Chereads / Mối Quan Hệ Bất Lương / Chapter 1 - Chương Một : Mê Hoặc

Mối Quan Hệ Bất Lương

🇻🇳Lynoru
  • --
    chs / week
  • --
    NOT RATINGS
  • 160
    Views
Synopsis

Chapter 1 - Chương Một : Mê Hoặc

Trong những góc khuất của thành phố nhộn nhịp, nơi ánh đèn neon không thể chiếu sáng hết những mảng tối tăm, Watanabe Yukishirou bước đi với dáng vẻ lạnh lùng. Mái tóc đen nhánh của cậu khẽ rũ xuống, che đi đôi mắt sâu thẳm, nơi ẩn chứa những bí mật không ai biết. Cậu là một phần của thế giới mà người ta chỉ dám thốt lên trong những câu chuyện đồn thổi—thế giới của những kẻ bất lương, nơi mà sự tàn nhẫn và lòng tham thường xuyên ngự trị.

Khi những cơn mưa mùa hè ập xuống, tạo ra những tiếng động lộp độp trên mái nhà, Yukishirou cảm thấy một nỗi cô đơn mơ hồ len lỏi vào tâm trí. Cậu sống trong một căn hộ nhỏ, được đặt ở khu vực hẻo lánh của thành phố. Đêm xuống, căn phòng trở nên tối tăm, chỉ còn ánh sáng từ những chiếc đèn đường le lói xuyên qua ô cửa sổ bám bụi. Yukishirou thả mình vào những suy nghĩ của quá khứ—khoảng thời gian mà cậu còn có một gia đình trọn vẹn, trước khi mọi thứ đổ vỡ.

Mỗi bước đi của cậu đều như một lời tuyên chiến với số phận. Cậu biết rõ mình không có nơi nào để trở về, không có ai để nương tựa. Kể từ khi gia đình tan vỡ, cậu đã sống trong sự cô độc, tìm kiếm sức mạnh và sự chấp nhận từ những kẻ tàn nhẫn nhất. Những nạn nhân xấu số của cậu chỉ là những quân cờ trong trò chơi đầy nguy hiểm mà cậu đã chọn. Yukishirou luôn cảm thấy mình là kẻ lạc lõng, giữa thế giới đầy rẫy sự giả dối và tàn nhẫn.

Nhưng trong thế giới đầy lạnh lẽo ấy, có một người duy nhất khiến trái tim cậu đập nhanh hơn—Hoshino Watanabe. Anh nuôi của cậu, một kẻ xảo quyệt và bí ẩn, luôn hiện diện như một bóng ma trong cuộc đời cậu. Hoshino không chỉ là người dẫn dắt cậu vào thế giới tội lỗi, mà còn là kẻ thao túng mọi quyết định của cậu. Với vẻ ngoài điềm tĩnh và nụ cười nhẹ nhàng, Hoshino giấu kín những âm mưu phức tạp, khiến Yukishirou vừa kính nể vừa sợ hãi.

Hoshino là một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài phong trần, luôn mặc những bộ quần áo lịch lãm nhưng lại mang nét bí ẩn khó đoán. Đôi mắt sáng như lửa, luôn quan sát mọi thứ xung quanh, và mỗi lần cười đều mang theo một chút lạnh lẽo. Anh ta giống như một con rắn, chậm rãi và lén lút, nhưng lại vô cùng nguy hiểm. Yukishirou cảm nhận được sức mạnh và quyền lực từ Hoshino, nhưng cậu cũng biết rõ rằng, bên dưới lớp mặt nạ lịch lãm ấy là tâm hồn u ám, luôn thao túng và kiểm soát.

"Hôm nay có việc gì không?" Hoshino hỏi, giọng điệu lạnh lùng mà lại mang chút nhẹ nhàng, như một cơn gió thoảng qua trong đêm tối.

"Có một vài kẻ cần phải dạy cho một bài học," Yukishirou đáp, sự kiêu ngạo thể hiện rõ trong giọng nói. Cậu đã quen với việc ra tay trừng phạt những kẻ mà mình xem là thù địch. Đó là cách mà cậu tìm thấy niềm vui, một sự giải tỏa cảm xúc trong thế giới đầy áp lực này.

"Làm tốt hơn nữa, và mày sẽ được thưởng," Hoshino mỉm cười, nụ cười đó vừa khiến Yukishirou thấy dễ chịu vừa khiến cậu cảm thấy lạnh gáy. Cậu biết rằng, với Hoshino, phần thưởng luôn đi kèm với sự mạo hiểm.

Yukishirou gật đầu, cảm thấy một cảm giác mơ hồ trỗi dậy trong lòng. Dù có chút chần chừ, nhưng cậu cũng hiểu rằng Hoshino luôn đúng. Kẻ điên như cậu cần một người như Hoshino—người có khả năng dẫn dắt cậu qua những khúc quanh tối tăm của cuộc sống. Hoshino không chỉ là người dẫn đường, mà còn là người nắm giữ chìa khóa mở cánh cửa dẫn vào những bí mật của thế giới tội lỗi.

