Lâm Vũ vừa tỉnh giấc, chợt thấy toàn thân đau nhức vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, muốn cử động một ngón tay cũng khó khăn. Đúng lúc Lâm Vũ còn không hiểu chuyện gì đang diễn ra thì cảm thấy một cơn đau đầu vô cùng dữ dội ập đến, vô số ký ức xa lạ tràn vào đầu hắn, khiến Lâm Vũ không kịp phản ứng.
Hai canh giờ trôi qua, cảm giác đau đầu dần biến mất, Lâm Vũ lúc này mới ý thức được điều gì xảy ra với mình.
"Ta, ta vậy mà không chết, vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?"
Lâm Vũ lẩm bẩm trong miệng vài lần như không thể tin được chuyện đang diễn ra, cái miệng mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh khiến hắn cảm thấy chấn kinh vô cùng, nếu như bây giờ còn đủ sức thì hắn đã đánh vào mặt mấy cái để kiểm chứng.
Cố gắng sắp xếp những mảnh kí ức trong đầu, Lâm Vũ bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn bị cha mẹ bỏ rơi tại cô nhi viện, đến năm 10 tuổi Lâm Vũ được gia đình nhận nuôi, theo thời gian Lâm Vũ dần lớn lên muốn giúp đỡ gia đình vì đã chăm sóc nuôi dưỡng mình, cậu cố gắng học hành và cậu thi đỗ thủ khoa vào một trường đứng đầu cả nước.
Tưởng chừng cậu thiếu niên mang theo đầy ước mơ và hoài bão, trả ơn công dưỡng dục của gia đình. Nhưng người tính không bằng trời tính trong một lần về quê thăm cha mẹ thì cậu gặp tai nạn trên đường kết thúc cuộc đời đầy hy vọng của một thanh niên trẻ.
Trong lúc hấp hối cậu nhớ lại cha mẹ nuôi của mình, đôi môi cậu mấp máy nhưng không thể nói thành lời, cậu cảm thấy nuối tiếc khi chưa báo hiếu cho cha mẹ của mình
"Đây có lẽ là điều hối tiếc nhất của ta trong kiếp trước đi" Lâm Vũ đắng chát nghĩ lại.
Hắn nén lại thống khổ bắt đầu sắp xếp lại kí ức về cuộc đời này của hắn, cũng như thông tin về thế giới mà hắn vừa xuyên qua. Trong chốc lát, sắc mặt Lâm Vũ đại biến vô tận phẫn nộ như ngọn lửa bùng cháy trong lồng ngực, hai tay hắn nắm chặt đến rướm máu.
Cố gắng nén lại cơn phẫn nộ, Lâm Vũ hít thở sâu nhiều lần để lấy lại bình tĩnh, nhưng trong nội tâm lúc này của hắn chỉ muốn gào lên điên cuồng để thỏa cơn tức giận này. Cha mẹ của hắn vậy mà bị sát hại bởi chính thành viên trong gia tộc, mà còn là người mà cha mẹ hắn vô cùng tin tưởng. Người đó lại chính là ĐẠI TRƯỞNG LÃO.
Đại trưởng lão là huynh đệ thân thiết của cha vì muốn đoạt ngôi gia chủ mà hãm hại cha mẹ hắn. Còn hắn thì bị hành hạ sau đó vứt vào một cái động. Mặc dù đang vô cùng tức giận nhưng hắn biết cần phải giữ bình tĩnh để sống tiếp trong hoàn cảnh này.
Cỗ thân thể mà hắn xuyên đến có cùng tên với hắn là Lâm Vũ, phụ thân của hắn là gia chủ Lâm gia, đây là một gia tộc tu chân khét tiếng ở Huyền Băng đại lục này. Tại đại lục này, con người tôn sùng kẻ mạnh và khinh thường kẻ yếu, tất cả đều theo quy luật tự nhiên kẻ mạnh vĩnh viễn đúng, kẻ mạnh là chân lý, kẻ yếu phải phục tùng kẻ mạnh bằng mọi giá, nếu muốn sống sót tại nơi này.
Tại mảnh đại lục này, các thế lực lớn đều do quần thể từ chân giả tạo thành, thống nhất phân thành cửu cấp, thấp nhất là nhất cấp và cao nhất là cửu cấp.
Lâm gia tại Huyền Băng đại lục thuộc về Bát cấp tu chân thế lực, chỉ đứng sau hai đại thế lực Cửu cấp có địa vị tối thượng tại Huyền Băng đại lục gồm: Huyền Băng đế quốc và Băng Sơn Tiên Cảnh.
Nhưng điều đó chẳng làm ảnh hưởng đến địa vị của Lâm gia tại Huyền Băng đại lục, bởi ngoài hai đại thế lực kia ra, trong số trăm vặn thế lực tại đại lục này, có thể sánh vai với Lâm gia cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Tồn tại lâu đời, Lâm gia truyền thừa vô số năm không đoạn, tổ tiên Lâm gia càng là nhân vật đã phi thăng tiên giới. Lãnh thổ vạn dặm, tộc dân hàng triệu, thiên kiêu xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Qua đó, có thể thấy sự lớn mạnh của Lâm gia.
Mà hắn, Lâm Vũ lại là con của gia chủ, đại công tử Lâm gia do gia chủ Lâm Chấn Lôi sinh ra, lại có thiên phú ông trời ban cho, lẽ ra hắn thân phận tôn quý, nhận ngàn vạn sủng ái mới đúng. Nhưng lại bị người vong ân bội nghĩa như đại trưởng lão hãm hại.
Đại trưởng lão âm mưu cái ghế gia chủ đã lâu, con trai của hắn cũng bằng tuổi Lâm Vũ, tên hắn là Lâm Viễn. Hắn bắt đầu tạo phản để giành chiếc ghế gia chủ, hắn đầu độc phụ thân sau đó giết hại, còn Lâm Vũ hắn bị phế mất tu vi bất lực nhìn phụ mẫu bị ám hại. Sau đó hắn bị Lâm Viễn tra tấn rồi giết hại. Lý do hắn đoạt ngôi không chỉ vì cái ghế gia Chủ, mà hắn còn muốn cướp đoạt công Pháp mà phụ thân từng lấy được trong thượng cổ di tích.
Và giây phút định mệnh đó, một Lâm Vũ hoàn toàn khác, đến từ một thế Giới khác xuyên qua.
"So với ngươi thì ta vẫn còn hạnh phúc bao nhiêu"
Lâm Vũ cảm thán, mặc dù kiếp trước cuộc đời hắn không khá hơn là bao, tuy nhiên hắn vẫn còn cha mẹ nuôi còn sống còn cỗ thân thể này lại bị người khác hãm hại.
Lâm Vũ âm thầm quyết định, nếu trời cho cơ hội xuyên qua thế giới này, hắn sẽ không đầu hàng số phận mà sẽ sống tiếp để trả lại mối thù cho thân chủ này.
"Nhưng làm sao để thoát khỏi cảnh khốn cùng này bây giờ" Lâm Vũ chau mày, đầu não cấp tốc suy nghĩ tìm kiếm giải pháp.
"KENG, thức tỉnh thành công, Đế Thần hệ thống bắt đầu kích hoạt!"
"Thời gian nhận chủ đếm ngược: 10 9 8 ... 5 .. 2.."
Một âm thanh lạ lẫm và máy móc vang trong đầu cắt đứt mạch suy nghĩ của Lâm Vũ, trong giây phút đó hô hấp của Lâm Vũ ngưng lại, khuôn mặt trở lên cứng đờ sau đó miệng lại mở to cười lớn.