Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Mạt Thế Băng Hà

🇻🇳Duyen_Bui
--
chs / week
--
NOT RATINGS
192
Views
Synopsis
nữ chính và người yêu đã bên nhau rất lâu, vì một lần cứu nữ chính khỏi miệng tan-ti mà anh ấy mất, vì quá đau buồn nên nữ chính đặt tên nam chính (robot nhặt ven đường) là tên của người yêu của cô ấy, nam chính trở thành người thay thế của nữ chính, nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cuối cùng nữ chính đem lòng yêu nam chính, nhưng vì không chấp nhận được hiện thật, mà nữ chính cố tình đẩy nam chính ra xa mình, nhưng không thể cam lòng để nam chính cho người khác, nên nữ chính đã quyến định sống chung với nam chính ở một hành tinh khác, hành tinh có robot và các nhà khoa học cùng những người sống sót còn lại, vì lúc này trái đất đã không còn ở được nữa, hành tinh mới, ở đó có các nhà khoa học tạo ra robot và ở đó con người và robot sống chung hòa thuận với nhau, những biến cố sảy ra liên tục, liệu rằng họ có thể ở bên nhau không ???, mời các đọc giả theo dõi truyện của em nhé, xin cảm ơn quý đọc giả rất nhiều.

Table of contents

VIEW MORE

Chapter 1 - Gặp Gỡ

- Truyện khoa học viễn tưởng mong các bạn xem và cảm nhận, truyện không có thật. Sao tháng mười ở thành phố mưa lắm thế, mưa tuông rơi vì buồn cho nhân loại hay buồn cho riêng cô ấy thôi. Trong tháng mười, mưa rất nhiều nhưng vào hôm đó mưa rất to và có màu đen sậm vì ban đêm nên không ai phát hiện ra trong mưa có vi-rút, đó là loại vi-rút chủng mới, mang hậu quả rất nghiêm trọng, vì bị rò rỉ nó bay lên và kết với những đám mây, sau đó kết hợp với nước và rơi xuống mặt đất, không lâu sau con người bị dính mưa đã mất ý thức và biến thành những con tan-ti mà các bạn trẻ thích xem trên ti-vi, nó còn nguy hiểm và đáng sợ hơn trên màn hình điện ảnh rất nhiều. Lúc này có cô gái nhỏ ở trong nhà nằm ăn vặt xem phim và chưa biết gì, bỗng có cuộc gọi gấp gút của bạn trai cô gọi đến, và anh ấy nói vội vã trong điện thoại " em không được mở cửa khi nghe có tiếng động lạ, và không được ra ngoài, bên ngoài có quái vật, chờ anh về" mới nói được đến đây anh ấy đã dập máy cô không biết chuyện gì đã sảy ra, cô mở rèm cửa ra xem thì không thấy gì bất thường cả, một lúc sao có tiếng gõ cửa cô giật mình và ra xem mèo mắt thì thấy người yêu mình đang đứng ngoài đó, cô liền mở cửa, anh song vào đóng cửa lại và vội vã chuẩn bị đồ và lấy tất cả đồ ăn nước uống để vào ba lo, cô hỏi anh, anh vừa trả lời vừa tay nhanh chóng thu gôm đồ đạt " không hiểu sao lúc nãy anh đang ngồi cà phê làm việc thì có một số người bị phát dại và cắn điên cuồng, những người bị cắn ấy bị co giật liên tục, anh liền vội vã rời quán và anh cảm giác không lành, chúng ta về quê thôi, nơi đó ít người đầy đủ lương thực, nếu có chuyện gì , em ở bên gia đình thì anh cảm thấy an toàn hơn" anh nhìn vào mắt cô và nói " chúng ta quay về quê thôi, anh cảm giác có điều chẳng lành sấp sảy ra" cô ngay người một lúc rồi cũng liền tay vội vã thu dọn đồ, xuống hầm xe lấy xe, anh vừa láy xe ra đường thì bỗng một người dính máu khắp cơ thể lau vào xe , nhưng anh đã không ngần ngại cán qua người đó và chạy đi, cô hoảng hốt