Chereads / Từ Khóa Đỉnh Nhất / Chapter 11 - Chương 10: Tấn công và phá hủy

Chapter 11 - Chương 10: Tấn công và phá hủy

[11:06, tại Cục]

Khoảnh khắc vụ nổ vang lên, toàn bộ sảnh chính của Cục rung lắc dữ dội cùng với đó là sự hỗn loạn giữa những nhóm rank C và rank D. Nhiều người cố gắng bỏ chạy trong sợ hãi trong khi ấy có người thì trở nên suy sụp, cứ người này lối tiếp người kia khiến cho mọi thứ rối tung cả lên.

Trong cơn hỗn loạn tràn ngập khắp sảnh, những người đội trưởng có mặt tại đó cố gắng ổn định lại trật tự tuy nhiên sự hỗn loạn cứ mỗi lúc một tăng lên. Và rồi anh ta xuất hiện.

"Tất cả tập trung!"

Người vừa hét lớn giữa sảnh chính là Newn, người đại diện cho rank C. Trong hệ thống của Cục, mỗi mức rank đều có một người đại diện cho, họ sẽ đóng vai trò như người quản lý của các đội trưởng khác hoặc có thể hiểu là một đội trưởng cấp cao hơn.

Newn đứng giữa hàng chục người với phong thái điềm tĩnh, mái tóc anh ta có màu xanh dương đậm cùng với một ánh mắt đầy nghiêm túc. Anh ta tiếp tục nói:

"Ngay bây giờ chúng ta phải tập trung vào kẻ thù trước mắt thay vì cứ tiếp tục để cho nơi này trở nên hỗn loạn như vậy. Bất cả ai dám chối bỏ trách nhiệm thì không xứng danh một người thuộc Cục cả. Ngay bây giờ tôi sẽ đứng ra làm lãnh đạo chính ở đây, mọi người hãy nghe theo lệnh tôi kể từ giờ"

Dưới sự chỉ huy của Newn, trật tự đã nhanh chóng được ổn định trở lại, tất cả mọi người đều nhanh chóng quay trở lại đúng vị trí của họ và tiếp tục công cuộc chuẩn bị đối phó với kẻ địch. Những con drone cùng với các loại hệ thống phòng thủ khác đều đã được kích hoạt, cánh cửa thép được hạ xuống, đảm bảo sự an toàn tạm thời cho Cục.

Hiện giờ, trên đoạn hành lang dẫn tới phòng của Cục trưởng, toàn bộ thành viên của nhóm 5 rank A đều có mặt ở đó để đảm nhiệm nhiệm vụ bảo vệ cho Cục trưởng Henry và họ không được phép rời khỏi vị trí bất kể tình huống có ra sao.

Tất cả mọi người có mặt ở sảnh chính dù đã được trấn an nhưng họ vẫn đều đang trong một trạng thái căng thẳng tột độ, không gian xung quanh chìm trong sự im lặng nối tiếp khi mà tiếp nối sau vụ nổ cùng sự biến mất của cột sáng vẫn chẳng có gì xảy ra cả.

Im lặng nối tiếp im lặng như muốn mài mòn đi sự kiên nhẫn của những người ở đây. Những tiếng thở nặng nề đè nén cả không khí, sự lo lắng cứ thế leo thang.

"Bưu kiện nóng hổi đây!!"

Một tiếng nổ lớn một lần nữa phát ra và nó đến ngay từ phía cánh cửa thép cùng với đó là một chuỗi những tiếng nổ lớn, phá hủy hoàn toàn cánh cửa rồi từ phía bên kia vụ nổ, hàng loạt quả lựu đạn được ném vào bên trong.

Ánh mắt của Newn lập tức trở nên ngạc nhiên, bất ngờ trước hàng loạt vụ nổ diễn ra cùng với hàng loạt quả lựu đạn trước mặt. Anh ta lập tức điều chỉnh lại phong thái và rồi lập tức đưa ra chỉ đạo:

"Nhóm phòng thủ, lên!"

