Chereads / Trừ tà / Chapter 2 - Đạp

Chapter 2 - Đạp

Sợ hãi trước cảnh tượng quỷ dị, tôi lùi dần về sau rồi trốn vào phòng ngủ. Qua khe cửa sổ, tôi nhìn thấy lão Trương vẫn đứng ngoài cổng, lão cười khanh khách, nhưng cái tiếng cười đó lại the thé, cao chót vót, hoàn toàn không hợp với dáng vẻ khắc khổ của lão. Lão đứng bất động một lúc, rồi đột nhiên lên tiếng:

-Thằng Nam đâu,ra mở cổng cho ông vào với nào!

Lão Trương gọi tên tôi,sau một hồi không thấy động tĩnh,lão bắt đầu mất kiên nhẫn.Hồi đó ở cửa nhà nào cũng xây một cái bậc cao để ngăn nước lũ.

Cộp!

Lão nhấc chân lên định bước vào thì chợt bị vấp vào bậc thềm .Lão thử đi thử lại vài lần cũng không có tiến triển.Và lão bắt đầu đạp.

Cộp .Cộp .Cộp .Cộp .Cộp.

Cộp .Cộp .Cộp .Cộp .Cộp.

Cộp .Cộp .Cộp .Cộp .Cộp.

Cộp .Cộp .Cộp .Cộp .Cộp.

Những tiếng đạp liên tục không ngừng của lão làm cho tôi hoảng loạn ,tôi nhận ra bước chân của lão rất kỳ lạ-nó không hề có nhịp điệu như người bình thường. Đều đặn, cứng nhắc, lặp lại không đổi, như tiếng máy móc .Dần dà,chiếc bậc thềm được trét vội bằng xi măng bắt đầu nghiêng vào trong,xi măng trên bậc thềm dần nứt ra thành từng mảng .Và tôi nghe tiếng nó đổ ập xuống cùng tiếng bước chân đều đặn của lạo Trương.

Quá sợ hãi ,tôi hét toáng lên ,khóc la um sùm .Chợt có tiếng ông bà nội tôi:

-Nam,cháu sao vậy?!!

-Sao thế,có chuyện gì mà mày la khóc um sùm thế hả Nam?!!

Như một vớ lấy được hy vọng ,tôi lao ra ôm chầm lấy ông .Ông nhẹ nhàng xoa đầu tôi,vẻ mặt đầy bối rối,vỗ về an ủi tôi .Bấy giờ tôi mới để ý,xung quanh ngoài ông bà nội tôi ra thì sân nhà tôi chất kín toàn dân làng .Hóa ra sau khi chôn xong,mọi người đang trên đường về thì nghe thấy tiếng hét của tôi nên đã vội vàng đi vào để kiểm tra .Tôi nhanh chóng kể lại hết đầu đuôi câu chuyện cho ông bà và mọi người.

Mặt ông nội tôi chợt biến sắc ,những người xung quanh cũng có vẻ mặt tương tự.

-Mọi người sao thế ạ?

-Vừa nãy,chính ông Trương là người được chôn.

Rùng mình,tôi sợ hãi lùi lại phía sau .Ông nội tôi giải thích ,dù là người già hay trẻ nhỏ ,thì khi bước đi vẫn sẽ tạo ra nhịp điệu riêng ,không bước nào như bước nào .Còn tiếng bước chân của lão Trương thì rất đều,luôn theo một quy luật.

-Cháu đã phạm phải không những một mà tới hai điều cấm kị .Không những trả lời người chết mà còn cho người chết ăn nhang ,e rằng khó thoát khỏi kiếp nạn.

Mặt ông tái mét,rồi ông vội quay sang mọi người.

-Tôi nghĩ chúng ta nên quay lại đào mộ lão Trương.

-Ông nói cái gì vậy?!!

Thằng Long-Con trai lão Trương gào lên,vẻ mặt đầy tức tối.

-Ông định làm gì với mộ của ba tôi?

-Tôi muốn kiểm tra xem ba của cậu có ở trong quan tài không.

-Tôi đồng ý với ý kiến của ông - Một giọng khàn đặc cất lên - Tôi nghĩ rằng điều này có gì đó không đúng lắm.

Ông Vinh ,từ lâu đã không có thiện cảm gì với cha con nhà họ Trương .Lão Trương thì già rồi ,hay lẫn ,thường đi luẩn quẩn vào vườn của ông ,phải đuổi mãi mới đi .Còn thằng con thì đầu đường xó chợ ,suốt ngày đi phá làng phá xóm ,thường gây sự với nhà ông Vinh.

-Ý ông là sao khi bảo muốn đào lại mộ của bố tôi?

-Long này,tôi biết cậu là một người con có hiếu ,nhưng thứ mà cậu vừa cho nhập vào xác của bố cậu không phải là người bố mà cậu đã từng biết đâu.

-Này ông già,ăn nói cho cẩn thận,ông nói thế rốt cuộc là có ý gì? - Mặt hắn đỏ bừng lên vì tức giận,ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sông người khác.

-Mấy tuần đầu ,nó sẽ chỉ giết hại ,uống máu gia súc thôi .Nhưng nếu cậu cho nó uống đủ ba tháng,nó sẽ quay sang giết lại người nhà cậu và những người trong cái làng này!

Mọi người nghe thế thì đồng thanh hưởng ứng ,đòi phải đào mộ cho bằng được lão Trương.

Hắn tay cầm chặt cái xẻng ,miệng thét :

-Bố tao chết rồi ,đừng hòng đòi động vào mộ của bố tao!!

-Tại sao cậu cứ phải giấu diếm vậy? Chẳng lẽ cậu đang che giấu chuyện gì đó?

Như bị nói trúng tim đen,thằng Long máu chó tính lao lên đập chết lão Vinh ,may hắn bị mọi người ngăn lại ,chứ nếu không có lẽ cả làng lại được ăn cỗ rồi.