Chereads / Quỷ thế / Chapter 1 - Chương 1: Citrash — Nơi cần cứu rỗi

Quỷ thế

🇻🇳Nuyent
  • --
    chs / week
  • --
    NOT RATINGS
  • 83
    Views
Synopsis

Chapter 1 - Chương 1: Citrash — Nơi cần cứu rỗi

Yruu — Xứ ma thuật, nơi chung sống và làm việc của toàn bộ pháp sư lẫy lừng trên thế giới. Cũng vì nhờ dữ liệu khổng lồ liên quan đến các phép thuật nâng cao, phép thuật cổ đại, phép thuật chưa được giải mã mà pháp sư khắp nơi bốn phương luôn tìm đến nơi này như một chiếc "máy tính" tra cứu phép thuật.

Ngoài ra các Unnormal — những sinh vật bị mất trí do ma lực bên trong vượt quá thể chất cơ thể gần như không thể tấn công Yruu do lượng pháp sư đông đảo chung sống tại nơi đây. Cũng vì thế xứ Yruu có cực kì nhiều cơ hội phát triển nền kinh tế, và hiện tại nơi đây đã được chung mâm cùng với những quốc gia có nền kinh tế cao khác. Và như điều dĩ nhiên, quốc gia nào càng phát triển, sự phân biệt giàu nghèo cũng càng rõ ràng.

Tại nơi đây, nếu không thể thích nghi với sự phát triển của Yruu, bạn sẽ bị đào thải xuống Citrash — nơi tập hợp của những con người bao gồm cả nghèo và các Unnormal vẫn còn lí trí bị xã hội Yruu vứt bỏ. Citrash được ngăn cách bởi một bước tường cao đến mức đâm thủng trời mây, cứng chắc hơn mọi sự vật tồn tại trên Trái đất. Một khi đã vào thì chẳng thể thoát ra... hoặc là hiện tại chưa có ai thoát ra...

***

Tại một quán rượu nho nhỏ giữa Citrash mang cái tên Alin. chỗ này ngoài buôn rượu thì còn là nơi những tin tặc buôn bán thông tin một cách tự do. Chúng có đầy đủ mọi loại thông tin để bán cho khách, không trừ những video người lớn hay những đoạn băng chặt xác, giết người, tra tấn nhằm thoả mãn những kẻ có nhu cầu thu mua. Nói chung là nếu bán được giá thì chúng có thể đánh đổi tất cả thông tin chúng có nếu bạn muốn.

Tại đây đang có một nữ nhân còn trong độ tuổi vị thành niên với cái tên Kisa. Cô cũng như bao người nghèo khác, đã bị đày xuống và sống cuộc đời vô cùng khổ sở. Tóc xơ và bết bát, thân thể thì gầy gò, đôi mắt thì có hai quầng thâm như một con gấu trúc, quần áo cũng bốc hết cả mùi, thậm chí còn có rất nhiều vết khâu, vết rách ở trên. Nhìn chung mà nói thì cô chính là điển hình của một cư dân ở Citrash.

Tâm trí Kisa như trống rỗng, cô ngồi trong góc quán rượu và chìm đắm vào việc nhìn những con gián đang bò ngoe nguẩy dưới nền nhà. Đã lâu rồi cô chưa ăn nên những con gián kia như một nguồn protein dồi dào đối với cô, gọi là nguồn lương thực quý quá cũng chẳng sai. Ngay khi người vừa cúi, tay vừa sắp chạm, một cuộc xung đột bỗng nổ ra ngay cạnh cô khiến những con gián chạy tán loạn.

Những cuộc xung đột ở Alin diễn ra tương đối nhiều, chủ yếu là do bên mua muốn giá rẻ hơn khi mua thông tin nhưng bên bán không muốn, hoặc bên bán trả giá quá cao và bên mua không chịu chấp nhận điều đó. Nhưng cũng có vài vụ đặc biệt như do mối thù cá nhân hay bị ai đó nhắm tới từ sẵn. Và tất thảy kết quả của những xung đột này đều là một trong hai chết hoặc cả hai đều chết, chưa từng có vụ nào mà một trong hai sống cả. Vụ này cũng vậy, bên chết là người bán do bị bên mua đâm nhiều lần vào bụng.

Những người trong quán thì cười khanh khảnh và cực kì hưởng thụ. Chúng thấy kích thích lẫn thoả mãn khi nhận được kết quả của những vụ ẩu đả mà chắc chắn có người thiệt mạng như thế này. Nhưng rồi tất cả đều quay lại như ban đầu như chưa có gì xảy ra sau khi vụ ẩu đả kết thúc và tên thủ phạm chạy đi.

