Trong thế giới Tinh Nguyên, một thế giới tu hành đầy màu sắc và kỳ diệu, mọi người sử dụng nguyên khí để tu luyện và nâng cao sức mạnh. Hệ thống cảnh giới ở đây rất phong phú:
Nguyên Khí Cảnh: Cấp 1 đến cấp 9.
Tuổi thọ: 100 năm
Nguyên Sư Cảnh: Cấp 1 đến cấp 9.
Tuổi thọ: 200 năm
Còn có một giả thuyết cho rằng nơi chúng tôi sống chỉ là một vị diện thấp trong Tinh Nguyên Thế Giới, nhưng tôi không tin lắm.
Ba năm trước, tôi là Thiên Đạo An, một thiếu niên bình thường. Trong một lần tình cờ, tôi nhặt được một chiếc quan tài kỳ lạ. Từ ngày đó, nó liên tục hút lấy nguyên khí của tôi, khiến tôi ngày càng yếu đi. Mặc cho mọi người khuyên nhủ và chế giễu, tôi vẫn không vứt bỏ nó. Tôi tin rằng đây là một báu vật đang chờ tôi khám phá.
Hôm nay là ngày khảo hạch vào Học Viện Thiên Khải, một trong những học viện danh giá nhất. Tôi quyết tâm chứng minh rằng mình không hề ngốc như mọi người nghĩ.
Trên đường đến quảng trường khảo hạch, những lời xì xào bàn tán vang lên quanh tôi.
"Nhìn kìa, tên ngốc đó lại mang theo chiếc quan tài kia," một người nói.
"Nghe nói nó làm cậu ta yếu đi từng ngày, thế mà vẫn giữ bên mình. Đúng là ngốc nghếch," người khác cười khẩy.
Tôi nắm chặt chiếc quan tài, lặng lẽ tiến bước. Trong lòng thầm nghĩ: "Cứ chờ đó, ta sẽ cho các ngươi thấy ta không hề ngốc."
Tại quảng trường khảo hạch Học Viện Thiên Khải, đám đông tụ tập chật kín. Người kiểm tra bước ra, giọng nói vang rền:
"Chào mừng các thí sinh đến với buổi khảo hạch. Đây là đá khảo hạch. Khi chạm vào, nó sẽ phát ra ánh sáng thể hiện tư chất của các ngươi. Các màu sắc tương ứng như sau:
Trắng: Tư chất bình thường.
Xanh Lá: Tư chất khá.
Xanh Dương: Tư chất tốt.
Vàng: Tư chất xuất sắc.
Cam: Tư chất thiên tài.
Đỏ: Tư chất kỳ tài trăm năm có một.
Tím: Tư chất yêu nghiệt ngàn năm có một.
Bạc: Tư chất đế vương.
Hoàng Kim: Tư chất thần vương.
Bây giờ, chúng ta bắt đầu. Người đầu tiên: Vương Thanh Nhi."
Một cô gái xinh đẹp bước lên. Khi cô đặt tay lên đá khảo hạch, một luồng ánh sáng xanh dương bắn lên trời.
"Không tồi, tư chất tốt!" Người kiểm tra gật đầu hài lòng.
Lần lượt các thí sinh khác tiến lên. Phần lớn chỉ đạt tư chất trắng hoặc xanh lá.
"Tiếp theo, Thiên Đạo An!" Người cầm danh sách gọi tên tôi.
Tôi hít một hơi sâu, tiến lên phía trước. Những tiếng cười khúc khích vang lên.
"Hắn ta sao? Chắc chẳng được tư chất gì đâu."
"Đúng đó, phế vật như hắn thì mong gì."
Bỏ ngoài tai những lời đó, tôi đặt tay lên đá khảo hạch. Nhưng kỳ lạ thay, đá không hề có phản ứng. Không một tia sáng nào phát ra.
Cả quảng trường bùng lên tiếng cười chế nhạo.
"Ha ha ha! Đúng là phế vật, ngay cả ánh sáng cũng không có!"
Tim tôi thắt lại. Nhưng đột nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu:
"Tỉnh dậy đi, nhóc con."
Tôi giật mình: "Ai đó?"
"Ta là Táng Đế, linh hồn trong chiếc quan tài mà ngươi mang theo."
"Mẹ kiếp, quan tài biết nói chuyện?" Tôi ngạc nhiên.
"Ngươi muốn nâng cao tư chất không?" Táng Đế hỏi.
"Tất nhiên là muốn! Nhưng bằng cách nào?"
"Ta có thể giúp ngươi, nhưng ngươi phải trả giá."
"Giá gì?"
"Ngươi phải cung cấp cho ta xác của yêu thú hoặc con người có tu vi cao. Tư chất của ngươi sẽ được nâng lên tương ứng với sức mạnh của những cái xác đó."
Tôi suy nghĩ nhanh chóng. "Được, ta đồng ý. Nhưng trước tiên, hãy giúp ta vượt qua buổi khảo hạch này."
"Thỏa thuận xong."
Bỗng nhiên, một luồng sức mạnh tràn vào cơ thể tôi. Đá khảo hạch phát sáng rực rỡ, một cột sáng màu cam xuyên thẳng lên bầu trời.
Cả quảng trường chìm trong im lặng ngạc nhiên.
"Ánh... ánh sáng cam! Tư chất thiên tài!" Người kiểm tra lắp bắp.
Đám đông xôn xao.
"Không thể nào! Hắn ta sao có thể?"