Chereads / Miêu Vương xứ Reefairn / Chapter 2 - Chương 2 : Tai hoạ ập đến

Chapter 2 - Chương 2 : Tai hoạ ập đến

Ở phía Tây xứ Reefairn là một khu rừng rậm rạp, cây cối phát triển tốt. Một khi đã đi vào đó rồi là sẽ như bị lạc trong mê cung khổng lồ của thiên nhiên. Băng qua khu rừng rộng lớn ấy là dãy núi Lawar cao ngút trời, ranh giới giữa đế chế Reefairn và xứ Dager của người Goblin. Đây là một lợi thế địa hình lớn, vốn dĩ Thú Nhân không ưa thích gì tính bạo lực và tàn nhẫn của người Goblin, và ngược lại, người Goblin có tính cao ngạo và gọi tộc Thú Nhân là chủng tộc hèn nhát.

Đồng thời, vượt qua khu rừng ấy không phải là một việc dễ dàng. Sẽ luôn có những loài cây gai hay cây ăn thịt ẩn nấp ở đâu đó trong đám bụi cây cỏ kia, chờ đợi miếng mồi sẽ đi ngang qua. Thật là bất hạnh cho người đó làm sao!

Vyarna vừa xem tấm bản đồ vừa rảo bước trên con đường ngoặt ngoèo trong khu rừng, bản năng của loài mèo luôn mách bảo cô nên đi theo hướng nào; cô đã từng đi qua nơi này để đến được ngọn núi rồi.

Đến được chân núi, cô bắt gặp một vườn cây thảo dược quý hiếm mà ở trung tâm đế chế hay ở khu vực nào cũng không có được. Đây chính là mục đích mà cô đến nơi này. Bản thân Vyarna là một dược sư, cô thường hành y chữa bệnh cho người dân.

Thực tế là khả năng chữa lành của cô khá yếu nên cô mới cần đống thảo dược này. Bù lại, khả năng chiến đấu lại rất cao, đặc biệt là sử dụng Thổ thuật và Mộc thuật, có khi còn có thể vượt qua anh trai mình. Nhưng hiển nhiên là cô đã không tiết lộ điều đó, vì nó sẽ chẳng đem lại cho cô điều gì ngoài việc Hawlins sẽ không còn có sự tín nhiệm của con dân.

Ở bất kỳ một đế chế nào, vị vua chính là đại diện cho cả dân tộc đó. Nếu đó là một ông vua tài ba thì chắc chắn sẽ được lòng dân, nếu chỉ là một kẻ bù nhìn thì chắc chắn sẽ bị lật đổ. Một vị vua thì phải có đủ sức, đủ trí để bảo vệ người dân.

Hawlins vốn đã được định sẵn là phải trở thành người kế vị rồi. Nếu biết được người em của hắn ta giỏi giang hơn thì chắc chắn sẽ gây ra tranh cãi. Vyarna không muốn xảy ra điều đó nên mới im lặng mà lặng lẽ sống một cuộc đời nhàn hạ. Chỉ có Jaenros là vô tình biết được chuyện này.

Nếu không phải là Hawlins mà là cô thì sẽ tốt hơn không... Cô lắc đầu rồi vỗ vỗ vào hai bên má, cố gắng không nghĩ về suy nghĩ đó mà tập trung đi hái thảo dược.

Cô bắt đầu đi hái thảo dược, lượn khắp nơi xung quanh chân núi. Cây Dewaq chữa bệnh mất trí nhớ, những bông hoa Serty có thể làm cho người ta trẻ mãi không già,... Vyarna sáng mắt ra. Toàn là những loài cây hoa quý hiếm. Có lúc cô còn nhìn thấy độc dược nữa, thế là cô cũng lượm luôn.