Lúc này, Kisa tự dưng nhấc chân lên và rời cửa quán, cô không về nhà, ngược lại cô không có nhà để về luôn ấy chứ. Bước chân Kisa lặng lẽ đi theo tên kia. Bởi khi Kisa nhìn thoáng qua cuộc ẩu đả ban nãy, thứ mà gã kia dùng vũ lực để có được không phải là những thứ liên quan đến thông tin, mà là tiền, thứ được Citrash đặt lên vị trí còn cao hơn cả tính mạng bản thân.

Càng đi, cái gã đó càng nhận thức được có người đi sau mình. Hắn vờ mình không biết và tiếp tục đi, cố tình dẫn Kisa vào sâu hơn những con hẻm tối nơi chứa những người ngủ không dậy.

–Ngu!!

Hắn vòng ra sau Kisa và giữ chặt cô, kề cao con dao đã mòn lên cổ cô.

–Mày biết không, ở cái chỗ này phụ nữ rất hiếm có đấy nhé. Nên là khôn hồn ngoan ngoãn nghe lời t-

–Tiền...

Với một tiếng thở lê thê, tay Kisa đưa lên chạm vào tay gã. Một luồng sáng loé lên từ điểm tiếp xúc đó. Sau đó nó sáng chọi lên như có thể làm mù mắt bất cứ ai nhìn và "Bùm!". Cơ thể tên kia nổ tung thành một đống bầy nhầy với gan lẫn phổi, não lẫn tim như quả cà chua trên nền đất bị dẫm thật mạnh xuống.

–Tiền.

Cô chạy đến túi tiền đã văng ra xa từ tay gã, nhặt nó và bỏ đi. Chỉ khi đống bầy nhầy đó đột dưng thều thào rên rỉ thì Kisa mới chịu quay đầu.

–Phép đấy không giết được ngươi đâu. Nhưng nếu xui không có trị liệu sư nào tới thì cố mà đừng mất trí nhé.

Kisa để lại tiếng cầu xin không thành tiếng đằng sau lưng mình và chẳng thèm ngoảnh mặt lại nữa, vì mục đích của cô cũng xong rồi nên ở lại cũng không mang ích lợi gì. Còn cái tên kia, hắn có lẽ sẽ mãi sống dưới cái hình dạng gớm ghiếc đấy mà chẳng thể tự thoát ra.

***

–Số lượng người dân ở Citrash lần nữa gia tăng rồi. Uớc tính có thể vượt mốc 100 triệu người, hơn cả số dân ở thành phố Sagi, một tỉnh nhỏ lẻ thuộc Yruu.

–Như thường lệ, chúng ta sẽ cử một người xuống để thi hành "Ngày diệt chủng". Và để đảm bảo việc này thành công nếu lũ người Citrash có vài kẻ sử dụng được phép thuật, tôi — Osu sẽ đi theo nhằm vô hiệu hoá chúng.

–Tôi sẽ xuống.

Uruzu — một tay pháp sư nổi tiếng với khả năng ngoại cảm cùng với tính cách trầm và ít nói chợt cất lời. Những pháp sư có tiếng có miếng khác đang ngồi trong phòng cũng khá bất ngờ vì điều này. Vì đúng thực là bắt gặp Uruzu nói bằng chính miệng gã có khi còn khó hơn cả việc tìm được vàng.

Nhưng dù sao chủ đề chính cũng là "người nào sẽ đi thi hành Ngày diệt chủng", nên nếu Uruzu đã muốn thì hội pháp sư cũng đành chiều cho gã đi.

–Vậy Uruzu, anh đã muốn thì chúng tôi cũng không ngăn anh. Nhưng chúng tôi đều có chung một câu hỏi, thứ gì đã thôi thúc anh nói chuyện vậy?

–Chẳng có lý do nào đâu.

Giọng của Uruzu văng vẳng trong đầu mọi pháp sư trong phòng dù gã không hề mở miệng nói.

–Chúng tôi hiểu rồi.

Uruzu gật đầu. Gã cùng Osu lặng lẽ lời khỏi căn phòng với không một cái nhìn lại, một câu phàn nàn.