nói " anh làm gì thế, anh vừa cán qua người khác đấy, ngừng xe lại xem người đó như thế nào" anh nghe vậy nhưng không ngừng mà giải thích cho cô hiểu tình hình bây giờ, cô hoảng sợ bảo "anh anh nói gì, tan-ti á, sao có thể" cô lấp bấp không thành lời, cuối cùng cô chọn ngồi yên và xem khung cảnh bên cửa sổ mà bần thần, chạy khá xa thành phố anh quyết định dừng ở chỗ đổ xăng để chăm thêm nhiên liệu cho xe và dự trữ vào các thùng để tiện đi đường vì quê anh và cô cách xa chỗ làm việc tầm bảy nghìn cây số. Khi anh vừa lái vào, anh không thấy ai ở đây cả, cô định xuống xe nhưng anh ngăn cản và nói để mình anh xuống, anh thấy không có ai nên tự lấy hai thùng phía sau xe đổ đầy sau đó đổ nhiên liệu vào xe, đang lúc anh đổ gần xong thì ở phòng bảo vệ xuất hiện hai ba con tanti đi lểnh nghểnh ra, cô thấy vậy mở cửa bước xuống xe nói anh nhưng không kịp rồi, tụi nó đã đến quá gần hơn thế nữa có một con sắp vồ đến cô, cô nhìn thấy khuôn mặt tái xanh và người đầy mùi tanh kia thì hoảng sợ không dám động, anh dùng thân thể cản trước mặt cô để cứu cô, anh nhét cô vào xe đống cửa lại, tụi titan phía sau cắn và xé thịt anh, cô nhìn mà hai hàng nước mắt tuông rơi lòng đau nghẹn nhưng không biết làm gì, anh cố hết gượng lấy ống đổ nhiên liệu và đổ xăng lên người bọn chúng và cả anh, anh bị bọn chúng đè xuống gụt ngã dưới đất, anh móc túi cái bật lửa, ánh mắt cuối cùng anh nhìn cô, mang theo lời nhắn nhủ rằng "anh không ở bên và bảo vệ em sau này được, anh xin lỗi" cô nhìn ngọn lửa bừng lên mà lòng đau nhói, vì bảo vệ cô mà anh thà hi sinh bản thân mình, cô sang ghế lái và quay lại nhìn anh trước khi rời khỏi đó, anh vẫn nhìn cô với ánh mắt đó, ánh mắt yêu cô vô điều kiện, cô nhấn chân ga chạy thật nhanh khỏi chỗ đó, cô cứ chạy, chạy đến chiều tà thì cô gặp phải bọn năm sáu con titan, cô dừng xe bên lời và tắt máy để tránh thu hút thêm, có một vài con ở gần nghe thấy và lại đập xe, nhưng vì xe đời mới có kính cường lực và giáp xe cứng cáp nên không dễ để phá vỡ nó, tụi nó đập một lúc rồi đi chỗ khác, ở phía xa gần cây lớn cô thấy có một chàng thanh niên ngồi đấy ngủ, cô nhìn anh ta chầm chầm, anh ta thật sự trên cơ thể rất sạch sẽ làng da trắng trẻo hồng hào và trên người không có vết máu, cô tò mò tại sau anh ta lại gan dạ ngủ ở đó và tại sao không một con tanti nào cắn xé anh ta cả, nhưng rồi cô quyết đỉnh đêm nay ngủ một giấc trên xe rồi mai tính tiếp, cô ăn nhẹ rồi chìm vào giấc ngủ, sáng hôm sau cô thức giấc, vì không tiện xúc miệng nên cô đành chán xơ miệng bằng nước ngọt rồi nhã ra sọt rác trên xe, cô ăn bánh mì và uống nước, trong khi cô ăn bánh mì thì cô để ý xung quanh hình như không có tanti nào cả và anh chàng hôm qua vẫn nằm dưới gốc cây ấy, ăn xong cô hốp ngụm nước rồi mạnh dạng xuống xe để xem anh ta như nào, vì cô quan xát anh ta không phải như những con tanti cô thấy, đến gần cô lai nhẹ nhưng anh không tĩnh dạy, lúc ấy cô nhìn thấy một hình như hình vân tay trên trán anh ta, cô tò mò nên chạm vào hình vân tay ngay chán anh, bỗng anh mở mắt và nói với giọng người máy, "xin chào chủ nhân tôi là người máy FI09, tôi sẽ hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao" cô