Chapter 4 - chương 4

Không gian xung quanh Ethan và Lucas dường như đông cứng lại khi thực thể cổ xưa bắt đầu phá vỡ xiềng xích của nó. Bóng tối dày đặc lan tỏa khắp căn phòng, những cột trụ khổng lồ rung chuyển như sắp đổ. Tiếng gầm rú vang vọng khắp ngôi đền, khiến cả hai phải chuẩn bị tinh thần đối mặt với một sức mạnh chưa từng thấy."

Chúng ta phải tìm cách ngăn chặn nó ngay bây giờ!" Lucas hét lên, trong khi Ethan vẫn cố gắng dịch những ký tự cuối cùng trên bệ đá."

Chờ đã, tôi nghĩ mình đã tìm ra cách rồi!" Ethan vội vàng nói, mắt anh lướt nhanh qua các dòng chữ. "Những ký tự này mô tả một phương pháp phong ấn lại thực thể này.Nếu chúng ta sử dụng viên đá và đọc chú thuật này, chúng ta có thể đưa nó trở lại nơi nó đến."

"Làm ngay đi, Ethan, chúng ta không có nhiều thời gian đâu!" Lucas hối thúc, ánh mắt anh không rời khỏi thực thể đang dần lấy lại sức mạnh của mình.

Ethan tập trung vào việc đọc chú thuật cổ xưa. Những từ ngữ lạ lẫm tràn ra từ miệng anh, kết nối với sức mạnh của viên đá đang phát sáng mạnh mẽ. Nhưng ngay lúc đó, thực thể cổ xưa gầm lên một tiếng rùng rợn, rồi phóng về phía họ với tốc độ kinh hoàng.

Lucas không kịp suy nghĩ, anh lao đến đứng chắn trước Ethan, dùng toàn bộ sức mạnh của mình để bảo vệ đồng đội. Một luồng năng lượng đen tối đánh trúng Lucas, khiến anh ngã gục xuống đất.

"Lucas!" Ethan kêu lên, giọng anh đầy hoảng hốt. Nhưng anh không thể dừng lại; chú thuật phải được hoàn thành.

Ethan tiếp tục đọc những câu chú cuối cùng, mắt anh đẫm lệ khi nhìn thấy người bạn của mình bị tổn thương nặng nề. Ánh sáng từ viên đá càng lúc càng sáng, như thể nó đang phản ứng với lời cầu nguyện của Ethan.

Khi câu chú cuối cùng được đọc lên, một luồng sáng mạnh mẽ bùng nổ từ viên đá, bao phủ toàn bộ căn phòng. Thực thể cổ xưa kêu lên đau đớn khi bị hút vào luồng sáng đó, dần dần biến mất khỏi thế giới này.

Ánh sáng tắt dần, căn phòng trở nên yên lặng, chỉ còn lại Ethan và Lucas. Ethan vội vàng chạy đến chỗ Lucas, kiểm tra tình trạng của anh.

"Lucas, anh ổn không?" Ethan lo lắng hỏi, đỡ Lucas ngồi dậy.

Lucas gật đầu yếu ớt, nở một nụ cười mệt mỏi. "Tôi không sao, chỉ cần nghỉ ngơi một chút thôi."

Ethan thở phào nhẹ nhõm. "Chúng ta đã làm được. Chúng ta đã phong ấn thực thể đó lại."

Lucas nhìn xung quanh căn phòng, nơi giờ đây chỉ còn là một di tích im lặng của quá khứ. "Chúng ta đã cứu được thế giới khỏi một mối đe dọa cổ xưa. Nhưng chúng ta cũng phải tôn trọng những gì còn lại ở đây."

Ethan gật đầu. "Đúng vậy. Chúng ta đã trải qua rất nhiều, nhưng cũng đã học được rất nhiều từ cuộc hành trình này."

Họ quyết định rời khỏi ngôi đền, mang theo những kiến thức và bài học quý giá mà họ đã thu thập được. Cuộc hành trình này không chỉ là một thử thách về thể chất mà còn là một cuộc đấu tranh tâm linh, nơi họ phải đối mặt với những nỗi sợ hãi sâu kín nhất của mình.

Khi bước ra ngoài ánh sáng mặt trời, Ethan và Lucas cảm thấy một cảm giác bình yên lạ thường. Họ đã sống sót qua một thử thách mà ít ai có thể vượt qua, và họ biết rằng cuộc phiêu lưu này đã thay đổi cuộc đời họ mãi mãi.