Spio đứng trước gương, chỉnh lại cổ áo đồng phục mà cậu vừa mặc vào. Ánh nắng buổi sáng len qua khung cửa sổ, trải lên căn phòng một sắc vàng dịu nhẹ, nhưng tâm trí cậu lại như bị cuốn vào dòng suy nghĩ về những gì đã trải qua trong mùa hè. Tiếng gõ cửa nhẹ vang lên, kéo cậu về thực tại."Spio, cậu đã sẵn sàng chưa?" Giọng của Evangeline vang lên bên ngoài, ngọt ngào nhưng cũng đầy háo hức."Rồi, tớ ra ngay đây!" Cậu đáp, vội vã sửa nốt những chi tiết cuối cùng trên trang phục, rồi bước ra mở cửa. Evangeline đứng đó trong bộ đồng phục gọn gàng, mái tóc xoăn nhẹ của cô được buộc gọn, đôi mắt xanh ánh lên sự phấn khởi."Cậu căng thẳng à?" Evangeline hỏi, nở nụ cười tinh nghịch. "Nhìn cậu như đang chuẩn bị ra chiến trường vậy."Spio khẽ cười, gãi đầu. "Chỉ là tớ không muốn gây chú ý quá mức khi quay lại trường thôi."Cả hai cùng đi xuống cầu thang, bước tới trước cánh cửa phòng khách, nơi bố mẹ của Evangeline đang chờ. Ông bà Morwen đứng bên nhau, trên tay là một chiếc túi nhỏ được bà Morwen chuẩn bị sẵn cho con gái. Ánh mắt bà dịu dàng nhìn con, trong khi ông Morwen, như thường lệ, tỏ ra vui vẻ nhưng không giấu được sự luyến tiếc."Evangeline, nhớ chăm sóc bản thân và đừng làm gì quá sức, con nhé." Bà Morwen nói, giọng nhẹ nhàng nhưng chất chứa sự yêu thương."Và nhớ trông chừng Spio nữa," ông Morwen thêm vào, ánh mắt hiền từ nhìn cậu bé mồ côi đứng lặng lẽ phía sau con gái mình.Spio cúi đầu đáp lễ, cảm nhận sự ấm áp từ ánh mắt của cả hai. "Cháu cảm ơn hai bác vì đã chăm sóc cháu suốt thời gian qua. Cháu sẽ không bao giờ quên những điều này."Bà Morwen bước tới, đặt tay lên vai cậu. "Spio, dù con không có gia đình, nhưng ở đây, chúng ta luôn mở cửa đón con trở lại. Hãy mạnh mẽ lên, con nhé."Những lời nói ấy khiến Spio khựng lại, lòng cậu dâng lên một cảm giác biết ơn khó tả. Cậu gật đầu, cố giấu đi sự xúc động.Evangeline kéo tay Spio, dẫn cậu đến trước cánh cửa phòng khách lớn. Cô rút từ túi mình một chiếc thẻ, khắc đầy ký tự ma thuật uốn lượn. "Sẵn sàng chưa?" Cô hỏi, cười nhẹ.Spio gật đầu, hít một hơi thật sâu.Trước khi họ đi, bà Morwen vẫy tay, giọng bà vẫn dịu dàng như mọi khi. "Evangeline, chăm sóc tốt cho bản thân nhé. Cả Spio nữa đó. Cả hai đứa giữ gìn sức khỏe.""Con biết rồi mà!" Evangeline đáp, vẫy tay chào lại.Leander Frostwood đứng lặng lẽ bên cổng trường Luminara, nơi những cánh cửa dịch chuyển đang lần lượt xuất hiện, mở ra để chào đón làn sóng học sinh trở lại học viện. Bầu không khí náo nhiệt tràn ngập tiếng cười nói và những cái ôm chào mừng, nhưng ánh mắt sắc bén của Leander vẫn không ngừng tìm kiếm một bóng dáng quen thuộc."Liệu Spio đã đến chưa nhỉ?" Anh tự hỏi, trong lòng pha lẫn chút tò mò và háo hức.Đúng lúc đó, một cánh cửa ma thuật phát sáng và mở ra ngay trước mặt anh, thu hút sự chú ý. Bóng dáng quen thuộc của Spio bước ra, nhưng điều khiến Leander ngạc nhiên là sự hiện diện của Evangeline ngay bên cạnh cậu.Leander nhướn mày, chăm chú quan sát họ bước qua cánh cổng như thể đã quen thuộc với việc đi cùng nhau. Sự thân thiết hiển hiện qua từng bước chân và nụ cười thoải mái trên gương mặt cả hai."Từ khi nào hai người họ lại trở nên gần gũi đến vậy? Ở trường tuy chơi chung nhưng họ có bao giờ vậy đâu." Leander nghĩ, ánh mắt đầy thắc mắc. Cậu biết rằng Spio và Evangeline là bạn bè, nhưng cảnh tượng này khiến anh không khỏi đặt câu hỏi liệu có điều gì đặc biệt đã xảy ra trong kỳ nghỉ hè.Một ý nghĩ lướt qua tâm trí anh, và khóe môi Leander cong lên thành nụ cười tinh nghịch. "Họ đang hẹn hò à?" Anh tự cười thầm, cảm giác thích thú nhen nhóm khi nghĩ đến việc trêu chọc bạn mình.Không bỏ lỡ cơ hội, Leander nhanh chóng bước về phía Spio với nụ cười ranh mãnh trên môi."Này, Spio!" Giọng anh vang lên, đầy vẻ trêu đùa. "Từ học sinh đứng chót khóa mà cậu lại may mắn hẹn hò được với học sinh xuất sắc nhất lớp à?"Câu nói làm Evangeline khựng lại. Cô quay đầu, đôi má đỏ ửng, ánh mắt lấp lánh vừa bối rối vừa bực dọc."Leander, thôi đi!" Cô đáp vội, giọng ngượng ngùng, rồi lập tức bước nhanh vào trường để che giấu sự lúng túng.Leander không nhịn được cười khi thấy phản ứng của Evangeline. Anh quay sang Spio, ánh mắt như muốn dò hỏi thêm."