Trong một đêm mưa, hai người gặp nhau tại một nơi vắng vẻ, ánh đèn chỉ le lói trong màn đêm. "Tại sao mày lại chọn tao?" Yukishirou hỏi, đôi mắt cậu không thể che giấu sự tò mò.

"Bởi vì mày khác biệt," Hoshino đáp, ánh mắt sâu thẳm như một vực thẳm. "Mày là một kẻ điên, và trong thế giới này, chỉ những kẻ điên mới sống sót."

Câu nói của Hoshino vang lên trong tâm trí Yukishirou, như một lời thách thức và cũng là một lời hứa. Cậu sẽ không để bản thân bị đánh bại. Dù cho con đường phía trước có tối tăm và đầy thử thách, cậu đã sẵn sàng đối mặt với tất cả.

Mỗi cuộc gặp gỡ giữa họ luôn mang lại cảm giác đặc biệt, như những mảnh ghép trong một bức tranh lớn. Hoshino dạy cậu cách sống, cách đấu tranh, và cả cách để trở thành một kẻ tàn nhẫn. "Trong thế giới này, người ta chỉ tôn trọng những kẻ mạnh," Hoshino thường nói. "Nếu mày không thể trở thành người mạnh, thì mày sẽ mãi mãi là kẻ yếu."

Bằng cách này hay cách khác, Yukishirou đã hiểu rõ sự khắc nghiệt của cuộc sống. Cậu không chỉ phải đối mặt với kẻ thù bên ngoài mà còn với những mâu thuẫn bên trong mình. Cậu muốn trở thành kẻ mạnh, muốn được tôn trọng, nhưng lại không thể ngừng cảm thấy nỗi cô đơn trong lòng.

Một buổi tối nọ, khi cả hai đang ngồi trong một quán bar nhỏ, ánh đèn vàng hắt lên những gương mặt lạnh lùng và nghiêm túc. Hoshino châm một điếu thuốc, khói thuốc bay lên trong không gian mờ ảo. "Mày có bao giờ nghĩ đến việc thoát khỏi cuộc sống này không?" anh hỏi, âm thanh trầm lắng trong tiếng nhạc nền êm đềm.

Yukishirou khẽ lắc đầu. "Không... Đây là cuộc sống của tao, tao đã chọn con đường này."

Hoshino nhìn cậu, ánh mắt như thể đang tìm kiếm điều gì đó ẩn giấu. "Mày có nghĩ rằng mình thực sự hạnh phúc không?"

Câu hỏi như một cú tát vào mặt cậu. Yukishirou im lặng, đầu óc quay cuồng với những suy nghĩ. Hạnh phúc là gì? Cậu đã quen với sự tàn nhẫn, đã học cách chấp nhận những điều không thể thay đổi. Nhưng tại sao mỗi lần Hoshino nhìn cậu như vậy, cậu lại cảm thấy có gì đó thiếu thốn? Có phải cậu đang tìm kiếm một điều gì đó mà cậu không biết?

"Có lẽ tao không biết," Yukishirou đáp, giọng nói nhỏ nhẹ. Cậu cảm thấy bối rối, như thể đang đứng giữa một ngã ba đường, không biết chọn hướng nào.

"Đó là lý do tại sao mày cần phải mạnh mẽ hơn," Hoshino nói, ánh mắt không rời khỏi cậu. "Nếu mày không thể tự bảo vệ bản thân, thì không ai có thể giúp mày."

Câu nói đó lại vang lên trong tâm trí cậu như một bài hát đau thương. Từ khi còn nhỏ, Yukishirou đã học được rằng sức mạnh đến từ sự quyết tâm. Nhưng điều đó có nghĩa là gì khi cậu cảm thấy quá cô đơn trong cuộc chiến này?

Càng ngày, mối quan hệ giữa họ càng trở nên phức tạp. Yukishirou không chỉ xem Hoshino như một người anh nuôi mà còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình. Có đôi lúc, cậu cảm thấy trái tim mình thổn thức mỗi khi Hoshino mỉm cười, nhưng rồi cậu lại tự nhắc mình rằng tình yêu là điều xa xỉ trong thế giới đầy rẫy sự tàn nhẫn này.

Trong một khoảnh khắc tĩnh lặng, Hoshino áp sát vào Yukishirou, hơi thở ấm áp phả lên làn da cậu, khiến trái tim cậu đập loạn nhịp. Ánh mắt của Hoshino sâu thẳm, như một đại dương vô tận, lôi cuốn và đầy bí ẩn. Cảm giác như thời gian đã ngừng lại, không gian xung quanh họ trở nên mờ ảo. Yukishirou bỗng cảm thấy bối rối, sự gần gũi này quá quen thuộc nhưng cũng đầy xa lạ.

"Hôm nay mày đã làm tốt," Hoshino thì thầm, giọng nói trầm bổng như một giai điệu du dương. "Mày có biết điều đó không?"

