Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Road To Emperor

🇻🇳LuminousKaiser
7
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 7 chs / week.
--
NOT RATINGS
240
Views
Synopsis
Vuong Hoang Minh is a guy with a bad past, the only thing he can do is sit at home and play games while denying the existence of the world. But, the world has changed, he was chosen to become a candidate for the Emperor's Scramble. His life has changed, embarking on dangerous journeys, search and destroy. All to become a supreme entity beyond all the rules of Multiverse. Following Vuong Hoang Minh walked on the path of a king, in a world full of beautiful but no less dangerous things. "The world is waiting for me, I will become the pillar of the whole world." ---------- This is the voice of author Luminous_Kaiser, thank you readers for visiting this story. I am a new author, so I will try to be better in my first stories and later stories. Hopefully everyone will always follow and support me on the path of becoming the emperor!

Table of contents

Latest Update1
Prologue1 days ago
VIEW MORE

Chapter 1 - Prologue

[Câu truyện được viết nên bởi những người thành công. Đôi khi họ đã sẵn sàng để trả một cái giá rất đắt. Tôi biết và tôi cũng hiểu điều đó.]

"Nó hẳn phải rất khó khăn trong việc tạo nên một ý tưởng cốt truyện game một cách hoàn hảo." Chàng trai ngồi trên một chiếc bàn ngẫm nghĩ khi viết về sơ đồ chiến thuật của mình. "Điều này thật tuyệt vời!"

"Xem nào, tôi sẽ phải chinh phục vương quốc này trước. Sau đó sẽ chiếm đóng toàn bộ vùng đất lân cận để huấn luyện quân lính. Đồng thời chinh phục rồng lửa ở khu vực lân cận..." Chàng trai vẽ ra các vòng tròng mục tiêu lớn rồi ghi chú nó bằng chứng dấu gạch.

"Hoàn hảo."

Chàng trai thở ra một tiếng trong khi ngẫm nghĩ về kế hoạch thiên tài mà mình đã tạo ra.

Nó không phải là vô ích. Mọi kế hoạch đều đã được đảm bảo, đồng thời sẽ đem lại cho anh ta rất nhiều lợi ích cả về số lượng lẫn chất lượng.

Quan trọng hơn hết. Để chinh phục được một con rồng tốn rất nhiều thời gian, tiền bạc và sức mạnh. Nếu làm sai một công đoạn, mọi kế hoạch sẽ đổ bể và ta sẽ phải làm lại từ đầu.

Nhưng may mắn thay, anh làm một người có sự tính toán và sáng tạo. Mọi cách thức mà anh ta nghĩ ra gần như đều hoàn hảo và độc đáo. Không ai có thể bắt kịp anh ta trong khoản này.

Và vì vậy, anh đã vươn lên đứng đầu trong trò chơi mà mình đã chơi được 5 năm.

"Hah, tôi là một thiên tài trong chơi game!" Chàng trai tự thưởng bằng cách cổ vũ trong khi uống một lon nước ngọt được lấy ra từ trong tủ lạnh.

Bên trên bàn học anh ta có rất nhiều quyển sách. Lịch sử, thần thoại, vĩ nhân, truyền thuyết đô thị, manga, novels... Tất cả đều được xếp một cách gọn gàng trên kêj. Một số đang được để mở ở trên bàn.

Chỉ nhìn vào sự đâu tư này, có thể thấy anh ta rất nghiêm túc trong việc chơi game hoặc tìm kiếm các ý tưởng mới mẻ.

Mở cửa ban công mình ra. Chàng trai thấy một cảnh tượng xinh đẹp và mơ mộng.

Thế giới chìm trong bóng tối nhưng các vì sao vẫn tỏa sáng trên bầu trời. Mặt trăng lan tỏa ánh sáng dịu nhẹ xuống Trái Đất trong khi gió lạnh nhẹ nhàng thổi qua từng ngóc ngách các con phố.

Ở phía bên kia của tầm nhì. Anh còn nhìn thấy những gian hàng đêm đang mở cửa để đón khách. Khách ra vào nhộn nhịp và khói lẩu bay ngút lên trời cao. Tạo nên một khung cảnh ấm cúng và trái tim anh như đang được sưởi ấm.

