Lục địa Annam - một lục địa tồn tại 6 chủng tộc bao gồm con người, người lùn, tiên tộc, nhân ngư, thú nhân cuối cùng là chủng tộc tối thượng và đáng sợ nhất đó chính là long tộc. Những chủng tộc đã chiến đấu và tiêu diệt lẫn nhau suốt nhiều thế kỷ, tuy nhiên do các chủng tộc có rất nhiều mất mát nên họ quyết định đình chiến và dần dần bắt đầu học cách chung sống với nhau.
Và tại một thị trấn nhỏ ven biên giới giữa lãnh địa của con người và loài rồng, có một cô gái nhỏ nhắn toát lên mình một vẻ đẹp như được trời ban tặng và cô bé ấy có tên là Vivian.
Không biết nên vui hay nên buồn cho số phận của cô gái trẻ ấy, Vivian sinh ra vào đúng ngày chiến tranh giữa các quốc gia loài người kết thúc mùa màng tươi tốt, con người không còn sống trong cảnh chết chóc (không chết vì chiến thì cũng chết đói). Thế nhưng khi vừa sinh cô ra thì người mẹ của cô lại qua đời vì mắc bệnh. Vì để cho con mình có một người mẹ để khỏi tủi thân người cha của Vivian đã lấy người vợ thứ hai. Tuy nhiên, khi lên 5 tuổi người mẹ thứ hai của Vivian thường xuyên đánh đập cô và bắt cô làm đủ việc nặng nhọc còn người cha của cô cũng không còn tình cảm nào với ông ta chỉ suốt ngày cờ bạc thậm chí còn nghiện thuốc phiện.
Đến nay, Vivian đã 17 rồi cô không có lấy người bạn và cũng vừa đủ tuổi để gả cho mấy quý tộc giàu có vậy nên cặp vợ chồng quyết định khoảng 1 tháng nữa gả cô cho tên giàu nhất thị trấn. Chỉ mới nghe thôi cô đã khiến tâm hồn của Vivian như tan vỡ ra cô đau đớn đau lắm nhưng không dám phản kháng bởi vì dù gì đối với cô họ vẫn là người đã sinh ra và nuôi nấng cô.
Đến tối sau khi khóc hết nước mắt cô quay về căn phòng sập xệ trên gác mái của mình,căn phòng ấy cũng không biết có nên nói là phòng của người không ? Mái của phòng thì thủng một lỗ cửa sổ thì hỏng hóc khiến cơn gió lạnh đầu mùa đông thổi vào khiến cô run rẩy khắp người. Cô vừa nằm vừa suy nghĩ đến tương lai sau này phải gả vào nhà giàu người mà cô không hề quen biết và có tình cảm.
"Bùm"
Đột nhiên có một tiếng nổ phát ra, lửa bắt đầu đốt cháy những ngôi nhà và có một con rồng đang bị một đám người tấn công vừa chạy về phía thị trấn vừa phun lửa nhằm tiêu diệt quân địch. Lúc này thị trấn đã bị phá hủy quá nhiều nhiều người chen lấn xô đẩy để tìm cách giữ mạng, ngay cả tính mạng của Vivian cũng đang bị đe đọa, cô bắt đầu chạy trốn tuy nhiên ngay khi cô vừa ra khỏi nhà thì con rồng cũng đang đến gần nhà cô. Do quá hoảng sợ và có lẽ họ không còn chút tình cảm nào với Vivian nữa nên người cha và người mẹ kế của cô đã đẩy cô vào chỗ con rồng khiến cô bị con rồng dẫm nát nửa thân dưới.
