Giới thiệu sơ lược
Nhân vật chính:
Seo jina:nhân vật nữ chính,cô mang vẻ đẹp trong trẻo,hiền lành nhưng vẫn rất khôn khéo.
Jun seo:nhân vật nam chính,anh rất thông minh và tốt bụng nhưng vì khuôn mặt khá cọc cằn nên hay bị người khác hiểu lầm.
Young chul: Bạn của Jun seo,là một người có vẻ ngoài khá to lớn,là người nước ngoài ,định cư ở Hàn quốc
Byung Ho:Em trai của Jina,là 1 người hiền lành và chính trực,rất khôn khéo khi đối mặt với sự việc.
Chaewon:bạn thân của jina,là 1 người trong nóng ngoài lạnh,mặc dù hay sử dụng lời lẽ ko hay nhưng rất mến jina,hay lắng nghe và khuyên giải cô.
Ga eun:bạn hồi nhỏ của chaewon,là thanh mai trúc mã nhưng khi lớn phải xa nhau vì gia đình cô chuyển sang nước ngoài.
Vào ngày đầu tiên của năm học, một chàng trai mới đã bước chân vào ngôi trường này. Jun seo – cái tên nhanh chóng được học sinh trong trường nhắc đến, không phải vì anh là người xuất sắc nhất, mà vì vẻ ngoài lạnh lùng đến mức khiến ai cũng ngần ngại tiếp cận. Không ai biết nhiều về Jihoon, ngoài việc anh là một học sinh chuyển trường từ một thành phố khác. Anh là người ít nói, luôn giữ khoảng cách với mọi người và tỏ ra không mấy quan tâm đến những điều xung quanh. Chính vẻ ngoài đó đã khiến anh trở thành đề tài bàn tán trong lớp.
Jina, một cô gái trong lớp 12B, là người hiền lành, khá thận trọng và ít khi gây sự chú ý. Cô không phải là người nổi bật, cũng không phải là kiểu năng động như những cô gái khác trong lớp, nhưng cô lại sở hữu sự khôn khéo và tinh tế mà ít ai có được. Jiwon không phải người dễ dàng thể hiện cảm xúc hay thu hút sự chú ý của người khác, nhưng cô luôn biết cách quan sát và cảm nhận những điều mà người khác bỏ qua. Cô không thích sự ồn ào, mà thường giữ một khoảng cách an toàn với mọi người. Nhưng sự hiền lành và lối sống khiêm nhường của cô lại khiến cô dễ dàng nhận ra những người có vẻ ngoài lạnh lùng, chẳng hạn như jun seo.
Ngày đầu tiên Jun seo đến lớp, một không khí im lặng lạ lẫm bao phủ xung quanh anh. Mọi ánh mắt trong lớp đều đổ dồn về phía anh, nhưng không ai dám tiếp cận. Những câu chuyện về Jun seo đã nhanh chóng lan truyền trong lớp, với các bạn gái thầm thì rằng anh chàng này chắc chắn là người lạnh lùng, khó gần. Nhưng Jina không nghĩ như vậy. Cô không vội vàng phán xét, mà cảm thấy có một điều gì đó khiến mình muốn tìm hiểu về anh.
Từ ngày đầu tiên ngồi cạnh jun seo, jina nhận thấy sự khác biệt trong cách anh học và cách anh sống. Mặc dù rất ít nói và luôn giữ khoảng cách với mọi người, nhưng jun seo lại không phải là kiểu người thô lỗ. Anh có vẻ như rất cẩn thận trong mọi hành động và suy nghĩ. Jina không phải là người chủ động bắt chuyện, nhưng cô luôn quan sát và nhận ra rằng, có một nỗi buồn nào đó trong ánh mắt của Jihoon. Nỗi buồn ấy không dễ dàng nhìn thấy, nhưng cô cảm nhận được.
