe (mỉm cười nhìn hai con): "Mayumi và Hinari… Hai cái tên này thật đẹp."
• Ryuu Kaze (gật đầu tự hào): "Ừ, nghe vừa mạnh mẽ, vừa đáng yêu."
• Kouki (hậm hực): "Không có cá mập…"
• Souta (cười đểu): "Chấp nhận đi!"
Vậy là gia đình chính thức có thêm hai thành viên mới – Mayumi và Hinari!
Đặt Tên Cho Hai Bé Gái Mới!
Sau khi đón nhận sự thật là gia đình có thêm hai cô công chúa nhỏ, Ellen Joe và Ryuu Kaze ngồi lại bàn bạc để đặt tên cho hai bé.
• Ellen Joe (ôm một bé trong tay, nhìn chồng): "Anh nghĩ ra tên nào chưa?"
• Ryuu Kaze (gãi đầu, nhìn hai bé gái đang ngủ say): "Anh muốn đặt tên gì đó mạnh mẽ, nhưng cũng dễ thương một chút…"
• Kouki (nhảy vô): "Đặt tên cá mập đi!"
• Souta (bật lại): "Đừng có mà lúc nào cũng cá mập, đặt tên gì nghe ngầu chút coi!"
Sau một hồi suy nghĩ, cả nhà cùng thống nhất đặt tên cho hai bé:
• Mayumi (真弓) - "Chân Cung": Nghĩa là cây cung chân thật, thể hiện sự mạnh mẽ nhưng vẫn mềm mại và đáng yêu.
• Hinari (陽成) - "Dương Thành": Nghĩa là ánh sáng mặt trời, mang đến sự ấm áp và tràn đầy năng lượng.
• Ellen Joe (mỉm cười nhìn hai con): "Mayumi và Hinari… Hai cái tên này thật đẹp."
• Ryuu Kaze (gật đầu tự hào): "Ừ, nghe vừa mạnh mẽ, vừa đáng yêu."
• Kouki (hậm hực): "Không có cá mập…"
• Souta (cười đểu): "Chấp nhận đi!"
Vậy là gia đình chính thức có thêm hai thành viên mới – Mayumi và Hinari!
Trích Đoạn: Một Ngày Bình Thường Của "Gia Đình Siêu Quậy"
Buổi Sáng Hỗn Loạn
Trong căn nhà rộng lớn nhưng lúc nào cũng ồn ào, tiếng la hét và âm thanh hỗn loạn vang lên từ sáng sớm.
Ellen Joe vừa mở mắt đã thấy Kouki nằm đè lên mình, miệng thì thầm:
• Kouki: "Mẹ ơi, sáng rồi, con muốn uống sữa."
Ellen Joe thở dài, chưa kịp tỉnh táo đã bị kéo dậy. Shiro thì ngồi trên ghế gặm bánh một cách bình thản, còn Souta đang nghịch một con robot cũ, khiến nó phát ra tiếng bíp bíp không dứt.
Ryuu Kaze từ dưới bếp chạy lên, mặt tái xanh:
• Ryuu Kaze: "Ellen! Renji nó lại chui vào lư không dư rồi! Nó biến mất luôn rồi kìa!"
• Ellen Joe (ngáp): "Kệ nó đi, tự bò ra được thôi."
Đúng lúc đó, từ trong nhà kho, một tiếng nổ vang lên. Tất cả mọi người đồng loạt quay đầu.
• Ryuu Kaze: "… Đừng nói với anh là tụi nhỏ vừa phát minh ra cái gì nữa nha?"
• Kouki & Souta (cười ngây thơ): "Bí mật!"
Buổi Trưa: Ăn Cơm Cũng Không Yên
Giữa bàn ăn, Bà Kaze, người mẹ máy móc khổng lồ, đang cẩn thận đút cơm cho cả đám nhóc bằng cánh tay máy.
• Bà Kaze (dịu dàng): "Mẹ nấu canh dinh dưỡng cho các cháu, ăn nhiều vào nhé~"
• Kouki (há miệng): "Aaaaaa~~~"
Shiro vẫn tiếp tục gặm bánh, Aki Minh thì ngồi chơi với muỗng, còn Renji vừa bò từ lư không dư ra, trông bẩn thỉu như vừa lăn lộn cả ngày dưới sàn.
