Chereads / The Maid and the Master / Chapter 6 - chương 6

Chapter 6 - chương 6

Tiếp tục với chương trước:

:" cậu biết tôi đọc được suy nghĩ của cậu chứ? "

Harry nhìn nhanh sang chỗ khác

:" tôi đâu có làm gì đâu? Trời nóng quá, phù.... "

Aretha và Harry đang sửa ống nước trong nhà tắm

Chuyện là lúc nãy

Sau khi xong buổi tập luyện

Harry vào nhà vệ sinh để tắm

Nhưng rồi "lỡ tay" làm vỡ ống nước bởi "thí nghiệm" sức mạnh hệ Thủy

Và cậu không biết cách sửa, Aretha phải vào làm hộ

Trong khi cô ấy đang làm việc

Mồ hôi chảy xuống ướt đẫm cả áo, nhìn xuyên được luôn

Harry "ngựa quen đường cũ", dù cho có nghe về "tin đồn thất thiệt", "ăn năn hối cải" về việc đã làm với Mileena, hay bất cứ thứ gì khác

Cậu, vẫn không thể giữ mình khi đứng trước "người giống hệt Mileena"

:" sửa xong rồi đấy, lần sau đừng táy máy lung tung nữa "

Aretha bây giờ khác với khi trước

Có thể sau khi cô nghe về "tin đồn", hãy quãng thời gian qua ở với Harry

Mà dần dần, từ việc "lịch sự" chuyển sang "nụ cười không lẫn vào đâu được"

:" tối nay Catherine mời tôi đi chơi, cậu đi cùng không? "

Đi chơi với mấy thím này khác gì tự hủy?

:" ờmmmmm..... "

Tốt hơn hết là nên khuyên bảo Aretha đừng đi

:" tôi nghĩ là không thể, tôi định tối nay sẽ tập luyện tiếp sức mạnh Tâm Linh "

:" có thể không đi được không? Tôi cần cô cho việc tập luyện "

Tự nhiên thấy Harry ham học, Aretha chuyển ý luôn

:" được thôi, vậy tôi sẽ không đi nữa "

Cô "truyền tin" cho Catherine, nói là tối nay bận với Harry không tham gia được

Vậy là Harry đã thoát nạn, không bị cái thứ cồn đó hành hạ

:" vậy tối nay cậu muốn ăn gì? "

Vừa từ chối việc đi chơi xong

Aretha quay lại mode "damdang", thay bộ đồ "housewife" và đi vào bếp

:" cảm giác như mình có cô vợ hay đi party nhưng không quên việc nhà "

Theo thói quen, cậu đi vào bếp cùng cô

:" tôi muốn... à thôi, để tôi vào làm cùng cô "

:" được thôi, lấy thịt cừu trong tủ lạnh ra đi, rồi làm món sườn xào chua ngọt đi "

Harry không biết làm món này, nhưng miệng đã nói muốn giúp, mà giờ lại kêu "không biết làm"

Thế chả phải nhục như tró?

Vì "sĩ diện" cậu sẽ làm

Trong căn bếp nhỏ ấm cúng

Có bàn bếp, nồi niêu, dao thớt và các nguyên liệu nấu ăn

Trên bàn có đĩa sườn cừu còn tươi mới

Harry nhìn đĩa thịt chằm chằm không rời

:" giờ.... anh bạn nhỏ... tôi nên làm gì với cậu đây? "

Harry lúng túng cầm dao

Aretha đang rửa rau bên cạnh

Cậu vừa suy nghĩ vừa lia dao các kiểu

:" cắt chỗ này à? Không, trông không ổn "

:" chỗ này phải không? Nah, cắt ra thành cái của nợ gì? Đây à? Vẫn không phải??? "

Có tiếng cười khúc khích sau lưng

:" cậu không biết làm sao? "

Harry tỏ ra bối rối

:" Tôi không.... xin lỗi.... "

Cô vỗ vai cậu

:" có gì mà xin với lỗi? Không biết có thể hỏi mà "

:" ờmmmm.... món này phức tạp quá, chắc chúng ta cần chuẩn bị nhiều nguyên liệu lắm, phải không? "

Aretha dịu dàng giải thích khi thấy Harry tỏ ra bối rối

:" không cần nhiều đâu "

:" Chỉ cần sườn cừu, hành tây, tỏi, giấm, đường, nước mắm, và một ít nước cốt chanh thôi "

Harry nào có thể nhớ được hết đống nguyên liệu thế?

