Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Lòng Tham Không Đáy (Bản Dịch)

🇻🇳Be_ngoan
28
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 28 chs / week.
--
NOT RATINGS
613
Views
Synopsis
Tên truyện: Lòng Tham Không Đáy Tác giả: Tửu. Tag truyện: Duyên trời Tác Hợp, Gương Vỡ Lại Lành, Trâu Già Gặm Cỏ Non, Incest, H+, Cha x con gái, 1x1. Giới thiệu: Quan Lê hận cha từ nhỏ, hận hắn lúc cô vừa sinh ra đã vứt bỏ cô, hận hắn mười mấy năm qua không quay lại trấn nhỏ nghèo nàn, lạc hậu kia. Sau khi bà nội qua đời, cô lén lút lên chiếc xe khách cũ kỹ đến thành phố, tìm người cha lạnh lùng bạc tình của mình. Trên tầng thượng của hộp đêm Nguyệt Thực, nụ cười trên môi Quan Thừa Tùng cứng đờ, ánh mắt khinh thường và lạnh lùng nhìn cô con gái mười mấy năm chưa gặp - Huyết thống mang dấu vết nhơ nhuốc của hắn đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp. . Quan Lê đặt bát xuống: “Con ăn xong rồi.” Nhìn đĩa thức ăn trước mặt gần như chẳng được cô đụng đến, Quan Thừa Tùng nhíu mày. Quan Lê đứng dậy đẩy ghế về chỗ cũ, đi vòng qua một bên. Còn chưa kịp bước đi, cánh tay dài của Quan Thừa Tùng đã vươn ra chặn cô lại, nắm chặt lấy cổ tay Quan Lê, trực tiếp kéo cô vào lòng, để cô ngồi lên đùi hắn. Quan Lê kinh ngạc mở to mắt nhìn hắn, sau đó luống cuống đẩy cánh tay hắn ra, nhưng lại bị giữ chặt hơn. Mặt mày Quan Thừa Tùng lạnh tanh, nheo mắt lại nhìn cô. “Ăn thêm chút nữa đi.” Quan Lê đột nhiên quay đầu: “Con không ăn nữa… Con no rồi… Ưm…” Hắn bóp một miếng bánh chà là nhét vào miệng cô: “Há miệng ra.” Miếng bánh chà là hình trụ to tướng làm đôi môi mọng nước của cô căng ra, vị chà là vô cùng nồng đậm, lấp đầy cả khoang miệng. Lúc cô nhai nuốt, từng chút từng chút ăn hết miếng bánh chà là dài ngoằng, ánh mắt Quan Thừa Tùng tối lại, yết hầu chuyển động, miếng bánh chà là màu nâu sẫm bị cô ngậm trong miệng, bị hắn đẩy từ phía sau, ép cô chậm rãi nuốt xuống. Quan Lê lại cố tình làm trái ý hắn, há miệng cắn một miếng thật to, hai má phồng lên như chuột hamster, chỉ muốn ăn nhanh một chút rồi rời đi, nhưng cô nuốt quá nhanh, vô tình lại bị sặc, vừa ho khan vừa vỗ ngực. Qua lớp áo, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng đường cong phập phồng của bầu ngực tròn trịa theo từng cơn ho nhẹ của cô, hai gò mềm mại cọ xát vào người hắn đầy ái muội. Chết tiệt hơn chính là, cô còn vô thức cựa quậy mông, cọ xát vào đùi hắn. ... Mời mọi người nhảy hố~
VIEW MORE

Chapter 1 - Chương 1

Bến xe huyện nhỏ hẹp, chen chúc người người. Quan Lê nắm chặt cuống vé, theo dòng người bước lên chuyến xe cuối cùng đi thành phố Hạnh.