• Renji: "Con tìm thấy cái hộp bí ẩn dưới nhà kho! Mẹ, ba, coi nè!"
• Ellen Joe: "…Không phải bom là được."
• Ryuu Kaze: "Cái gì mà không phải bom là được!? Em đừng có coi thường vụ này chứ!"
Buổi Tối: Khi Cả Nhà "Tưởng Chừng" Được Nghỉ Ngơi
Khi bọn trẻ cuối cùng cũng lên giường, Ryuu Kaze và Ellen Joe thở phào nhẹ nhõm.
• Ryuu Kaze (tựa lưng ghế): "Cuối cùng cũng có chút thời gian yên bình…"
• Ellen Joe (rót trà): "Ừ, anh nói đúng."
Nhưng chưa kịp tận hưởng sự yên tĩnh, tiếng khóc chói tai vang lên.
• Shiro (ôm bụng): "Con đói quá…"
• Kouki: "Con muốn uống sữa nữa!"
• Renji: "Con phát hiện ra một bí mật mới dưới nhà kho!"
Ryuu Kaze ngã quỵ xuống bàn, trong khi Ellen Joe chỉ bình thản nhấp trà.
• Ryuu Kaze (bất lực): "Anh chỉ muốn nghỉ một chút thôi mà…"
• Ellen Joe (vỗ vai chồng): "Anh chọn cưới em rồi, giờ phải chấp nhận thôi."
Tóm Lại: Gia Đình Này Chưa Bao Giờ "Bình Thường"
Dù có hỗn loạn đến đâu, đây vẫn là một gia đình tràn đầy yêu thương. Chỉ có điều, yên bình là một khái niệm xa xỉ ở đây… Và ai biết ngày mai sẽ có chuyện gì xảy ra nữa!?
Một Buổi Tối "Yên Bình" (Hay Không?)
Tối nay, hiếm hoi lắm Ellen Joe và Ryuu Kaze mới có chút thời gian riêng tư. Hai người quyết định xem phim, tận hưởng một đêm lãng mạn mà không có ai quấy rầy.
• Ryuu Kaze (cười nhẹ): "Lâu rồi tụi mình mới có thời gian thế này ha?"
• Ellen Joe (bật phim): "Ừ, nhanh coi đi trước khi bọn nhỏ phát hiện."
Nhưng ngay khi bộ phim chưa chiếu được 5 phút, cửa phòng bật tung.
• Kouki (hớt hải chạy vào): "Ba mẹ ơi! Con với Souta lỡ làm nổ cái gì đó rồi!"
• Ryuu Kaze: "…Lại nữa hả!?"
Từ dưới tầng, tiếng nổ nhỏ vang lên, kéo theo một làn khói bốc lên từ nhà kho.
• Renji (bình tĩnh bước vào, tay cầm một cỗ máy lạ): "Con vừa phát minh ra một cái máy tính Ả Rập có khả năng mã hóa cấp độ C4."
• Ellen Joe (mặt vô cảm): "…Con vừa nói cái gì cơ?"
• Ryuu Kaze (hoảng loạn): "C4!? Tại sao lại có C4 trong nhà chúng ta!?"
• Renji (cười tự hào): "Không phải bom đâu! Chỉ là một loại mã hóa bảo mật thôi."
Cùng lúc đó, cửa sổ phía sau bỗng sáng rực. Souta và Kouki đang cầm hai món đồ phát sáng chạy quanh sân, la hét vui như trẩy hội.
• Souta: "Kouki ơi, cái này phát sáng nè!"
• Kouki: "Chắc không phải bom đâu nhỉ!?"
Ryuu Kaze nắm tóc gào lên, còn Ellen Joe chỉ thở dài, uống một ngụm trà, chấp nhận số phận.
• Ellen Joe: "Anh thấy chưa? Gia đình mình mà có phút giây yên bình á? Nằm mơ đi."