Có lẽ Vivian nghĩ rằng cảm giác đau đớn vì mất nửa thân dưới của bản thân không bằng cảm giác bị chính gia đình ruồng bỏ. Cô vẫn còn nhiều điều chưa làm, chưa tìm được người yêu, muốn ăn những món ăn ngon, muốn đi khám phá thế giới. Bằng chút sức lực cuối cùng cô hét lớn
" Ta muốn sống"
Sáng hôm sau, trận chiến đã kết thúc thị trấn bị phá hủy hoàn toàn, xác chết nằm la liệt trên đường đi. Ngay sau khi biết có trận chiến đã xảy ra tại biên giới giữa người và loài rồng đức vua của Historia đã ra lệnh cho binh lính đi giải cứu những người sống sót. Người nhận lệnh là gia chủ của nhà Rothtaylor - một trong 3 gia tộc có thế lực lớn nhất Historia.
Haze Rothtaylor - người đàn ông mạnh mẽ và sắc sảo nhất Historia danh tiếng về những chiến tích lẫy lừng trên chiến trường của ông vang khắp thế giới không ai không biết . Tuy nhiên, danh tiếng của lại có một vết nhơ mang tên Ed Rothtaylor kẻ ăn chơi sa đọa, gặp gà sợ gặp chó sợ chó người ở Vương Đô ai ai cũng khinh. Và kẻ ăn chơi sa đọa và sợ chết ấy lại muốn ra chiến trường hỗ trợ cứu người. Dĩ nhiên, Haze có từ chối vì nơi đó quá nguy hiểm cho một công tử bột và không biết nếu đến đó thì Ed sẽ làm ra trò gì nên ông đã từ chối.
Thế nhưng, tên Ed hôm nay có vẻ khác thường hắn dùng lí lẽ để thuyết phục cha nào là đi để rút kinh nghiệm, nào thì có người bảo vệ nên không phải lo, hay là đi để giúp người hắn cũng muốn như cha...
Cuối cùng, Haze đã bị hắn thuyết phục và hắn được khởi hành đến biên giới. Bằng tốc độ nhanh nhất binh sĩ Historia đã đến sau 7 giờ, mọi binh sĩ bắt đầu chia nhau tìm kiếm người sống sót và Ed Rothtaylor cũng không ngoại lệ. Ed đi một vòng và tìm được một cô gái trẻ chạc tuổi hắn khoảng 16-17 tuổi, người cô bê bết máu không biết đã chết chưa. Hắn nghĩ là chết rồi và định rời đi.
Vừa đi được hai bước chân hắn nghe thấy một tiếng " cứu" từ đâu phát ra. Ed có vẻ khá rén hắn lập tức quay ngược lại và thấy cô bé vẫn còn sống anh lập tức gọi binh sĩ đến đưa cô bé đi chữa trị. Sau 5 tiếng tìm kiếm và an táng người chết thì tính còn 17 người sống sót, người sống còn quá ít so với dân số khoảng 400 người.
Cùng lúc đó, cách thị trấn của Vivian khoảng 400 dặm về phía đông tộc trưởng Haze Rothtaylor đã tìm thấy một cái đầu rồng tuy nhiên ông lại suy tư rất nhiều khi có những kẻ mạnh đến mức giết được rồng. Tại lục địa Annam này loài rồng là sinh vật mạnh nhất và mặc dù loài rồng không có ý định tấn công các loài yếu hơn nhưng khi bị săn giết thì chúng vẫn sẽ phản kháng thậm chí còn tiêu diệt hết tất cả giống loài của sinh vật đó.
Nghĩ vậy, Haze quyết định đốt xác quái vật ông niệm phép và bắn ra quả cầu lửa tiêu hủy đầu rồng. Sau một lúc mọi thứ trở thành tro bụi ông cũng cảm thấy yên tâm hơn phần nào và khởi hành hội ngộ với binh lính.
Khoảng 3 tiếng sau khi binh lính nghỉ ngơi và chăm sóc người bị thương thì Haze cũng đã đến thị trấn và ra lệnh binh sĩ chuẩn bị quay Vương Đô. Vừa dứt lời thì có một tiếng gọi thân thuộc vang lên
" Cha"
Đúng vậy, cậu công tử bột với vẻ mặt hớn hở của mình đã gọi cha mình để bàn bạc chuyện gì đó, ban đầu Haze với vẻ mặt tức giận và định tương tác Ed thế nhưng một cậu công tử bột không chịu quỳ gối trước ai ngay cả đức vua cũng không ngoại lệ lại quỳ xuống cầu xin cha mình một cách thật chân thành. Trong đầu Haze bắt đầu có nhiều suy nghĩ chồng chất lên nhau dù vậy do quá thương yêu Ed nên với tư cách là bậc cha mẹ ông quyết định đồng ý với lời khẩn cầu.
