"Vậy, con đi."
Merlin Liszt vẫy tay, chào tạm biệt cha và mẹ của cậu đang đứng phía sau.
"Đi cẩn thận nhé." – Cha và mẹ cậu đồng thanh.
"Con cảm ơn. Con sẽ nhớ hai người lắm."
Cậu nở một nụ cười, quay lại nhìn hai vị phụ huynh của mình lần cuối.
16 năm cuộc đời gắn bó với ngôi làng này, với cha mẹ và anh trai, sao cậu có thể không cảm thấy lưu luyến cơ chứ? Nhưng mà, thời gian thì vẫn cứ trôi, và con người thì vẫn phải phát triển, nên cậu không thể cứ ở mãi nơi này được. Nếu không đi ra ngoài khám phá thế giới, thì chắc cậu sẽ tiếc cả đời mất.
Merlin quay người rời đi, lần này, cậu không nhìn lại nữa.
"Nào, vương quốc Sona, tôi đến đây."
-----------------------------------------------------
13 giờ, chiều cùng ngày.
Tính đến hiện tại, Merlin đã đi được khá xa. Tuy nhiên, để đến được nơi có xe ngựa thì vẫn còn cách một đoạn khá xa nữa.
Merlin thò tay vào trong túi áo, lấy ra chiếc đồng hồ bạc.
"Cứ như này, khoảng 9 giờ sáng ngày mai mình sẽ đến được Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả.
"Chà, sẽ kịp thôi, chuyến cuối cùng của buổi sáng là vào 10 giờ, mình sẽ có thời gian để chuẩn bị và nghỉ ngơi một chút."
Rồi, cậu cất chiếc đồng hồ bạc vào trong túi.
"Mà…"
Ra khỏi làng mới thấy, thế giới thật lắm thứ cậu chưa thấy.
Có một loài chim có chiếc mỏ lốm đốm đỏ, đậu thành đàn trên cây ở bên đường.
Có một cái cây rất to nằm trên ngọn đồi phía xa, cậu đoán rằng chiều cao của nó phải bằng 3 cái nhà cậu cộng lại.
Và còn vô vàn thứ khác, mà cậu chưa từng nhìn thấy.
-----------------------------------------------------
20 giờ tối.
Merlin Liszt đang "xử lý" chiếc bụng đói bằng 2 gói cơm mang từ nhà đi. Trước mặt cậu là một cái lửa trại mà cậu phải chật vật lắm mới tạo ra được.
Sau khi xử lý xong, cậu tìm trong đống đồ của mình, lấy ra một cuốn sách có bìa màu nâu nhạt có tiêu đề "Ma thuật cơ bản".
"Nào… học tập khiến con người ta tiến bộ." – Cậu lẩm bẩm.
Rồi, cậu dành thời gian đọc sách trong khoảng 1 tiếng sau đó.
-----------------------------------------------------
21 giờ.
Merlin vẫn đang chăm chú đọc sách, còn tay thì đang viết phân tích cấu trúc ma thuật bậc 1 "Thuỷ Cầu" lên giấy. Cụ thể, cấu trúc ma thuật thường được phân tích thông qua các kiến thức về hình học phẳng và sự kết hợp của các ma thuật sơ khai. Theo đó, từ các ma thuật sơ khai, các pháp sư tiếp tục phát triển vòng phép và cấu trúc ma thuật, khiến nó ngày càng đa dạng và phong phú hơn.
Trong lúc đang viết phân tích lên giấy, cậu chợt nghe thấy tiếng động phát ra từ một bụi cỏ gần đó.
"Ai đó?"
Ngay lập tức, cậu gập cuốn sách lại, tờ giấy phân tích thì được kẹp ở ngay trang cậu vừa mở.
Cầm lấy thanh kiếm bạc mang theo từ nhà, và cũng là quà lên đường của người hàng xóm là cựu mạo hiểm giả, Merlin chăm chú nhìn vào nơi phát ra âm thanh.
Chợt, một sinh vật màu trắng lao ra, 2 chân nó tiếp đất, ngay lập tức lia đôi mắt đang phát ra ánh sáng đỏ xung quanh.
"…Thỏ?"
Ngay khi nhìn thấy Merlin, nó dừng lại một chút, đôi mắt nhìn thẳng vào cậu.
Rồi, nó quay đầu, nhảy về phía trước.
"Tưởng gì…"
Ngay khi cậu định quay lại với việc phân tích ma thuật, chợt, một mũi tên xuyên qua bụi rậm, găm thẳng vào con thỏ vừa chạy đi.
