Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Trỗi dậy: Thế Giới Giấc Mơ

🇻🇳Shin_Le
--
chs / week
--
NOT RATINGS
903
Views
Synopsis
Leen Ho Hyun là một chàng trai 17 tuổi sống trong một thế giới lấy ma pháp làm thước đo cho địa vị con người, tại một đất nước hòa bình là Viexanima. Cậu có một quá khứ đau lòng khi mất đi cả bố lẫn mẹ cùng một lúc. Cậu thường mơ tới bố mẹ mình và bật khóc. Cái chết của họ luôn là cái gai trong lòng Leen Ho Hyun, cái chết của họ liệu có bí mật gì chăng... Khi biết được sự thật về cái chết của họ anh ấy sẽ lựa chọn như thế nào? Chiến đấu hay từ bỏ...
VIEW MORE

Chapter 1 - Hãy thoát khỏi giấc mơ!

Hàng Lâu, Thứ Hai, ngày 22 tháng 12 năm 2025

Những tiếng gió se lạnh càng làm không khí ngày Giáng Sinh trở lên ấm áp. 

'Ừ, ấm áp, đó là cảm giác dành riêng cho những người có gia đình và tình yêu, còn với những người cô đơn ở ngoài kia thì những ngày như này thật đáng sợ...'

Tại Trường Ma Pháp Hàng Lâu, hiện tại sắp tới kì thi cuối kì, mọi người chắc hẳn đang tập luyện đến kiệt sức và không còn hứng thú gì với ngày Giáng Sinh. Nhưng không, không khí giáng sinh vẫn hiện rõ quanh khuân viên trường, các clb đã tổ chức rất nhiều sự kiện thú vị chào mừng ngày giáng sinh, sân trường dường như lúc nào cũng chật kín bởi những cặp đôi, những hội bạn tham gia các sự kiện vui vẻ với nhau. 

Và điều làm cho ngày lễ Giáng Sinh tại ngôi trường này được chú ý và mong chờ hàng năm đó là vì vào đêm giáng sinh ngày 24 tháng 12, trường sẽ tổ chức đêm cắm trại dành cho toàn bộ học sinh của trường. Đó mới chỉ là bước đầu, sau đó vào ngày 25 tháng 12 sẽ diễn ra một sự kiện được chú ý nhất hàng năm tại ngôi trường, sự kiện dành cho các học sinh lớp 12, đó là...

"LỄ TRƯỞNG THÀNH"

Yang Seo Ah hét lớn sau khi được hội học sinh phân cho nhiệm vụ làm người đại diện phát biểu cho toàn bộ học sinh lớp 12 tại Lễ Trưởng Thành. Cô nhất quyết từ chối bởi vì cô không dám đứng trước đám đông để phát biểu.

"Không được đâu, tại sao lại chọn mình vậy, mình không thể làm được chuyện quan trọng này đâu (T.T)"

Hội học sinh đã nài nỉ hết khả năng nhưng vẫn không được. Lúc này một giọng nói từ sau Seo Ah cất lên, đó là của Leen Ho Hyun:

"Hahaaa, tên nhút nhát này làm sao mà dám chứ, nếu cậu dám làm tôi sẽ mời cậu ăn trưa 1 tuần cho cậu xem"

Seo Ah nổi giận, dường như cô biến thành một con người khác, hét lớn:

"LÀM THÌ LÀM, NHỚ NHỮNG GÌ VỪA NÓI ĐẤY NHÉ TÊN NGỐC"

Hội học sinh dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vẫn cảm ơn sự giúp đỡ của Ho Hyun và rời đi. Lúc này Ho Hyun tiếp tục lên tiếng.

"Mà Lễ Trưởng Thành là cái gì vậy Seo Ah?"

"Tên ngốc này, không biết mà còn khích tướng người ta làm là sao hả"

Seo Ah bất lực trước câu hỏi vô tri của Ho Hyun

"Lễ Trưởng Thành, đó là một nghi lễ được truyền từ hàng trăm năm qua, khi một người đủ 17 tuổi họ sẽ được tham gia nghi lễ. Tại nghĩ lễ này, người tham gia sẽ đặt tay lên một quả cầu thủy tinh chứa hàng triệu ngôi sao, và khi đó sẽ có một vị thần từ những ngôi sao xuất hiện và kí khế ước với cậu. Sau đó cậu có thể mượn sức mạnh từ họ để sử dụng và cậu sẽ được công nhận là một ma pháp sư thực thụ"

"Một nghi lễ quan trọng như vậy tại sao giờ mình mới biết vậy, trước giờ mình cứ tưởng các ma pháp người lớn dùng đều có công thức chứ"

Ho Hyun tỏ ra rất bất ngờ khi biết được sự quan trọng của Lễ Trưởng Thành.

Seo Ah càng thêm bất lực:

"Vậy lên mình mới không muốn đảm nhận nhiệm vụ quan trọng trong ngày lễ đó đó, đồ ngốc"

Ho Hyun sợ Seo Ah tức giận hơn nên bèn đổi chủ đề sang việc bàn luận về ngày lễ:

"Haha bỏ qua đi, vậy là mình không cần học ma pháp nữa mà chỉ cần kí khế ước với các vị thần là được nhỉ"

"Đồ ngốc này, việc kí khế ước với vị thần mạnh hay yếu cũng phụ thuộc vào độ tinh thông ma pháp của cậu đó, nên đừng có lười biếng mà hãy theo mình đến thư viện học đi"

Seo Ah chán nản với suy nghĩ ngốc nghếch của Ho Hyun và kéo cậu đi tới thư viện ôn tập ma pháp. 

11 giờ 01 phút, tại thư viện trường, Leen Ho Hyun đang ngủ gục tại một góc nhỏ trong khi đang được Yang Seo Ah bổ túc kiến thức ma pháp cho kì thi cuối kì. 