Đùa chút thôi mà, nhưng nói thật đi, có gì mới không?" Leander nhướng mày, không giấu được vẻ tò mò.Spio lập tức xua tay giải thích, khuôn mặt lộ rõ sự lúng túng:"Không phải như cậu nghĩ đâu, Leander. Chẳng qua là tớ không có nơi ở, nên tớ đã được nhà Eva giúp đỡ vài tháng qua."Leander nheo mắt, cười nửa miệng:"Ồ, vậy sao? Nhưng hành động của Eva khi nghe tớ nói hai người hẹn hò thì lại không bình thường như cậu kể đâu nhỉ?"Spio lắc đầu ngao ngán, trong khi Leander tiếp tục cười đùa. Nhưng không lâu sau, nụ cười của Leander dần tan biến khi một câu hỏi xuất hiện trong đầu anh."Sao người như cậu lại không có chỗ ở?" Leander chợt khựng lại, vẻ tò mò hiện rõ trên gương mặt. "Tớ nghĩ gia tộc cậu cũng không phải dạng vừa, đúng không? Thậm chí, tớ còn nghe vài người kháo nhau rằng cậu là con cháu của một gia tộc lớn."Spio cười nhẹ, cố tỏ ra không có gì nghiêm trọng:"Mọi chuyện không như cậu nghĩ đâu."Leander nhíu mày, định hỏi thêm nhưng rồi lại thôi. Anh chỉ gật đầu ậm ừ, như ngầm đồng ý để Spio giữ bí mật cho riêng mình.Cả hai bước cùng nhau qua cổng trường, ngay lập tức bị thu hút bởi một tấm biển lớn treo ngay lối vào. Trên đó là thông báo chính thức của Học viện Luminara về kỳ thi cuối kỳ."Thông Báo: Kỳ Thi Cuối Kỳ Sắp TớiKính gửi các học sinh của Học viện Phép thuật,Chúng tôi trân trọng thông báo rằng kỳ thi cuối kỳ sắp tới sẽ được tổ chức với cấu trúc mới, bao gồm năm phần thi khác nhau để đánh giá một cách toàn diện năng lực của các bạn. Chi tiết của các phần thi như sau:1. Phần Thi Viết - Lịch sử Phép thuật: Phần thi này yêu cầu các học sinh hiểu rõ về quá khứ của thế giới phép thuật và ảnh hưởng của nó đến thế giới hiện đại. Hãy chuẩn bị sẵn sàng để thể hiện kiến thức sâu rộng của mình về các sự kiện, nhân vật và hiện tượng lịch sử quan trọng.2. Phần Thi Viết - Sinh vật huyền bí: Trong phần thi này, các học sinh cần thể hiện kiến thức về các loài sinh vật kỳ lạ và cách tương tác an toàn với chúng. Đây là cơ hội để chứng minh hiểu biết và kinh nghiệm của bạn với thế giới tự nhiên ma thuật.3. Phần Thi Thực Hành - Hệ thống phép thuật hiện đại: Kiểm tra khả năng sử dụng và điều khiển phép thuật theo các phương pháp mới nhất. Hãy sẵn sàng thể hiện kỹ năng thực hành tinh thông của bạn.4. Phần Thi Thực Hành - Kiểm soát năng lượng ma thuật: Đây là phần đánh giá khả năng của học sinh trong việc quản lý và điều tiết năng lượng phép thuật một cách hiệu quả và an toàn. Chuẩn bị kỹ lưỡng để thể hiện khả năng của bạn trong việc giữ cân bằng và kiểm soát.5. Phần Thi Thực Hành - Thực hành Phép thuật : Được tổ chức tại khu rừng bên cạnh trường, điều này đòi hỏi các học sinh phải áp dụng mọi kỹ năng đã học vào các tình huống thực tế, đối mặt với các thử thách không lường trước được trong môi trường tự nhiên.Cách thức đánh giá năng lực sẽ được thông báo trước khi kỳ thi diễn ra.Chúng tôi mong muốn thấy mỗi học sinh phát huy tối đa năng lực và thành tựu của mình qua những thử thách này. Hãy chuẩn bị kỹ lưỡng và chúc các bạn may mắn!Trân trọng,Ban Giám hiệu Học viện Phép thuật Luminara" Đọc xong thông vào Leander liền nói. "Có vẻ chuyện Roderick gì đó tấn công các học sinh của Luminara là thật. Kỳ thi bị dời về khu rừng cạnh trường chắc cũng là tại việc đó.""Đúng vậy" Spio đột ngột trả lời chắc nịch trông như cậu hiểu rõ mọi chuyện khiến Leander bất ngờLeander nhìn quanh, giọng thấp hơn, "Sao cậu biết chắc vậy? Ngày thường chẳng phải cậu mù tịt về mấy chuyện liên quan tới pháp sư mà."Spio im lặng, ánh mắt thoáng đượm suy tư. Sau một hồi suy nghĩ, cậu nói với giọng nhỏ nhưng đầy quyết tâm:
"Tối lúc về phòng, tớ sẽ kể mọi chuyện cho cậu nghe."
Leander nở nụ cười nhẹ, vỗ vai Spio. "Được thôi, nhưng cậu thay đổi nhiều sau kỳ nghỉ hè đó. Dám chắc tớ sẽ nghe được vài chuyện thú vị."Tối hôm đó, khi cả hai ngồi trong căn phòng tràn ngập ánh sáng ấm áp từ chiếc đèn ma thuật, Spio bắt đầu kể lại câu chuyện của mình. Giọng cậu đều đều, nhưng từng lời nói ra đều chứa đựng sức nặng của những trải nghiệm khó quên.Cậu kể về việc mình bị tấn công bởi một phù thủy kỳ bí mang theo ngọn lửa tím đen, vết bỏng không lành, và cả chuyến hành trình tìm cách chữa trị. Spio cố gắng kể chi tiết nhất có thể, nhưng có một phần quan trọng mà cậu giữ lại cho riêng mình – viên đá bí ẩn.Leander ngả người ra sau, đôi mắt mơ hồ nhìn lên trần nhà. "Cậu đã trải qua một kỳ nghỉ hè kinh khủng. Nhưng dù sao, cậu cũng may mắn thoát được. Tớ sẽ không để tên phù thủy nào động vào bạn bè của mình đâu."Spio khẽ mỉm cười, dù trong lòng cậu vẫn còn nhiều lo lắng. "Cảm ơn cậu, Leander. Nhưng tớ nghĩ việc này còn lớn hơn những gì chúng ta