***

Kisa, cô đang ngồi tại một quán cơm chỉ dành riêng cho người ở Citrash. Bởi chỉ cần nhìn những con bọ chi chít khắp nền nhà, những bức tường cũ kĩ và có dấu hiệu ẩm mốc thì đúng là chỉ có người dân nơi đây dám tới mà ăn cơm. Nhưng chỉ tốn 2 đồng để đổi một dĩa cơm, một chén canh thì cũng rất hời đấy chứ.

Sau khi trả cho chủ quán tiền xong thì trong người Kisa vẫn còn 5 đồng, nghĩa là cô có thể ăn thêm một dĩa nữa và đồng thời có thể thuê một chỗ tạm bợ để ngủ qua đêm.

–Có tiền tiêu sướng thật đấy.

Kisa thầm nghĩ trong đầu. Cơn đói cô lấn áp tâm trí ngay khi dĩa cơm vừa đặt trước mặt. Như một con hổ đói, Kisa đổ chén canh vào cơm khiến nó dễ nuốt hơn. Cô bưng dĩa cơm cao ngang yết hầu và dùng tay bốc từng nắm cơm, cho nó thẳng vào miệng mình và ngấu nghiến ăn. Miếng này xử chưa xong đã nhồi thêm miếng kia làm miệng cô đầy ắp hoàn toàn bởi cơm.

–Cái gì thế kia?!

Tiếng xì xào của người dân bên ngoài thu hút sự chú ý của Kisa. Bọn họ hướng ánh mắt mình lên trên trời. Người hoảng hốt, kẻ phấn khích, tên sợ hãi, đủ thứ loại cảm xúc đang tập hợp tại lũ người đó. Kisa theo bản năng tò mò mà đi ra ngoài, cũng theo lũ kia mà ngước nhìn lên trên.

–Tên kia... đang bay à?

–Nè đừng đùa chứ?!

–Sao lại có pháp sư ngoại cảm Uruzu xuất hiện ở đây thế này!!

–Đừng, đừng nói là N-Ngày thanh trừng nhé?

–Ả nào bên cạnh hắn ta vậy?

Kisa là người duy nhất để ý đến cô gái đang núp đằng sau Uruzu, dường như chẳng ai biết đó là ai và Kisa cũng chẳng phải trường hợp ngoại lệ.

Cả hai kẻ đang bay trên trời kia hướng ngón trỏ đến đám người đang nhìn chúng. Một tia chợt loé, rực sáng cả một vùng. Kisa vừa nhận ra ngay đó là ma thuật gì nên liền nhắm mắt. Đúng như kết quả lũ kia muốn. Thứ ánh sáng đó đã khiến những kẻ dán chặt mắt vào chúng nổ tung, thân thể không còn nguyên vẹn y hệt tên mà Kisa đã xử. Uớc tính hơn 2000 người đã chết.

–?

–?

Uruzu và Osu quay mắt nhìn nhau.

Rõ ràng Osu đã vô hiệu hoá ma pháp trong bán kính 20 mét nhưng sao cô vẫn sống sót?

Đó là câu hỏi chung của cả hai người, nhưng khi thấy Kisa nhắm mắt thì hai bọn chúng cũng đã ngầm hiểu Kisa đã biết cách đối phó với ma thuật này.

–Cũng chẳng bất ngờ gì, ma pháp tấn công trung cấp cũng chỉ có thế — Osu nói.

Kisa biết mình đã gặp thứ dữ nên chẳng ngốc gì mà ở lại. Cô và những người may mắn vẫn chưa vào tầm hoạt động của loại ma thuật đó lập tức cúp đuôi mà chạy tán loạn. Những vụ nổ với sức công phá khủng khiếp từ tia ma lực của lũ Uzuru cứ thế xuất hiện trên mặt đất. Khung cảnh càng lúc càng hỗn loạn. Những dãy nhà bị tàn phá thành đống tro tàn, những con chuột hay giòi bọ cũng kinh hãi tột độ khi mất đi mái nhà của chúng. Tất thảy mọi sinh vật đều đang đón nhận cái kết cực kì thảm thương, chết.

Người chết càng lúc càng gia tăng, mỗi giây là mỗi tiếng gào kinh hoàng áp luôn cả tiếng nổ. Kisa tuy đã có thời gian nghỉ ngơi do may mắn chạy được vào con hẻm khuất tầm nhìn của chúng nhưng một bên chân cô cũng đã bị thương vô cùng nặng, nếu không sơ cứu kịp thời thì chẳng mấy chốc cô cũng sẽ chết như đám người đang nằm trên nền đất kia.

Cô mắt nhắm mắt mở nhìn ra bên ngoài.

–Đây là... Ngày thanh trừng sao?