*ma long đại lục năm 2183 kỷ nguyên 182.
Tại một khu rừng nhỏ ở phía đông cách ma long đế quốc 163717dạm trên một tán cây cổ thụ đang có một người đàn ông khoảng chừng 30 đến 40 tuổi đang hấp hối từng hơi thở nặng trĩu được phát ra mang theo mùi máu tươi, nếu có người nhìn thấy hắn ta thì có lẽ sẽ ngất đi vì sợ mất trên cổ hắn có một vết thương sâu thấy cả xương trên ngực thì đang có một thanh kiếm toả ra ma khí kinh khủng đâm xuyên qua trái tim của hắn.Một lúc sau hắn từ từ mở mắt ra rồi dùng một ít khi lực còn lại trong cơ thể rút mạnh thanh kiếm đang cắm trên thân thể ra vì cổ của hắn đã bị cắt gân như đứt đoạn nên chỉ phát ra được những âm thanh rên rỉ nghe khá rùng rợn lúc này trong đầu hắn nghĩ "thanh kiếm chết tiệt này vậy mà lại đang hấp thụ sinh mệnh lực của ta với tình trạng hiện tại có lẽ sẽ cần khoảng 1 tuần thì ta mới có thể hồi phục lại thân thể được, nhưng với tình trạng hiện tại thì trước khi cơ thể kịp hồi phục thì linh hồn ta sẽ tiêu tán trước mất." Trong lúc đó đột nhiên trong túi trữ vật của hắn bay lên và rung lắc dữ dội sau đó liền có một chiếc hộp có hình thù kỳ lạ bay ra bên trong đó là một viên ngọc có kích thước khá nhỏ trỉ vọn vẹn lớn bằng một đốt ngón tay, viên ngọc đó bay từ từ đến trước mặt hắn,trong lúc nhìn viên ngọc tiến lại gần lúc này cổ hắn đã phục hồi được vài phần"oh đây không phải là viên ngọc kỳ lạ ta tim thấy trong một đi tích cổ sao tại sao nó lại có thể tự bay ra đây được hay vậy, hình như trong cổ tịch của gia tộc có ghi chép về nó hình như gọi là hồn ngọc, mình nhớ không nhầm nó chỉ có một tác dụng duy nhất đó là dưỡng hồn tuy không quá lớn nhưng có lẽ sẽ giúp được mình lúc này"sau đó hắn liền thở dài"haizz có lẽ mình sẽ phải từ bỏ thân thể hiện tại rồi tu luyện lại từ đầu,ai mà có thể ngờ được rằng ta cũng chỉ mới lên làm tộc trưởng thương gia có vỏn vẹn một năm ngắn ngủ mà đã bị người ám toán,đợi sau khi ta phục hồi lại tu vi nhất định ta sẽ đi tìm người đứng sau việc này để rửa sạch mỗi hận ngày hôm nay." Sau khi nói xong từ đó hắn liền trực tiếp rút linh hồn của mình ra rồi bay vào viên hồn học đang lơ lửng trên không trung rồi chìm vào giấc ngủ, viên hồn ngọc đang bay trên không trung cùng lúc đó cũng bay trở lại chiếc hộp ban đầu. Cùng lúc lúc đó tại một hình tinh nhỏ bé cách ma long đại lục hàng tỷ tỷ năm ánh sáng được gọi là trái đất nơi đây không tồn tại ma thuật hay khái niệm tu luyện nào cả nơi đây chỉ có công nghệ kỹ thuật tiên tiến, trong một căn phòng nhỏ nằm ở phía ngoại ô cách các thành phố lớn khá xa, trong căn phòng đó có một người đang nằm trong đó trên người hắn có chi chít vết chém sâu thấy
cả xương lẫn thịt lẫn lộn lại với nhau nhìn thấy mà sợ. Hắn có đeo một chiếc thẻ trên cổ có ghi tên hắn là Thương Thiên khoảng 18 tuôi không có nghê nghiệp, còn về việc tại sao hắn lại ra nông nỗi này thì chỉ có hắn mới biết được "không... lẽ... cuộc... đời... của...ta... đến... đây... là... kết... thúc... rồi...sao...taa". Chưa kịp nói dứt câu hắn đã liền tắt thở và chết đi ngay lúc đó thân thể vốn dĩ đã không còn hơi thở của tộc trưởng thương gia liền chậm rãi mở mắt ra "hả đây là đâu không phải là mình đã chết đi rồi sao"hắn có gắng vận chuyển cơ nhưng nhưng đột nhiên những cơn đau kinh khủng bắt đầu ập đến "ahhh chết tiệt tại sao cơ thể của ta lại đau như vậy." lúc này hắn mới bắt đầu để ý đến cơ thể hiện tại của mình trên người hắn chi chít vết thương thậm chí còn nghiêm trọng hơn thân thể trước rất nhiều "mình đang mặc thứ gì trên người vậy, không đúng đây không phải thân thể của mình,rốt cuộc là sau khi mình chết đi thì chuyện gì đã sảy ra, đây là nơi nào và đây là cơ thể của ai"ngay lúc này nhưng mảnh ký ức còn sót lại bên trong cơ thể này đã truyền vào trong lình hồn của hắn một cơn đau giữ rội khác lại ập đến"ahhhh đầu ta đau quá, những hình ảnh vừa xuất hiện trong đầu ta rốt cuộc là thứ gì..."sau đó hắn liền ngất đó một lúc sau cơn đau bắt đầu giảm xuống hắn ta lại tỉnh dậy một lần nữa "hm có lẽ đó là những ký ức còn sót lại của cơ thể này, chủ cũ của thân thể này tên là Thương Thiên giống như mình và thậm chí còn có một điều khá là đặc biệt là mình và hắn gần như chết cùng một lúc có lẽ đó là lý do tại sao mình lại ở đây, mà liệu hắn ta có giống như mình giờ đang ở thân xác cũ kia không ta haizz nghĩ nhiều dau đầu quá thôi khỏi nghĩ luôn, từ những mảnh ký ức còn sót lại đó mình cũng chỉ biết được tên của hắn haizz thật đáng tiếc." có vẻ như thương thiên thích nghi khá tốt với môi trường mới, lúc này có một điều bất ngờ đã sảy ra viện hồn ngọc vốn dĩ đang nằm yên trong chiếc hộp đột ngột bay lên.