Những người ở hàng trước lập tức sử dụng từ khóa của họ, bằng nhiều cách khác nhau họ đã ngăn cản được vụ nổ từ những quả lựu đạn ảnh hưởng tới mọi người khác nhưng điều xảy ra tiếp theo thì Newn không hề lường trước được.

8 người khác nhau cùng khoác một mẫu áo hoodie của tổ chức X lao nhanh vào và lập tức khiến cho hàng phòng thủ đầu tiên bị phá hủy. Những con drone cùng với những nhóm tấn công nhỏ lẻ khác cũng bắt đầu tiến lên mà không theo lệnh Newn. Newn cau mày lại và bắt đầu cắn móng tay.

"Chậc, không ổn rồi"

Do tình cảnh hỗn loạn cùng với việc thiếu đi một sự tổ chức nhất định do hành động không theo mệnh lệnh cho nên phe tổ chức X đã dành lấy lợi thế. Họ đều nhanh chóng đánh bại từng người và đến cả những đội trưởng cũng phải chịu thua trước nhóm đó.

Newn lập tức bước ra phía trước, anh ta cầm một cây gậy dài tầm 2m trên tay phải và đứng đối diện với nhóm 8 người kia. Phong thái của Newn tỏa ra khiến những người còn lại ở phía sau phải kinh ngạc. Khi nhìn qua khuôn mặt của những kẻ anh ta phải đối mặt, 5 tên đàn ông và 2 người phụ nữ và 1 đứa nhóc, Newn cười gượng gạo, những giọt mồ hôi lo lắng cứ chảy xuống bên gò má anh ấy.

"Nè, 8 đấu 1 cũng công bằng phết đấy nhá. Thôi được rồi. Gậy!"

Newn vung chiếc gậy và nó lập tức vươn dài ra, đòn tấn công tuy nhanh nhưng không có tính bất ngờ, nó đã dễ dàng bị né tránh và giờ Newn phải đối mặt với nhiều ánh mắt đang lao tới phía bản thân.

Cùng lúc đó, nhóm 8 hiện tại vẫn đang ở trong phòng theo lệnh của Cray, không khí căng thẳng cũng tràn ngập trong căn phòng này. Cánh cửa khẽ mở ra và Cray bước vào, anh ta nhẹ nhàng đóng cửa lại và nói:

"Chúng ta đang gặp nhiều bất lợi đây, kẻ thù có 8 người và theo tôi đánh giá thì chúng cũng phải rank B trở lên. Newn đã hoàn toàn bị đánh bại rồi và giờ thì chúng đang tiến lên trên, tôi tin chúng đang nhắm tới trưởng Cục"

Kevin – ngồi trên chiếc ghế mà cậu thường hay ngồi, hỏi trong một tậm trạng đầy lo lắng:

"Vậy giờ sao?"

Cray hít một hơi và rồi mỉm cười, nói:

"Còn phải hỏi sao? Hiện giờ xét về kinh nghiệm và khả năng chiến đấu thì nhóm chúng ta có thể nói là mạnh nhất trong rank C, có thể so sánh được với vài nhóm rank B. Nhiệm vụ hiện giờ chỉ có một, đó là tách kẻ địch ra và cố gắng giữ chân chúng, rút lui bất cứ khi nào có thể, thế thôi. Hãy nhớ một điều này, thu thập càng nhiều thông tin về chúng càng tốt trước khi rút lui"

"Haizz"

Kevin thở dài một cách khó hiểu trong khi đang bước gần tới Cray và rồi bất ngờ túm mạnh lấy áo Cray, Kevin nhìn thẳng vào mặt Cray và nói:

"Anh nghĩ cái quái gì thế hả? Định đưa tất cả vào chỗ chết chắc!? Những người khác thì không nói nhưng Kain thì mới tham gia chưa đầy 1 tháng, tôi thì cũng mới hoạt động đúng 3 tháng. Anh thực sự nghĩ rằng 2 bọn tôi có thể sống sót chắc hả?"

Lập tức Kevin bị túm lấy từ phía sau và lôi ra. Người vừa làm điều đó là Luna, cô ấy nắm chặt lấy vai Kevin, ghé sát mặt anh ấy.

