Lưu ý : Một số lời nói của nhân vật thỉnh thoảng sẽ có lỗi chính tả, mà đó không phải mà lỗi mà đó là do tác giả cố ý viết như vậy để mô phỏng đúng tính cách và lời nói của nhân vật hơn ;)...
" Đó không phải lỗi, mà là tính năng "
-----------------
" Ánh sáng trong bóng tối, có lẽ đây là một khởi đầu mới, hoặc là một tia sáng le lói cuối cùng trước khi kết thúc... "
" Ta tên Đỗ Phi Hùng, xưng danh là Nullifier, ta tồn tại ở đây có lẽ để trải nghiệm và quan sát những thứ ta và những kẻ khác tạo ra... "
" Liệu, tác giả chính là ta, và ta là trung tâm của mọi thứ. Hay thậm chí ta nằm ngoài thậm chí siêu việt vượt qua những thứ đó? Hay ta vẫn đang nằm mơ hoặc ta vẫn đang tỉnh giấc? "
" Liệu, câu chuyện đang viết đây từng là kí ức của ta đã trải qua hay chúng chỉ là do ta tưởng tượng? "
" Ta, Đỗ Phi Hùng, xưng danh Nullifier, là kẻ đã viết ra câu chuyện này để kể và hồi tưởng lại quá khứ huyền ảo, huyền bí và đầy thú vị này... "
-------------------
_____________________________
---Bắt đầu câu chuyện --- ______________________________
...
Ở một ký túc xá tại một trường đại học bình thường, nơi có một thanh niên vừa vươn vai mở mắt dậy tại chiếc giường của mình. Cậu ta vươn vai, tỏ ra rất thoải mái với giấc ngủ rồi với lấy chiếc điện thoại dưới chân mình và ngồi dậy...
" Má, đang mơ hay tự nhiên bị cái xe chở hàng củ loàn ngoài kia đánh thức! Cay thật sự... "
Cậu ta tự lẩm bẩm chửi cái xe chở hàng bên ngoài đường, thứ đã cắt ngang giấc mơ của cậu...
Hiện tại bây giờ là mùa xuân, nhưng là cái tháng lạnh nhất trong năm, tháng một đầu năm....
Cậu là một sinh viên đại học ở một tỉnh nào đó ở miền Bắc, cụ thể thì vẫn chưa thể tiết lộ bây giờ, nhưng cậu là một sinh viên khá là bình thường ở đó, trừ cái tính cách đặc biệt của mình...
Cậu ta nhanh chóng với lấy cái áo khoác ở bên cạnh và run rẩy mở mật khẩu của điện thoại...
Đập vào ngay mắt cậu là nhiệt độ 6 độ C ở trên màn hình chính của điện thoại, cậu ta có thể thấy rằng bản thân còn thở ra cả hơi nước...
" 6 độ C á? Vãi ò, thế này thì sao bọn nó vẫn dọn đồ đi được nhể? "
Cậu bất ngờ với cái chữ " 6 độ C " xuất hiện ở giao diện màn hình chính của máy, phải biết rằng cái nhiệt độ này mà ra ngoài đường thì đúng là " Ối dồi ôi " luôn...
" Bọn nó " ở đây là mấy khứa ở chung phòng với cậu, chả hiểu chúng nó bình thường lười lắm mà sao năm nay chúng nó dọn đồ về nhà ăn tết được nhanh thế...
Mặc kệ lũ bạn, cậu cũng chả vội vàng gì với mấy ngày nghỉ này, cậu ta cũng chuẩn bị xong hết đồ đạc để về nhà ăn tết rồi chứ đâu...
Cậu ta tên là Đỗ Phi Hùng, năm nay 19 tuổi, là một thanh niên khá vui tính cũng như vừa hướng nội lẫn hướng ngoại...
Cậu sở hữu một khả năng tư duy khác với người bình thường và là một thanh niên có khả năng học tập rất cao... Nhưng lười... (Kiểu thông minh nhưng lười học ấy)
Sau khi ngồi dậy và được một lúc chơi game, cậu bắt đầu xếch cái mông của mình dậy và tìm trong balo còn gì ăn không...
" Mình sắp vào kiểu sinh viên cuối tháng nhỉ? May là mình còn tiền... "
Hùng đổ nước sôi vào cốc mì tôm cuối cùng ở phòng và chờ đợi cốc mì tôm thơm ngon bổ dưỡng của mình chín. Úp mì tôm được một lúc, cậu lại nghĩ về giấc mơ đó...
- Hồi tưởng -
Trên một nơi nằm ngoài mọi chiều không gian, mọi khái niệm và mọi câu chuyện...
Nơi đó là một vùng đất đen ngòm, chúng là xác của vô số thực thể toàn năng và thần thánh...
Có vô số thanh kiếm cắm xuống khắp vùng đất đó, mỗi thanh kiếm đều có kích thước rất lớn, mỗi thanh kiếm đều cắm xuống vô hạn của vô hạn lớp thực tại và câu chuyện...
Một lớp thực tại chứa vô hạn câu chuyện khác nhau hoặc giống nhau, chúng có thể là một thế giới, một vũ trụ, một đa vũ trụ và thậm chí có thể lớn hơn thế nữa...
