Chereads / Đoãn Ma Cữu Ly Mị / Chapter 4 - Chương 4 - Gặp gỡ...

Chapter 4 - Chương 4 - Gặp gỡ...

Ánh Linh sữ dụng phi thiên đưa Tiểu Lâm bay đến môn đạo, trên đường đi Tiểu Lâm không thể thoát khỏi sự ngạc nhiên !

- Tiểu Lâm "Tò mò hỏi": Cô đã ở đây được bao lâu rồi ?

- Ánh Linh: Đó không phải là chuyện của ngươi, ngươi im lặng giúp ta một chút, sao cứ nói mãi thế !

- Tiểu Lâm " Nũn nịu": Ánh Linh à Ánh Linh ơi sao cô nỡ nói nặng lời với như vậy hả ....

- Tiểu Lâm: a....a....a... Chết ta rồi, gãy xương ta rồi ! (Vừa đến cửa môn thì Ánh Linh đã ném Tiểu Lâm rơi xuống)

- Tiểu Lâm: Sao cô có thể làm vậy với taa chứ ui...ui ... Đau..đau...

- Ánh Linh "với vẽ mặt không quan tâm": Ở đó mà la lối tiếp đi "lạnh lùng bỏ đi"

- Tiểu Lâm: Sao cô có thể bỏ ta một mình ở đây chứ.. cô đúng là.... Cái đồ... Vô tâm !

" Mặc kệ Tiểu Lâm la lối Ánh Linh cứ vậy lạnh lùng bỏ đi"

"Tiểu Lâm từ từ đứng dậy, tò mò về nơi này nên cậu đã tự mình đi tìm hiểu về nơi này.... Và rồi..."

....?: "Rầm Rầm"-"Xoạc xoạc"... Haha.. cuối cùng.. cuối cùng thì ngươi cũng đã đến được đây ... Ta đã chờ đợi ngươi suốc 100 năm qua...chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi Tiểu Lâm... À không... Là Thần Chủ... Ha ha ha "Biến mất"

"Tiểu Lâm bị ngất ơ đại sảnh khu luyện kiếm, được Ánh Linh phát hiện và đưa về phòng để dưỡng sức"

- Tiểu Lâm "mơ hồ mở mắt ra": Đây?... Đây là đâu ?...Khi nãy ta .... Vừa nghe được giọng nói của ai đó ... "Không cử động được" sao... Sao chứ... Cơ thể ta... Không cử động được..

- Ánh Linh: Ngươi vừa tỉnh dậy mà lãm nhãm chuyện gì thế... Nói ta nghe xem tại sao ngươi là nằm bất tỉnh ngay khu luyện kiếm ?

- Tiểu Lâm: Ta .. ta... Ta không biết nữa.. cứ như là có gì đó đang gọi ta... Và rồi ta chẳng nghe thấy được gì nữa

- Ánh Linh: Ngươi nằm đó đi... Ta có việc rồi...

- Tiểu Lâm: Cô đã thay y phục cho ta à ?

- Ánh Linh "đứng hình đỏ mặt": Ta ... Ta không biết..." Bước đi nhanh"

- Tiểu Lâm: kể ra cô cũng là một người tử tế đấy ! Sao... Thấy sao nào... Cái cơ thể tuyệt vời của ta ấy... Cô thấy sao "Biến thái "

"Ánh Linh ngượng ngùng bỏ chạy đi.... Mục đích của cô là điều tra về việc Tiểu Lâm ngất tại khu luyện kiếm"

KHU LUYỆN KIẾM

- Ánh Linh: Là ai... Là kẻ nào ?

"Kẻ bí ẩn chạy trốn"

- Ánh Linh: đứng lại đó cho ta...

"Đuổi kẻ bí ẩn đến đường cùng"

- Ánh Linh: ngươi hết đường chạy rồi !

- Kẻ bí ẩn: ha ha ha ha... "Biến mất"

- Ánh Linh: Sao chứ?... Là ma đạo?.... Tại sao hắn laih ở đây?... Thôi chết rồi... Tiểu Lâm "nét mặt nghiêm túc đang sợ hãi"

HẾT CHƯƠNG 4