Thời gian dần trôi qua, túi đựng cũng sắp đầy. Nhưng nó vẫn không thể làm cô thoả mãn được. Cô vẫn muốn nhiều hơn thế nữa cơ. Vyarna định leo lên đỉnh núi Lawar nơi được đồn rằng có nhiều loại "tiên dược", chợt nhớ tới những lời mà Jaenros nói. Cô có phần do dự, sẽ không là một vấn đề lớn nếu bị cha cô nhìn thấy, nhưng nếu là người Goblin thì không hay đâu.

Đến cuối cùng, mặc kệ nỗi lo âu, Vyarna quyết tâm leo lên định núi. Dù cô có thể bay lên đó chỉ bằng một tí hơi gió nhưng cô lại chọn cách leo lên. Vyarna chẳng bao giờ chịu sử dụng ma thuật mà lại dùng cơ bắp để làm việc. Với cô, đó vừa là thú vui vừa giúp tăng cường thể chất. Một vị công chúa quái dị! Mọi người thường nghĩ như vậy khi nhắc đến cô.

Nhưng leo lên chưa được bao xa thì cô chợt cảm thấy một nỗi sợ hãi bao trùm lấy cơ thể cô. Mũi cô cứ giật giật, hai cái tai mèo dựng đứng lên. Vyarna có linh cảm như đã có chuyện xảy ra. Một tai họa, phải rồi, một tai họa đã đến ở phía sau lưng.

Cô quay lại thì nhìn thấy một cảnh tượng hết sức hãi hùng : Một ngọn lửa lớn bùng lên ngay giữa trung tâm đế quốc. Rất nhanh đã lan sang các khu vực khác. Khuôn mặt Vyarna vô cùng thất thần, cơ thể cô hoàn toàn bất động trước khung cảnh đó. Quá nhanh và quá đột ngột, cô không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.

Nhưng với một nỗ lực phi thường, cô liền nhảy xuống rồi dùng Phong thuật bay thẳng về phía trước. Nhưng khi sắp ra khỏi rừng thì cô lại bị chặn lại bởi một bức tường vô hình. Nó đánh bật cô ra, làm cô ngã xuống đất. Cô ngỡ ngàng, vội đứng dậy đi về phía trước thì lại chạm vào bức tường ấy. Đó là kết giới. Cô chưa từng thấy nó bao giờ, nhưng một ý nghĩ thoáng xuất hiện.

Nhưng cô không có thời gian để nghĩ nhiều. Cô liền điều khiển đất ném mạnh vào kết giới, và quả nhiên là không thể. Cô chưa từng học cách phá vỡ kết giới. Vyarna chỉ có thể đứng đó, dùng đất đá ném thẳng vào kết giới trong tuyệt vọng. Bỗng cô nghĩ rằng mình có thể đi sang bên kia bằng cách đi đường dưới. Nhưng không được, kết giới này là một dạng quả cầu không có lỗ hổng.

Dường như kết giới không ngăn được ngọn lửa lan ra ngoài, những cây cối xung quanh cô dần dần bị đốt cháy. Cô nhìn khắp nơi trong sự đau khổ, chẳng lẽ không thể làm được gì sao?

Cây bị đốt cháy đến đâu thì cô càng điên cuồng ném đất dữ dội. Thế rồi ý chí dần vụt tắt, cô quỳ xuống đất, mắt nhìn về bên trong kết giới, nhìn về phía những người dân đang phải chịu đau đớn, gào thét kêu cứu bên trong biển lửa đó. Cô khóc, khóc không thành tiếng, cổ họng cô như nghẹn lại. Cha, mẹ, anh Hawlins, Jaenros cùng những con dân xứ Reefairn, cô đã không thể cứu họ.

Dù vậy, cô nhất quyết sẽ không làm người duy nhất sống sót. Vyarna cố gắng dùng chứt sức lực cuối cùng để đứng dậy. Nhưng... một thứ gì đó, một thế lực khủng khiếp nào đó đang ở sau lưng cô. Chỉ trong thoáng chốc cô đã cảm nhận được nó, nhưng nó cũng chỉ kéo dài trong giây phút cuối cùng, khi cô định quay lại thì đã không kịp để nhìn thấy sau lưng mình là ai rồi...