Chereads / The battle between Light and Dark / Chapter 8 - Chuyện đầu tiên Amai gặp khi tiến vào thành

Chapter 8 - Chuyện đầu tiên Amai gặp khi tiến vào thành

Vượt qua một vài đám lính đi tuần tra xung quanh thành Amai và ông Oga đã đến được gần thành Ballot. Lúc này ông không thể đi cùng với cậu nữa, vì kể từ thời điểm mà hai bên nổ ra cuộc giao chiến thì việc kiểm soát xung quanh thành trì đã được củng cố rất mạnh mẽ. Và việc vị tướng kia căm ghét người Elf là điều chắc chắn sẽ diễn ra vì thế nếu chúng tôi bị phát hiện đi cùng nhau đó chắc chắn là một chuyện không hay ho gì.

 

Oga: Con nghe ta này, Amai! Nhớ cẩn trọng, giữ gìn sức khỏe nha con.

Amai: Con biết rồi thưa ông.

Oga: Nhớ kỹ điều này. Trên đời này không có tình yêu bất chợt, mọi sự quan tâm đều có lý do. Con hãy nhớ kỹ điều đó.

 

Amai chia tay ông và một mình đi đến cổng thành. Khi đến gần cổng thành cậu bắt gặp một vài người dân có vẻ là chân tị nạn.

 

Amai: "Trên người họ mang rất nhiều hành lý có vẻ là từ nơi xa đến vì lý do gì nhỉ Họ đang chạy trốn khỏi điều gì chăng?"(suy nghĩ)

 

Cậu tiến đến gần vòng người và tìm một ai đó để hỏi thăm. Cậu bắt gặp một thanh niên cũng gần tuổi với cậu, cậu nghĩ hai bên sẽ có thể nói chuyện hợp ý hơn nên tiến đến gần và hỏi chuyện.

 

Amai: Này anh bạn mọi người đến đây làm gì thế? Tại sao anh lại mang trên mình nhiều hành lý thế.

Cậu thanh niên kia: Cậu không biết chuyện gì đã diễn ra sao bọn họ đã truyền tin đi rất xa rồi cơ mà? Chúng tôi là dân cư ở phía bắc thành trì này cách đây vài chục dặm. Chúng tôi vốn sinh sống rất yên ổn cho đến cái ngày chúng đến đây. Bọn chúng cực kỳ hung hãn ra tay tàn sát và giết rất nhiều người.

Amai: Bọn chúng nào?

Cậu thanh niên kia: Lũ Ma vật bẩn thỉu của quân đoàn chứ còn bọn chúng nào ở đây cậu không biết nên bọn chúng hay sao cậu chưa từng gặp bọn chúng lần nào à? Cậu mới từ trong rừng ra hay sao vậy?

Amai: À ừm, tôi nói thị là từ trong rừng ra tôi không biết gì về thành trì cũng như những chuyện anh vừa kể.

Cậu thanh niên kia: Cậu không phải là người tộc Elf đấy chứ? Chờ chút đã, mà cậu đâu có tay dài đâu? Không thể nào!! Cậu làm gì trong khu rừng đó.

Amai: "Chết rồi! Mình lỡ miệng nói ra rồi, chuyện này tốt hơn thì vẫn nên giấu kín trước đi đã"(suy nghĩ)

Amai: Ý tôi là tôi đã băng qua khu rừng và đến đây chứ không phải tôi sống bên trong khu rừng đó.

Cậu thanh niên kia: Băng qua khu rừng đó?!!! Cậu làm cách nào cơ chứ? Tộc Elf sống trong khu rừng đó bộ thân thiện với cậu lắm sao? Cậu không nghe về câu chuyện đó hả? Câu chuyện đó đó!!!

Amai: Câu chuyện gì?

Cậu thanh niên kia: Thì là.... À không chúng ta phải vào thành thôi, đây là cổng phía Nam, bất kỳ ai cũng đều không được phép nhắc đến chuyện đó, rước họa vào thân đấy.

Amai: Anh nói nhỏ cho tôi biết đi.

Cậu thanh niên kia: Tôi chưa muốn chết đâu. Anh bạn à.

 

Hai người vừa đi vừa nói chuyện cuối cùng cũng đã đến gần cổng thành. Một người lính giữ cổng chặn hai người lại anh ta yêu cầu hai người xuất trình giấy nhập thành. Cậu thanh niên kia nhanh chóng lấy ra giấy nhập thành của mình trong khi đó thì Amai chẳng có biết gì về điều này.

 

Cậu thanh niên kia: Này mau lấy giấy nhập thành ra đi Cậu còn đợi gì nữa chứ?

Amai: Tôi... tôi không có giấy. (Cậu đưa tay lên gãy gãy đầu và cười một nụ cười đầy gượng gạo)

Binh lính giữ cổng: Ngươi không có giấy nhập thành sao? Vậy thì mau đi đi, nơi này không cho phép nhập cư trái phép, bất kỳ ai cũng cần phải có giấy nhập thành mới được phép vào trong.