nghe vậy liền sững sờ vì đây là một người máy sau, đây là một con người mà, lúc cô đang trầm ngâm suy nghĩ thì trong bụi gậm đằng xa một vài con tanti lò mò đi lại gần, cô nghe tiếng quay lại thì thấy khuôn mặt xanh sao và cơ thể thối rửa của bọn chúng, cô nói gấp gáp " giết chúng, giết chúng mau lên" cô trốn sau lưng hắn, nghe lệnh hắn lập tức kích hoạt la de ở đầu ngón tay, dễ dàng chật đứt đầu tụi nó, những cái đầu lùn lượt rớt xuống, và trong đầu một tên tanti rơi ra một viên ngọc có màu trắng trong suốt lăn lại chân cô, dưới ánh nắng, nó lấp lánh, cô nhặt lên đi lại xe lấy nước suối rửa sơ qua, thấy nó rất đẹp và lấp lánh, hắn thấy cô cầm trên tay nhìn mãi, hắn nghĩ cô thích nên đã lục lội các đầu tanti còn lại nhưng chẵn thấy cái nào, vì ngọc này rất khó tìm thấy, cô gọi hắn lại lên xe, khi lên xe cô ngâm nó vào chai nước cô uống dỡ, đậy nắp lại, cô nhìn hắn hỏi "anh đến từ đâu và anh tên gì" hắn liền trả lời bằng giọng máy móc " tôi là FI09, tôi không biết mình đến từ đâu và tôi cũng không có tên" cô nghe vậy liền tỏ mặt phiền nói " anh có thể đổi giọng khác được không, giọng anh khó nghe quá" hắn trả lời " tôi có thể đổi thành giọng bất kỳ cô muốn" cô nghe vậy trầm ngâm và đưa đoạn ghi âm của bạn trai trong điện thoại cho hắn nghe sau đó kêu hắn đổi thành giọng như vậy, hắn nghe một lúc sau rồi trong não phân tích tần số âm thanh và nói " xin chào, tôi là FI09" cô sững người vì giọng nói này, rất giống của bạn trai cô lúc trước, mắt cô rơi những giọt lệ nặng trĩu, bạn trai cô hôm quay vì bảo vệ cô mà hi sinh cả bản thân, cô nhớ lại cảnh lúc ấy mà trái tim đau nhói từng nhịp, thấy cô khóc hắn không biết làm gì ngoài lau nước mắt cho cô, cô nhìn hắn nói " từ nay anh tên là Nam Tước" đây là tên bạn trai cô , cô quyết định đặt cho hắn vì cô muốn bạn trai cô luôn kề cạnh và chăm sóc cô như trước, cô nói " tôi muốn anh bảo vệ tôi bằng mọi giá, và chăm sóc tôi, và cuối cùng, phải bảo vệ bản thân không được mất đi khi tôi còn sống" hắn nhìn tôi và trả lời " dạ vợ, anh sẽ cố gắng" tôi nghe vậy liền quát " anh không được gọi tôi là vợ" vì trong cuộc đời cô chỉ mình bạn trai cô mới được gọi thế hôm qua anh vừa bảo vệ cô mà hi sinh mình, hắn nói " thưa chủ nhân tôi có thể gọi cô là gì, trong kí ức của cô không phải tên Nam Tước này hay gọi cô là vợ sao?" cô sửng sờ nói " sao anh biết" hắn liền trả lời " lúc nãy cô nắm tay tôi dắt đi tôi đã đọc kí ức cô và biết được" cô suy nghĩ một lúc sau và nói "tôi tên là Đan Nguyệt Cát, sau này anh hãy gọi tôi là Cát Cát là được" cô quay sang nhìn thấy chai nước cô ngâm viên ngọc ấy đã đục và ra màu xám thì cô liền thay nước mới, sau đó cô tiếp tục lái xe về hướng bắc, nơi có gia đình cô và anh. Sau khi lái một đoạn đường dài thì cô dừng xe bên lề đường vắng vẻ và lấy thức ăn ra, cô hỏi " anh ăn không" hắn quay sang và trả lời " tôi không cần ăn, tôi chỉ cần nạp năng lượng thôi" cô tò mò hỏi " anh nạp năng lượng bằng cách nào vậy" hắn trả lời " tôi nạp năng lượng bằng nhiệt độ, tôi có thể nạp năng lượng bằng ánh mặt trời , bằng lửa, điện thậm chí cả hơi ấm của cơ thể con người" cô hỏi hắn " cơ thể người