Gió sa mạc gào thét, thổi tung từng hạt cát vàng lên không trung. Hai thiên tài vĩ đại, hai con người vượt qua ranh giới thời đại, đứng đối diện nhau giữa đấu trường thần thánh. Không còn lời nào cần nói, không còn lý thuyết để tranh cãi – chỉ còn một trận chiến để xác định ai là người nắm giữ trí tuệ tối thượng.
Pythagoras hạ thấp trọng tâm, siết chặt cây trượng được hình thành từ Valkyrie Skuld. Những đường nét hình học trên cây trượng xoay chuyển liên tục, như một công thức toán học đang vận động không ngừng. Đôi mắt ông lóe lên tia nhìn sắc bén, phân tích từng chi tiết nhỏ nhất trên cơ thể Thoth – tốc độ, góc độ, vị trí trọng tâm, khả năng phản ứng – tất cả đều đang được ông tính toán chỉ trong nháy mắt.
Ở phía bên kia, Thoth đứng yên lặng. Đôi cánh chim ưng phía sau khẽ động đậy, nhưng thân thể ngài vẫn không hề dao động, như thể đã dự đoán trước từng bước di chuyển của đối thủ.
Đòn Đánh Mở Màn
Pythagoras lao lên trước!
Không có bất kỳ sự do dự nào. Với một tốc độ đáng kinh ngạc, ông giậm mạnh xuống cát, tạo ra một đường thẳng hoàn hảo ngay trong chuyển động của mình. Không khí xung quanh rung lên khi ông vung trượng theo một quỹ đạo hình parabol chính xác, đánh thẳng vào vị trí mà ông đã tính toán là điểm yếu nhất của Thoth.
Nhưng ngay khi trượng sắp chạm vào người, Thoth biến mất.
Không phải né tránh thông thường – mà là một sự dịch chuyển không gian chính xác đến tuyệt đối.
"Không tệ." Giọng của Thoth vang lên từ phía sau.
Không để đối thủ kịp phản ứng, Thoth vỗ mạnh đôi cánh, tạo ra một luồng gió cực mạnh cuốn thẳng về phía Pythagoras. Đồng thời, ngài tung một cú đấm thẳng vào điểm mù của nhà toán học – một đòn đánh cực kỳ đơn giản nhưng nhanh như chớp.
Pythagoras xoay trượng, dùng định lý đòn bẩy để thay đổi quỹ đạo của mình trong không khí, né tránh trong gang tấc.
Ông lộn ngược ra phía sau, chống cây trượng xuống cát để giảm lực va chạm, rồi ngay lập tức chuyển về thế thủ.
"Ta hiểu rồi." Pythagoras trầm giọng nói. "Ngươi không chỉ là một kẻ nắm giữ tri thức, mà còn có một cơ thể được tối ưu hóa cho chiến đấu. Vậy thì, ta cũng sẽ đáp lại bằng tất cả những gì ta có."
Trận Cận Chiến Bắt Đầu
Pythagoras lao lên một lần nữa, nhưng lần này, thay vì một đòn tấn công đơn lẻ, ông kết hợp toàn bộ kiến thức toán học vào từng chuyển động của mình.
Bước chân theo dãy số Fibonacci, đảm bảo tốc độ tối ưu nhất để tiếp cận đối thủ.
Góc vung trượng theo nguyên lý hình học, tạo ra quỹ đạo khó đoán nhất.
Lực đánh dựa trên hệ số công phá tối đa, tận dụng toàn bộ khối lượng của cây trượng.
BOOM!
Cây trượng va chạm trực tiếp với cánh tay của Thoth.
Một vụ nổ năng lượng bùng lên tại điểm tiếp xúc, cát bụi bị thổi bay ra bốn phía. Cả hai đứng yên trong khoảnh khắc, rồi tung ra hàng loạt đòn đánh liên tiếp.
Pythagoras sử dụng những cú đánh theo quy luật toán học, từng cú vung trượng đều có sự tính toán tỉ mỉ.
Thoth đáp trả bằng những đòn phản công chính xác tuyệt đối, như thể ngài đã đọc trước tất cả đường đi nước bước của đối thủ.
Hai thiên tài di chuyển với tốc độ không tưởng, tạo nên những đợt va chạm kinh hoàng giữa sa mạc. Không còn ai có thể phân biệt được đâu là người chủ động tấn công, đâu là người phòng thủ – mỗi đòn đánh là một lời giải cho bài toán của đối phương, và kẻ nào giải sai sẽ bị nghiền nát.
Đòn Chí Mạng
Sau hàng trăm đòn trao đổi, Pythagoras nhận ra một điều: Thoth có thể dự đoán mọi đòn đánh dựa trên công thức toán học, nhưng ngài không thể dự đoán thứ vượt ngoài lý thuyết.
Ngay lập tức, ông thay đổi chiến thuật.
Thay vì di chuyển theo một quy luật nhất định, ông sử dụng một thuật toán hỗn loạn – một chuỗi bước di chuyển không theo một mô hình nào, chỉ dựa vào bản năng chiến đấu.
Thoth hơi sững lại.
Chính khoảnh khắc đó, Pythagoras đã chớp lấy cơ hội!
Ông xoay trượng một góc 180 độ, biến nó thành một đòn bẩy hoàn hảo, gia tăng lực đánh lên gấp đôi. Với toàn bộ sức mạnh, ông vung trượng xuống đầu vai của Thoth, nhắm thẳng vào điểm yếu trên cơ thể ngài.
ẦM!!!
Lần đầu tiên, Thoth bị đánh bật ra phía sau, đôi chân ngài cày sâu vào nền cát.
Lời Cảnh Báo Từ Thần Trí Tuệ
Thoth chậm rãi đứng dậy, phủi đi lớp cát trên áo choàng. Đôi mắt ngài vẫn bình tĩnh, nhưng trong đó đã có một tia cảnh giác thực sự.
"Ta công nhận," Thoth khẽ cười. "Ngươi không chỉ là một nhà toán học vĩ đại, mà còn là một chiến binh thực thụ."
Bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại.
Thoth giơ tay lên, và ngay lập tức, một vòng tròn ánh sáng rực rỡ xuất hiện phía trên đầu ngài. Quyển Sách Tri Thức tự động lật mở, những ký tự Ai Cập phát sáng chói lóa.
"Nhưng cận chiến chỉ là một phần nhỏ của trận chiến này," giọng Thoth vang lên, hòa vào tiếng sấm đang gầm rú. "Từ bây giờ, chúng ta sẽ đấu bằng sức mạnh thật sự."
Pythagoras siết chặt cây trượng. Ông biết rằng trận chiến đã bước vào giai đoạn tiếp theo.
Cận chiến đã kết thúc.
Bây giờ là lúc của ma thuật và trí tuệ tối cao.