Yang Seo Ah đang ngồi bên cạnh cầm điện thoại lên chụp lén với cảm giác phấn khích:

"Hahaaa.., đây sẽ là những thứ sẽ khiến con rắn độc này nghe lời mình, lần trước mình ngủ quên trong lớp mà hắn còn chụp lén rồi để làm hình nền điện thoại khiến ai cũng nhìn thấy nữa chứ. Lần này ta sẽ cho người biết thế nào là ăn miếng trả miếng (>3<)"

Còn lúc này trong giấc mơ của Hyun, cậu ấy đang được đoàn tụ với gia đình của mình. Lúc này nước mắt của Hyun đột nhiên chảy ra mặc dù cậu ấy đang ngủ.

Yang Seo Ah hoảng hốt:

"Nè nè, mau dậy đi, cậu làm sao vậy, đừng có dọa mình sợ mà"

Trong vô thức, nước mắt của Seo Ah cũng rơi xuống, cô ấy vừa khóc vừa gọi Hyun thức dậy. Cô ấy đương nhiên biết Hyun đang mơ thấy gì, nhưng cô ấy không muốn Hyun trở lên suy sụp mỗi khi mơ thấy gia đình cậu ấy trong suốt 5 năm nay.

Quay trở về 5 năm trước, lúc Hyun mới chỉ 12 tuổi, 

Vào buổi chiều, 4 giờ 30 phút, ngày 21 tháng 1 năm 2020, hai đứa nhóc học sinh cấp 2 vừa được tan học.

Leen Ho Hyun tươi cười vui vẻ nói:

"Nè nè, tan học rồi chúng ta đi chơi đi Seo Ah"

Yang Seo Ah nóng giận hét vào mặt Ho Hyun:

"KHÔNGGGG ĐƯỢCCCC"

Leen Ho Hyun sợ hãi không biết cậu ta đã chọc tức nhỏ này chỗ nào:

"S..s...sao vậy Seo Ah"

Yang Seo Ah với khuân mặt giận dữ:

"Ngươi còn hỏi hả, trong giờ thực hành ma pháp tại sao ngươi lại dùng ma pháp gió tốc váy của ta lên hảaaaaaaa"

Leen Ho Hyun ngó đông ngó tây ngập ngừng biện minh:

"T...thì, thì tại ma pháp mới học nên mình chưa kiểm soát được đó mà"

Yang Seo Ah mặc kệ rồi đi thẳng về nhà với khuân mặt tức giận, còn Ho Hyun thì cứ lẽo đẽo theo sau xin lỗi cô bé.

Vì nhà của hai người ngay sát nhau nên họ đã chơi với nhau từ nhỏ, có thể coi là thanh mai trúc mã của nhau. Ngoài mặt Seo Ah tỏ ra tức giận nhưng thực ra bên trong cô ấy đang quay cuồng bối rối, cứ liên tục tự hỏi rồi tự trả lời 'Chẳng lẽ Hyun thích mình sao (>..<)'

Khi cả hai về đến nhà, cảnh tượng trước mắt khiến Hyun đứng hình mất vài giây mới phát ra được câu nói:

"S..S...Seo Ah, nhà của mình..., tại s...sao, lại như vậy?"

Seo Ah cũng bị dọa sợ, trước mặt cô là ngôi nhà của Hyun hay một bãi chiến trường. Khung cảnh dường như có một vụ nổ lớn đã xảy ra, theo như giám định thuật lại khi khám xét hiện trường. Có 2 thi thể được xác định là một nam và một nữ. Có vẻ đã xảy ra mâu thuẫn rồi tấn công nhau dẫn đến vụ nổ lớn như vậy. Vụ nổ rất lớn khiến cả nhà của Seo Ah cũng bị mất 40% ngôi nhà, nhưng thật may vì bố mẹ cô ấy hiện đang sinh sống ở nước ngoài nên hầu như không có thương tích gì cho hàng xóm ngoại trừ thiệt hại tài sản.

Ho Hyun bước tới trước hai thi thể dường như của bố mẹ anh ấy rồi quỳ xuống bật khóc và hét lớn:

"KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG..."

Seo Ah lúc này cũng chỉ có thể ôm Hyun vào lòng để giúp cậu bình tĩnh.

Sau ngày đen tối đó kết thúc, Hyun đã được mọi người giúp đỡ và xây lại ngôi nhà nhỏ cho cậu sống, tuy vậy bố mẹ Seo Ah luôn dẫn cậu sang nhà họ sinh hoạt cùng để cậu không cảm thấy cô đơn. Cậu ấy đã dần trở thành một người khác. Phải mất một thời gian sau Seo Ah mới có thể thấy Hyun cười trở lại, đó là lúc cậu ấy nói đã mơ thấy bố mẹ mình, họ nói rằng Hyun hãy sống thật tốt và cười thật nhiều. Nhưng không được lâu, sau này mỗi lần cậu ấy mơ thấy bố mẹ, nước mắt cậu ấy vẫn rơi kể cả lúc đang ngủ hay khi tỉnh dậy. 

Quay lại với hiện tại, lúc này Hyun đã là một học sinh lớp 12 taị Trường Ma Pháp Hàng Lâu. 

Trong tiếng khóc của Seo Ah, cuối cùng Hyun cũng tỉnh dậy:

"Seo Ah à, sao cậu lại khóc?"

Seo Ah thấy Hyun tỉnh dậy liền ôm chặt cậu ấy:

"Không sao đâu mà, chúng ta ôn tập ma pháp một lúc nữa rồi đi ăn trưa nhé"

"Cảm ơn nhé, Yang Seo Ah!"

Hyun vui vẻ gật đầu rồi xoa đầu Seo Ah