"BÙM"
Một tiếng nổ mạnh thổi bay cánh cửa sắt kiên cố , xé toạc không gian yên tĩnh khiến cho cánh cửa vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ , cùng với đó là hai cái bóng lướt qua từ trong màn khói .
-" Mau đuổi theo , đừng để chúng thoát được."
Mấy tên lính được trang bị vũ khí tân tiến vội vàng đuổi theo, tầm 20 đến 30 tên giống thế ,đang đuổi theo hai bóng hình nhanh nhảu ở phía trước.
"Không được để mất dấu chúng , bọn chúng là mối nguy hiểm của thế giới. K-291 và K-207!!"
Hai bóng hình phía trước, một nam và một nữ .Nhìn từ đằng xa , có thể đoán được qua vẻ bề ngoài , cả hai người ấy có vẻ đều vẫn còn rất trẻ. Khoảng tầm 15 - 16 tuổi. Đang cố gắng chạy thụt mạng khỏi sự truy đuổi của những tên lính đầy sát khí .Người thanh niên ấy bỗng nhiên quay đầu lại :
-"Bọn ta sẽ không bao giờ sống chui rúc trong cái phòng thí nghiệm chết tiệt đó nữa đâu !!"
-"Bọn mày nghĩ có thể thoát khỏi bàn tay của tao à , NHÃI RANH !- Một tên lính với vẻ mặt đáng sợ hét lớn.
- "Tao đã nhận được lệnh của cấp trên rằng bắt được chúng mày với tình trạng sống hay chết cũng được .Nếu chúng mày chịu đứng lại thì bọn tao sẽ tha cho ." - Tên lính nói bằng giọng điệu đầy giả tạo cùng với nụ cười ma quái trên mặt.
-"Hóa ra các người vẫn chỉ là những con chó trung thành của lũ AMBER thôi à ? - Chàng trai nói với giọng điệu đầy khiêu khích.
Có vẻ như lời nói đã động đến lòng tự tôn của những tên lính kia. Bọn chúng vội vàng lần lượt cầm súng lên. Những khẩu súng có hỏa lực rất mạnh , dường như có thể bắn xuyên qua những vật thể cứng nhất . Trên thân súng là một lõi năng lượng , được sử dụng như một ''BUFF'' để cường hóa viên đạn lên mức tối đa . Đó cũng là một trong những lý do chính để Tập đoàn AMBER này lại trở thành tập đoàn quyền lực nhất thế giới - ''LÕI A.M.B.E.R'' . Thứ đã thay đổi lịch sử và đánh dấu cột mốc cho thời đại mới của vũ khí quân sự thế giới.
Những tên lính hung hăng cầm vũ khí chĩa thẳng vào người chỗ chàng trai và cô gái ấy đang đứng cách đó 10m:
-''BẮN…BẮN CHẾT BỌN NÓ CHO TAO!!!!!''
Trong lúc nguy cấp.Cô gái với dáng người nhỏ nhắn mảnh mai , hít một hơi thật sâu ,đặt hai bàn tay xuống đất :
-" ANDYYYY!!!!"
-" Tớ hiểu rồi!"
Xung quanh bỗng nhiên rung chuyển dữ dội…
-"Kh…không di chuyển được…bọn chúng đã làm gì…."
Những tên lính đứng khựng lại một chỗ, sững sờ nhìn đôi chân đang run băm bắp. Bờ vai nặng trĩu, cảm giác như bị hàng ngàn tấn đá chèn ép xuống người vây .
-"Không thể nào…cơ thể…nặng quá…"
Không chịu được áp lực khủng khiếp ấy , từng tên lính bắt đầu bị đè bẹp xuống đất, không thể động đậy nổi.
- ''Làm tốt lắm, CHARLOTTE.'' - Chàng trai mỉm cười vui vẻ với thiếu nữ.
- ''Còn lại nhờ cả vào cậu đấy.''
- ''Tớ biết rồi''
Sắc mặt cậu trai bỗng nhiên thay đổi một cách lạ thường , đôi mắt đầy sát khí khi nhìn chằm chằm vào những ''con chó trung thành của tập đoàn'' đang nằm la liệt yếu ớt bên dưới sàn nhà. -''Cuối cùng cũng chịu nằm yên rồi sao , hết giờ rồi , giờ là thời khắc TỬ HÌNH .'' - Người thanh niên nở một nụ cười tà ác khiến cho những tên lính khiếp sợ .
Cậu nắm chặt bàn tay lại , đẩy những khối cơ trên khắp cơ thể vận động với toàn bộ sức mạnh của bản thân rồi sau đó bộc phát nhanh chóng.
''VỤTTTTTTT''
- ''C…cái gì thế…''
- ''Nó đâu rồi??''
Một cơn gió mạnh vụt qua một cách nhanh chóng , vừa mạnh vừa nhẹ nhàng lả lướt nhưng cũng rất uyển chuyển giống như một cơn bão .
Một, hai ,rồi ba tên gục xuống .
- ''Hả…gì vậy…?'' - Những tên lính bắt đầu hoảng hốt.