có thể tưởng tượng."Leander nhíu mày, gật đầu. "Vậy thì cậu phải hứa với tớ, bất kỳ khi nào cần giúp đỡ, đừng ngần ngại tìm đến tớ. Còn giờ thì đi ngủ đi."Spio gật đầu, nhưng trong lòng cậu vẫn trĩu nặng những bí mật chưa thể thổ lộ.Spio và Leander bước nhanh qua hành lang rộng lớn của Luminara, tiếng giày vang vọng trên nền gạch cổ kính như nhắc nhở họ rằng thời gian không chờ đợi. "Chết rồi, trễ giờ học thực hành rồi!" Spio vừa nói vừa chạy theo Leander, cố gắng giữ tốc độ.Khi cả hai đến sân huấn luyện, Spio bất ngờ dừng lại, đôi mắt mở to trước khung cảnh trước mặt. Sân tập trông hoàn toàn khác so với lần cuối cậu nhìn thấy. Những lá cờ lớn mang biểu tượng giống với trên cửa của Ember's Valiant – một chiếc khiên được bao quanh bởi những ngọn lửa bạc – treo cao dọc khắp sân, phần nào tạo nên một bầu không khí trang nghiêm và hùng tráng. Các tảng đá lớn được đặt rải rác, địa hình xung quanh cũng được thay đổi, mang đến một môi trường phức tạp hơn, giống như đang chuẩn bị cho một trận chiến thực sự."Không ngờ họ trang trí như này... Căng thẳng thật," Spio khẽ thì thầm."Và chúng ta lại trễ giờ," Leander nói nhanh, kéo cậu chạy tiếp đến chỗ các học sinh đã đứng xếp hàng.Giáo sư Caelan Greystone, với dáng người cao lớn và đôi mắt sắc lạnh, đứng trước hàng học sinh. Thấy Spio và Leander vừa tới, ông khoanh tay trước ngực, đôi lông mày nhíu lại.Giáo sư Caelan Greystone, với dáng người cao lớn và đôi mắt sắc lạnh, đứng trước hàng học sinh. Thấy Spio và Leander vừa tới, ông khoanh tay trước ngực, đôi lông mày nhíu lại."Cuối cùng cũng đến," giọng nói của ông trầm ấm nhưng không giấu được sự nghiêm khắc. "Hai em có biết rằng sự trễ nải của mình đã làm gián đoạn cả buổi học không? Đứng vào hàng ngay."Spio và Leander bước nhanh vào hàng, cố gắng không gây thêm sự chú ý. Giáo sư Greystone bước tới, ánh mắt nhìn thẳng vào họ."Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu với buổi học thực chiến cơ bản đầu tiên của các em," ông nói lớn, giọng vang dội khắp sân. "Bài học này không chỉ để rèn luyện kỹ năng phép thuật, mà còn để chuẩn bị cho các em tinh thần đối mặt với những tình huống thực tế mà pháp sư thường gặp. Hãy rút đũa phép của mình ra ngay."Giáo sư nhìn quanh lớp học một vòng, ánh mắt sắc bén như muốn khắc sâu từng lời ông nói vào tâm trí học sinh. "Chúng ta sẽ bắt đầu với một số phép thuật phòng thủ cơ bản. Nhưng trước hết..."Ông quay sang Spio và Leander, ánh mắt lạnh lùng. "Hai em. Vì đã chọn cách đến muộn, bây giờ hãy thể hiện bài tập trước cho cả lớp xem. Lên đây."Spio và Leander ngẩn người, không ngờ lại bị gọi ngay vào tình huống này."Nhanh lên, đừng để cả lớp phải chờ nữa," giọng nói của giáo sư Greystone đầy uy lực.Leander nuốt khan, bước lên phía trước, cầm chắc đũa phép màu trắng bạc với những đường chỉ đen chạy dọc thân đũa. Dù cố giữ bình tĩnh, ánh mắt anh vẫn không giấu được chút lo lắng khi lướt qua các bạn học đang chăm chú quan sát. Spio đi theo sau, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi."Leander, tấn công thầy đi," giáo sư chỉ định, đôi mắt sắc sảo quan sát từng cử động.Leander nuốt nỗi lo, bước lên phía trước theo chỉ dẫn. Ánh mắt anh lo lắng khi nhìn quanh, bắt gặp ánh nhìn của bạn bè. Mặc cho sự sợ hãi, anh vung đũa phép lên và niệm,"Tiwaz Sowilo"Một quả cầu sáng màu xanh lam tỏa ra một làn sương lạnh giá bắn ra từ đũa phép, lao thẳng về phía Giáo sư Greystone. Giáo sư Greystone đứng yên tĩnh, vẻ mặt không chút xao động. Ông giơ tay lên."Algiz Thurisaz!"Ngay lập tức, một lá chắn phép thuật bừng sáng hiện lên, dễ dàng chặn đứng quả cầu phép thuật. Năng lượng phép thuật tan biến khi tiếp xúc với lá chắn, không để lại một dấu vết nào. Khi sự chờ đợi trong không khí đang dần trở nên ngột ngạt, giày aero của giáo sư bắt đầu phát sáng. Ông thực hiện một động tác nhanh như chớp, tiến về phía Leander với nắm đấm giơ cao khiến Leander hoảng hốt và niêm phép là chắn"Algiz Thurisaz". Một lớp là chắn hiện ra để đón lấy cú đánh của giáo sư như nó chưa kịp chạm thì lá chắn đã tan biến. Trái tim Leander đập thình thịch, cậu đơ người khi âm thanh xé gió từ cú đánh vang lên bên tai và nắm đấm của giáo sư chỉ cách mặt mình vài phân. Sự dừng lại đột ngột của giáo sư khiến Leander bị đẩy lùi, và cậu không thể giữ được thăng bằng. Leander ngã xuống sân, trong khi tiếng xì xào của bạn học vang lên xung quanh. Giáo sư Greystone đứng thẳng