Một tuần sau, jina quyết định thử bắt chuyện với jun seo. Cô không hối hả, mà chỉ tìm một thời điểm thích hợp. Lúc này, jun seo đang ngồi một mình ở góc lớp, nhìn ra ngoài cửa sổ và nghe nhạc nhẹ nhàng.
"Jun seo, cậu thấy bài kiểm tra vừa rồi thế nào?" – jina nhẹ nhàng hỏi, nhưng không để lộ bất kỳ sự tò mò hay vồn vã nào. Cô chỉ muốn biết anh có thể cởi mở một chút hay không.
Jun seo quay lại nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng như thường lệ, nhưng lần này có gì đó lạ lẫm trong đó. Anh nhìn cô một lúc, rồi đáp, giọng trầm: "Cũng bình thường."
Không có thêm bất kỳ câu hỏi nào, nhưng sự im lặng giữa hai người không hề gượng gạo. Jina cảm thấy có điều gì đó thú vị ở jun seo mà cô chưa thể hiểu hết, và cô cũng không muốn ép anh phải trả lời nếu anh không muốn. Chỉ cần một câu trả lời ngắn gọn, cũng đã đủ để cô nhận ra anh không phải là người khó gần như những gì người khác nghĩ.
Mỗi ngày trôi qua, jina và jun seo vẫn ngồi cùng bàn, nhưng không có nhiều cuộc trò chuyện. Tuy nhiên, jina bắt đầu nhận ra rằng, jun seo không hẳn là người lạnh lùng hay vô cảm. Anh chỉ không thích thể hiện cảm xúc của mình, nhưng lại rất tinh tế trong những hành động nhỏ. Một lần, khi cô làm rơi cây bút, jun seo đã nhanh chóng cúi xuống nhặt giúp cô mà không nói một lời. Tuy vậy, hành động nhỏ đó đủ khiến jina cảm thấy có điều gì đó khác biệt ở anh.
Buổi chiều sau giờ học, lớp tổ chức một buổi ngoại khóa để kết nối các học sinh. Mặc dù jina không phải người nhiệt tình tham gia những hoạt động này, nhưng cô vẫn quyết định tham gia. Đây là cơ hội tốt để cô quan sát và hiểu thêm về các bạn trong lớp, và có lẽ, cũng là dịp để cô tìm hiểu về jun seo nhiều hơn.
Lúc ấy, jun seo đứng một mình ở bên ngoài sân trường, tách biệt khỏi đám đông, giống như một hòn đảo cô độc giữa biển người. Jina quyết định tiến lại gần, không phải để làm phiền, mà chỉ để… đứng cạnh anh. Cô không biết phải nói gì, nhưng chỉ đứng đó cũng khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm.
"Ừm,.. cậu thích hoạt động ngoại khóa này không?" – jina thử hỏi một câu đơn giản. Không có gì phức tạp, chỉ là một câu hỏi mang tính chất xã giao, nhưng lại là một cách để kéo anh ra khỏi không gian tĩnh lặng ấy. Jun seo quay lại. Anh nhìn cô một lúc lâu, rồi trả lời, giọng bình thản: "Không hẳn."Jina mỉm cười nhẹ, không vội vã tiếp tục câu chuyện. Cô chỉ đứng cạnh anh, cảm nhận được sự hiện diện của nhau mà không cần phải nói quá nhiều. Cô biết, đôi khi sự hiểu nhau không đến từ lời nói, mà từ những khoảnh khắc lặng im như thế này.
Một tuần nữa trôi qua, và mối quan hệ giữa jina và jun seo vẫn diễn ra như vậy: không quá cởi mở, nhưng không hề lạnh nhạt. Cô không thúc ép jun seo, nhưng mỗi lần gặp anh, cô lại cảm thấy có sự kết nối lạ lùng. Cô biết,jun seo không phải là người dễ gần, nhưng cô không cần anh phải thay đổi. Cô chỉ cần anh hiểu rằng, có một người vẫn luôn quan tâm, dù là theo cách rất nhẹ nhàng và tinh tế.