Trong xe đủ loại mùi vị, toát ra từ đủ loại cảnh tượng nghèo nàn, lạc hậu. Người thì ôm chặt chiếc vali cũ kỹ, rách nát, vẻ mặt đề phòng với bất kỳ ai đi ngang qua, người thì co ro ngồi trên ghế, vẻ mặt tiều tụy, thờ ơ. Cô ngồi cạnh cửa sổ, hai chân co vào, tránh cơ thể béo ú của người đàn ông trung niên ngồi cạnh.

Ánh mắt cô nhìn ra cánh đồng lúa mì bát ngát đang tỏa sáng dưới ánh hoàng hôn, bầu trời nhuốm màu cam đỏ bao la, bát ngát, khuôn mặt non nớt của cô gái ửng đỏ, lông tơ trên má lấp lánh dưới ánh chiều tà, trong mắt cô thoáng qua vẻ thất vọng và hoang mang.

Bàn tay nhỏ bé trắng nõn đặt trên đầu gối siết chặt, sợi dây đỏ trên cổ tay có một hạt gỗ cũ kỹ, được khắc một chữ nhỏ - Lê, cô dùng ngón tay vuốt ve, lòng dần bình tĩnh lại.

Có lẽ là do số tiền liên tục được gửi từ thành phố về, lúc bà nội còn sống tuy không gần gũi nhưng cũng đối xử với cô rất khách sáo, chỉ là ba thà gửi tiền như nước chảy, cũng không chịu về nhà.

Ba - chính là người đàn ông đã bỏ rơi cô chưa đầy trăm ngày sau khi cô chào đời.

Lúc Quan Lê ba tuổi, mẹ đã đi theo người khác, ngày mẹ rời đi đã mua cho cô con búp bê tóc vàng mà cô hằng mong ước, tết cho cô hai bím tóc bằng dây buộc tóc hoa lần cuối, rồi bỏ đi.

Bây giờ bà nội cũng đã mất, người ông nghiện rượu của cô giả tạo khóc lóc thảm thiết trong linh đường, Quan Lê không hiểu, rõ ràng bọn họ ghét bỏ lẫn nhau, tại sao lúc sinh ly tử biệt lại không vui vẻ mà ngược lại đau buồn, có phải là vì sau này ông ta say rượu sẽ không còn ai đánh nữa không?

Sau khi kết thúc tang lễ, Quan Lê lén mua vé xe, lên chiếc xe khách đi từ huyện Kỳ Anh đến thành phố Hạnh.

Tiếng loa phát thanh trong xe rè rè, thông báo quãng đường đến thành phố Hạnh ngày càng rút ngắn.

May mà chỉ mất ba tiếng đồng hồ.

***

Chiếc xe khách cũ kỹ, ọp ẹp chỉ cần ba tiếng đồng hồ, vậy mà mười mấy năm ba cô lại không thể dành ra chút thời gian này.

Trên xe dần vắng người, mọi người xuống xe giữa đường, chung cư, chợ đầu mối, phố thương mại, chỉ có Quan Lê là ngồi đến bến cuối.

Cửa xe đóng lại, tài xế châm một điếu thuốc, tàn thuốc bay ra ngoài cửa sổ, nhìn bóng lưng gầy guộc kia, ông vẫy tay: "Chú ý an toàn nhé cô bé!"

Quan Lê ngoan ngoãn gật đầu, đeo chiếc balo to bằng nửa người cô lên, đi ra khỏi bến xe khách.

Màn đêm buông xuống, đèn đường bật sáng, thành phố đồng loạt thắp đèn, sáng hơn cả bầu trời đầy sao trên núi, đèn neon và biển quảng cáo sáng chói, đèn đường nhấp nháy, dòng người tấp nập.

Rất nhiều bàn tay chắn trước mặt Quan Lê.

"Em gái, mới xuống xe, muốn đi đâu? Lên xe anh nào, xe taxi tính tiền theo đồng hồ."

"Muộn như vậy rồi, đi taxi phải chú ý an toàn, em xem chị là tài xế nữ, không ấy em lên xe chị đi."

"Nam nữ thì liên quan gì, xe taxi đều có camera giám sát hết."