Vài tiếng sau, binh lính dưới sự chỉ huy của gia chủ nhà Rothtaylor đã về tới Vương Đô, binh sĩ chạy đông chạy tây sắp xếp chỗ ở cho những người sống sót. Và Ed Rothtaylor kẻ ăn chơi sa đọa đã nhận một cô gái về làm người hầu đầu tiên sau 17 năm không tiếp nhận bất kỳ ai.
Sự lạ lẫm này là sao ? Vừa mở mắt ra thứ trước mặt cô bé không phải là căn nhà "giản dị" mình hay ở, suy nghĩ trong đầu vẫn rất mơ hồ sự sợ hãi xen lẫn là tính tò mò cô tính đứng dậy thăm thú mọi thứ xung quanh.
Suy nghĩ vừa dứt cũng là lúc có một ông chú đeo chiếc kính tròn một bên trông thật kì lạ và hài hước. Cô bé cũng chỉ dám nghĩ trong đầu chứ không dám nói ra, lỡ mà nói ra có khi cô bị chém mất.
"Này cô gái cô có vẻ không bình thường thì phải?"
Ông chú nói bằng chất giọng nghe thật nghiêm túc nhưng cũng có phần bông đùa trong câu nói.
Sau khi nhìn cô gái một lượt nữa chắc hẳn là xem tình trạng có ổn không ông ta cho gọi người hầu vào ngay sau đó thì lại ra ngoài có vẻ là tìm ai đó.
Tức thì có giọng nói vang lên nghe thật hách dịch làm sao. Từ ngoài cửa một cậu trai trẻ khoảng chừng 16-17 tuổi bước vào không ai khác đó chính là Ed Rothtaylor.
Vừa vào anh ta hỏi cô gái một cách dồn dập nào là sức mạnh của con rồng thế, hình dạng nó ra sao, những ai đã đuổi bắt con rồng,... Mặc dù cô bé trông có vẻ không ổn và dù vậy cô vẫn cố gượng cười.
" Cô tên là gì?" - Ed hỏi một cách nghiêm túc.
" T_Tôi tên là Vi~"
Cơn đau đầu đột nhiên xảy đến với cô, những tiếng hét nghe thật đau đớn, và trong cơn đau ấy là hàng tá ký ức cũ trở lại. Đúng vậy cô bé ấy chính là Vivian.
Ký ức trong đầu cô đều chỉ đến việc cô bị con rồng đó dẫm nát nửa người vậy mà ngay tại đây ngay lúc này cơ thể cô vẫn còn nguyên vẹn.
" Sao ngươi kêu lắm thế, đồ điên"- Ed tức giận quát lên
Cũng đúng thôi, Ed dù gì cũng là con nhà bá tước sống trong nhung lụa, muốn gì được đấy không ai dám làm hắn khó chịu. Thế mà lúc này, Vivian lại đang kêu lên những âm thanh thật chói tai hắn tức giận là phải.
Nói đoạn, hắn bắt suy nghĩ một vài vấn đề gì đó xong để thể hiện và để cứu vớt chút lịch sự cuối cùng của một Quý tộc hắn giới thiệu sơ qua bản thân cùng với gia thế hiển hách nhà mình.
" Từ giờ ngươi sẽ trở thành người hầu của ta"
Người xưa từng nói" cuộc sống lúc thăng lúc trầm, lúc lên voi xuống chó" với Vivian thì khác cuộc đời cô gắn liền với sự buồn tẻ, cô độc, đau đớn và tuyệt vọng. Tại sao lại nói như vậy? Một cô bé đang tuổi ăn tuổi lớn, giai đoạn phát triển cơ thể nhưng nhìn ngoại hình cô mà xem chiều cao chỉ được mét rưỡi cơ thể có nói đúng chuẩn da bọc xương.