"Cảm ơn," Yukishirou đáp, nhưng sự tự tin của cậu dần tan biến trong không khí dày đặc mùi thuốc lá và rượu. Cậu không chỉ được Hoshino khen ngợi mà còn cảm nhận được điều gì đó khác thường đang lơ lửng giữa họ. Một sự gợi ý ngầm, một mối liên hệ vượt ra ngoài những gì cậu có thể tưởng tượng.

"Có những điều mà mày chưa khám phá hết," Hoshino nói, ánh mắt không rời khỏi cậu, như thể đang đọc thấu tâm can của Yukishirou. "Mày có muốn tao giúp mày khám phá không?"

Yukishirou cảm thấy một làn sóng nhiệt đổ ập vào mặt. Những lời nói của Hoshino như một mũi tên bắn thẳng vào trái tim cậu, khiến cậu nghẹn ngào. Cảm xúc lẫn lộn giữa sự khao khát và sợ hãi, cậu không biết phải đáp lại thế nào. Chỉ một cái gật đầu nhẹ nhàng, cậu đã cho Hoshino một sự đồng ý mơ hồ.

Hoshino mỉm cười, nụ cười ấy vừa khiến cậu cảm thấy ấm áp, vừa làm cậu rùng mình. Hình như trong cái nhìn ấy, có điều gì đó kỳ bí và bí ẩn mà Yukishirou chưa thể hiểu. Hoshino đưa tay chạm vào cằm cậu, từ từ kéo cậu lại gần hơn. Mỗi giây trôi qua đều nặng nề như một cơn gió lạnh thổi qua, khiến tim cậu đập mạnh.

"Đôi khi, những điều đẹp đẽ lại ẩn sâu trong những góc tối," Hoshino nói, giọng trầm lắng. Câu nói ấy như một câu đố, một lời hứa hẹn mơ hồ. Cậu biết Hoshino đang nói về những điều mà họ chưa dám chạm vào, những dục vọng và đam mê mà cả hai đều cảm nhận nhưng không dám thừa nhận.

Yukishirou, trong khoảnh khắc ấy, cảm thấy như mình đang đứng trước một cánh cửa bí mật, nơi chỉ có mình và Hoshino. Cảm giác vừa lo sợ vừa kích thích khiến cậu không thể lùi bước. Cậu có thể cảm nhận được hơi thở của Hoshino gần sát, như thể cả thế giới này chỉ còn lại hai người họ.

"Thế nào, mày có muốn vào trong cùng tao không?" Hoshino nói, giọng điệu đầy mời gọi, ánh mắt như thôi thúc cậu bước vào một hành trình mới—hành trình khám phá những bí mật của lòng mình.

Yukishirou, trong lòng dâng trào cảm xúc, chỉ biết im lặng gật đầu. Hoshino nhẹ nhàng kéo cậu lại gần hơn, bàn tay chạm vào làn da mềm mại của cậu. Cảm giác ấm áp từ cái chạm nhẹ nhàng khiến cậu run rẩy. Cậu không thể nhớ mình đã cảm thấy thế nào trước đây, nhưng giờ đây, mọi thứ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Bầu không khí trở nên ngột ngạt, và từng giây phút trôi qua như những giọt nước trong chiếc đồng hồ cát. Cậu cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể Hoshino, mùi hương của sự quyến rũ và bí ẩn xung quanh anh. Thời gian như ngừng trôi, và không gian dường như chỉ còn lại hai người họ.

"Yukishirou…" Hoshino gọi tên cậu, giọng nói trầm lắng và đầy dụ dỗ. "Hãy để tao dạy cho mày biết thế nào là đam mê."

Mặc dù cậu không biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì, nhưng cảm giác háo hức và sợ hãi cùng tồn tại trong lòng cậu. Cậu biết rằng bước vào thế giới của Hoshino đồng nghĩa với việc bước vào những điều chưa từng dám nghĩ tới.

Cậu không thể ngăn mình khỏi những khao khát đang dâng trào. Mọi thứ xung quanh bỗng chốc biến mất, chỉ còn lại Hoshino và cậu. Sự gần gũi này, cảm giác này, khiến mọi thứ trở nên sống động hơn bao giờ hết.

"Để tao cho mày thấy," Hoshino thì thầm, hơi thở ấm áp phả vào môi cậu, chạm vào làn da như những ngọn lửa nhỏ, khiến cậu bất giác rùng mình. Cảm giác ấy đầy mê hoặc, như một lời hứa ngọt ngào và đầy ma lực.

Yukishirou cảm thấy như mình đang chìm vào một giấc mơ, nơi mà những ranh giới giữa đúng và sai trở nên mờ nhạt. Cậu đã sẵn sàng cho điều này—một cuộc khám phá không chỉ về thế giới bên ngoài mà còn về chính bản thân mình.

Và trong khoảnh khắc ấy, cậu hiểu rằng mình đã sa vào lưới tình của Hoshino, một tình yêu không thể gọi tên, nhưng lại khiến cậu khao khát mãnh liệt. Hai con người, một ánh nhìn, và những cảm xúc mãnh liệt đang chờ đợi phía trước…