"Cậu đang tỏ ra thô lỗ với cấp trên đấy"

"Luna! Để cậu ấy yên đi"

Luna bỏ tay ra khỏi vai Kevin và lui ra sau, Cray bước tới gần Kevin và nói:

"Tôi có thể không phải là một người đội trưởng tốt và cậu có lẽ không thích tôi chút nào, nhưng mà lần này tôi thực sự không hề nói dối về thực lực của cậu với những người khác. Mọi người thực sự rất mạnh đấy, tôi đặt niềm tin vào mọi người, kể cả cậu đấy Kevin"

"Anh…sao cũng được"

Kevin quay mặt đi và bước lại về phía ghế của mình. Cray vẫn giữ nụ cười trên khuôn mặt và rồi nói với tất cả

"Mọi người hãy sẵn sàng đi, chúng ta sẽ bắt đầu di chuyển ngay bây giờ"

Ở phía bên ngoài hành lang, thang máy đã ngưng hoạt động cho nên nhóm 8 người tổ chức X kia đều đang từ tốn đi bộ tới những tầng cao hơn. Chúng suôn sẻ di chuyển mà chẳng gặp một chút khó khăn nào cả.

Nhóm 8 khi này đều đã di chuyển ra khỏi phòng và họ sớm phát hiện ra 8 người kia. Cả nhóm liền nấp vào một vị trí vẫn có thể quan sát được mà an toàn, Cray nói với những thành viên trong nhóm:

"Được rồi, cứ bám sát theo kế hoạch, tôi và Luna sẽ cố gắng tách 4 tên ra khỏi bọn chúng, những tên còn lại để cho mọi người, vậy nhé. Giờ thì tôi chỉ cần thời điểm thích hợp mà thôi"

Ở phía bên nhóm 8 người kia, họ bắt đầu tụ lại bàn bạc điều gì đó và rồi cuối cùng họ đã chia ra để di chuyển. Chộp lấy thời cơ này, Cray cùng Luna lập tức hành động. Cả hai cùng lao nhanh tới phía nhóm bên tay phải, Cray cầm một viên đất sét trong tay và ném nó tới phía sau nhóm đó.

"Đất sét: Dựng tường"

Ngay khoảnh khắc viên đất sét chạm đất, nó liền nở to ra và chuyển hóa thành một bức tường chắn giữa hai nhóm bên trái và bên phải. Cray cùng Luna lợi dụng lúc kẻ địch vẫn còn bối rối mà chạy vút qua người bọn chúng, rẽ sang một hành lang khác.

"Chúng ta có nên đuổi theo không?"

"Chắc là nên đấy, chúng sẽ cản trở chúng ta khá nhiều nếu ta để chúng yên"

"Được thôi"

Nhóm đó bắt đầu di chuyển theo phía của Cray trong khi ấy nhóm còn lại thì đang tiến đến gần bức tường đất sét, chúng bàn bạc với nhau:

"Không thấy nhóm bên kia trả lời, có lẽ họ đã phát hiện ra kẻ địch rồi. Giờ ý mọi người như nào? Có nên đi theo nhóm kia không?"

"Chẳng phải đã đồng ý chia thành hai nhóm rồi sao? Cứ hai nhóm mà di chuyển thôi, dù gì thì những kẻ còn lại ở Cục cũng toàn rank C với D, nhóm kia sẽ lo liệu được"

"Tôi hoàn toàn đồng ý"

"Vậy thì chúng ta sẽ di chuyển tiếp vậy"

Ngay khi vừa dứt lời, một luồng sương mù bắt đầu hình thành dần dưới chân 4 người kia, chúng cứ nhẹ nhàng tỏa ra xung quanh và chẳng mấy chốc đã bao phủ cả hành lang này trong khói. Làn sương mù bắt đầu trở nên dày đặc hơn và che đi tầm mắt của cả 4 người đó.

"Cái quái gì đây? Sương mù trong tòa nhà sao?"

"Cẩn thận đấy, sức mạnh này có lẽ không tầm thường đâu"

Len lỏi trong màn sương mù, lần lượt Kain, Kevin, Mary và Jack lộ diện trước mặt của từng thành viên tổ chức X. Tầm nhìn hạn chế cùng với việc kẻ thù hiện ra trước mặt khiến cho từng người của tổ chức X chẳng bận tâm tới xung quanh mà chỉ tập trung mỗi vào kẻ địch trước mắt.

