Không khí trong viện nghiên cứu trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết. Claire ngồi trong phòng dữ liệu mật cùng Ethan, đôi tay run run khi nhập mã vào hệ thống. Căn phòng chỉ có ánh sáng từ màn hình máy tính và ánh đèn đỏ nhấp nháy từ hệ thống bảo mật. Ethan đứng bên cạnh, mắt không rời khỏi cánh cửa, như chờ đợi một điều gì đó không may xảy ra.
"Khi nào hoàn tất?" Ethan thì thầm, giọng anh có chút gấp gáp.
"Còn khoảng hai phút nữa," Claire trả lời, đôi mắt dán chặt vào màn hình.
Ethan kiểm tra chiếc đồng hồ trên cổ tay, ánh mắt căng thẳng. "Chúng ta không có nhiều thời gian. Họ đã phát hiện ra chúng ta."
Ngay sau câu nói của anh, âm thanh báo động vang lên, xé toạc không gian yên tĩnh. Ánh sáng đỏ chớp nháy khắp căn phòng, và từ loa, một giọng nói lạnh lùng vang lên:
"Xâm nhập trái phép. Kích hoạt hệ thống bảo vệ."
Claire giật mình, cố gắng hoàn tất việc tải dữ liệu. "Chỉ một chút nữa thôi!"
Cánh cửa bỗng mở toang, và từ bên ngoài, hai nhân viên an ninh xuất hiện. Một người hét lên: "Đứng yên! Không được di chuyển!"
Ethan nhanh chóng kéo Claire ra khỏi ghế, giữ chặt ổ cứng trong tay cô. "Chạy ngay đi!" Anh lao tới đấm vào mặt một trong hai nhân viên, khiến hắn ngã ra sau. Người còn lại rút dùi cui, nhưng Ethan nhanh chóng khống chế.
Claire không dám ngoảnh lại, chỉ biết lao đi trong hành lang tối mờ. Tim cô đập thình thịch, từng bước chân như vang dội khắp nơi. Ethan đuổi kịp cô, vội dẫn cô rẽ vào một lối nhỏ phía sau.
"Đây là đường thoát hiểm," anh nói, giọng hổn hển.
Claire liếc nhìn phía sau, thấy bóng người truy đuổi ngày càng gần. Họ băng qua một đường hầm dài, ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn cũ kỹ trên trần. Khi đến cuối đường, Ethan dừng lại, nhấn mã vào một cánh cửa kim loại.
"Vào đi!" anh thúc giục.
Cánh cửa mở ra, để lộ một lối thoát dẫn ra bên ngoài viện nghiên cứu. Claire hít một hơi thật sâu khi cảm nhận được không khí trong lành bên ngoài.
"Chúng ta đã an toàn chưa?" cô hỏi, tay vẫn giữ chặt ổ cứng.
Ethan lắc đầu. "Chưa đâu. Họ sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy. Giờ thì đi theo tôi."
Cả hai băng qua một khu rừng nhỏ gần viện. Claire cảm nhận được sự lạnh lẽo của màn đêm, tiếng lá khô vỡ vụn dưới chân cô như một lời nhắc nhở rằng họ vẫn đang bị truy đuổi.
Khi đến một khu vực an toàn, Ethan dừng lại, quay sang Claire. "Chúng ta phải xem xét những gì trong ổ cứng ngay lập tức. Nếu những dữ liệu này đúng như tôi nghĩ, thì Visionary còn nguy hiểm hơn cả những gì cô biết."
Claire hít một hơi sâu, lòng ngập tràn lo lắng. Cô hiểu rằng từ giây phút này, cô không còn là một nhà khoa học bình thường nữa. Cô đã bước vào một cuộc chiến mà cái giá có thể là cả tính mạng của mình. Nhưng điều duy nhất khiến cô không thể bỏ cuộc là ý nghĩ rằng mình vẫn còn cơ hội để thay đổi tương lai.
"Ethan," cô nói, giọng nghiêm túc. "Tôi sẵn sàng. Hãy nói cho tôi biết chúng ta phải làm gì tiếp theo."
Ethan gật đầu. "Từ giờ phút này, chúng ta không còn đường lùi. Nhưng tôi tin cô, Claire. Tương lai của cả thế giới phụ thuộc vào chúng ta."