Sinh vật nhỏ bé kêu lên đau đớn, sau đó thì cũng tắt lịm, không còn dấu hiệu sống.
Merlin Liszt lặng thinh, không nói lên lời.
Một lúc sau, bước ra từ bụi rậm là một người thanh niên có mái tóc trắng, khoác trên người chiếc áo gió đen giống như những người thợ săn về đêm.
Với dáng vẻ không có gì bất ngờ, anh ta quay sang nhìn cậu.
"Chào." – Anh ta cất tiếng.
"C-Chào anh."
Người thanh niên gật đầu, sau đó đi về phía trước để nhặt xác của con thỏ xấu số, sau đó quay trở lại chỗ Merlin.
"Tôi mượn chỗ này chút được không?"
"V-vâng, anh cứ tự nhiên."
"À, quên giới thiệu."
Người thanh niên bỏ chiếc áo gió ra, đặt ở một bên để chuẩn bị xử lý con thỏ.
"Tôi là Issac Mortefi, còn cậu?"
Merlin nhìn anh ta. Issac có một mái tóc trắng tựa trong suốt, với đôi mắt màu đỏ tựa như máu. Chiều cao của anh rơi vào khoảng 1m78 đến 1m82, đang mặc một chiếc áo cổ cao màu xám và khoác một chiếc áo nỉ màu xám.
"Merlin Liszt, hân hạnh được gặp anh."
"Đây cũng vậy."
Đoạn, Issac ngồi xuống, lấy trong túi ra một chiếc hộp nhỏ.
Sau khi thả nó xuống, nó lập tức biến thành một chiếc thớt, bên cạnh còn có rất nhiều loại dụng cụ khác nhau.
""Vật phẩm di động?"" – Merlin cất tiếng.
"Ồ, cậu cũng biết sao?"
"Vâng, tôi là một pháp sư bậc 1."
"Bảo sao."
Dưới ánh sáng của ngọn lửa, Issac rất nhanh đã xử lý xong con thỏ. Anh lấy ra vài mũi tên hỏng, xiên thịt của con thỏ rồi để bên cạnh lửa trại.
"Cậu đang đi đâu sao?" – Issac vừa hỏi vừa lùi ra xa khỏi đám lửa.
"Vâng, tôi đang đến vương quốc Sona."
"Ồ…"
Issac lặng đi một chút.
"Tôi cũng đang đến Sona. Haha, xem ra ta có cùng đích đến rồi. Giúp đỡ nhau nhé."
"Vâng, tôi cũng mong vậy."
"Cậu đi nhập học sao?"
"Vâng, trường Niflem"
"Niflem? Cậu mới là pháp sư bậc một thôi mà?"
"Tôi đạt điểm tuyệt đối trong bài thi lý thuyết."
"Ra thế… Không ngờ thực sự có tên được điểm tuyệt đối bài thi lý thuyết."
"Haha, tôi khoanh bừa một câu đấy, nào ngờ trúng thật."
"Xem ra cậu khá may mắn."
Cả hai nhìn nhau rồi cười. Sau đó, Issac và Merlin quyết định dọn đồ đi ngủ.
-----------------------------------------------------
8 giờ sáng hôm sau.
"Mát ghê..."
"Phải không?"
Ngồi sau chiếc "xe" ma thuật làm từ thổ ma thuật của Issac, Merlin cảm nhận cơn gió mát thổi qua cùng không khí trong lành.
"Ta đến nơi rồi."
Merlin quay đầu lại.
Hiện ra trước mắt cậu là một toà nhà cao lớn màu nâu, được trang trí bằng rất nhiều cây xanh và một bức tượng to lớn đặt ở phía trước cửa. Trên cửa có đề dòng chữ "Hiệp hội Mạo Hiểm Giả" nên Merlin không phải lo đến nhầm nơi nữa.
"Ta sẽ thuê một chiếc xe, chuyến gần nhất là 10 giờ đấy."
"Tôi biết rồi, anh Issac. Mà, anh cũng cần xe sao?"
"Tất nhiên. Thuê xe từ hiệp hội luôn có một số mạo hiểm giả đi theo. Có họ đi cùng chả phải tốt hơn đi một mình sao?"
"Anh nghĩ giống tôi đấy."
"Haha."
Merlin xuống khỏi chiếc "xe" của Issac. Sau khi chỉnh lại quần áo, cậu cùng Issac đi vào trong hiệp hội.