sao, anh nạp bằng cách nào?" hắn nói " ôm, hôn thậm chí cả việc quan hệ tình dục" cô đỏ ngượng cả mặt nói, " ôm cũng nạp năng lượng được nữa à" hắn trả lời " được nhưng ôm nạp rất ít năng lượng, quan hệ tình dục mới nạp được nhiều năng lượng" cô nghe vậy lại mặt càng đỏ thêm, cô không hỏi nữa và ngồi ăn hết thức ăn trên tay, cô định ngủ trưa một lúc thì nhớ viên ngọc kia trong chai nước suối , nhìn lại thì thấy nước vẫn trong veo không thấy viên ngọc đâu, cô trúc hết nước ra thì thấy viên ngọc ấy nằm gọn trên tay cô, sau khi lộc bỏ hết nước màu đen kia có vẻ viên ngọc sáng bóng hơn trước rất nhiều, cô đưa lên răng cắn thử xem nó cứng đến đâu, không ngờ vừa đưa lên chưa kịp cắn mạnh nó đã tan ra thành một dòng nước mát chui vào trong cở thể, cô dựt mình hoảng hốt, sau đó ngất đi đột ngột, hắn thấy cô ngất đi liền cầm tay cô kiểm tra mạch tim thì thấy cơ thể cô vẫn bình thường, thấy thế hắn liền cầm tay cô ngồi đấy đến tối, trời sụp tối khoảng tám giờ thì cô bất đầu phát sốt, hắn dùng cở thể ôm cô, một phần hấp thu nhiệt độ trên cở thể cô một phần tản ra hơi lạnh để giảm nhiệt độ cho cô, một lúc sau cô vẫn chưa khỏe lại, hắn liền lục lội phía sau để tìm thuốc cho cô, vì xe chỉ có hai ghế và phần cốp xe quá nhỏ nên khi chuẩn bị cô và bạn trai không mang theo thuốc, hắn tìm một lúc sau không thấy, quay lại sờ người cô thì thấy cô vẫn không hạ nhiệt, hắn liền chuyển cô sang ghế phụ và hắn bất đầu khởi động xe và lái đi tìm hiệu thuốc trong đêm, tầm mười kilomet hắn tìm được một hiệu thuốc nhỏ, dừng xe hắn bước xuống liền gấp gáp đống cửa lại vì hắn nghe tiếng tanti lểnh nghểnh đi lại, sau khi bấm khóa xe, hắn liền vào trong lục lội thuốc, hắn lấy bộc đựng tất cả các loại thuốc cần thiết, vì ở đây có tanti sâm chiếm nên những vết máu văng khắp nơi, hắn bước ra và dùng la để giải quyết hết tất cả các tanti bu lại xung quanh xe, bước vào xe hắn khóa cửa và vội vã lấy thuốc dán và thuốc hạ sốt, dán lên trán cô và cho cô uống thuốc, cô không uống thuốc xuống được, nên hắn dùng miệng mướn cho cô, sau đó hắn vội vàng lái xe rời đi đến chỗ vắng vẻ rồi tắt máy xe, hắn quay sang ôm cô, hai ngày sau cô tĩnh dậy, cô mở mắt ra thấy mình nằm trong vòng tay của hắn, và hắn đang nhắm mắt tựa vào cô, cô vừa động hắn đã mở mắt và hỏi " em tĩnh rồi à, em cảm thấy khỏe hơn không" cô mơ màng hỏi " tôi đã ngủ mấy ngày rồi" hắn nói " và đã ngủ được hai ngày rồi" cô nhíu mài ngồi dậy, nhìn ra ngoài, trời đã sáng, nhìn đồng hồ thì thấy đã tám giờ rồi, cô mệt mỗi vươn người, định qua sang ghế lái thì hắn nói " em cứ nghĩ thêm đi, tôi lái xe được mà", cô không có gì bất ngờ lắm vì robot học hỏi rất nhanh. Cô cảm thấy đói nên móc ra một ổ bánh mì đóng gói và một chai nước suối, hắn khởi động xe và rời đi, ăn uống xong cô định cất chai nước suôi còn uống thừa thì bổng nó biến mất, cô sững sờ và nghĩ chai nước suối lúc nãy còn trên tay cơ mà, thì chai nước suối bỏng xuất hiện trên tay cô lại, cô ngây người, sau đó cô tập suy nghĩ cất chai nước suối đi thì nó lại biến mất, cô ngầm hiểu ra một điều gì đó, cô quay sang nói với hắn, hắn trầm ngâm một lúc rồi chạy thẳng đến cửa hàng tiện lợi gần