Đổng tử Zebraem dần co lại, đôi mắt trở nên dữ tợn hơn.
Zebraem: Aaaaaaaaah, đầu ta đau quá. (hắn thốt lên đầy đau đớn)
Dùng hai tay ôm chặt lấy đầu, thân thể hắn dường như bị mất thăng bằng, từng bước đi dần trở nên loạng choạng rồi hắn ngã xuống. Cùng lúc đó, trong người hắn lé lên một suy nghĩ.
Zebraem: "Niệm Chú Kinh! Niệm Chú kinh! Đúng rồi, những quyển kinh đó."(Suy nghĩ)
Zebraem bắt đầu niệm từng dòng kinh trong tâm trí, những dòng kinh phật mà đáng lẽ ra hắn đã quên nay lại hiện lên từng chữ một trong đầu hắn một cách rõ nét. Được một lúc thì đã có kết quả, cơn đau đầu khủng khiếp đó đã dần giảm bớt và cuối cùng dừng lại hẳn.
Zebraem: Aaaaah!!Chuyện quái gì đã diễn ra thế này? Cơ thể ta bị sao thế này?
Zebraem dần trấn tỉnh bản thân rồi ngồi tựa vào chiếc ghế dài trong phòng.
Zebraem: Mọi chuyện gần đây đang dần trở nên quái lạ. Ta mà lại tha chết cho con người đó sao? Ta mà lại....... Chuyện này do thứ gì gây nên?
Zebraem: "Renacer hay ... cô ấy? Không, cô ấy ..... chết rồi....."(Suy nghĩ)
Nghĩ đến điều đó đột nhiên nước mắt hắn dần ứa ra, cổ họng cứng nghẹn lại.
Zebraem: "Là lũ con người đó đã giết chết cô ấy. Vậy mà ta lại tha cho chúng?"(Suy nghĩ)
Zebraem: "Không! Không! Chuyện này chắc hẳn là do điều kỳ quái bên trong Renacer gây ra! Ta phải... vào lại đó một lần nữa. "(Suy nghĩ)
Zebraem quyết tâm đi đến cánh cổng Renacer, hắn đặt tay lên cánh cửa do dự một lúc.
Zebraem: "Kẻ bên trong Renacer chính là ta, theo lời mà Die đã nói. Hắn có mọi thứ ta có, hắn suy nghĩ theo cách ta suy nghĩ. Hắn hành động như cách ta hành động."(Suy nghĩ)
Zebraem: "Mục đích tiến vào phía sau Renacer là để tập luyện với bản thể đỉnh cao của mình ở hiện tại nhằm nâng cao sức mạnh. Tất nghĩa là những người bước vào Renacer đều khao khát được mạnh lên. Kon cũng là từng bước vào đó, trước cả ta và hắn không gặp chuyện như ta đã gặp. Bản thể của hắn ở bên trong đã làm cho hắn mạnh mẽ hơn bằng cách chiến đấu nhưng không phải một trận chiến sinh tử sống còn."(Suy nghĩ)
Zebraem: "Bản thân ta cũng muốn mạnh mẽ hơn nhưng bản thể của ta trong đó..... muốn giết chết ta. Vậy cũng có nghĩa là ta muốn tự kết liễu chính mình? Chẳng lẽ mong muốn mạnh mẽ hơn sẽ lấn áp mong muốn yếu hơn khi bước vào phía sau Renacer."(Suy nghĩ)
Đột nhiên một giọng nói khác vang lên trong đầu hắn.
........: "Đúng. Những gì ngươi nghĩ là chính xác."
Zebraem: "Ai? Giọng nói của chính ta đang nói chuyện với ta" (Suy nghĩ)
Rồi tâm trí hắn mở ra, từ trong màn đêm tăm tối bên trong tâm trí, một hình bóng dần xuất hiện, đối diện với hắn, một Zebraem khác.
........: "Ta là ngươi và ngươi cũng là ta, Zebraem. Ta biểu trưng cho phần bóng tối bên trong ngươi. Tất cả mọi hành động của ngươi có đôi phần là do sự can thiệp của ta vào nhận thức của ngươi."
Zebraem: "Gì chứ? Bằng cách nào mà......" (Suy nghĩ)
........: "Sau khi trải qua kiếp sống thứ hai do Ngài ban cho, ý chí trả thù nhân loại của ngươi đã nguôi ngoai đôi phần. Một phần trong ngươi không tày nào chấp nhận được chuyện đó, thế nên ta và ngươi đã tách ra thành hai "
........: "Ta nhận thức được ngươi, nhưng ngươi thì không cho đến thời điểm hiện tại."
........: 'Tại sao ngươi lại tức giận đến thế khi nhìn thấy người phụ nữ kia bị đám cướp hành hung. Có phải một cơn giận dữ đột nhiên bùng cháy trong ngươi? Đó là ta!"
Zebraem: "Ta vốn nên nhận ra sớm hơn. Kết hợp với chuyện đã xảy ra bên trong Renacer, bản thể của ta bên trong đó...là hình thành dựa trên khao khát của ngươi nhỉ?"