'Thế giới này cũng không tệ ở khoản này.'

Ngẫm nghĩ và nhìn ngắm khung cảnh một hồi lâu, chàng trai bỏ tay ra khỏi thanh lan can của tòa nhà hai tầng rồi tiến tới bàn học một lần nữa.

Ánh đèn chói sáng bàn học. Anh dọn dẹp những quyển sách đang mở và cất nó lại đúng vị trí. Sau đó lấy từ ngăn bàn ra một quyển sách.

[Nhật ký thường ngày của vị vua]

Nếu người khác nhìn thấy tiêu đề của quyển sách này. Họ sẽ cười anh ta vào mặt và nói anh là một kẻ ảo tưởng đáng thương. Vì vậy anh luôn giấu kín về sự tồn tại của quyển sách này và ngay cả người nhà của anh cũng không biết.

Mặc dù nói vậy... Ước mơ của anh ta từng muốn trở thành một bậc Đế Vương.

Và chàng trai thật sự nghiêm túc với vấn đề đó.

Điều chỉnh độ sáng đèn cho phù hợp, chàng trai từ từ mở từng trang giấy của cuốn nhật ký và đọc nó.

Đây là thông lệ mỗi lần anh ta viết nhật ký, để không quên đi rằng mình đã từng là một người như thế nào.

Sau đó, lật đến một trang giấy trắng. Chàng trai lấy r một chiếc bút, bật nắp ra và viết những dòng đầu tiên.

[Cuộc sống của một kẻ không thuộc về thế giới này.

Điều này thật buồn cười. Tiêu đề có vẻ bí ẩn này nhưng thực chất là hiện trạng mà tôi đang gặp phải.

Dù có viết nó bao nhiêu lần nhưng tôi vẫn luôn phải viết lại.

~Tôi không thuộc về thế giới này!~

...

Hoặc ít nhất là tôi đã tự nghĩ như vậy.

Dễ hiểu mà nói, tôi đã không có cảm tình với thế giới này ngay từ đầu. Nếu mà một ngày tôi bị xe tải đâm mà đến một thế giới khác. Điều đó chắc hẳn sẽ rất tuyệt.

Nhưng tôi sợ đau... Liệu xe tải cán qua là tôi sẽ chết ngay lập tức không?

Chà, nói điều này ra thật vô nghĩa. Bởi dù có muốn làm vậy, tôi không thể chắc chắn rằng khi chết sẽ được chuyển sinh sang thế giới bên kia.

Không có một bằng chứng nào cho việc này mà chỉ có thể để linh hồn tự trải nghiệm nó.

Về cơ bản là nó quá mạo hiểm, mà tôi lại muốn sống lâu hơn chút để làm một vài việc nhất định.

Game.

Tôi muốn chơi game và hoàn thành tựa game mà tôi đang chơi.

Đó là lý do và là mục đích sống lớn nhất của tôi hiện tại.

Tôi đã theo đuổi tựa game này suốt năm năm rồi. Sẽ không lạ nếu tôi là người kiên trì cho đến tận cùng. Bởi vì tựa game đã không còn ai chơi nó nữa.

Chỉ có tôi và các NPC tự động.

Chẳng còn một ai cả.

Tôi cảm thấy cô đơn, nhưng cũng phần nào cảm thấy may mắn. Bởi vì chỉ có một mình tôi nên tôi đã tạo nên được những quyền lực mà không ai đạt được.

Tôi đã trở thành một vị vua!

Không phải ngoài đời mà là trong game. Tôi đã mất rất nhiều thời gian để gây dựng nên một đế chế của riêng mình. Trở thành kẻ mạnh nhất mà không ai có thể sánh bằng.

Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả. Content của game vẫn còn rất nhiều, và tôi sẽ không dừng lại cho đến khi phá đảo hết nó.

Nhưng thật đáng sợ, tôi nghe các tin đồn rằng tựa game sẽ sớm đóng cửa. ĐIều này làm tôi cảm thấy sợ hãi.