Cậu nhìn đĩa sườn, hỏi câu khác

:" mà sườn cừu này sao nấu cho nó mềm nhỉ? Tôi lo nó bị dai "

Aretha cầm dao lên, nhẹ nhàng cắt miếng sườn

:" không cần lo đâu, tôi sẽ ướp sườn trước khi xào "

:" à khoan "

:" để tôi chỉ cậu nhé "

:" Đầu tiên chúng ta sẽ cho một ít giấm và muối lên để làm mềm "

Cậu gật gù

:" ồ, kiểu này là để làm cho thịt đỡ bị hôi nữa đúng không? "

:" thịt nào cũng cần phải được xử lý sạch sẽ trước khi nấu lên ăn "

Aretha đưa lọ gia vị cho cậu

:" đúng rồi, rửa sạch, ướp gia vị, rồi mới nấu gì thì nấu "

:" đây, cậu cầm thứ này rắc thêm ít muối và tiêu vào đây, rồi kệ nó để đây trong 10 phút "

Sau một hồi chờ đợi

:" được rồi đấy, cậu đun nóng dầu đi rồi cho vào chảo "

Harry nhìn miếng sườn trong chảo

:" tôi nghe nói, nên để lửa lớn, chiên cho thịt săn lại đúng không?

Cô gật đầu

:" đúng rồi, nhưng mà đừng để lửa lớn quá, không thì nó bị khô "

:" nhớ trở đều tay nhé, để sườn chín đều hai mặt "

Cậu bắt đầu làm theo những gì cô nói, quả thật, miếng thịt bắt đầu ngả màu và trông ngon mắt

:" hít hà...Thơm quá rồi! Nhưng mà sao tôi thấy..... món này có gì đó thiếu thiếu "

Aretha xắn tay áo lên

:" cứ từ từ, bây giờ mới làm nước sốt chua ngọt để cho vào "

:" lấy giúp tôi nước cốt chanh, giấm và đường "

Cậu mở tủ lạnh, lấy ra hai quả chanh

:" chờ tí tôi vắt chanh rồi đưa cho "

Rồi cậu tiện tay tìm thêm lọ giấm với hũ đường

Harry loay hoay lấy gia vị, Aretha với tay lấy bát chanh làm hộ Harry luôn

Cô vừa làm vừa nói

:" cái này ấy, pha theo tỉ lệ: 2 thìa đường, 1 thìa giấm, thêm một chút nước mắm và nước cốt chanh "

Chỉ cần vài giây là xong

:" xong, để đây "

:" giờ, cho hành tây và tỏi vào chảo xào thơm lên "

Harry thái hành và tỏi, đổ vào chảo

:" tôi thấy món này cũng không khó như tôi nghĩ nhỉ? Mà còn vui nữa "

Phải, vui chứ, cứ như cặp vợ chồng son

Aretha khoanh tay đứng bên cạnh

:" đúng rồi, nấu ăn cũng cần teamwork "

:" có hai người thì sẽ vui hơn nhiều "

:" được rồi..... giờ hãy đổ nước sốt vào sườn, để nhỏ lửa cho sườn thấm "

Harry cầm bát nước sốt lên đổ vào, mùi thơm của miếng thịt đã được rán chín và hơi của nước sốt hòa quyện vào nhau

:" để tầm một lúc rồi soạn ra đĩa, tôi làm nốt nồi canh rau "

