Chereads / Vô Địch Nhàn Nhân: Nữ Đế không muốn tranh đấu / Chapter 1 - Chương 1: Trọng sinh 500 năm sau

Vô Địch Nhàn Nhân: Nữ Đế không muốn tranh đấu

DaoistuZMz7B
  • 7
    chs / week
  • --
    NOT RATINGS
  • 59
    Views
Synopsis

Chapter 1 - Chương 1: Trọng sinh 500 năm sau

TẬP 1: TRỌNG SINH 500 NĂM SAU

---

Bầu trời nứt vỡ, mặt đất rung chuyển.

Giữa biển máu ngập tràn thi thể, một nữ tử bạch y đứng thẳng giữa không trung, mái tóc đen tung bay trong gió. Toàn thân nàng đã đẫm máu, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén như kiếm, quét qua hàng ngàn tu sĩ đang bao vây xung quanh.

Thương Lăng – Nữ Đế Bất Bại, kẻ mạnh nhất trong hàng vạn năm qua, hôm nay lại bị chính những kẻ từng thần phục nàng phản bội.

"Thương Lăng, giao Thiên Đạo Bản Nguyên ra, chúng ta có thể tha cho ngươi một con đường sống!"

Một lão giả mặc bào tím lên tiếng, giọng nói tràn ngập tham lam và sát ý.

Nàng cười nhạt, giọng nói bình tĩnh đến đáng sợ.

"Các ngươi… cũng xứng?"

Bàn tay trắng muốt vung lên, linh lực cuồng bạo bùng nổ, cuốn theo vô số tia sét giáng xuống. Hàng loạt tu sĩ không kịp phản ứng liền bị đánh nát thành tro bụi.

Nhưng dù mạnh mẽ đến đâu, một mình nàng cũng không thể đấu lại cả tam giới.

Trên bầu trời, hàng chục trận pháp khổng lồ dần hiện ra, từng đợt phong ấn như lưới trời siết chặt lấy nàng.

ẦM!

Một luồng kiếm khí sắc bén chém qua vai nàng, máu tươi bắn ra.

Thương Lăng vẫn không nhíu mày, chỉ nhếch môi cười lạnh.

"Nếu các ngươi muốn ta chết… vậy cùng chết đi."

ẦM!!!

Nguyên thần của nàng bộc phát, ánh sáng hủy diệt bao trùm cả thiên địa.

Một cơn bạo nổ vang lên, cuốn theo hàng ngàn tu sĩ xuống địa ngục cùng nàng…

---

500 NĂM SAU

Ầm!

Một cơn đau nhói kéo nàng ra khỏi bóng tối.

Khi mở mắt, nàng thấy mình nằm giữa một khu rừng âm u, ánh trăng mờ nhạt xuyên qua tán lá rậm rạp.

Không khí ẩm ướt, gió đêm lạnh buốt, và cơ thể nàng… yếu ớt đến đáng sợ.

Thương Lăng cau mày, ngón tay siết chặt, cảm nhận luồng linh lực mỏng manh bên trong cơ thể.

Trúc Cơ sơ kỳ.

Cái tu vi yếu ớt này, ở tu tiên giới chẳng khác nào một con kiến hôi.

Nàng ngồi dậy, nhìn xuống đôi bàn tay gầy gò, rồi thấy một chiếc gương đồng nứt vỡ bên cạnh.

Nhìn vào, nàng thấy một gương mặt xa lạ.

Ký ức xa lạ lập tức tràn vào đầu nàng.

Chủ nhân thân xác này cũng tên là Thương Lăng, là một đệ tử ngoại môn vô danh của Lưu Quang Tông, một tông môn nhỏ bé chẳng có chút danh tiếng. Vì tranh giành một viên linh thạch, nàng bị đồng môn hãm hại, đẩy xuống vực sâu.

Thương Lăng bật cười.

"Một tông môn nhỏ cũng có tranh đấu như vậy sao?"

Kiếp trước, nàng tung hoành tam giới, vô địch vạn năm, nhìn hết thảy tranh đấu của tiên ma đều như trò hề.

Giờ lại trọng sinh vào một thân xác yếu ớt thế này?

Nhưng thay vì tức giận, nàng chỉ lặng lẽ đứng dậy, phủi đi lớp bụi trên y phục rách nát.

"Lần này, ta không muốn tranh giành gì nữa."

"Ta chỉ muốn sống một cuộc đời nhàn nhã."

Nàng không muốn làm Nữ Đế nữa, không muốn tranh bá thiên hạ, chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình.

Nhưng ngay lúc đó, một tiếng gầm dữ dội vang lên từ xa.

GRÀO!!!

Một con Hắc Giác Lang cao hơn ba mét lao ra từ bụi rậm, mắt đỏ ngầu, móng vuốt sắc bén như đao.

"Hừ, phiền phức quá."

Thương Lăng không muốn tốn sức, chỉ tiện tay nhặt một cành cây dưới đất, nhàn nhạt vung lên.

ẦM!

Cành cây nhỏ bé vẽ lên một đường vòng cung trong không trung, đánh mạnh vào đầu con sói.

Một tiếng nổ vang lên, con Hắc Giác Lang bị đánh bay mười mét, đập mạnh vào vách đá rồi chết ngay tại chỗ.

Một luồng ký ức mới xuất hiện trong đầu nàng.

Hóa ra chủ nhân cũ của thân thể này từng ăn một viên Ngọc Tủy Đan, giúp cường hóa thể chất, nhưng lại không biết cách vận dụng.

Thương Lăng chạm nhẹ vào cổ tay, thử vận dụng sức mạnh. Một luồng khí ấm áp lưu chuyển trong kinh mạch, giống như một ngọn lửa âm ỉ nhưng đầy tiềm năng.

Nàng khẽ cười.

"Xem ra, thân thể này cũng không quá vô dụng."

Nàng nhìn về phương xa, nơi chân trời mờ mịt.

500 năm đã trôi qua, tam giới có lẽ đã thay đổi rất nhiều.

Nàng không còn là Nữ Đế nữa.

Giờ đây, nàng chỉ muốn sống nhàn nhã, không ai có thể quấy rầy.

Nhưng nếu có kẻ nào dám chọc vào nàng…

**Vậy thì, dù là thiên đạo hay tam giới, nàng cũng sẽ đạp đổ tất cả**