Kouki & Souta và "Quả Bom Bí Ẩn"
Một ngày nọ, trong khi Ryuu Kaze và Ellen Joe đang bận rộn, Kouki và Souta lại tiếp tục hành trình quậy phá của mình.
• Souta (cầm một vật tròn tròn, hơi rỉ sét): "Kouki ơi, cái này là gì á? Sao nó có nút đỏ vậy?"
• Kouki (chớp mắt tò mò): "Chắc đồ chơi thôi. Để anh thử bấm coi sao!"
Cạch.
Ngay khi Kouki bấm nút, cả hai đứng đơ khi thấy một màn hình nhỏ hiện ra:
"Kích hoạt đếm ngược: 10… 9… 8…"
• Souta (mặt tái mét): "Ủa? Cái này không giống đồ chơi đâu nha anh!"
• Kouki (hoảng hồn, nhưng vẫn cố ra vẻ bình tĩnh): "T-Từ từ, chắc chỉ là trò đùa thôi."
7… 6… 5…
Ngay lúc đó, Renji xuất hiện, nhìn chằm chằm vào quả bom trên tay Kouki.
• Renji: "Hai đứa… vừa lụm cái này ở đâu vậy?"
• Souta: "Dưới tầng hầm á! Còn mấy cái nữa lận!"
• Renji (mặt tối sầm): "Dưới tầng hầm nhà mình làm gì có bom!?"
4… 3… 2…
• Ellen Joe (bước vào, thấy cảnh tượng): "…Bỏ. Nó. Xuống. Ngay."
• Kouki (mồ hôi lạnh): "D-Dạ!"
1…
Bụp!
Quả bom không nổ, mà thay vào đó, một giọng nói máy móc vang lên:
"Cảm ơn đã thử nghiệm sản phẩm của tập đoàn Kaze! Nếu bạn thích, hãy đặt hàng ngay!"
Cả nhà đứng hình.
• Ryuu Kaze (đỡ trán, quay sang nhìn Ellen Joe): "Anh biết ngay mà. Nhà này lúc nào cũng có bất ngờ."
• Ellen Joe (thở dài, quay sang Renji): "Này, con còn cái gì chưa nói với mẹ không?"
• Renji (nhún vai): "Còn mấy cái thiết bị thử nghiệm nữa. Nhưng mà bom giả thôi."
Kouki và Souta thở phào, còn Ryuu Kaze thì trông như muốn lên cơn đau tim.
• Souta: "Vậy… tụi con có thể giữ nó làm đồ chơi không?"
• Ellen Joe & Ryuu Kaze: "KHÔNG ĐƯỢC!"
Buổi Sáng Hỗn Loạn Của Gia Đình Cá Mập
Buổi sáng trong nhà Ellen Joe và Ryuu Kaze lúc nào cũng náo nhiệt. Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Trên giường, Ellen Joe còn ngái ngủ, nhưng hai đứa nhỏ đã bắt đầu hành động.
• Kouki (ôm chặt mẹ): "Con khát sữa quáaa!"
• Souta (cũng chen vào): "Con cũng vậy, mẹ ơi!"
Ellen Joe thở dài, biết rằng không còn đường lui.
• Ellen Joe: "Được rồi, từng đứa một thôi, không chen lấn."
Kouki và Souta ngoan ngoãn xếp hàng, lần lượt uống sữa. Ryuu Kaze đứng cạnh, mặt vừa ghen tị vừa bất lực.
• Ryuu Kaze (lầm bầm): "Sướng vậy… Anh cũng đói nè."
• Ellen Joe (liếc xéo): "Anh thử lại gần xem, em cắn cho coi."
• Ryuu Kaze (rút lui ngay lập tức): "Anh giỡn thôi mà!"
Sau khi hai nhóc no nê, Ellen Joe mới được ăn sáng. Nhưng ngay khi vừa cầm đũa…
• Renji (bò từ đâu đó ra): "Mẹ, con cũng đói."
• Aki Minh (lù lù xuất hiện): "Em cũng vậy!"
Ellen Joe: "…"
Ryuu Kaze: "Thôi để anh đi nấu đồ ăn sáng cho vợ anh vậy."