Mà một câu chuyện ở lớp thực tại cao hơn có thể chi phối và tạo ra vô hạn câu chuyện ở bên dưới và coi lớp thực tại đó như một cái bóng không tồn tại, lớp câu chuyện thấp hơn đó lại tạo ra vô hạn câu chuyện lớp thấp hơn nữa và coi lớp thực tại đó như một cái bóng vô hình không tồn tại và cứ lặp đi lặp lại như vậy vô hạn lần...
Mỗi cá thể ở lớp thực tại cao hơn đều siêu việt hoàn toàn về chất (Thực hơn) đối với cá thể ở lớp thực tại thấp hơn và cá thể ở lớp thực tại thấp hơn sẽ chẳng thể biết được những cá thể ở lớp thực tại cao hơn làm gì nhưng những cá thể ở lớp thực tại cao hơn lại hoàn toàn biết tất cả những gì mà cá thể ở lớp thực tại thấp hơn làm gì trong quá khứ, hiện tại và tương lai...
Có thể hiểu rằng, lớp cao hơn xem toàn bộ lớp thấp hơn là các loại hư cấu như : giấc mơ, câu chuyện, tiểu thuyết, game hoặc các loại hư cấu khác...
Trở lại trên cái vùng đất đó, có hai kẻ đang chuẩn bị cho một cuộc giao chiến với nhau. Hai kẻ đó, một cô gái, một thanh niên. Họ là tồn tại mạnh nhất ở nơi này và đứng trên mọi khái niệm về lớp thực tại, cũng như là hai kẻ cuối cùng còn tồn tại ở đây...
Những quy tắc ngăn cách giữa các lớp thực tại không hề áp dụng với hai người, vì đơn giản cả hai đều là hai cá thể không thể giải thích được...
" Anh yêu, vẫn còn tiếp tục được chứ? "
Một cô gái tóc tím với đôi mắt hai màu, mắt bên trái của cô mang màu tím nhưng ánh mắt lại mang một cảm giác tuyệt vọng, nó đối nghịch hoàn toàn với con mắt bên phải màu đỏ và ở giữa con mắt bên phải đó là một hình thánh giá màu đen, con mắt màu đỏ đó đang phát sáng và tỏ ra rất phấn khích của cô.
Khuôn mặt của cô rất xinh đẹp vơi ngoại hình hoàn hảo và hai quả bưởi to lớn :). Giọng nói của cô gái rất hiền hòa và dễ chịu, nhưng đây không phải tính cách của cô...
Trước mặt cô ấy là một chàng trai, đó là Hùng? Cậu ta có vẻ cũng phấn khích không kém gì cô gái kia, mặc dù cậu ta đang quỳ gối xuống trông khá là thảm hại...
Cậu ta mang cho mình một mái tóc màu trắng với đôi mắt đỏ, cậu ta đang mặc một chiếc áo hoodie màu đen với cơ thể đang tỏa ra một khí tức màu đen có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng có vẻ Hùng đang bị thương rất nặng...
" Sao tao... Không thể không phấn khích khi gặp lại bạn cũ chứ? "
Giọng nói của cậu ta cũng phấn khích không kém, cơ thể của cậu ta bắt đầu biến dạng và đổi sang một hình dạng mới...
Một mái tóc đỏ và một đôi mắt màu đỏ cam với toàn thân và toàn bộ quần áo và cơ thể đen ngòm, cậu ta đội một chiếc mũ tròn dài và tóc cũng dài lẫn mang chi mình một thân hình đồ sộ và to lớn...
Phía sau cậu ta mọc ra một đôi cánh lớn và như một thiên thần sa ngã vậy, toàn thân cậu ta tỏa ra một luồng hào quang đỏ thẫm và tỏ ra một cảm giác bi quan và tuyệt vọng...
" The Transcendent, một thứ gì đó rất nhỏ bé nhỉ? "
Giọng nói của Hùng trở nên bình tĩnh và lạnh lùng hơn trước rất nhiều...
Cô gái kia nhìn thấy hình dạng của Hùng không hề thấy sợ mà ngược lại càng cảm thấy phấn khích hơn, thanh kiếm trong tay của cô tan biến và thay vào đó là một chiếc lưỡi hái...
" Sắp đến giờ " thanh trừng " rồi ! "
....
Cậu ta không còn nhớ diễn biến xảy ra đằng sau, nhưng trải nghiệm đó có vẻ khá là chân thực...
Có lẽ, đó chỉ là mơ thôi sao?
- Trở lại hiện tại -
" Ợ ! " Hùng đã chén xong cốc mì gói cuối cùng...
Hùng tự nhìn vào gương và cảm thấy mình ở giấc mơ đó thật sự khác biệt với mình ở hiện tại...
Bầu trời vẫn rất lạnh, lạnh đến mức thấu xương. Sau khi ăn xong bát mì tôm kia thì cậu lại ngồi vào cái giường của mình và được một xàm lông với đám anh em thì lại ngủ...
" Muốn mơ tiếp để xem diễn biến của trận chiến quá... "
Đó là câu nói của Hùng khi nhắm mắt và ngủ say trên chiếc giường ở ký túc xá...
...
" Sao tự nhiên phòng sáng thế nhờ? "
- Hết chap 1 -