Lê Bình An, hơn 10 năm cống hiến cho ngành Logistics, cống hiến cho tư bản quá mức cậu đã làm việc suốt ba mươi giờ đồng hồ không nghỉ, mắt thâm quầng mắt cậu mờ dần, tay gõ lách cách lách cách những dòng báo cáo cuối cùng. Một cơn đau nhói chạy dọc sau gáy. Hắn dừng tay, nhíu mày, nhưng rồi chỉ lắc đầu, cố gắng tập trung. Đến khi màn hình trước mặt hắn mờ dần, bàn phím trở nên xa xôi như thể hắn đang rơi vào một khoảng không vô tận. Cả thế giới trước mắt tối sầm lại... cậu không còn cảm nhận được gì nữa. cậu qua đời sau một đêm làm việc quá sức."Hệ thống đang khởi động... Hoàn tất kết nối dây thần kinh..."
"Tái lập trình hệ thống nhận thức... 3%... 15%... 42%... 78%... Hoàn tất."
"Định vị bản thân... Kết nối cơ thể... Hoàn tất."
Một loạt dòng chữ lướt qua trước mắt. Không, không phải trước mắt, mà là trong đầu hắn. Xung quanh hắn là một không gian tối mịt, chỉ có những cửa sổ hệ thống nhấp nháy liên tục như thể hắn đang ở trong một phần mềm điều khiển.
Hắn hoảng hốt.
"Mình... chưa chết sao?"
Không có ai trả lời. Chỉ có màn hình trôi nổi trong không gian trống rỗng. Hắn muốn giơ tay lên, nhưng không có tay. Hắn muốn hét lên, nhưng không có giọng nói. Cảm giác như hắn đã trở thành một thứ gì đó... phi vật thể.
Một cửa sổ mới bật lên:[Hệ thống]: "Khởi động lại. Đang đồng bộ hóa..."Một cửa sổ mới bật lên:
Chủ thể: Lê Bình AnTuổi: 18Tình trạng cơ thể: Bình thườngChức năng: Bộ não trung tâm (Đang điều khiển tự động bởi chủ thể gốc)
Bộ... não?
Hắn sững sờ. Đây không phải trò đùa. Hắn đã chết ở thế giới cũ, và bây giờ... hắn trở thành bộ não của một thiếu niên 18 tuổi?Khung cảnh trước mắt Bình An không phải là thế giới thực, mà là một giao diện máy tính với nhiều cửa sổ trạng thái: thanh tiến trình, hộp thư, báo lỗi hệ thống... Hắn có thể thấy mọi chỉ số sinh tồn của cơ thể, nhưng hoàn toàn mất quyền kiểm soát trực tiếp.[Hệ thống]: "Chức năng điều khiển: Giới hạn. Chỉ có thể tác động gián tiếp."Vậy là cậu chỉ có thể quan sát và hỗ trợ một cách gián tiếp thông qua tín hiệu thần kinh. Nhưng... liệu cơ thể này có phát hiện ra sự tồn tại của cậu không?
Một loạt tin nhắn mới đổ về.
Hộp thư đến:[Dạ Dày]: "Đã hơn 8 tiếng chưa nạp năng lượng. Cảnh báo mức đói: Trung bình. Yêu cầu tiếp tế ngay lập tức!"[Tay phải]: "Tê nhẹ do ngủ sai tư thế. Không đáng lo."[Tóc]: "Thời tiết hôm nay hơi ẩm. Độ bết tóc: 23%. Có nên gội đầu không?"…
Hắn há hốc mồm. Nếu hắn còn có miệng để há.
Các bộ phận trong cơ thể... đang gửi tin nhắn cho hắn?
Hắn lướt qua từng dòng chữ, cảm thấy như đang lạc vào một hệ thống quản lý kỳ quái. Nhưng trước khi kịp định hình tình huống, một cửa sổ khác hiện lên:Thông báo: Chủ thể đang thức dậy[Mắt]: Bắt đầu hoạt động, ánh sáng 43%, tầm nhìn 50% đăng tăng lên.[Tay]: Mỏi quá ngủ thêm chút…
Ánh sáng tràn vào mắt. Cảm giác quen thuộc của một buổi sáng bình thường.
Bình An mở mắt, khẽ chớp chớp. Đầu cậu có chút nặng nề, như thể vừa trải qua một giấc mơ kỳ lạ. Nằm lâu quá tay có chút đơ chưa hoạt động được.
Cậu cố chống tay ngồi dậy, nhìn quanh phòng. Vẫn là căn phòng nhỏ bé quen thuộc, vẫn là chiếc bàn học ngổn ngang sách vở, chiếc laptop đặt ngay ngắn trên đó. Không có gì thay đổi cả.
Não Bộ nín thở (một cách tượng trưng). Hắn nhận ra hắn chưa thể kiểm soát cơ thể này, chỉ có thể tác động gián tiếp. Nhưng nếu cậu có phản ứng cảm xúc mạnh, có thể hắn sẽ nhận được những tín hiệu thú vị hơn.
Bình An vươn vai, lầm bầm: "Hôm nay chắc lại là một ngày bình thường nữa..."
Não Bộ hoảng hốt. "Không, không thể nào. Ngày hôm nay chắc chắn không còn bình thường nữa."
Bình An bước xuống giường, bắt đầu ngày mới của mình, không hề hay biết rằng từ hôm nay trở đi, cậu sẽ có một "người bạn đồng hành" đặc biệt.
Trong khi đó, Não Bộ vẫn chưa thể chấp nhận sự thật. Hắn cần tìm cách để hiểu rõ hơn về khả năng của mình. Hắn không thể kiểm soát Bình An ngay bây giờ, nhưng hắn có thể tác động theo những cách gián tiếp. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn: "Mình phải tìm hiểu thêm về thế giới này... và cả chính mình nữa. Đúng rồi, cơ thể mình, cơ thể mình đang ở đâu rồi? Bây giờ, là khi nào đây?
Một loạt cửa sổ bật lên, và trong hộp thư, một tin nhắn mới xuất hiện:[Trung tâm bộ nhớ]: Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 15/8/2024[Dạ Dày]: "Cảnh báo! Nếu không ăn sáng trong 15 phút nữa, tình trạng đói sẽ chuyển sang mức cao!"
Não Bộ nhìn chằm chằm vào thông báo. Hắn thực sự đã trở thành bộ não của một người khác rồi. Hơn nữa trong ký ức hắn kiếp trước, đang là ngày 14/8/2023. "Chết tiệt, cơ thể mình ... sao rồi?"