Bữa Ăn Hỗn Loạn Của Gia Đình Cá Mập
Sau khi Ellen Joe cuối cùng cũng được ăn sáng, cả nhà lại kéo nhau đi ăn trưa.
Hôm nay, Ryuu Kaze quyết định vào bếp nấu một bữa thật ngon. Trên bàn đầy ắp thức ăn:
🍗 Gà quay giòn rụm
🍚 Cơm trắng nóng hổi
🥗 Salad tươi mát
Nhưng vấn đề là…
Lũ nhóc xếp hàng dài như kiểu đang đợi phát đồ ăn từ thiện!
• Kouki: "Ba ơi, con muốn đùi gà!"
• Souta: "Con lấy cơm nhiều nhiều nha ba!"
• Renji: "Có nước sốt cay không?"
• Aki Minh: "Con muốn có thêm miếng trứng!"
• Shiro (chỉ tay vô đĩa thịt): "Thêm, thêm, thêm nữa!"
Ryuu Kaze đổ mồ hôi hột, nhanh tay chia phần cho từng đứa.
• Ryuu Kaze: "Từ từ thôi mấy đứa, ai cũng có phần!"
• Ellen Joe (vừa nhai vừa xem kịch hay): "Đúng là gia đình đông con có khác."
Sau khi nhận đồ ăn, cả đám nhỏ ngồi xuống gặm ngon lành. Nhưng chưa đầy 5 phút sau…
• Kouki: "Ba ơi, con muốn thêm đùi gà!"
• Souta: "Con ăn xong rồi, cho con chén nữa đi!"
• Renji: "Còn phần tráng miệng không?"
• Aki Minh: "Con ăn ba bát rồi mà vẫn đói nè!"
• Shiro: "Thêm, thêm nữa!"
Ryuu Kaze đứng hình.
• Ryuu Kaze: "…Mấy đứa là cái hố đen không đáy hả?"
• Ellen Joe (cười nhạt): "Từ lúc anh lấy em là anh phải chuẩn bị tinh thần rồi mà?"
Kết thúc bữa trưa, Ryuu Kaze nằm dài trên ghế, kiệt sức, trong khi bọn nhỏ vẫn còn hừng hực năng lượng.
Cảnh: Ellen Joe đi mua đồ
Ellen Joe bước vào khu chợ sầm uất, đôi mắt sắc bén quan sát từng quầy hàng. Cô mặc một bộ trang phục thoải mái nhưng vẫn giữ nét uy nghiêm của một chiến binh. Một tay cầm danh sách mua sắm, tay kia giữ chặt túi tiền, cô tự nhủ:
"Hôm nay chỉ mua những thứ cần thiết, không được mua linh tinh…"
Nhưng rồi…
• Quầy kiếm mới: "Uầy, thanh kiếm này đẹp quá!"
• Quầy giáp trụ: "Giá hời thế này mà không mua thì tiếc lắm…"
• Quầy đồ ăn vặt: "Ờ thì… ăn một chút cũng không sao."
Khi Ellen Joe ra khỏi chợ, túi tiền nhẹ bẫng, nhưng trên tay lại ôm đủ thứ đồ—một thanh kiếm mới, một bộ giáp lấp lánh, và một túi bánh cá mập đủ vị.
Về đến nhà, Ryuu Kaze nhìn đống đồ, khoanh tay hỏi:
• "Em nói chỉ mua những thứ cần thiết thôi mà?"
Ellen Joe nhún vai:
• "Thì em cần mấy thứ này mà…"
Kouki ngó vào túi bánh, nhanh chóng chôm một cái rồi chạy biến. Cả nhà chỉ biết thở dài!
Ryuu Kaze: "Làm sao hết, em muốn mua gì cứ mua đi. Nhà mình không thiếu tiền!"
Ellen Joe nghe xong câu này, mắt sáng rực lên. Cô quay ngoắt lại nhìn Ryuu Kaze, nở một nụ cười gian xảo.
Ellen Joe: "Anh nói đó nha, đừng có hối hận!"