người, giọng điềm đạm nhưng vẫn đầy uy lực, "Thầy biết có thể một trong số các em đã học được cách chiến đấu từ nhỏ nhưng thầy muốn nói cho các bạn học khác biết, khả năng kiểm soát, độ chính xác và ổn định trong việc sử dụng phép thuật của các em vô cùng quan trọng. Không chỉ cần biết cách thi triển phép thuật, mà còn phải biết khi nào và làm thế nào để sử dụng chúng một cách hiệu quả nhất." Ánh mắt ông dừng lại trên người Leander một lúc trước khi quay sang hướng dẫn tiếp cho lớp học, chuẩn bị đi sâu hơn vào những bí quyết của phép thuật chiến đấu. Không gian sân tập thực chiến dần trở nên náo nhiệt. Giáo sư Greystone, với vẻ mặt nghiêm nghị nhưng gọi Spio lên trước mặt cả lớp. "Spio, em sẽ là người tiếp theo," ông nói với một nụ cười gượng, "và tôi sẽ cố gắng 'nhẹ tay'." Sân tập lập tức im lặng, mọi ánh mắt đều dồn về phía Spio. Trước khi cậu kịp chuẩn bị tâm lý, Giáo sư đã phóng một quả cầu phép thuật nhanh như chớp về phía cậu. Phản xạ tự nhiên, Spio lập tức nhảy sang một bên, tránh được đòn tấn công bất ngờ này. "Ha! Vậy chuyện em gặp Roderick có vẻ là thật nhỉ?" Giáo sư đùa cợt, khiến bầu không khí xung quanh trở nên căng thẳng. Nhưng ngay sau đó, một quả cầu phép thuật khác lại lao tới. Lần này, Spio tập trung cao độ, niệm nhanh chú "Algiz Thurisaz". Một lá chắn phép thuật xuất hiện trước mặt cậu, đỡ được đòn tấn công. Spio căng thẳng đứng đối diện giáo sư Greystone, ánh mắt dõi theo từng cử động của ông. Mỗi cú vung tay của giáo sư như mang theo một áp lực khủng khiếp. Những quả cầu phép thuật rực rỡ lao ra từ tay ông với tốc độ kinh hoàng, khiến Spio phải dồn hết sức để chặn lại từng đòn tấn công."Ehwaz Algiz!" Spio hét lên, tạo một lớp lá chắn mỏng trước mặt mình.Những quả cầu phép đầu tiên va chạm vào lá chắn và tan biến thành những tia sáng nhỏ. Nhưng không để Spio có thời gian thở, giáo sư Greystone tiếp tục vung tay. Những quả cầu phép giờ đây lao ra càng lúc càng nhanh, đường bay uốn lượn bất thường, khó đoán như những con rắn lửa nhảy múa trong không trung.Spio cố gắng di chuyển, luồn lách để tránh né và chặn đòn. Cậu đổ mồ hôi lạnh, đôi tay bắt đầu run lên vì kiệt sức. Nhưng bất ngờ, giáo sư giơ một ngón tay ra phía trước, và một luồng ánh sáng chói lòa bắn ra từ đầu ngón tay ông. Ánh sáng rực rỡ làm Spio không thể không đưa tay lên che mắt, cố gắng nhìn qua những kẽ ngón tay.Khi ánh sáng mờ dần, Spio hạ tay xuống, tim đập mạnh."Gì cơ?" cậu thốt lên, nhận ra giáo sư Greystone đã đng ngay trước mặt cậu, khuôn mặt trầm tĩnh nhưng đôi mắt sắc lạnh như nhìn thấu mọi suy nghĩ của cậu."Trong trận chiến, luôn có những khoảnh khắc mà em sẽ mất tập trung," giáo sư Greystone nói chậm rãi, giọng ông trầm và rõ ràng. "Đó chính là cơ hội của kẻ thù."Không để Spio kịp phản ứng, giáo sư giơ tay lên, dừng cách mặt cậu chỉ vài phân, tạo ra một làn gió nhẹ nhưng cũng đủ để khiến Spio bật lùi về sau.Cả lớp im lặng theo dõi, một số học sinh không kìm được mà nín thở. Spio lảo đảo đứng vững lại, ánh mắt pha lẫn kinh ngạc và thất vọng.Giáo sư Greystone hạ tay xuống, nhìn Spio với một chút dịu dàng ẩn sau vẻ nghiêm khắc. "Tốt hơn ta nghĩ. Nhưng em cần phải học cách giữ bình tĩnh và dự đoán tình huống. Trong thực chiến, chỉ một giây lơ là cũng có thể khiến em mất mạng."Không khí xung quanh sân tập căng thẳng nhưng cũng đầy sự phấn khích. Những lá cờ với biểu tượng của Ember's Valiant tung bay nhẹ nhàng trong gió, ánh sáng từ phép thuật thỉnh thoảng lóe lên, phản chiếu trên bề mặt các tảng đá lớn được sắp đặt như những chướng ngại vật. Đám học sinh đứng xếp hàng thành một vòng cung, ánh mắt chăm chú quan sát Spio vừa hoàn thành bài thực hành với giáo sư Greystone.Ở góc bên phải, Luka đứng khoanh tay, ánh mắt sắc sảo như đang phân tích từng bước đi của Spio. "Hừm, cũng không tệ. Ít nhất cậu ta còn đủ sức đứng vững sau bài tập của giáo sư," anh ta lẩm bẩm, nhưng nụ cười nửa miệng lộ rõ sự ngạo mạn.Sau những kinh nghiệm chứng kiến, Giáo sư Greystone tiếp tục, giọng nói trầm ấm nhưng uyên bác, "Buổi học hôm nay sẽ là cơ hội để em thực hành các kỹ năng phép thuật trong môi trường thực chiến. Giờ các em hãy bắt cặp với bạn mình, thầy sẽ tổ chức một trận đấu nhỏ giữa lớp chúng ta, còn một bạn lẻ ra sẽ cặp với thầy." Giáo sư Greystone vừa dứt lời yêu cầu, cả sân huấn luyện nhanh chóng trở nên náo nhiệt, có vẻ ai cũng sợ phải bắt cặp với giáo sư. Các học sinh lao vào tìm bạn cùng nhóm, tiếng cười nói và sự hối hả vang lên khắp nơi.Orion nhìn xung quanh suy nghĩ gì đó rồi quyết định bước đến gần Leander. "Này, cậu muốn bắt cặp với tớ không?"Leander thoáng sững người, rõ ràng không mong đợi lời mời từ Orion, mặc dù cậu muốn đi cùng Spio. Tuy nhiên, trước sự nhiệt tình của cậu bạn, anh không đành từ chối. "Ờ... cũng được," Leander đáp, cố giấu vẻ bối rối.