Chereads / XÓM KINH TẾ / Chapter 5 - CHƯƠNG 5: THẰNG PHÚC

Chapter 5 - CHƯƠNG 5: THẰNG PHÚC

Thằng Phúc vốn dĩ cũng có gia đình hạnh phúc, nhưng hai từ "Hạnh phúc" ấy có lẽ chỉ còn lại trinh ký ức, mà chính tay nó dày vò móp méo và biến dạng dần cho đến hiện tại. Con gái nó tên Huỳnh, sự kết tinh máu mủ của nó với người vợ yêu quý. Trong đời nó, có hai điều mà nó tiết nuối nhất. Đó là không cứu được vợ nó khi cô ấy bị sốc thuốc do chơi ma túy, và không thể tìm được cách nào để cứu chữa hoàn toàn vì cả nó, vợ nó với cin Huỳnh cả ba đều bị căn bệnh thế kỷ mà không ai mong muốn. Nó đa đã cố gắng rất nhiều để vật lộn trong thế giới này và có được vị trí như ngày hôm nay. Nó cũng cố gắng hoàn thành trách nhiệm của một người cha đối với con gái của mình.

Sau khi giết chết con Cúc ở quán cà phê, vài ngày sau đó. Vào một buổi chiều tối nọ Thằng Phúc nói đi nhậu về nhà, nó tay chân run rẩy vì biết thằng Minh đã chết. Hắn bị ám ảnh cái chết của Linh và Cúc. Trong vô thức hắn trở về lúc hành ạ Linh, ép Linh quan hệ. Vô số lần, một lần Linh không chịu nổi chạy trốn về nhà cầu cứu, hắn chạy theo vào nhà tiếp tục bạo hành đánh đập Linh trước sự bất lật của ông Hai Quang, sau đó hắn lôi cô về nha tiếp tục đánh đập, lúc đó hắn vô tình đập đầu Linh vào cột nhà khiến Linh mất mạng. Hắn sợ quá nên đã đem xác Linh ném xuống sông để phi tang. Ngoài ra hắn còn thấy Cúc cầm kéo lao tới đâm hắn, giằng co chửi rủa và đòi mạng hắn. Hắn bị những hình ảnh đó ám ảnh đến phát điên vào mỗi đêm.

Một hôm nọ hắn dắt theo con của hắn tên Huỳnh hiện tại là 13 tuổi để giao cho một người quen. Con diều trong tay con Huỳnh đã bị gió cuốn làm cho đứt dây và bay đi mất. Con bé khóc mếu máo ngoáy lại nhìn Thằng Phúc, trong sự lôi kéo của người hàng xóm con bé thật sự đáng thương. Sau đó hắn quay về nhà, suy nghĩ về những điều mà nó tự trách rằng chính nó đã bất lực ngay lúc này để có thể tiếp tục nuôi dạy cin gái, sau đó tiếp tục bị những hình ảnh méo mó của Linh và Cúc liên tiếp thay nhau ám ảnh hắn. Khiến hắn dần điên loạn, không tự chủ thiêu đốt ngôi nhà và cũng như bản thân hắn. Người dân xung quanh bu vào dập lửa nhưng bất thành, vì ngọn lửa càng ngày càng cháy cao như một sự trừng phạt xứng đáng dành cho hắn.