Bọn chúng cứ liên tục nằm la liệt cho đến những tên còn sót lại cuối cùng. Cảnh tượng ấy thật khủng khiếp. Nó xảy ra quá nhanh. Nhanh đến nỗi mà bọn chúng còn không thể nào cảm nhận được nỗi đau của chính mình.
- ''Kh…không , các ngươi không thể cứ thế giết ta được!! Ta đã đóng góp rất nhiều cho tập đoàn này, ta là một thành phần rất quan trọng . Ch...chắc chắn rằng họ vẫn rất cần ta. Ta cầu xin các ngươi , làm ơn đừng !!'' - Tên lính cuối cùng còn sót lại nhìn chàng trai bằng một ánh mắt đầy nỗi khiếp sợ kinh hoàng.
- ''Xem ai đang cầu xin trong vô vọng kìa .. Ban nãy các người mạnh mồm lắm mà.''
- ''Các ngươi đến cuối cùng vẫn chỉ là những con tốt thí của tập đoàn thôi. Dù các người có chết đi chăng nữa thì cũng chả ai quan tâm đâu. Thứ mà lũ AMBER các người mong muốn chỉ là kết quả ở trước mắt thôi , chứ chẳng bao giờ quan tâm đến sự cống hiến vô bổ của các ngươi đâu.''- Người thanh niên máu dính đầy mặt với nụ cười tàn nhẫn.
- ''MÀYYY...…''
- ''KẾT THÚC RỒI!!!''
Vừa dứt lời chàng trai lao đến với tốc độ không thể bắt kịp bằng mắt thường .
- ''XUỐNG ĐỊA NGỤC VUI VẺ NHÉ'' - Chàng trai với vẻ mặt đầy sát khí máu lạnh che mắt cô gái ấy lại.
- ''THẰNG CH...….'' - Đầu của hắn rơi xuống trước khi kịp nói gì.
- ''Nhận lấy đi! Đó là cái giá mà các ngươi phải trả sau những gì các ngươi đã làm với bọn ta.''
Máu bê bết khắp hành lang ,tạo nên một cảnh tượng vừa tàn nhẫn vừa đẹp đẽ giống như một bức họa đầy ắp hoa bỉ ngạn đỏ tươi trải dài khắp hành lang. Dưới sàn là la liệt xác của những kẻ cuồng bạo ,áp bức bóc lột một cách dã man hai người họ khi bị nhốt lại ở nơi này.
-''Cậu có sao không , có bị thương chỗ nào không ?''- Chàng trai dịu dàng ôm lấy cô gái yếu đuối sắp gục xuống đất .
- ''Tớ kh…không sao ,chỉ hơi mệt chút thôi.''- Lời nói nhẹ nhàng nhưng pha một chút ngượng ngùng đã làm cho chàng trai yên tâm hơn phần nào.
- ''Chúng ta phải đi tiếp thôi Charlotte à.Chúng ta không còn nhiều thời gian đâu.''
- ''Vâng.''
Và rồi , họ lại tiếp tục đi tiếp , vượt qua những hệ thống an ninh tối tân và chặt chẽ nhất. Rồi sau đó thoát ra ngoài một cách nhanh chóng. Họ đã chạy, chạy bằng cả tính mạng để tẩu thoát khỏi tập đoàn địa ngục này . Cảm giác như thể đã rất lâu rồi họ không được thấy thế giới bên ngoài . Nhưng dù thế nào đi nữa , họ vẫn có niềm tin mãnh liệt với một cuộc sống phiêu du tự do ở thế giới này chứ không phải là sự dằn vặt, áp bức trong tù đày.
Khi ra được bên ngoài , họ đã nhanh chóng tìm một chỗ trú tạm trong một con hẻm nào đấy khuất tầm nhìn của drone đang truy quét.
Sau một khoảng thời gian chờ đợi rất lâu, cuối cùng họ cũng có được một phút giây bình yên với nhau.
Chàng trai nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của cô gái khiến cho cô ấy bối rối:
- ''C…cậu làm gì thế ?''
- ''Tự do rồi đấy, Charlotte à. Tớ biết, chúng sẽ không dễ dàng gì mà buông tha cho chúng ta đâu. Nhưng tớ biết rằng , rằng có cậu thì chúng ta sẽ vượt qua được tất cả.''
- ''Tớ nói thật đấy! Nhờ có cậu mà chúng ta mới có thể thoát ra khỏi nơi quỷ quyệt đó.''
- ''Dù cho thế giới này có kết thúc đi chăng nữa, tớ vẫn sẽ luôn ở bên và chở che cho cậu.Cho nên là…hãy tin ở tớ nhé. ''
- ''Vâng''- Cô gái khẽ nói một cách ngượng ngùng
Dường như cô ấy đã thấy được sự quyết tâm trong đôi mắt long lanh nhiệt huyết ấy của chàng trai.Thứ gì đó ở trong tim đã khiến cho cô ấy cảm thấy ấm áp và yên tâm hơn khi có cậu ở bên.