Sau một hồi nấu ăn, cuối cùng, đã đến lúc thưởng thức bữa tối lãng mạn

Hai người đứng trước bàn ăn, nhìn đĩa sườn cừu xào chua ngọt đã hoàn thành

Harry mỉm cười vui vẻ khi thấy thành quả của mình thành công quá sức tưởng tượng

:" tôi không ngờ món sườn cừu lại ngon như thế này, ban đầu tôi còn sợ bị cháy đen thành than hết "

Aretha húych vai cậu

:" tôi đã nói mà, có hai người cùng làm thì cái gì cũng ngon hơn "

:" Thôi, ngồi xuống ăn đi, không thì nguội mất "

Sau bữa ăn, là lúc "tập luyện"

:" được rồi, tôi sẵn sàng rồi "

Aretha ngồi ngay ngắn, mở quyển sách ra

:" bắt đầu thôi "

:" tôi đang đọc đoạn nào? "

Harry tập trung linh lực vào bộ não và đôi mắt

Nhớ lại những gì từng được học

Nhìn thẳng vào Aretha

:" một đoạn văn? Không, là thơ, cô đang đọc thơ "

Aretha vẫn nhìn vào quyển sách

:" đọc đi, cậu có nhìn rõ không? "

:" Dưới trời đêm, chỉ có mình anh "

:" Em là sao sáng, dẫn lối cho anh "

:" Từ ánh mắt đầu tiên ta gặp gỡ "

:" Là giây phút anh nhớ mãi không quên "

:" Em là nắng, sưởi ấm trái tim anh "

:" Mỗi bước chân em là bao điều kỳ diệu "

:" Nhẹ nhàng như gió vờn trên cành xanh "

:" Khiến anh nguyện trọn đời ở bên em "

:" Từng ngày trôi, tình cảm thêm sâu sắc "

:" Giữa dòng đời tấp nập, ta bước đi cùng nhau "

:" Nếu em đồng ý, ta cùng vẽ tương lai "

:" Bức tranh hạnh phúc, cả đời mãi khắc ghi "

:" Trái tim anh chỉ thuộc về riêng em "

:" Tình yêu này như sông dài, biển rộng "

:" Nếu em mở lòng, cùng anh bước chung đường "

:" Ta sẽ bên nhau, vượt qua muôn ngàn giông bão "

Aretha nhắm mắt lại

:" được rồi, tiếp tục đi "

Harry đang tập luyện kỹ năng "điều khiển"

Nói dễ hiểu hơn, là chiếm quyền kiểm soát cơ thể của ai đó

Một kỹ năng của hệ Tâm Linh, khá là khó để học được

Harry cũng nhắm mắt lại

:" được rồi.... mở ra đi.... nào.... mở ra..... "

Harry mở một bên mắt ra

Không phải

Mà là Aretha mở một bên mắt ra

Cậu đang nhìn bằng đôi mắt của cô

Cậu chỉ mở được một bên mắt, nhìn thấy bản thân mình đang mặt mày cau có ngồi đằng trước

:" thôi nào, Harry, cậu có thể làm tốt hơn mà "

:" tôi không thích bị chột đâu "

Harry nghiến răng, tập trung sức mạnh chiếm quyền kiểm soát cơ thể, não bộ của Aretha

Con mắt thứ hai đã mở ra

Giờ cậu có thể điều khiển mắt của cô đóng mở, liếc ngang nhìn dọc như mắt của mình

:" mất 10 phút chỉ để làm việc này, cậu cần cô gắng hơn "

Tự nhiên Harry mất kiểm soát, bị đá bay về cơ thể của mình

Aretha lấy lại quyền kiểm soát chỉ trong tích tắc

:" không phải là bắt đầu với cơ thể '

:" cậu phải chiếm được cái đầu, kiểm soát nó, thao túng tâm lý nó "

:" nếu bộ não vẫn nhận thức được, cậu sẽ bị phản đòn lại ngay "

Harry nằm xuống sàn, thở lấy thở để

:" tôi..... mất nhiều...linh lực quá.... chỉ mới 10 phút thôi hả??? "

