Chapter 3 - Vol 2

"DÌNHHH!!!"

Tiếng động đó quá lớn làm tôi giật mình mà ngẩng đầu lên nhìn về hướng đó, đó là hướng nơi ẩn náu của chúng tôi. "Một tiếng động lớn như vậy, rốt cuộc là đã có chuyện gì sảy ra". Mình mới vừa rời đi được một lúc.

"Phải mau quay lại"

Bỏ lại chỗ đồ vừa kiếm được, cậu dùng hết sức để chạy về, mây đen bắt đầu kéo đến như chuẩn bị cho một điềm xấu sắp ập tới.

Từng tiếng thở rốc do chạy quá nhanh, bước chân tôi bắt đầu nặng xuống do đã thấm mệt, thể lực tôi quá yếu nhưng không thể dừng lại.

"Phải nhanh hơn nữa"

Có lẽ mình đã đi quá xa để kiếm đồ ăn rồi, sơ xuất quá, cứ như này mình sẽ không biết chuyện gì dang sảy ra ở đó mất.

"Đừng dừng lại, mày phải đi tiếp"

"Mệt quá.."

"Tại sao mình lại yếu đuối như vậy"

(5 phút sau)

Về đến rồi, nhưng mà!

"CÁI QUÁI GÌ KIA"

"M-MÀY ĐÃ LÀM GÌ CÔ ẤY"

"SAO MÀY LẠI TÌM THẤY BỌN TAO"

"Rất ngon,rât tươi, ngươi ăn không"

Tại sao, tại sao "D2" lại tìm thấy nơi này, rõ ràng mình đã ở nơi kín đến như vậy. "Ấy vậy mà... Không... Cô ấy chưa chết..." nhưng một phần thi thể còn sót lại đó.. Mình có thể nhận ra đó là của nàng!!!

(Nhìn chằm chằm)

Mau làm gì đó đi. Mày mau nghĩ ra cách nào đó đi, mau cứu nàng ấy đi, "Touka"

"Chạy thôi...không phải cứu nàng"

"Chạy..!"

Cậu đã không còn giữ được bình tĩnh nữa, dù chuyện gì sảy ra cậu cũng có thể bình tĩnh, nhưng riêng việc mất đi người mình yêu nhất khiến cậu mất đi bình tĩnh, đôi mắt bắt đầu đục dần, không còn nhìn rõ mọi thứ. Trông cậu như kẻ mất đi sức sống vậy, cái xác vô hồn.

"TẠI SAO, TẠI SAO MÀY LẠI GIẾT CÔ ẤY"

"KHÔNG THỂ THA THỨ"

"TAO SẼ GIẾT HẾT CHÚNG MÀY"

"ĐÁM SÚC SINH"

"TAO SẼ GIẾT HẾT CHÚNG MÀY"

Sự điên cuồng mất kiểm soát nhấn chìm nỗi sợ in sâu trong mắt cậu, như được thần ban sức mạnh. Cậu lao lên nhanh như chớp, đôi mặt lóe lên huyết sắc.

"TAO SẼ GIẾT MÀY, TOÀN BỘ CHÚNG MÀY"

Tưởng trừng đã được thần linh ban cho sức mạnh để cậu lên thanh trừng chúng, nhưng vẫn chẳng hề có một phép màu nào, chỉ là sự suy diễn của cậu. Ngay khi nhận ra cũng đã quá muộn để chạy

"Thôi xong rồi"

"Nhân loại cuối cùng sẽ phải chết?"

Và, ngay sau đó, đầu của cậu đã rơi xuống, ý thức của cậu nhận biết rõ là đầu đã lìa khỏi cổ sau 5 giây đầu rơi xuống.

"Kết thúc rồi, tên nhân loại cuối cùng"

"Mình không can tâm,mình muốn,giết tất cả,muốn chả thù,muốn được sống,sống cùng nàng ấy".

(....!)

"Phu nhân,là con trai"

"Con trai sao, tốt quá rồi"

"Mau đưa con ta xem nào"

"Vâng thưa phu nhân"

"Thằng bé rất giống cha nó"

Âm thành ồn ào gì đây? Chẳng phải ta đã chết rồi sao, địa ngục ư, cứ mở mắt xem sao.

"Mở, mở mắt rồi, thằng bé mở mắt khi vừa sinh ra ư"

Trần nhà này, hai khuôn mặt xa lạ này mình không quen biết, nhưng mình có thể hiểu được họ nói cái gì.

Chuyển sinh, nhưng tại sao?. Do chấp niệm của ta quá lớn khiến thần lình lay động ư?

"Chúng ta lên đặt tên cho cậu chủ là gì thưa phu nhân"

"Phải rồi, ta xém quên mất, để xem nào"

"Touka, gọi tôi là Touka đi"

Aaaaaaa!!!

"Biết nói sao"

"Là yêu quái thưa phu nhân"

"Tuyệt quá thằng bé biết nói, lớn lên chắc chắn sẽ là thiên tài ma pháp"

Ma pháp sao, cái thế giới này có ma pháp. hahahaha, ngươi đã sai lầm khi cho ta chuyển sinh vào thế giới ma pháp rồi kẻ đứng sau tất cả chuỗi sự kiện.

"Nếu đã vậy tên con sẽ là Touka Ishikawa"

Hiện giờ còn đang là một đứa trẻ cũng chẳng làm được gì, mọi thứ sẽ rất bất tiện, phải mau lớn.

Để rồi ta sẽ giết tất cả các ngươi, thần linh, yêu thú. Xin hãy chốn cho thật kỹ ta sẽ tìm ra các ngươi sớm thôi.

"Ôi chao, ngươi mau mang giấy ra đây ta phải viết thư gửi cho chàng ấy"

"Vâng"