Và thế là…
Một giờ sau, Ryuu Kaze đứng trước cửa nhà, mặt tái mét khi nhìn đống hàng hóa được chất cao như núi: từ vũ khí, giáp trụ, quần áo mới, đồ ăn vặt, đến cả một con robot giúp việc.
Ryuu Kaze: "…Ủa, em tính mở luôn một cửa hàng hay gì!?"
Ellen Joe nhún vai, vỗ nhẹ túi tiền vốn đã trống rỗng của Ryuu.
Ellen Joe: "Anh bảo không thiếu tiền mà, em chỉ giúp anh tiêu bớt thôi."
Ryuu Kaze ôm đầu, trong lòng chỉ biết gào thét: "Sao mình lại nói câu đó chứ!?"
Ryuu Kaze: "Anh có thử thách cho em nè, vợ ơi! Đi mua đồ cho gia đình nhưng với điều kiện... đơn hàng không giới hạn!"
Ellen Joe nghe xong, đứng hình vài giây rồi chớp mắt liên tục.
Ellen Joe: "Anh chắc chưa? Anh nói đó nha! Đừng có khóc."
Ryuu Kaze hất cằm đầy tự tin.
Ryuu Kaze: "Anh là ai chứ? Nhà này không thiếu tiền. Mua gì cũng được, miễn là phục vụ gia đình!"
[Ba tiếng sau…]
Ryuu Kaze đứng giữa nhà, mặt đờ đẫn, xung quanh là 27 kiện hàng chất cao hơn đầu. Từ một cái ghế massage siêu cấp, robot làm bếp, một bộ giáp chiến đấu đến cả bể cá siêu lớn với một con cá mập nhỏ bơi vòng vòng.
Kouki hí hửng trèo lên đống đồ, ôm một bịch kẹo to bằng cả người.
Kouki: "Mẹ ơi, mẹ mua cả xe kẹo cho con luôn hả!?"
Ellen Joe cười nhẹ, tự hào khoanh tay.
Ellen Joe: "Tất nhiên. Mẹ làm gì cũng phải tới bến!"
Ryuu Kaze ôm đầu, cảm giác hối hận tràn ngập trong tâm hồn.
Ryuu Kaze: "…Tôi sai rồi. Tôi thật sự sai rồi…"
Ryuu Kaze: "Anh sai rồi... nhưng tiền là số 1! Tiền vẫn còn, nên anh vẫn sống!"
Ellen Joe khoanh tay, gật gù đầy kiêu hãnh.
Ellen Joe: "Ừ, anh nói đúng. Tiền là sức mạnh. Tiền giúp chúng ta sống tốt. Và quan trọng nhất..."
Ellen Joe chỉ tay về phía mấy đứa nhỏ đang vui vẻ khui từng món đồ mới. Kouki ôm chặt bịch kẹo, Renji thì chui vào bể cá ngồi chơi với con cá mập mini, còn Shiro thì lăn lộn trên ghế massage.
Ellen Joe: "...tiền giúp con cái hạnh phúc!"
Ryuu Kaze nhìn cảnh tượng trước mặt, thở dài nhưng vẫn mỉm cười.
Ryuu Kaze: "Ừ thì... miễn tụi nhỏ vui là được. Nhưng mà vợ ơi, lần sau đừng có mua bể cá nữa được không?"
Ellen Joe nhướng mày.
Ellen Joe: "Không. Em sẽ mua thêm."
Ryuu Kaze: "...Tiền là số 1, nhưng vợ là số 2. Và số 2 luôn thắng số 1..."
Ellen Joe: "Đây, quà cho anh nè."
Ryuu Kaze nhìn xuống món quà được bọc cẩn thận trên bàn. Khi mở ra, anh tròn mắt kinh ngạc.
Ryuu Kaze: "Cái... cái gì đây?! Nhân sâm 1000 tuổi?!"
Ellen Joe: (gật đầu đắc ý) "Đúng vậy, hàng xịn. Bổ dưỡng lắm đó, giúp anh mạnh mẽ hơn, sống lâu trăm tuổi với em."
Ryuu Kaze cầm củ nhân sâm lên, nhìn kỹ rồi bật cười.