Không chỉ có thế, cô bé còn phải trải qua một sự việc mà có lẽ sẽ ám ảnh cả một đời, ít ai có thể hiểu cảm giác bị dẫm nát nửa người là như thế nào.
" Mà tôi ngất được bao lâu rồi ạ"
Dù bị đối xử không ra gì nhưng giọng điệu của cô lại không có chút mất lịch sự và thậm chí còn tôn trọng đối phương. Ngay sau đó, vị quản gia cũng tức ông chú đeo kính ban nãy đã cho biết rằng kể từ ngày xảy ra sự việc đến thời điểm này là 5 ngày cũng tức là cô đã ngất tận 5 ngày.
" Nghỉ ngơi cho tốt rồi từ mai bắt đầu làm việc"
Ed Rothtaylor nói xong rồi lập tức rời khỏi phòng để lại trong phòng hai người là ông quản gia và Vivian.
Hai người bắt đầu giới thiệu sơ qua về nhau. Ông quản gia tên là Harris 61 tuổi. Ông là quản gia của gia tộc Rothtaylor tính đến nay chắc khoảng hơn 20 năm rồi.
Sau khi giới thiệu xong ông để Vivian nghỉ ngơi để chuẩn bị cho ngày mai. Vị quản gia rời đi để lại cho cô rất nhiều nghi vấn tại sao cơ thể mình lại lành lại? Tại sao mình còn sống? Cô bắt đầu chìm vào mớ suy rối rắm của mình càng nghĩ cô càng không có lời giải nhất là với người chưa từng đi học như cô. Đột nhiên cô nhận ra gì đó. Đúng vậy cô đã đồng ý là mình sẽ trở thành người hầu đâu. Cô gào thét tuyệt vọng.
Tầm đúng khoảng 7 giờ sáng hôm sau, vị quản gia mở cửa vào thì thấy Vivian có vẻ đã thức dậy được một lúc rồi. Ông Harris vào phòng với ý định dẫn cô đi tham quan khu nhà, nhưng nhìn vào vẻ mặt suy tư đó thì có lẽ ông cũng hiểu được phần nào.
" Cô thấy không khỏe ở đâu hay là không muốn làm người hầu cho thiếu gia" - Ông Harris hỏi
Có thể nói bây giờ trong Vivian là một đống hỗn độn, hoàn cảnh của cô thì không thể nào thảm hơn, từ nhỏ cô đã bị bóc lột sức lao động không được thứ cơ bản nhất của con người là Quyền Tự Do. Thậm chí bây giờ cũng vậy cô cũng sắp trở thành người hầu cho đám quý tộc cô nhưng nếu cô trở thành người hầu thì cô có thể trốn khỏi cái gia đình không xứng được gọi là gia đình.
" Ta hiểu cháu đang nghĩ gì và với con mắt của người đã sống lâu như ta ta có thể hiểu cháu đã trải qua những gì"
Ông Harris thay đổi cách xưng hô để an ủi Vivian.
" Dạ..."
" Với cương vị là đi trước ta đảm bảo với cháu khi cháu sống ở đâu sẽ không có ai bóc lột sức lao động của cháu".
Ông còn lấy tính mạng ra đảm bảo ở đây không có ai dám bóc lột sức lao động của cháu.
Tuy vẫn còn đắn đo về việc này nhưng Vivian cuối cùng vẫn quyết định trở thành người hầu riêng cho Ed Rothtaylor. Vài phút sau, có vài người hầu đi vào chuẩn bị cho cô bộ đồ dành cho hầu gái. Thế nhưng, trước khi thay quần áo thì cô phải đi tắm đã, bởi chỉ cần nhìn qua là biết cô bẩn đến thế nào chắc hẳn cô chưa tắm cả tháng trời.
