Mở đầu là cảnh Tiểu Lâm bị một cô nương trẻ tuổi rượt đuổi, cô ta thì lướt nhẹ như bay trên nóc nhà ở trong trấn, còn Tiểu Lâm thì chạy tụt mạng đến trốn khỏi cô ta.
.....: Tiểu Lâm! Ngươi chạy đi đâu... Đứng lại.... Đứng lại đó cho ta...
- Tiểu Lâm: Sao cô cứ bám theo ta mãi thế ?....
.....: Đứng lại đó cho ta....
- Tiểu Lâm: Tại sao phải là ta thế ?....
.....: Đừng nhiều lời ... Mau đứng lại !
"Éccc... Rầm rầm... Trời sập tối Tiểu Lâm rơi vào ảo mộng , có giọng cười ma mị cất lên..."
....: Ha ha! ha ha!....
- Tiểu Lâm: Ai đó ?.... Đây là đâu... Vừa rồi... Ta còn đang ở trong trấn mà...
.…: Ha ha! ha ha!
- Tiểu Lâm: Là kẻ nào... Mau lộ diện !
"Giọng cười biến mất... Tiểu Lâm thoát khỏi ảo mộng"
....: Cuối cùng ta cũng tóm được ngươi
- Tiểu Lâm: "nói thầm" - vừa rồi là gì thế...
....: Ngươi đang lãm nhãm cái gì vậy... Mau đi theo ta...
- Tiểu Lâm: Đi đâu ???
....: Thiên Minh Thần Điện...
- Tiểu Lâm: Nơi đó là nơi nào... Ta không có nhu cầu đến nơi đó, cô mau thả ta raaa.... "Vùng vẫy nhưng k thoát đc"
KẾT THÚC CHƯƠNG 1.