10 phút, mà cậu đã tiêu 90% linh lực

Chỉ để mở mắt ai đó

Chưa kịp tấn công, không thể phòng thủ

Harry đã thua ngay khi bắt đầu

:" cứ từ từ đi, không phải vội, bài học này còn dài về sau "

Cô đứng dậy, đưa tay ra kéo cậu lên

Ánh sáng màu xanh của Healer hồi phục cho cậu

:" đỡ hơn chưa? "

:"... đầu tôi vẫn hơi choáng... nãy cô "phản đòn" ghê quá... "

Aretha ồ một cái

:" xin lỗi nhé, hay là..... "

Harry biết mình sắp bị lùa gà

:" không được đâu, trai tân à..... "

:" tự làm đi "

Ý của Aretha: muốn được "hôn" thì phải điều khiển cô làm chuyện đó

Vừa nghe điều kiện được hôn cái

Harry tập trung 100% linh lực tấn công thẳng vào bộ não của Aretha

:" có cố gắng đấy, nhưng tôi chỉ hơi tê thôi "

Harry gằn giọng

:" chưa.....xong.....đâu "

Tự nhiên Aretha không cảm nhận được đầu ngón tay nữa

:" ồ, để xem, cậu định làm gì, tay tôi vẫn ổn đấy nhé "

Đầu ngón tay, rồi chuyển sang bàn tay, rồi cẳng tay, rồi đến cả cánh tay "

:" tôi nghĩ cậu nên tấn công phần quan trọng, hơn là bắt đầu kiểu "tốn thời gian" như thế này "

Máu mũi bắt đầu chảy xuống

:" ê, này, thôi dừng lại đi "

Cánh tay bên kia của cô bắt đầu bị mất kiểm soát

:" ê! Tôi Bảo: Dừng Lại Đi!! "

:" Cậu đang làm quá sức rồi đấy!! "

Không còn cách nào khác, cô phải ra tay

Nhưng mà, lạ thật đấy

Sao cô không thể ngăn cậu lại được?

Lúc nãy, chỉ cần một đòn là có thể "đá bay" Harry về

Nhưng bây giờ, tự nhiên cô không thể tấn công lại Harry nữa

:" ơ???? Harry???? "

Não bộ của cô bắt đầu mất ổn định

Aretha sử dụng sức mạnh của mình để trấn an lại, nhưng tự nhiên bị phản tác dụng

:" Harry???? Này!!! Cậu có nghe tôi nói gì không???? "

Không rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng Harry càng ngày càng trở nên kỳ lạ

Có vẻ như, cậu bị chính mình nuốt chửng rồi

Aretha không hiểu tại sao lại có chuyện kỳ lạ như vậy xảy ra

Toàn bộ cơ thể cô như bị giam cầm bởi những sợi xích vô hình

Đầu cô đau như bị nghiền nát, mạch máu nổi lên hai bên thái dương

Cô cố gắng kêu cậu dừng lại, nhưng tiếng la chỉ trở thành những câu từ yếu ớt, vô vọng

:" Thế này là thế nào??? Harry!!! Cậu sẽ chết đấy!!!! Dừng lại đi!!!! "

:" Làm ơn đấy!!!! Tôi không thể cảm nhận được gì nữa rồi!!!!! "

Đột nhiên, cậu trở nên khác lạ

Đôi mắt cậu trợn ngược lên trắng dã, không còn chút sinh khí

Cậu nghiến răng, hơi thở nặng nhọc dần đi

Rồi cậu ôm đầu, cơ thể co giật dữ dội, rồi bất ngờ gào lên

:" Mileena.... Mileena.... Mileena!!!!!!! "

Cái quái gì đang xảy ra vậy????