Bốn cô hầu gái dẫn cô vào phòng tắm. Có thể nói nếu so sánh mày cô hầu gái ấy với Thúy Vân thì có lẽ vẫn hơn một bậc. Không chỉ có gương mặt sinh đẹp mà các cô cũng có điện nước đầy đủ.
Việc các cô gái xinh đẹp như vậy có mặt ở đây chắc hẳn là vì tên công tử bột kia. Đến đây bốn cô gái từ gỡ bỏ quần áo của bản thân và bước xuống bể bơi. Tuy chỉ là phòng tắm dành cho người làm nhưng nó cũng đã rộng cả trăm mét vuông.
Bốn cô hầu gái với nụ cười tươi tắn trên môi gọi Vivian xuống tắm nhưng cô lại có chút ngại ngùng với sợ sệt. Thấy thế cô hầu gái nhỏ tuổi nhất rời khỏi bể bơi giúp Vivian gỡ quần áo xuống.
Thứ đó đáng lẽ ra không nên xuất hiện trên người một cô gái nhất là đối với một cô nhóc nhỏ tuổi như Vivian. Quần áo được gỡ ra thì chỉ dùng mắt thường cũng có thể thấy người Vivian chằng chịt vết bầm tím cùng với những vết sẹo trên người.
Gương mặt của mọi người ai ai cũng hoảng hốt, thậm chí còn suýt khóc trước thứ họ đang thấy. Mỗi người chỉ cần nhìn qua những vết sẹo đó cùng với nụ cười trong sáng trước đó thì đủ hiểu cô đã kiên cường và nghị lực thế nào.
Sau đó, Esil - cô hầu gái nhỏ tuổi nhất - dắt tay Vivian xuống tắm cùng. Đối với Vivian người cả tháng nữa mới tắm một lần đã thế còn phải tắm ngoài giếng thì bể bơi khiến cô ngạc nhiên không biết nói gì. Có thể nói nhan sắc bị phong ấn sâu lớp bụi bẩn bởi vì khi tắm qua một chút thì ai cũng phải trầm trồ trước nhan sắc xinh đẹp và dễ thương của Vivian.
Khoảng hơn 1 tiếng sau khi đã tắm và chuẩn bị quần áo xong, Esil dẫn cô đi một vòng tham quan biệt thự nhà Rothtaylor.
Nhà Rothtaylor là gia tộc của bá tước Haze Rothtaylor, mặc dù là bá tước nhưng biệt thự của nhà ông cũng không to lắm chỉ rộng khoảng 2000 mét vuông ( các gia tộc lớn bé khác ít cũng khoảng 4000 mét vuông ). Đặc biệt Haze Rothtaylor là người chung thủy chỉ lấy một vợ và tính đến hiện tại thì ông đã có hai con một là Ed Rothtaylor hai là em gái 15 tuổi của Ed là Tanya Rothtaylor hiện đang đi học ở một học viện danh giá nào đó.
Tính tất cả thì hiện tại nhà Rothtaylor có khoảng 10 người hầu ( tính cả 2 ông quản gia). Và Vivian là người thứ 10 với công việc là làm hầu gái riêng cho thiếu chủ Ed. Người dân ai ai cũng thắc mắc rằng tại sao là bá tước mà không cai trị vùng đất nào đã vậy là gọi là gia tộc mà lại có vài thành viên. Đơn giản bởi vì gia chủ đầu tiên của nhà Rothtaylor là Haze, ông là người đã dùng chính sức lực của mình để leo từ một thường dân lên thành bá tước. Và có thể ông là một võ phu tuy ông cũng khá thông minh nhưng lại không tự tin và không muốn gánh trách nhiệm cai trị vùng đất nên biệt thự của tộc Rothtaylor cũng đặt ở Vương Đô
Khi làm việc ở đây phải lưu ý 3 điều : Thứ nhất là tuyệt đối nghe theo mọi mệnh lệnh của thiếu chủ ; Thứ hai muốn nghỉ phép thì phải xin trước ít nhất 1 tuần, cuối cùng khi gặp nguy hiểm thì xé tờ giấy này còn đổ vỡ cái gì thì dọn không phải sợ phải đền.