Tựa game đã trở thành lẽ sống duy nhất của tôi. Nếu không có nó... Tôi thật sự không dám tưởng tượng.

... ]

Đóng quyển nhật ký lại với đôi tay đã lạnh. Vương Hoàng Minh đứng dậy và duỗi cơ thể và làm nóng cơ thể. Đôi mắt anh ta có vẻ buồn nhưng không đến mức cảm thấy tuyệt vọng.

Điều mà anh ta đã đoán trước không khiến anh ta buồn. Chỉ biết là kết quả nó đến một cách tự nhiên nhưng không thể thay đổi khiến trong lòng anh cảm thấy bất lực.

Đi được một đoạn đường, không gian xung quanh anh ta đột nhiên như ngưng lại. Mọi thứ xoay vòng khiến anh mất thăng bằng và ngã xuống dưới.

May mắn thay, cơ thể anh đã kịp vịn vào cạnh của cái bàn. Cơ thể anh bất giác run rẩy trong khi bàn tay đang cố để với lấy một thứ gì đó.

Sau khi lấy ra một hộp khối trụ màu trắng có nhãn hiệu thuôc trợ tim. Anh ta nuốt vội vài viên thuốc và đổ nước vào cổ họng khô rát của mình.

Cảm nhận được viên thuốc đã trôi xuống dưới. Cơ mặt anh ta nhanh chóng dãn ra, một sự an toàn hiện lên trên mặt anh và anh bước lại gần chiếc giường. Nằm xuống cái bịch.

"Hah, tôi không biết cơ thể này sẽ trụ nổi bao lâu nữa." Vương Hoàng Minh tự chế giễu bản thân.

Việc này đã diễn ra liên tục suốt 1 tháng, anh che giấu nó khỏi người nhà và bệnh tình có vẻ trở nên trầm trọng hơn. Anh ta không chắc liệu anh có thật sự liên quan đến bệnh về tim hay không. Nhưng những lần thức đêm nhiều và thói quen không đúng múi giờ cũng đang dần giết chết anh ta.

Sau khi thở ra một cách mệt mỏi, Hoàng Minh (Tên viết tắt) bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Anh ta không còn nhiều lựa chọn và nên sớm đưa ra các quyết định quan trọng của cuộc đời mình.

---

"Không... đừng... đừng có đi mà bố!!" Tiếng thét thất thanh và sự thức tỉnh của một cậu thiếu niên khiến không gian thay đổi "Hah... Hah... Hah..."

Tiếng thở dốc của chàng trai nhanh chóng qua đi và chàng trai biết rằng mình lại gặp ác mộng. Một cơn ác mộng kinh khủng đến mức cơ thể anh ta ướt đẫm mồ hôi.

'Có lẽ tôi nên xin thêm ít thuốc an thần.' Hoàng Minh đặt tay lên trán và lấy ra giấy và bút ở trên bàn. Bàn và giường thường ở ngay cạnh nhau nên rất tiện lợi trong việc ghi chép lại những việc cần làm của bản thân khi khẩn cấp.

"...?"

Vương Hoàng Minh đưa tay vào không khí, lúc này anh vẫn nửa mơ nửa tỉnh. Anh với tay vào cái bàn nhưng không thể cảm nhận được gì cả. Chỉ có một khoảng không vô định và sức nặng của không khí len lỏi qua bàn tay anh ta.

"Chuyện gì thế này..."

Hoàng Minh nhìn vào đôi tay của mình, đôi mắt anh dần lấy lại tầm nhìn hoàn hảo. Đó là lúc, anh nhận ra mình đang không còn ở phòng ngủ.

"Chuyện quái gì vậy, đây là đâu!?" Hoàng Minh kinh ngạc tột độ khi nhìn vào bối cảnh trước mắt anh ta.

Đó không phải là một thứ có thể dễ dàng nhìn thấy mà nói nên lời!

Cảm nhận bằng năm giác quan của mình. Hơi thở nặng nề của không khí, cảm giác ngứa ran như thể có cái gì đang xâm nhập vào mạch máu, âm thanh rè rè và tiếng lửa cháy bùng lên thoáng chốc. Mùi vị hôi thối có thể khiến lưỡi khô lại ngay lập tức.