nhất, hắn quay sang nói "em ngồi đây, anh vào giải quyết chúng" nói xong hắn bước xuống xe giải quyết hết tất cả tanti lãnh quãnh gần đó, hắn giết tầm hơn mười con, sao đó nhìn xung quanh cảm nhận không có gì nguy hiểm hắn liền vào trong giải quyết hết rồi ra mở cửa dẫn cô vào trong và nói "chỗ này chưa có ai đến tranh thủ lấy thật nhiều, rồi chúng ta đi" cô nghe vậy liền lấy hết các đồ ăn và nước uống, sau đó ra xe, cô lấy balo ra, để một số đồ ăn nhanh và nước uống vào, hắn thấy vậy hỏi " em đã có không gian trữ rồi tại sao để vào balo làm gì" cô nói với hắn " sau này anh sẽ biết thôi" cứ thế hắn chở cô đi, đến tối hắn dừng xe bên lề đường, cô vừa ăn socola vừa ngắm biển, vì hai người dừng gần bờ biển nên bên cửa sổ cô nhìn ra là thấy biển , hắn hé cửa nhỏ cho gió biển lùa vào, lâu lắm rồi cô mới được tận hưởng gió biển như vậy, cô vừa ăn hết thanh socola hắn đóng cửa sổ lại, hắn nói " mùi hương con người sẽ dẫn dụ tanti đến" cô khẽ gật đầu, sau đó cô kiểm tra lại không gian thì thấy đồ cô thu lúc trưa rất lộn xộn, cô mãi mê soạn lại, sau đó cô thấy được bốn năm hộp bao cao su nằm ngỗn ngang, cô nghĩ không cần nên lấy nó ra và vứt sau xe, hắn liếc mắt thấy, môi bỗng chót khẽ cười, sắp xếp xong tất cả cô mệt mỗi nằm ường ra, cô nói " em có không giang rồi, khi nào đi ngang cửa hàng thời trang anh ghé cho em lấy vài bộ đồ và tấm chăn nha" hắn ừm một tiếng khẽ rồi ôm cô lên, hắn bước qua ghế phụ và ôm cô vào lòng, cô nói " sao vậy, anh không ngủ bên kia à" hắn nói " như thế này, anh mới thấy an toàn cho em" cô khẽ mĩm cười, cô xoay người đối diện với hắn, nhờ có ánh trăng sáng cô mới thấy được ngũ quan của hắn, mũi cao mắt phượng môi mỏng, nhìn rất cuốn hút, cô không thấy hình vân tay trên tráng hắn nên tò mò hỏi , hắn liền giải thích " khi anh được nhận chủ nhân thì nó sẽ ẩn đi" cô dùng tay cảm nhận các ngũ quan của hắn, da rất mịn nhưng không có hơi ấm, như một miếng silicon vậy, cô bật cười, hắn thấy cô cười hắn cũng cười theo, cứ thế cô và hắn ôm nhau ngủ đến sáng, lúc cô thức dậy trời đã sáng, cô ngồi dậy, hắn nói " chào buổi sáng, em tĩnh rồi à" cô ưỡng người đáp ừm một cái, rồi tìm đồ súc miệng sau đó hai người khởi hành, cô tiếp tục lướt điện thoại chơi game off vì thế giới bây giờ đã mất mạng và điện nước mất từ lâu rồi, đi một lúc sau, hắn thấy được một siu thị nhỏ ở tĩnh, hắn dừng xe và nói "để anh vào xem xét" rồi hắn xuống xe vào trong giải quyết rất nhiều tanti, rồi mới dẫn cô vào trong, vì siu thị nhỏ nên đồ thời trang cũng ít cô lấy những gì mặc được và một cái chăn bông vừa, sau đó cô quơ hết những gì có thể ăn nhưng khi sắp xong thì anh bảo " đi thôi, anh nghe thấy hai ba chiếc xe sắp đến gần đây rồi" nghe vậy cô hoảng hốt vội vàng ra xe, anh và cô đi không xa thì có hai ba chiếc xe bán tải ghé lại đó, họ không thấy xe của cô vì phải sử lí những con tanti bán theo sau xe, cứ thế hắn chạy xe còn cô mở không gian ra soạn lại những thứ khi nãy, cô lấy cả thịt đông lạnh và cả rau xanh, cô không biết nó có hư không nhưng cô nghĩ để lại đó chắc chắn sẽ hư, và cô lấy chiếc chăn bông màu hồng phấn ra, xúc cảm mền mại này đã lâu cô không được chạm vào.