Paris, một đêm mùa đông lạnh giá. Trên tầng cao nhất của khách sạn Le Royal, ánh đèn chùm pha lê phản chiếu lên chiếc bàn ăn xa hoa, nơi chỉ có hai người đối diện nhau—Owen và Lila.
Cả hai đều là những nhân vật quyền lực bậc nhất. Owen, một tỷ phú tự thân, kẻ nắm trong tay tập đoàn tài chính có thể thao túng thị trường. Lila, nữ CEO nổi tiếng, điều hành đế chế bất động sản bậc nhất châu Âu. Họ không chỉ có tiền, mà còn có địa vị, tham vọng, và một lòng kiêu hãnh không bao giờ chịu khuất phục.
Owen nâng ly rượu, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Lila. "Em thực sự nghĩ rằng mình có thể thắng tôi trong cuộc chơi này sao?"
Lila khẽ cười, nhấp một ngụm rượu đỏ, ánh mắt khiêu khích. "Ai biết được, Owen? Tôi chưa bao giờ là kẻ thua cuộc."
Họ từng là đối thủ. Giữa họ không chỉ có cảm xúc, mà còn là quyền lợi, tham vọng và một cuộc chiến ngầm không khoan nhượng. Họ có thể lên giường với nhau vào ban đêm nhưng đến sáng hôm sau, vẫn có thể lạnh lùng ký một hợp đồng triệt hạ đối phương mà không chớp mắt.
Owen đặt ly rượu xuống, nghiêng người về phía cô. "Vậy em muốn gì, Lila? Quyền lực? Tiền bạc? Hay là tôi?"
Lila chống cằm, ánh mắt sắc sảo nhưng có chút mê hoặc. "Có lẽ là tất cả."
"Tham vọng quá đấy." Owen cười khẽ, nhưng trong lòng lại cuộn lên một cơn sóng ngầm. Người phụ nữ này không giống bất cứ ai anh từng gặp. Cô mạnh mẽ, độc lập, và không bao giờ chịu khuất phục. Nhưng điều đó cũng khiến anh phát điên—bởi vì cô không thuộc về anh, mà cũng chẳng để anh kiểm soát.
Cả hai đều muốn chiếm lĩnh đối phương. Nhưng câu hỏi đặt ra là… ai sẽ là kẻ đầu hàng trước?
Đêm đó, họ rời khách sạn cùng nhau. Nhưng trên đường đi, Lila bất ngờ dừng lại, quay sang nhìn Owen.
"Nếu có một ngày, tôi và anh phải đứng ở hai đầu chiến tuyến thực sự, anh sẽ làm gì?"
Owen im lặng trong vài giây, rồi chậm rãi nói:
"Tôi chưa bao giờ thua, Lila."
Cô cười khẽ, nhưng ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh. "Vậy sao? Để xem ai sẽ khiến ai quỳ xuống trước."
Owen không nói gì nhưng trong lòng anh giấy lên một cảm xúc kì lạ mà anh không thể giải đáp. Lila Devereaux người phụ nữ duy nhất khiến anh trở nên như này. Anh yêu cô, muốn có được cô nhưng sự ham muốn giường như có chút điên cuồng.
Đến dưới cổng tòa biệt thự nhưng cả hai vẩn quấn quýt không rời owen lên tiếng. "Này cô đang không nỡ rời khỏi tôi à. Nghe sến thật đó, nếu muốn tôi có thể... " chưa dứt câu Lila khựng lại sắc mặt không tốt nói "Cút! Đồ thần kinh" rồi dứt khoát xuống xe
Owen nhận ra lần này anh chơi ngu rồi.