 

Người đến đó khua tay, đuổi cậu đi. Không còn cách nào khác cậu đành tạm biệt cậu bạn kia và rời khỏi cổng thành.

Amai: Mình đành phải tìm cách khác để vào trong thôi cách nào bây giờ nhỉ?

 

Đang đi dọc theo tường thành thì Amai đi ngang qua một khu vực, nơi đó có một vài cái lều và khá đông người. Có lẽ là những người tị nạn không có giấy nhập thành giống như cậu. Lúc đi ngang qua, bổng nhiên có một người đàn ông trung niên tiến đến gần bắt chuyện.

 

Người đàn ông trung niên: Ta là Gazal, là người dẫn đường ở đây. Có phải cậu không có giấy nhập thành đúng không?

Amai: Sao ông biết?

Gazal: Haha, chả có ai có tờ giấy đó mà đi lại loanh quanh ngoài này cả.

Amai: Cũng đúng nhỉ?

Gazal: Cậu rất muốn vào thành đúng không? Ta có thể giúp cậu.

Amai: Giúp tôi sao? Tại sao ông lại muốn giúp tôi.

Gazal: Trông cậu có vẻ thông minh, lại đẹp trai sáng sủa thế này. Chắc là con nhà khá giả, chỉ cần cậu đưa ta ít tiền, ta sẽ dẫn cậu vào trong.

Amai: Ông làm thế nào đưa tôi vào trong?

Gazal: Đương nhiên là có chỉ cần cậu .... (ông ta đưa hai ngón tay ra xoa vào nhau)

Amai: "Có vẻ như lời ông nói là đúng, người đàn ông này tìm đến để giúp mình là vì tiền."(suy nghĩ)

Amai: Được rồi, ông ra giá đi.

Gazal: À tùy tâm thôi. Dẫu sao thì chúng tôi làm điều này cũng là làm việc thiện.

Amai: Nếu đã là vì tùy tâm thì sao ông không giúp bọn họ? (Cậu đưa tay chỉ về phía những con người đang nằm vất vưỡng trong những túp lều cũ nát kia)

Gazal: Cậu trai trẻ à. Cậu còn quá trẻ người non dạ để hiểu được, lòng tốt cũng có cái giá của nó.

Amai: Lòng tốt cũng có cái giá của nó sao? Điều ông nói, tôi thật sự không hiểu nổi.

Gazal: Chúng ta đi thôi, đừng để ý đến những chuyện đó nữa. Nếu cậu muốn giúp bọn họ thì khi vào trong thành hãy nói với tướng quân ấy.

 

Hai người vừa đi, vừa trò chuyện.

 

Amai: Tướng quân?

Gazal: Đúng vậy, tướng quân Douglas, ông ta là người quản lý khi vực phía nam của thành Ballot. Một trong 4 người quyền lực nhất của cả cái thành này, nếu cậu thật sự muốn giúp những người đó thì hãy tự mình đi tìm ông ta đi, chuyện này tôi không có khả năng giúp đâu.

Amai: Được rồi. Tôi có thể tìm ông ta ở đâu?

Gazal: Lát nữa cậu sẽ biết.

 

Amai tỏ ra khó hiểu. Hai người cứ thế đi, cho đến lúc không nhìn thấy bất kỳ ai xung quanh thì Gazal lấy từ chiếc túi đeo trên người ông ta một thứ gì đó mà cậu không nhìn thấy được, nó cũng che đi cánh tay của ông ta.

 

Gazal: Đây là tấm áo choàng được khắc ký tự yểm phép tàng hình. Chúng ta sẽ dùng thứ này để đi tiếp. Cậu mua chui vào đi. (Gazal đưa cho cậu một chiếc, cậu thật sự bất ngờ khi ông ta có thứ như thế này)

 

Ở bên trong chiếc áo choàng cậu không thể nhìn thấy bất cứ điều gì ở bên ngoài. Người đàn ông đã đưa cậu đến một góc của tường thành, ông ta đưa tay lên gõ vào tường thành 3 tiếng rồi lại 4 tiếng. Cậu nghe thấy một âm thanh gì đó như tiếng những viên gạch di chuyển và đột nhiên cậu bị đẩy vào trong. Khi cởi chiếc áo choàng ra trước mặt cậu là một đám người mặt trên mình bộ giáp giống với lại người lính giữ cổng cậu đã từng gặp. Đột nhiên hồi lao đến túm lấy cậu một người trong số đó dùng phép truyền âm để gọi đến một ai đó thông báo rằng chúng tôi đã bắt được một người nhập cư trái phép.

 

Lúc này, ở phía tên Gazal kia, hắn ta đang cười khoái chí.

 

Gazal: Một đứa trẻ ngây thơ tùy tâm gì cơ chứ chỉ cần ngươi bị bắt thì không phải tất cả những gì ngươi có thì thuộc về chúng ta hay sao. HAhahaha.