Ở phía bên kia, Lucienne và Araminta gần như ngay lập tức ghép đôi, như thể điều đó đã được định sẵn. Hai cô bạn trao nhau ánh mắt hào hứng, một sự tự tin và ăn ý tỏa ra từ cả hai. "Lại một lần nữa, chúng ta sẽ chứng minh cho mọi người thấy ai là bộ đôi hoàn hảo nhất," Lucienne nói, nụ cười nửa miệng đầy kiêu hãnh, còn Araminta thì cũng chỉ cười nhẹ quay ánh mắt tiết nuối nhìn Leander.Spio vừa nhận được dặn dò của giáo sư thì lúc này cậu quan sát khung cảnh xung quanh, lòng bỗng chùng xuống khi nhìn thấy Evangeline. Cô đứng lặng lẽ gần cuối hàng, ánh mắt lúng túng lướt qua những nhóm học sinh đang hào hứng bắt cặp với nhau. Không ai tiến đến mời cô, thậm chí một ánh mắt cũng không va vào cô trông cô như người vô hình, khiến một nét buồn phảng phất trên gương mặt.Spio cảm thấy nặng nề khi nhìn thấy điều đó. Cậu hiểu vì sao Evangeline lại bị bỏ qua. Dù cô là một học sinh xuất sắc và đầy tài năng, nhưng định kiến của thế giới này về Grime như cô khiến mọi người trong lớp xa cách cô. Có lẽ, những người bạn của cô ở trưởng chỉ có cậu và nhóm bạn của mình."Eva, cậu muốn bắt cặp với tớ không?" cậu hỏi, giọng chân thành nhưng hơi ngập ngừng.Evangeline thoáng ngạc nhiên, ánh mắt bối rối nhìn Spio. Nhưng ngay lập tức, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi cô, thay thế sự lúng túng trước đó. "Được chứ," cô nói đắc ý, dừng như Evangelien mọi ngày đã trở lại.Cả hai cùng tiến về góc sân để chuẩn bị. Evangeline khẽ nói, "Cảm ơn cậu, Spio.""Eva. cậu nói gì nghe xa cách vậy, tớ vừa ở với gia đình cậu hơn một nửa mùa hè đó" Spio mỉm cười, cảm giác ấm áp len lỏi khi nhìn thấy sự nhẹ nhõm trong ánh mắt của Evangeline.Dưới ánh sáng dịu nhẹ của những ngọn đèn lồng treo cao trên sân huấn luyện, các học sinh xếp hàng ngay ngắn thành từng cặp. Giáo sư Greystone bước dọc hàng, ánh mắt sắc lạnh quét qua từng nhóm. Không khí nặng nề nhưng cũng đầy phấn khích, như thể tất cả đều cảm nhận được rằng buổi đấu này sẽ không chỉ đơn thuần là một bài học.Tay cầm một túi nhỏ chứa đầy những chiếc bùa ma thuật, giáo sư Greystone lần lượt phát cho từng cặp một chiếc bùa nhỏ, hình dạng giống như một chiếc lá khô mạ vàng với những ký tự rune khắc lên. "Các em hãy giữ bùa này bên mình trong suốt trận đấu," ông dặn dò, giọng nói vang vọng và nghiêm khắc. "Nó sẽ bảo vệ các em khỏi những tổn thương, và ngoài ra, hãy chiến hết mình. Đây là cơ hội để kiểm tra khả năng và giới hạn của các em."Khi danh sách đấu được công bố, sự chú ý đổ dồn về một trận đấu hứa hẹn đầy kịch tính: Leander Frostwood và Orion Harkness sẽ đối đầu với Lucienne Pyre và Araminta Green.Leander hít một hơi sâu, bước lên sân với ánh mắt tập trung. Trong tay cậu, chiếc đũa phép màu trắng bạc tỏa ra một luồng khí lạnh mỏng manh. Orion, đứng bên cạnh, mỉm cười tự tin, vẻ mặt không giấu được sự hào hứng. "Sẽ thú vị lắm đây, cẩn thận đấy Lucy" cậu nói, đùa một cách thoải mái.Ở phía đối diện, Lucienne bước ra với dáng vẻ uy nghiêm. Tay cô cầm đũa phép khắc tinh xảo, đầu đũa bừng lên ngọn lửa vàng rực rỡ. Bên cạnh cô, Araminta, với vẻ điềm tĩnh thường ngày, chỉ đơn giản gật đầu, như một sự cam đoan ngầm về sự ăn ý giữa hai người."Băng đối đầu lửa," một học sinh đứng ngoài quan sát khẽ thì thầm, ánh mắt không giấu nổi sự mong chờ.Giáo sư Greystone giơ tay lên, ra hiệu cho cả hai bên sẵn sàng. "Bắt đầu!"Leander ngay lập tức vung đũa phép, tạo ra một đường băng sắc bén chạy thẳng đến phía Lucienne. Nhưng cô không hề nao núng, chỉ nhẹ nhàng vung đũa, ngọn lửa phượng hoàng bùng lên, đốt cháy hoàn toàn đường băng trước khi nó có cơ hội chạm tới cô."Cậu phải cố hơn thế, Leander!" Lucienne cười nhạt, vẻ tự tin lóe lên trong ánh mắt.