Và cuối cùng, đôi mắt nhìn thấy là một khung cảnh hủy diệt.

Các tòa nhà trọc chời bị vỡ vụn và rơi xuống. Chồng lên nhau khiến đường xá hoàn toàn bị phá hủy. Những tòa nhà còn đứng được thì trở nên nghiêng vẹo, thậm chí có một tòa nhà bị chẻ đôi nhưng may mắn được chống đỡ bởi những tàn dư của tòa nhà khác.

Các tuyến đường hoàn toàn bị phong ấn. Không có thứ gì được để lại ngoài những phần lề đường bị bóp méo hoàn toàn. Gạch, bụi phủ đầy từng lối vào của cửa hàng khiến cho việc di chuyển cực kỳ khó khăn.

Đưa mắt nhìn về phía công viên duy nhất. Cây xanh và thảm thực vật đã bị hủy diệt hoàn toàn, nói đúng hơn là chúng đã cháy thành than. Cây cối trụi lá, động vật chết ngả nghiên như thể đó là điều bình thưởng.

Trên hết ở các tuyến đường lớn hơn, Hoàng Minh còn thấy những cái hố khổng lồ. Chỉ riêng một cái hố cũng đủ để chất được hơn 5 cái xe tăng vào trong đó. Bên cạnh những cái hố là những vũng máu lớn cho thấy đã có cuộc thảm sát đã xảy ra.

"Chuyện này là thật hay đùa vậy?" Hoàng Minh đã quá choáng ngợp bởi hình ảnh của thế giới này. Đến mức anh ta gần như muốn chối bỏ mọi thứ và chạy trốn ngay lập tức. Nhưng khi anh ta nhìn lên bầu trời, anh cảm thấy còn tuyệt vọng hơn.

Bầu trời đã bị xé rách!

Những vết rách lớn xuất hiện trên bầu trời với một màu đen kịt. Chúng bao bọc và run rẩy như thể thật sự có sự sống.

Hơn hết, bên trong của vết rách ấy đang trào ra một thứ gì đó. Mặc dù chỉ mới lộ bàn tay nhưng chỉ riêng như vậy cũng đủ khiến anh ta cảm thấy ớn lạnh.

'Cái bàn tay kinh khủng gì thế kia?'

Cái cẳng tay lộ ra cho thấy nó khá gầy, nhưng móng vuốt sắc nhọn và khổng lồ đó là không thể tin vào mắt mình. Điều này khiến cho Hoàng Minh tự hỏi, "Thế giới này rất khác so với thế giới của anh ta."

Và khi suy luận ra điều đó, đôi mắt anh ta mở to trong vài giây rồi bình thưởng trở lại. Bàn tay anh ta siết chặt thành nắm đấm rồi từ từ buông thả.

Sau khi hít một hơi và để tâm trí trôi nổi một lúc, anh nhìn lại bàn tay và cuối cùng là cả cơ thể của mình.

Cả cơ thể của anh ta được làm từ một loại khói trăng!

Khói trắng này bao bọc toàn bộ cơ thể anh, như thể ngay từ đầu anh ta đã được cấu tạo từ làn khói này rồi. Tay, chân, lưng, tóc của anh đều bốc ra làn khói theo cách nhẹ nhàng và không hề cảm thấy nóng hay lạnh.

Cơ thể anh nhẹ bâng, cảm giác như mọi bệnh tật và áp lực dường như không hề tồn tại.

Hoàng Minh cảm thấy thích thú. Điều này giống với cách của một con ma trong thế giới Fantasy tồn tại. Để kiểm chứng xem điều này có phải là sự thật hay không, anh ta di chuyển đến gần một tòa nhà bổ hoang gần đó.

"Để xem cái cơ thể này có thể làm được gì." Hoàng Minh không nhiều lời mà đút thẳng tay của mình vào bức tường. Bàn tay anh nhanh chóng xuyên qua như thể bức tường không hề tồn tại.