Ngay khi vừa lộ diện và thu hút được sự chú ý, cả 4 người đều bắt đầu chạy thẳng theo 4 hướng khác nhau nhằm mục đích chia tách kẻ địch ra. Kain di chuyển nhanh dọc theo đoạn hành lang, trên đầu vạch ra đoạn đường mà bản thân đã nhớ từ trước, làn sương mù kéo dài đến một đoạn nhất định và rồi kết thúc từ đó giúp cho cả Kain lẫn kẻ địch đều có thể thấy được hướng đi dễ dàng hơn.

Kain liền di chuyển lên cầu thang, chạy lên tầng tiếp theo. Tầng mà Kain vừa bước vào là một hội trường lớn, được sử dụng với mục đích tổ chức một sự kiện nhất định. Kain lập tức dừng lại khi đứng giữa căn phòng và quay mặt lại nhìn kẻ đuổi theo mình.

Hiện lên trước mắt Kain là một cô gái có vóc dáng tầm tuổi cậu ấy hoặc bé hơn, cô ta có một mái tóc đỏ nhạt và được thắt ra phía sau theo kiểu đuôi ngựa, cô ấy cũng mặc chiếc áo jacket in chữ X phía sau lưng giống những kẻ khác. Cô gái đó bắt đầu cất giọng nói, một chất giọng trong trẻo và nhẹ nhàng.

"Ôi, cậu chạy nhanh thiệt đó, may mà mình vẫn đuổi kịp. Trước hết thì tên mình là Rebecca, cậu hẳn là Kain nhỉ?"

Kain có chút bất ngờ nhưng cậu liền mỉm cười và hỏi lại:

"Rebecca sao? Cậu có vẻ biết tên tôi từ trước nhỉ? Bộ tôi nổi tiếng lắm hả?"

Rebecca vừa cười tươi, vừa nói:

"Để xem nào...mấy vụ gần đây, mặt cậu xuất hiện khá nhiều trên các bài báo đấy"

"Vậy sao, tôi không nghĩ mình nổi như vậy đấy"

"Nè, cậu hẳn phải có lý tưởng tốt đẹp lắm đúng chứ?"

"Lý tưởng sao?"

Khuôn mặt của Kain bỗng chuyển sắc trong chốc lát, Kain nhìn sang hướng khác một cách trầm ngâm rồi đột ngột quay thẳng về phía Rebecca và tiếp tục mỉm cười.

"Không, tạm thời thì chưa. Còn giờ thì, tại sao tổ chức X lại nhắm tới Cục?"

Một sự bất ngờ hiện lên qua gương mặt của Rebecca, cô ấy cũng mỉm cười tươi và nói:

"Vậy là cậu không có lý tưởng sao? Thật đáng tiếc nhỉ? Chị mình nói rằng lý tưởng chính là mục tiêu của một con người và những người không có lý tưởng thì họ đều đang thiếu đi một mục tiêu rõ ràng, đang lạc lối"

Vậy là sao? Tại sao Rebecca lại nói về lý tưởng?

"Mà tạm gạt lý tưởng qua một bên, nếu cậu đã hỏi về mục đích thì mình sẽ trả lời ngắn gọn, mình hum biết"

"Hể?"

"Ừm đúng đó, hum biết luôn, nhưng mà mình chắc chắn một điều, mình sẽ đánh bại cậu ở đây"

Kain chẳng hề chần chừ mà vào luôn thế thủ, cậu đưa sẵn nắm tay ra sau để chuẩn bị gọi thanh kiếm ra bất cứ lúc nào. Rebecca thấy vậy cũng đưa bàn tay ra bên phải, nói:

"Vậy là chúng ta bắt đầu rồi nhỉ? Được rồi Kain, cùng lên nào"

Kain và Rebecca bắt đầu triển khai từ khoá cùng lúc:

"Đồng hồ vũ trang: Kiếm kim phút"

"Chuông: Triệu hồi chuông"

Cậu ấy nhảy bật tới chỗ của Rebecca, vung thanh kiếm tới chỗ cô ấy trong khi đó những hạt nặng lượng vàng tụ lại trước mặt Rebecca. Cùng lúc đó, những người còn lại của nhóm 8 cũng bắt đầu cuộc chiến của riêng họ với từng thành viên còn lại của tổ chức X.