Ở phía bên kia, Orion và Araminta cũng đã bắt đầu giao chiến. Orion tạo ra đặt tay xuống đất những bức tường đá chặn tại ngọn lửa đang tấn công không ngừng nghỉ. Nhưng Araminta ném những hạt giống kỳ lạ xuống đất và vẫy tay khiến những hạt giống nảy mầm nhanh một cách chóng mặt thành những dây leo bao bọc lấy bức tường bóp nát nó một.Leander cau mày, cảm nhận rõ ràng áp lực từ đối thủ. Cậu nắm chắc đũa phép, niệm một câu chú bằng ngôn ngữ gì đó. Ngay lập tức, nền đất bị bao phủ bới băng giá trói lấy chân của Lucienne va Araminta lại, "Để xem cậu vượt qua được không, Lucienne!" Leander hét lên.Nhưng Lucienne không hề hoảng loạn. Ngọn lửa phượng hoàng trên tay ngày càng bừng sáng và nhẹ nhàng được thả xuống. "Tớ cho cậu thấy sức mạnh của nhà Pyre" cô nói, giọng dứt khoát, ngọn lửa nhỏ chạm nhẹ xuống mặt đất nhanh chóng bao phủ lấy sân đấu , khiến nền đất tan chảy thành nước chỉ trong tích tắc, sức nóng lan tỏa khiến chiếc bùa của Leander, Orion và kể cả Araminta vỡ vụn.Leander nhìn thấy cảnh này cũng đành bất lực mà chịu thua.Những trận đấu tiếp theo cũng diễn ra trong không khí căng thẳng và đầy hồi hộp. Mỗi người đều cố gắng thể hiện hết khả năng, Tuy không phải tất cả mọi người đều sở hữu pháp thuật nguyên thủy nhưng mọi trận đấu đều có nét đặc trưng riêng như cách phép thuật đặc biệt của Lý Minh Hạo, cậu dùng hàng loạt bùa chú đã chuẩn bị từ trước áp đảo đối thủ khiến họ không có thời gian để suy nghĩ, khiến cả sân huấn luyện trở thành một đấu trường của ánh sáng và năng lượng ma thuật.Dưới ánh sáng huyền ảo của sân đấu, trận chiến của Spio và Evangeline đã đến. Luka và Mila, hai anh em nổi tiếng với sức mạnh vượt trội, bước vào sân đấu với sự tự tin áp đảo. Luka, với mái tóc nâu và ánh mắt sắc lạnh, đứng thẳng người, môi cong lên nụ cười chế nhạo khi nhìn về phía Evangeline."Cậu thật sự định đấu với tớ đấy à, Grime?" Luka buông giọng, chất đầy sự khinh thường. "Người như cậu, chỉ xứng đáng đứng nhìn từ xa. Cho dù cậu có học tốt đến đâu thì có một số người cậu không thể với tới được đâu."Evangeline khẽ cúi đầu, vẻ mặt cố giữ bình tĩnh, nhưng bàn tay cô siết chặt, để lộ sự tức giận đang bị kìm nén. Mila, cô em gái nhỏ của Luka, đứng bên cạnh kéo nhẹ áo anh, khẽ thì thầm: "Luka, đừng nói nữa..."Nhưng Luka chỉ cười nhạt, gạt tay em gái ra. "Mila, em không hiểu đâu. Chúng ta không cần phí sức đấu với những kẻ như họ."Spio đứng bên cạnh Evangeline, nghe những lời cay nghiệt đó mà không thể giữ được bình tĩnh. "Cậu nói đủ chưa, Luka?" cậu lên tiếng, ánh mắt đầy sự giận dữ. "Evangeline không thua kém bất kỳ ai ở đây. Và nếu cậu nghĩ mình giỏi hơn tất cả, thì hãy chứng minh trên sân đấu!"Luka quay sang nhìn Spio, đôi mắt lóe lên vẻ khinh bỉ. "Ồ, thật thú vị. Một kẻ thân phận mơ hồ như cậu, đi cửa sau để vào trường, mà cũng dám lên tiếng bênh vực sao? Cậu không thấy mình đang đứng ở đâu à?""Được rồi, đủ rồi!" giọng giáo sư Greystone vang lên, ngắt lời cuộc khẩu chiến. "Nếu muốn chứng minh điều gì, hãy để hành động nói thay lời."Tiếng chuông vang lên, báo hiệu trận đấu bắt đầu. Luka lập tức lao lên, tay giơ đũa phép, phóng ra những sợi tơ đen bóng về phía Spio và Evangeline. Spio nhanh chóng giơ đũa phép. Một lá chắn ánh sáng hiện ra, chặn đứng đợt tấn công đầu tiên của Luka.Trong khi đó, Evangeline ném ra một viên đá nhỏ được khắc rune. Khi viên đá chạm đất, những sợi xích phép thuật phát sáng lao ra, cuốn lấy Luka và Mila, những sợi xích siết chặt, giữ cả hai đối thủ lại.Mila chật vật, không thể thoát khỏi những sợi xích, nhưng Luka thì khác. Với sức mạnh nguyên thủy của Nhện Quỷ, cậu nhanh chóng xé toạc xiềng xích bằng một động tác mạnh mẽ. "Thế này là tất cả những gì cậu có sao, Grime?" Luka chế nhạo, phóng lên không trung, đôi mắt ánh lên ánh sáng đỏ đầy nguy hiểm.Spio không sử dụng sức mạnh nguyên thủy của mình, cậu giữ vững lập trường, chỉ sử dụng những phép thuật đã được dạy ở trường. "Tiwaz Sowilo!" cậu hét lên, bắn ra một luồng sáng băng giá về phía Luka, tạo thành những mũi băng sắc nhọn.Luka dễ dàng tránh né, cười nhạo. "Quá chậm!" cậu nói, trước khi phản công bằng một đòn phép thuật tấn công mạnh mẽ. Nhưng lần này, Evangeline đã đứng sẵn, ném một viên đá rune khác xuống đất.Cô niệm gì đó, và mặt đất bỗng bừng sáng, tạo ra một tấm lưới ma thuật chặn đứng đòn tấn công của Luka.Không khí trở nên căng thẳng khi hai người đứng đối diện nhau nhưng có vẻ giáo sư Greystone cũng không can ngăn hai người mà lại đứng một bên. Ông ta muốn các học sinh đấu tranh với nhau mà phát triển thêm nên chỉ đứng phía ngoài quan sát."Tiwaz Sowilo" Cả hai cùng lúc niệm phép khiến hai qua cầu năng lượng chạm nhau tạo một vụ nổ nhỏ rồi biến nhất. "Fehu Tiwaz" Luka trong lúc vụ nổ xảy ra thì liền