Cơn hoảng loạn của Aretha dâng lên, không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa

Rồi cậu tự nhiên dừng lại, nhìn thẳng về cô, người con gái đang nằm dưới sàn

Bộ mặt của cậu méo mó đến đáng sợ, trông như con thú đói tóm được con mồi bất lực

Rồi cậu vươn tay về cô, xé rách áo cô ra một cách thô bạo

:" HARRY HERMANN!!!!!! CẬU LÀM CÁI GÌ VẬY????!!!!! "

Aretha la hét, cố gắng lấy lại quyền điều khiển để chống cự

Mặc kệ cô nói gì, Harry đã không còn là chính mình nữa rồi

Đôi mắt trống rỗng đó chẳng thể nhận biết gì được nữa

Sự hoảng loạn và nhục nhã bao trùm lấy bầu không khí xung quanh

Có tiếng ai đó ở bên ngoài

Bỗng nhiên, cánh cửa mở toang ra bởi một cú đá bạo lực

Victoria xuất hiện, trên tay cầm bánh mỳ que,

Chẳng nói chẳng rằng, cô lao thẳng đến quật thẳng vào đầu Harry

:" Tỉnh lại hộ cái!!!! "

Cảnh vật như đổi màu

Tất cả rơi vào im lặng khi Harry ngã xuống

Rồi cậu mở mắt ra

Hình ảnh xung quanh hiện dần trở lại bình thường

Harry mở mắt ra, đầu đau nhức một cách khó hiểu

Victoria cầm bánh mỳ lên chuẩn bị lao đến đánh

:" tên dê xồm đó tỉnh lại rồi kìa! "

May là Aretha ngay lại kịp thời

:" khoan, khoan đã, này, có phải là cậu không? Harry? "

Harry lắc lắc gật gật như con lật đật

:" ờ... ừ... tôi đây? "

Victoria tỏ rõ vẻ thất vọng vì không được đánh thêm phát nữa

:" chán thật đấy "

Harry ngồi dậy, chưa hiểu rõ tình hình

:" sao cô lại ở đây? "

Aretha nhanh chóng giải thích

:" cậu bị mất kiểm soát, may là chị ấy ở gần đây để cứu tôi "

Mất kiểm soát????

:" sao lại???? Tôi bị mất kiểm soát á???? "

Cậu không nhớ được bất cứ thứ gì

:" nhìn là biết tên khốn này chả nhớ gì "

Victoria nhìn cậu bằng ánh mắt khinh thường

:" ban đầu là Marry, rồi đến Mileena, giờ là cả Aretha "

Rồi cô cười khẩy, ném cho cậu cái nhìn lạnh lùng

:" một tên cuồng dâm kinh tởm "

Harry đứng đó, muốn giải thích, muốn tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra

Nhưng, cậu không thể tìm ra lời nào để nói

Cái cách Victoria đứng chắn trước Aretha, chứng tỏ cậu đã làm điều gì đó cực kỳ tồi tệ

Cảm giác tội lỗi đè nặng người cậu

:"... giải thích đi, còn chờ cái gì nữa? "

Victoria nhướn mày, nói bằng giọng lạnh băng, đó rõ ràng là lời cảnh báo

Harry nhìn xuống, giọng khàn khàn

:".... tôi không nhớ gì cả.... "

Aretha biết chuyện gì đã diễn ra với cậu, cô nói nhanh giúp cậu

:" chị à, Harry bị tẩu hỏa nhập ma, ai học cái kỹ năng điều khiển của Hệ Tâm Linh cũng sẽ bị vài lần "

Victoria nghe, ánh mắt cô thay đổi nhưng giọng của cô vẫn vậy

:" thế hả? "

Aretha gật đầu

:" vâng, chỉ là.... "

Cô hơi ngập ngừng trước khi nói tiếp

:" tâm ma của cậu ta..... là Sắc Dục..... nếu cậu ta bị "nhập ma" như thế.... "

Victoria cắt ngang, nói nốt đoạn còn lại

:" thì sẽ biến thành một tên biến thái cuồng dâm "

Bầu không khí trở nên nặng nề, im lặng phủ kín căn phòng

Harry cảm thấy nghẹn trong cổ họng, lòng tự trọng của cậu bị xé nát bởi những lời nói ấy