"Tơ nhện: Dăng tơ"

Những sợi tơ nhện được phóng ra từ ngón tay của Mary bắt đầu lao thẳng tới phía của bé gái trước mặt cô ấy, vẻ mặt của Mary lúc này là vô cùng căng thẳng và sợ hãi trước thứ gì đó. Bé gái đó chỉ mỉm cười và phía sau cô bé đó, hành loạt bóng đen lúc nhúc di chuyển một cách uốn éo đầy kỳ bí.

"Bộ bài: Triệu hồi bộ bài"

Bộ bài tây xuất hiện trên tay của Jack, anh ấy nắm lấy bộ bài trên tay và nhìn thẳng vào đối thủ của mình, một tên đàn ông với khuôn mặt đầy những vết sẹo, đầu tóc được cắt tỉa gọn gang nhưng toát lên vẻ nguy hiểm. Hắn ta cũng nhìn lại Jack với tư thế đầy ung dung. Cả hai dường như không hề có ý định lao tới tấn công nhau hiện tại mà đều giữ khoảng cách.

"Sương mù: Bủa vây"

Căn phòng lập tức bị bao phủ bởi sương mù và Kevin ẩn nấp bản thân vào trong làn sương mù đó. Giữa căn phòng là một gã đàn ông cao to, những múi cơ dù đã bị che đi bởi chiếc áo nhưng chúng vẫn hiện ra một cách vô tình. Hắn ta cầm chiếc bật lửa bạc lên và châm một điếu thuốc giữa làn sương mù mà chẳng hề bận tâm gì cả.

Lúc này ở phía của Cray và Luna, 4 kẻ đuổi theo họ đã tách ra và đuổi theo với 2 người. Cray đã dẫn dụ thành công 2 tên vào trong một căn phòng đủ rộng với nhiều giấy tờ ngổn ngang bừa bộn trên mặt đất.

"Ngươi đã hết đường chạy rồi, không mau đầu hàng đi"

"Đúng đấy, dù sao cũng là 1 đấu 2 mà"

"Vậy sao? Đất sét: Nhân bản"

Từ cơ thể của Cray, mảng đất sét hiện dần lên từ trên da anh ấy và tách ra phía bên phải, tạo thành một nhân bản với ngoại hình y hệt Cray. Cả hai đều mỉm cười cùng lúc và đứng với một phong thái tràn đầy tự tin.

"Giờ là 2 đấu 2 nhé"

Luna khi này cũng dẫn dụ 2 kẻ đuổi theo mình vào một khu vực hội trường khác đang trong quá trình tu sửa lại, nơi đây hoàn toàn bị bao phủ bởi bóng tối và không thể kích hoạt được bất kì thiết bị điện nào. Ngay khi bước vào bên trong cô ấy đã lập tức leo qua một giàn giáo và trốn ra sau một tấm vải.

"Mình không muốn làm điều này chút nào nhưng mà..."

Luna liền sử dụng một chiêu thức nào đó và rồi có những dải lụa đen xuất hiện, chúng liền kết lại trên người cô ấy. Ánh mắt của Luna nhắm lại dần, hòa mình vào bóng tối.

Trong khi những trận chiến diễn ra ở khắp nơi, người phụ nữ trong chiếc áo hoodie trắng vẫn thư thản bước đi trên đoạn hành lang dài dẫn tới một vị trí đặc biệt, phòng của Cục trưởng Henry. Những người trong nhóm 5 rank A lập tức hành động ngay khi trông thấy kẻ địch trong khi ấy thì cô gái đó chỉ mỉm cười một cách ma mị.

Chương 10: Tấn công và Phá hủy – Hết

Còn tiếp ở chương 11: Chiến đấu và Rút lui.