niệm phép.Cơ thể Luka trở nên nhanh nhẹn và chạy tỡi chỗ Spio và tấn công cậu. Spio kịp thời phản ứng và tạo ra một lá chắn chặn đòn tấn công. Nhưng Luke lại nhanh trí cậu tập trung năng lượng trong cơ thể mình và tạo ra một lớp giáp đen ở tay, Luke nắm lấy chiếc đũa, tước nó khỏi tay của Spio sau đó đạp cậu văng ra. "Sao? Giờ còn chưa chịu nhận mình là phế vật sao?" Luke nhìn Spio với thái độ cao ngạo và nói. "Giờ định làm gì tiếp hả?" Evangeline, nhận thấy Luka để lộ sơ hở, lập tức tận dụng cơ hội. Cô vung đũa phép lên, những quả cầu phép sáng rực lần lượt được bắn ra từ đầu đũa, lao thẳng về phía Luka với tốc độ chóng mặt.Luka hơi chùn bước, cánh tay trái nhấc lên che chắn theo bản năng. Những quả cầu phép va chạm mạnh vào lớp vảy đen cứng trên cánh tay, phát ra những tia sáng chói lòa, nhưng hầu hết sát thương đều bị hấp thụ. Đôi mắt đỏ rực của Luka ánh lên vẻ giận dữ."Vậy mà cậu nghĩ sẽ hạ được tớ với thứ phép thuật yếu ớt đó sao?" Luka gầm lên, bàn tay trái giơ ra, những chiếc móng dài dường như sáng lên một cách kỳ dị. Từ cánh tay của Luka, những giọt nọc độc màu tím đen bắt đầu nhỏ xuống đất, mỗi giọt đều khiến mặt đất bên dưới bốc khói, tạo ra những vết cháy sém đáng sợ.Tay cậu ta vung lên, phóng ra một luồng khí độc mang theo hàng trăm giọt nọc độc lao thẳng về phía Evangeline.Evangeline kịp dựng lên một lớp phòng thủ: "Algiz Sowilo!" Một tấm khiên ánh sáng xuất hiện trước mặt cô. Nhưng độc khí của Luka xuyên qua lớp khiên phòng thủ như dao cắt giấy, vươn tới tấn công trực diện."Agh!" Evangeline hét lên đau đớn khi luồng độc khí chạm vào vai cô, một vết bỏng xấu xí hiện lên ngay lập tức, lan ra với tốc độ chóng mặt. Sức mạnh độc hại của Luka khiến Evangeline khuỵu xuống, tay ôm lấy vai, hơi thở dồn dập.Spio, từ phía xa, nhìn thấy Evangeline gục xuống rơi những giọt nước mắt đau đớn, cơn giận dữ bùng lên mãnh liệt. Máu trong người cậu như sôi lên, từng tế bào tràn ngập sức mạnh mà cậu không hề ý thức được. Đôi mắt cậu lóe sáng, một luồng ánh sáng xanh kỳ lạ xuất hiện trong đáy mắt. Những tia sét nhỏ lấp ló trên bàn tay, bắt đầu vươn dài ra, bao quanh cơ thể cậu.Không ai trong lớp có thể rời mắt khỏi cảnh tượng này. Phép thuật khởi nguyên mà cậu chưa bao giờ sử dụng, giờ đây hiện hữu trước mắt họ. Spio từ từ nhấc người lên khỏi mặt đất, cơ thể lơ lửng giữa không trung, phát ra những tia sét xanh đan chéo quanh mình.Spio giơ tay, một luồng sét khổng lồ phóng ra, đánh thẳng xuống sân đấu. Âm thanh chói tai vang lên, khiến cả sân huấn luyện chấn động. Luka, dù kiêu ngạo, cũng không khỏi cảm thấy sự đe dọa hiện hữu. Tia sét tiếp theo lao thẳng về phía cậu, mang theo một sức mạnh khiến không khí xung quanh trở nên đặc quánh.Luka gầm lên, giơ cánh tay trái được bao phủ bởi lớp vảy đen bóng để cản đòn tấn công. Nhưng sức mạnh của luồng sét quá lớn. Lớp vảy bảo vệ, vốn là niềm tự hào của cả gia tộc, bắt đầu chuyển sang màu đỏ rực, rồi từ từ chảy xuống như dung nham.Ánh mắt Luka hiện rõ sự lo lắng pha lẫn kinh hoàng, nhưng cậu vẫn không chịu lùi bước. "Tên này... sức mạnh quái quỷ gì thế này?" Luka lẩm bẩm, nhìn thẳng vào Spio, ánh mắt xen lẫn nỗi sợ hãi.Spio không hề để ý đến những ánh mắt xung quanh. Cơn giận dữ khiến cậu mất đi sự kiểm soát. Cậu vung tay một lần nữa, và những tia sét xanh như sống dậy, bắn loạn khắp sân. Mây đen bắt đầu kéo tới từ bầu trời trong xanh, những tia chớp rạch ngang không trung, chiếu sáng cả sân huấn luyện Luminara trong ánh sáng xanh kỳ ảo mà đáng sợ.Khung cảnh trở nên hỗn loạn, thu hút ánh mắt của ngôi trường, cho dù là những pháp sư tài năng, cũng không thể giấu nổi vẻ kinh sợ.Nhìn lên bầu trời, nơi Spio đang lơ lửng, giáo sư Greystone nhận ra có điều gì đó bất thường. Đôi mắt của Spio phát sáng trong ánh xanh rực rỡ, nhưng khuôn mặt lại hoàn toàn vô hồn, không biểu lộ bất cứ cảm xúc nào. Cậu dường như không còn ý thức, hành động chỉ theo bản năng và cơn giận dữ đang tràn ngập trong cơ thể. Những đám mây đen tụ lại trên đầu Spio, như thể chúng bị cậu thao túng, phát ra những tiếng sấm rền vang đầy đe dọa.Greystone chưa kịp chuẩn bị thì những tia sét đồng loạt đánh xuống từ bầu trời, nhắm thẳng vào Luke. Ông lập tức lao đến trước mặt cậu, dựng lên một lá chắn phép thuật, nhưng sức mạnh khủng khiếp của những tia sét khiến lá chắn rung chuyển dữ dội. Một tiếng nổ lớn vang lên, lá chắn vỡ tan thành từng mảnh, và một tia sét mạnh mẽ trúng vào tay Greystone, để lại vết thương nghiêm trọng khiến ông phải lùi lại, hơi thở trở nên nặng nhọc.