*Mỗi sáng tôi lúc nào cũng phải tập chạy bộ, vì đây là một thối quen mà từ nhỏ tôi đã được rèn luyện, khi đã chạy được 3 tiếng tôi chạy về trụ sở cảnh sát Văn An, tôi vừa về phòng của mình tắm rửa sạch sẽ xong, the nghe loa thông báo
*Thưa ngài tổng cảnh giám, ngài Ủy viên quốc vụ gọi ngài ạ, ngài ấy đang đợi ngài ở văn phòng ngài ạ
*Nghe tin tôi liền thay đồ và vào văn phòng, đó là một người đàn ông khoảng 50 tuổi, mang vẻ ngoài nghiêm nghị nhưng không kém phần uy quyền. Ông có thân hình cao lớn vai rộng, toát lên phong thái mạnh mẽ của một người lãnh đạo và đó là ba của tôi
- Con đây rồi con trai ta, ta có chuyện cần nói
- Việc gì vậy thưa ba
- Ta sẽ giao cho con một nhiệm vụ, đó là con hãy trở thành một học sinh ở trường Văn An và điều tra những sự việc ở gần ngôi trường đó
- Nhưng thưa ba con vẫn chưa học cấp 2 sao con có thể học ở đó được
- Con rất thông minh với kiến thức của con, ta không nghĩ con sẽ không thua ai đâu
- Vâng thưa ba con sẽ thực hiện nhiệm vụ này
- Tốt vậy ta sẽ sắp xếp hồ sơ cho con, con cũng nên chuẩn bị đi
*Khi tôi nghe tin này có vẻ đây là một nhiệm vụ rất khó chỉ có tôi mới làm được, tôi sẽ nhanh chống hoàn thành nhiệm vụ này
*Buổi tối đó tất cả các quan chức cấp cao toàn nước đã tụ hợp lại để ăn tiệc chia tay tôi mọi người đều chúc tôi hoàn thành nhiệm vụ
*Ngày hôm sau tôi đã chuẩn bị đồ đầy đủ và chuẩn bị lên đường, khi ra ngoài tôi thấy ba tôi
-Trước khi con đi ta tặng con cái này, nó sẽ giúp con che giấu thân phận của mình
*Đó là một chiếc băng bịt mắt
- Ta không biết có thể giúp gì cho con không, nhưng ta đã chuẩn bị một ngôi nhà ở gần trường. Còn về cuộc sống ta không cần lo lắng và con hãy nhớ kĩ không được để cảm xúc chi phối
- Vâng thưa ba, con đi đây ạ
*Tôi vừa chào ba xong, từ đằng xa tôi đã thấy một chiếc xe Mercedes và một người cúi người chào tôi
- Kính chào ngài Đặng tổng
*Đó là thư ký của tôi, Hạ Tuyết Lam là người do chính tôi kiểm tra về độ tin cậy. Thanh Hà mở cửa cho tôi, tôi vào xe. Sau 1 tiếng từ đằng xa tôi đã thấy một biệt thự lớn không ngờ ba tôi lại gọi đây là nhà, tôi tiến vào ngôi nhà mới của tôi nhìn cũng được trang trí rất phù hợp và đầy đủ, sau 1 khoảng quan sát tôi đã phát hiện được những thứ rất hay ho tôi liền tiến lại một kệ sách kéo 1 cuốn sách ra đó là căn hầm bí mật, tôi tiến vào tôi ngỡ ngàng không ngờ ba tôi lại đâu tư nhiều như vậy cho tôi rất nhiều cách thiết bị tiên tiến và súng chuyên dụng ở đây, khi đã xem xong tôi ra ngoài dọn dẹp hành lý vào phòng tôi. Tôi vào văn phòng mới của tôi rất đẹp đúng là ba của tôi
- Được rồi vào công việc thôi, Hạ Tuyết Lam từ nay cô sẽ sống ở đây giúp đỡ cho tôi, cô hãy tuyển dụng người đáng tin cậy làm việc nhà này
- Vâng thưa ngài
- Đúng rồi thưa ngài dù gì ngài sắp vào học rồi ngài cũng nên cắt tóc lại cho gọn
*Nghe Hạ Tuyết Lan nói vậy tôi mới nhận ra từ nhỏ đến lớn tôi luôn rèn luyện bản thân không để ý đến tóc tai dài quá thì tôi chỉ đơn giản là buộc tóc gọn lại, khi cắt đi mái tóc dài này có vẻ đây cũng là việc tốt để che giấu thân phận của mình
- Được vậy mai ta sẽ đi cắt tóc
- Ngài Đặng Tổng có thể tôi cắt cho ngài được không ạ
- Cô biết cắt tóc sao?
- Vâng thưa ngài trước khi tôi làm việc cho ngài tôi đã học rất nhiều nghề để có thể đề cử cho vị trí thư ký này
- Được vậy ta xuống phòng khách
*Sau 15 phút cắt tóc, tôi ngỡ ngàng nhìn trước gương
- Rất đẹp, cảm ơn cô
- Thật vinh dự khi được ngày khen
*Bây giờ cũng đã gần trưa tôi cũng rất đói, tôi vào bếp bắt đầu nấu nướng, cho dù tôi là một cảnh sát cấp cao và rèn luyện thường xuyên đi chăng nữa chỉ cần tôi nhìn qua tôi có thể học cách nấu nướng và ngon hơn bản gốc
*Hạ Tuyết Lan ngẩn người*
- Ngày biết nấu sao?
*Hạ Tuyết Lan biết tôi lúc nào cũng rèn luyện nên không tin tôi có thể nấu ngon, tôi mang một dĩa sườn xào chua ngọt cho Hạ Tuyết Lan nếm thử
- Wow món ăn nhìn đẹp mắt quá
*Nhưng Hạ Tuyết Lan vẫn còn sợ không dám ăn như sợ tôi bỏ độc tôi liền mỉm cười vì khuôn mặt cô ấy
- Nếu cô không ăn vậy nhịn đói đi
- Tôi sẽ ăn thưa ngài
- Mong có thể phù hợp khẩu vị của cô
*Hạ Tuyết Lan dũng cảm gắp một miếng sườn bỏ vào miệng
- Ngon quá đây là chất độc gì ngon vậy
*Tôi bật ngửa vì lời nói của cô ấy
- Đây là đồ ăn không phải độc
*Hạ Tuyết Lan liền gắp nhiều hơn ăn, tôi cũng nấu thêm những món ăn bổ dưỡng cho tôi để chuẩn bị cho nhiệm vụ sắp tới