Tiếp đến là chân, đầu và cuối cùng là toàn bộ cơ thể của anh. Cơ thể anh đã thật sự xuyên qua tòa nhà, một điều mà người bình thường nằm mơ cũng chưa chắc đã như anh ta.

"Thật tuyệt vời, xem ra tôi đã trở thành một con ma!" Hoàng Minh tự hào với nụ cười trên khuôn mặt, không có bất kỳ sự sợ hãi hoặc ngờ vực hiện lên khuôn mặt và biểu hiện của anh ta.

"Được rồi, xem ra tôi đã là một con ma, có ba khả năng chuyện đã xảy ra với tôi."

1. Tôi đã chết vì lên cơn đột quỵ và chuyển sinh thành ma.

2. Tôi đang mơ một giấc mơ điên rồ.

3. Tôi đã bị bắt cóc hoặc thứ gì đó liên quan đến thí nghiệm tương tự như vậy.

Những lý do trên là phù hợp nhất với hoàn cảnh hiện tại của anh ta. Sau đó anh bắt đầu loại trừ.

Khả năng thứ ba được cho là khả năng thấp nhất. Bởi Hoàng Minh là một người nhạy cảm đặc biệt là cơ thể. Nếu có ai đó động chạm vào anh ta dù chỉ là một cử chỉ nhỏ nhất đều sẽ khiến anh ta phản ứng lại.

Vì điều này đã xảy ra nhiều lần khi anh ngủ và người nhà đánh thức. Anh khá tự tin với nhận định thứ ba sẽ bị loại.

Giờ chỉ còn hai mục một và hai. Thú thật Hoàng Minh vẫn rất băn khoăn các đáp án được đề ra.

Sự thật anh ta có vấn đề bị bệnh tim là đúng, nhưng không có nghĩa là anh ta dễ dàng bị đột quỵ trong lúc ngủ như vậy. Hoàng Minh sau đó nhớ lại khoảnh khắc anh bị chóng mặt trước lúc khi đi ngủ, tự hỏi liệu điều đó có phải là nguyên nhân hay không...

"Tỉ lệ phần trăm vẫn ở mức thấp, thật khó để phân định được." Hoàng Minh suy luận và nghiêng về phương án cuối cùng hơn.

Khả năng đây là một giấc mơ là rất cao. Đôi khi đã khi nhận một số trường hợp mơ về một thế giới không có thật, cho rằng đó là tiền kiếp của mình hoặc một dấu hiệu nhận biết được tương lai. Đôi khi có thể gần tới thứ được gọi là Dejà Vu.

Sau một hồi ngẫm nghĩ, Hoàng Minh đã quyết định bước tiếp theo của mình. Anh ta không vội vã về thời gian nên có thể thoải mái trong việc thu thập nhiều thông tin về thế giới này nhiều nhất có thể.

'Chỉ cần một manh mối nhỏ nhất, tôi cũng có thể tìm ra những sự thật ẩn sau bức màn này. Thú vị thật, như một trò chơi vậy.' Hoàng Minh lẩm bẩm rồi cử động cơ thể khói của mình.

Ban đầu việc di chuyển cơ thể này có chút khó khăn. Vì là khói và nhẹ hơn trọng lượng bình thường. Việc di chuyển luôn bị đẩy xa và không thể phanh lại.

Sau khi làm quen được cách tiến và lùi, Hoàng Minh bắt đầu học cách để bay.

Đúng vậy, ma thì phải biết bay.

Sau khi thử nhín chân của mình và bật nhảy. Hoàng Minh phóng lên không trung với tốc độ nhanh chóng. Khoảng cách nhảy của anh ta bằng với một tòa nhà 5 tầng. Nó thật sự rất cao!

Bằng nhiều phương pháp nỗ lực và cách vận dụng khác nhau. Cuối cùng Hoàng Minh cũng có thể điều khiển cơ thể khói của mình một cách hoàn hảo.

"Tốt, tôi đã sẵn sàng cho chuyến du ngoạn. Hãy xem điều gì đang ẩn sau thế giới này nào."

Hoàng minh không nhiều lời và bắt đầu bay qua các tòa nhà với tốc độ siêu thanh.