Đột nhiên, từ hướng trường học, một hình bóng xuất hiện. Người đó chạy trên không trung với tốc độ đáng kinh ngạc, đôi giày Aero phát ra những ánh sáng mạnh mẽ. Chỉ trong tích tắc, người đó tiếp cận Spio, tung một cú đánh mạnh vào gáy cậu. Cơ thể Spio lập tức đổ gục, mất đi ánh sáng trong đôi mắt, và cậu rơi xuống.Những đám mây đen cũng dần tan biến, trả lại bầu trời trong xanh như trước. Người vừa can thiệp nhanh chóng đỡ lấy Spio, hạ cánh xuống mặt đất một cách nhẹ nhàng.Đó là Ngài Nightshade, một nhân vật uy quyền và đầy bí ẩn của Luminara. Ông đứng thẳng người, vẫn giữ Spio trong tay, ánh mắt sắc lạnh đảo qua cảnh tượng hỗn loạn."Em đang làm cái quái gì vậy hả, Greystone!" Ngài Nightshade quát lớn, giọng nói trầm nhưng đầy quyền uy vang dội khắp sân huấn luyện. Sự giận dữ trong ánh mắt ông khiến Greystone, dù là một giáo sư kỳ cựu, cũng cảm thấy áp lực.Greystone nén đau, vết thương trên tay lành lại một cách nhanh chóng kể cả những vết sẹo tia sét cũng mờ dần rồi biến mất, ông cố gắng giữ bình tĩnh. "Em... không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như thế này. Spio mất kiểm soát... Em chỉ muốn xem năng lực của bọn trẻ nhưng rồi..."Nightshade cắt ngang, ánh mắt ông sắc bén hơn. "Lẽ ra em phải kiểm soát tình hình trước khi để mọi thứ đi xa đến mức này. Nhìn xung quanh đi, sân huấn luyện đã thành chiến trường rồi!"Các học sinh đứng im lặng, không ai dám phát ra một âm thanh nào, chứng kiến cảnh tượng đáng sợ vừa rồi và cảm nhận rõ sự quyền uy từ Nightshade.Sáng hôm sau, ánh sáng dịu dàng len qua cửa sổ phòng y tế, nhẹ nhàng đánh thức Spio. Đôi mắt cậu chậm rãi mở ra, đầu óc vẫn còn chút choáng váng sau sự kiện ngày hôm qua. Trong khoảnh khắc nhận thức trở lại, Spio nhận ra Evangeline cùng vài người bạn đang ngồi bên giường, ánh mắt họ tràn đầy lo lắng."Spio, cậu tỉnh rồi!" Evangeline lập tức cúi xuống, giọng cô vừa nhẹ nhõm vừa lo ngại. "Cậu có biết không, cậu đã nằm đây cả đêm rồi. Khi giáo sư đưa cậu xuống, cả tai và mắt cậu đều chảy máu, làm tất cả mọi người hoảng sợ!"Spio cố gắng ngồi dậy nhưng toàn thân như bị vắt kiệt sức lực, khiến cậu phải ngả người lại gối. "Mình... mình xin lỗi," cậu lẩm bẩm, giọng yếu ớt và đầy áy náy.Evangeline thở dài, đặt tay lên vai cậu để trấn an. "Spio, cậu không làm gì sai cả. Tất cả là do Luka, cậu ta mới là người gây chuyện trước. Với những gì đã xảy ra, cậu ta đáng bị như vậy. Giờ Luka bị bỏng cả bàn tay, chắc sau này cậu ta không dám làm gì cậu nữa đâu."Nghe vậy, Spio khẽ gật đầu nhưng cảm giác áy náy vẫn đè nặng trong lòng. Dù biết mình không cố ý, cậu vẫn không thể quên được cảm giác kinh hoàng khi mất kiểm soát hoàn toàn.Không lâu sau đó, Spio và Luka đều bị mời lên phòng giáo sư Windstrider và ở đó có cả giáo sư Greystone. Luka, dù tỏ vẻ kiêu ngạo ngày thường, nay tránh ánh mắt của Spio khi cả hai gặp nhau. Sự e dè hiện rõ trên khuôn mặt Luka khi cậu chạm mặt Spio, như thể chỉ cần một ánh nhìn là quá đủ để làm cậu ta lùi bước.Trong phòng giáo sư, cả hai bị kiểm điểm nghiêm khắc. Luka bị trách phạt vì phân biệt đối xử và khiêu khích bạn học. Spio, dù có lý do chính đáng, cũng không tránh khỏi việc bị khiển trách vì mất kiểm soát và tấn công bạn học một cách nguy hiểm.Giáo sư Greystone, với giọng nói trầm đầy uy quyền, nhìn thẳng vào họ và cảnh cáo: "Nếu chuyện này còn xảy ra một lần nữa, cả hai em sẽ không còn cơ hội học tập ở Luminara nữa. Đây là cảnh cáo cuối cùng."Cả hai đành phải kìm nén, miễn cưỡng giảng hòa trong tình huống đầy gượng ép.Tuy mọi việc tạm thời lắng xuống, nhưng những gì xảy ra ngày hôm đó đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng mọi người. Các học sinh trong trường bắt đầu nhìn Spio bằng ánh mắt khác. Không phải sự ngưỡng mộ hay hiếu kỳ, mà là sự dè chừng và cẩn trọng.Spio cảm nhận rõ ánh mắt đó khi đi qua hành lang, những thì thầm khe khẽ theo cậu khắp nơi. Mọi người không thể quên được cảnh tượng cậu mất kiểm soát năng lượng, những tia sét xé tan bầu trời và sự hỗn loạn mà nó gây ra. Nếu không có sự can thiệp kịp thời của ngài Nightshade, có lẽ hậu quả còn khủng khiếp hơn rất nhiều. Cậu thở dài khi quay về phòng, lòng trĩu nặng. Dù đã được chữa lành và mọi chuyện đã qua, cậu biết rằng ngày hôm qua đã thay đổi cách mọi người nhìn nhận về cậu mãi mãi.