Ryuu Kaze: "Anh cảm ơn... nhưng mà cái này ăn vào chắc biến thành lão thần tiên luôn quá!"
Ellen Joe: (cười nham hiểm) "Vậy tốt chứ sao, sống lâu để còn kiếm tiền nuôi em với con."
Ryuu Kaze: "...Sao tự nhiên thấy hơi nguy hiểm vậy trời?"
Ryuu Kaze (trong đầu): "Khoan đã… nhân sâm 1000 tuổi à? Nó giúp tăng cường sức khỏe, làm mình mạnh mẽ hơn… Vậy chẳng lẽ vợ mình thật sự có ý đồ sao? Không thể nào! Chắc mình nghĩ đen tối quá rồi…"
Anh nuốt nước bọt, nhìn củ nhân sâm rồi lại nhìn vợ mình. Ellen Joe vẫn đang cười, ánh mắt có vẻ vô hại nhưng cũng hơi… nguy hiểm.
Ellen Joe: "Sao thế? Anh không tin vợ mình à? Hay là… anh sợ gì đó?"
Ryuu Kaze ho khan một tiếng, cố giữ bình tĩnh.
Ryuu Kaze: "Đâu có! Anh chỉ… hơi bất ngờ thôi! Haha… Nhân sâm 1000 tuổi mà! Em đúng là biết cách chăm chồng quá đi~"
Ellen Joe (gật gù hài lòng): "Vậy ăn đi nè, không được lãng phí đâu đó!"
Ryuu Kaze nuốt nước bọt lần nữa. Cầm củ nhân sâm trên tay, anh cảm giác như đây là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời mình…
Ryuu Kaze (nhìn củ nhân sâm, rồi liếc vợ đầy đề phòng): "Em… em thật là… già à, ý tưởng quá trời đen tối luôn!"
Ellen Joe (cười bí ẩn, khoanh tay nhìn chồng): "Anh nói gì thế? Em chỉ mua nhân sâm để anh khỏe hơn thôi mà~ Sao tự nhiên anh lại nghĩ đen tối vậy?"
Ryuu Kaze (đổ mồ hôi, lùi nhẹ một bước): "Không! Ý anh là… nhân sâm quý vậy mà em cũng mua được, đúng là chịu chơi ghê ha! Ha ha…"
Ellen Joe (vẫn cười, nhưng mắt hơi nheo lại): "Vậy thì ăn đi. Chồng yêu của em không lẽ lại từ chối quà vợ mua sao?"
Ryuu Kaze (nhìn củ nhân sâm trên tay, cảm thấy như đang cầm một quả bom hẹn giờ): "...Anh ăn mà… Đợi anh chuẩn bị tâm lý đã…!"
Trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ: "Mình không thể gục ngã! Mình phải sống sót qua đêm nay!"
Ellen Joe (bước lên lầu, trên tay cầm giỏ đồ, rồi dừng lại ngay trước quầy hàng đặc biệt): "Hừm… mình lấy cái này, cái này… À, thêm ba cái này nữa cho chắc!"
Nhân viên thu ngân (nhìn chằm chằm vào giỏ hàng của Ellen Joe, rồi liếc nhìn cô một cách khó hiểu): "...Chị có chắc là cần hết chừng này không?"
Ellen Joe (đặt giỏ xuống quầy, mặt không đổi sắc): "Tôi tính xa thôi. Cẩn thận không bao giờ là thừa."
Ryuu Kaze (vừa vội vàng chạy tới, nhìn thấy món đồ trong giỏ, mặt lập tức tối sầm lại): "...Em mua cái này làm gì???"
Ellen Joe (liếc chồng một cái, rồi nhún vai): "Phòng ngừa thôi mà. Hay anh có ý kiến gì?"
Ryuu Kaze (nuốt nước bọt, cảm thấy sống lưng lạnh toát): "...Không, không có gì hết… Anh chỉ… hơi bất ngờ thôi…"
Trong đầu Ryuu Kaze lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất:
"Chẳng lẽ em ấy định… giam lỏng mình thật sao?!"
Ryuu Kaze (vẫn chưa hết bàng hoàng, nh