Cậu hiểu sự khinh thường trong giọng Victoria

Đồng thời, cũng cảm nhận sự phũ phàng mà mình phải đối mặt

:" và người mà cậu muốn hãm hiếp, chính là Mileena, phải không? "

Phải, cậu đã muốn làm "chuyện đó" với Mileena từ rất lâu rồi

:" tôi... tôi sẽ học cách kiểm soát nó... "

Harry nói nhỏ nhẹ, lí nhí như đứa trẻ phạm tội lớn

Cậu cũng chẳng rõ mình đang nói gì, cậu không biết mình có còn làm được như đã nói không

:" Không, cậu không thể làm được đâu "

Aretha đưa ra lời kết luận

:" cậu phải... cậu phải nói cho Mileena biết chuyện này... "

:" chúng tôi không thể làm hại cậu được.... nhưng cậu thì có thể... "

Cô nhìn cậu bằng ánh mắt thông cảm, nhưng cũng không thể phủ nhận sự thật về nguy cơ tiềm ẩn trong cậu

Có quá nhiều điều bí ẩn sau chuyện đã xảy ra

Thứ sức mạnh mà cậu có là gì?

Tại sau cậu có thể khống chế cả cô?

Nếu Harry không chấp nhận sự thật mà cứ trốn tránh, mọi chuyện sẽ tệ hơn theo thời gian

Victoria đứng đó, đôi mắt sắc xảo như lưỡi dao

:" không phải tất cả không làm gì được cậu "

:" nếu còn lần sau.... không phải cái bánh mỳ này dùng để đánh cậu đâu "

Rồi cô quay lưng bước đi

Để lại Aretha và Harry một mình

:" tôi... tôi sẽ tìm cách để giúp Mileena tỉnh lại "

Harry đau đầu, mệt mỏi ngồi xuống

:" xin lỗi..... "

Aretha vỗ vai cậu, an ủi

:" không sao đâu "

Những lời đó lại như con dao găm thẳng vào tim cậu, xát muối vào vết thương đang rỉ ra

Cậu không thể chấp nhận sự bình thản của cô trước những gì cậu suýt làm với chính cô

Cậu không thể bình tĩnh được khi nghe câu "không sao đâu"

:" tôi đã suýt nữa cướp mất sự trong trắng của cô!! "

:" và cô nói rằng "không sao"???? "

Cậu nhìn mình trong gương, nhìn chính mình bằng ánh mắt khinh bỉ, cậu lắc đầu, thở dài

:" tôi là một thằng khốn, Aretha "

:" tôi là một thằng đạo đức giả! "

Rồi tự nhiên, cậu nhớ về cái đêm đó, cái đêm cậu đã cãi nhau với bạn thân của cậu, Alice

Những câu từ của Alice giờ vang vọng lại trong đầu cậu, như một lời nguyền không thể tháo gỡ

:" Alice nói đúng, tôi chỉ lợi dụng Marry như nô lệ tình dục thôi!!! "

Aretha không nói gì, cô nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt cậu

Đôi tay cô dịu dàng chạm vào hai bên má Harry

:" đừng tự trách mình như thế, ai cũng từng phạm phải sai lầm lớn trong cuộc đời "

Cô nói bằng giọng dịu êm, ấm áp, chứa đựng sự tha thứ

Ánh mắt cô không lạnh như Victoria, cô thấu hiểu và cảm thông cho cậu

Những lời cô nói không phải là để bao biện cho hành vi của cậu

Mà là để cậu không chìm vào cảm giác tội lỗi

Bầu không khí giữa họ lắng xuống

Nhưng vẫn còn đó sự căng thẳng ngầm

Bởi cả hai đều biết rằng việc Harry đang đối mặt không đơn giản chỉ là một sai lầm

Tâm ma của cậu không chỉ là một tai nạn, đó là bản chất, là thứ phải đối mặt, chiến đấu và vượt qua