Zebraem: "Ngươi muốn thay thế ta, có đúng không?"
........: "Nếu không có ta, hình tượng về ngươi trong mắt những Nguyên Soái, Thống Lĩnh và toàn thể Quân Đoàn đều sẽ khác. Ngươi nên chấp nhận chuyện đó và để ta thay thế ngươi bước tiếp. Ta mới thực sự là Zebraem!!!"
Zebraem bóng tối lao đến tấn công Zebraem. Cả hai bắt đầu một cuộc giao chiến kích liệt. Nhưng kẻ chiến dường như đã được quyết định kể từ khi trận chiến bắt đầu. Zebraem bóng tối nhanh chóng áp đảo Zebraem. Trong trận chiến, Zebraem dần lấy lại được khả năng kiểm soát hoàn toàn nhận thức của bản thân, dường như tên kia đã không còn can thiệp đến nhận thức của anh nữa.
Zebraem: Đúng, ta không phải Zebraem chìm đắm trong cơn phẫn nộ và mong muốn báo thù đó.
Zebraem:TA LÀ PHẦN LƯƠNG THIỆN NHẤT CÒN XÓT LẠI TRONG TÂM TRÍ CỦA ĐỨA TRẺ TÊN ZEB SỐNG CÙNG NGƯỜI CHA CỦA MÌNH TRONG CĂN NHÀ THỜ ĐÓ.
Những dòng kinh phật dần lan tỏa khắp người Zebraem. Không đúng, giờ đây Zebraem là cơn thịnh nộ muốn nuốt chửng thế gian kia, còn đây Zebraem của trước kia, là Zeb trước khi bị cơn thịnh nộ đó xâm chiếm tâm trí. Cơ thể đó bay lên không trung, từng mảnh vỡ của lớp vỏ đen kịch rơi xuống từ cơ thể đó, để lộ ra bên trong một màu trắng sáng đẹp đẽ cùng đôi cánh trắng. Chiếc mặt nạ cũng rơi xuống mà tan biến, để lộ ra một khuôn mặt thánh thiện tựa thiên thần. Những dòng Kinh Phật lan tỏa khắp mọi nơi, chúng bay lên từ dưới mặt đất, một số chảy trên người Zeb. Không gian tối tăm này cũng đã xuất hiện những tia sáng, những tia sáng như được chiếu gọi xuống từ thiên đường, ngay phía trên Zeb.
Zebraem bóng tối: Những Chú Kinh đó, đáng lẽ ra không nên rơi vào tay ngươi, chính thứ đó đã khiến mọi chuyện diễn ra như thế này. Nếu không có chúng, ta đã có thể từ từ đồng hóa và lấn áp ngươi hoàn toàn và trở thành Zebraem thực sự. Sức mạnh thiên thần đó là do Aykon đã truyền cho ta vào thời khắc đó để giữ cho linh hồn ta ổn định trên dòng chảy luân hồi. Nhưng cùng vì luân hồi mà ta mất hết mọi ký ức, nên ngươi mới còn tồn tại, giờ đây ngươi dùng nó để chống lại ta sao?
Hai bên chiến đầu với nhau cho đến khi không ai còn có thể đứng vững được nữa.
Zeb: Suy cho cùng, ta với ngươi cũng là một, sao lại phải như thế này.
Zebraem bóng tối: Ngươi cũng là ta mà Zeb, ngươi không tức giận khi những người dân trong ngôi làng đó đối xử tệ bạc với ngươi sao? Ngươi không tức giận khi mọi thứ ngươi cố rắng hết sức gây dựng lại một lần nữa bị đạp đổ bởi lữ cướp đó sao? NGƯƠI .... NGƯƠI.... SAO CÓ THỂ KHÔNG TỨC GIẬN KHI CHỨNG KIẾN CÁI CHẾT CỦA CÔ ẤY NGAY TRƯỚC MẮT MÌNH!!!!.
Zebraem bóng tối: Thời khắc đó, nước mắt ta trào ra, cổ họng ta ứ nghẹn, cả cơ thể ta run rẫy, cố lê thân xác về phía cô ấy trong ngôi làng cháy thảm trong biển lửa. Ta rào khóc van xin Aykon, Ngài ấy đã cho ta cơ hộ để có thể làm lại một lần nữa và trả mối hận này.
Zebraem bóng tối: Còn ngươi thì sao? Ý chí dần mai một, quyết tâm dần tan biến. Ngươi chịu được những chuyện như thế sao hả Zeb. (Hắn nói mà mắt cứ rưng rưng, ngẫn mặt lên nhìn người cũng đang nằm ở phía đối diện hắn)
Zeb: Kể từ khi quay về đây và được trả lại ký ức. Những chuyện ngươi từng trải qua ta cũng biết. Vì thế nên ta mới quyết định đi theo Ngài ấy. Ta vẫn sẽ tiếp tục đi trên con đường tận diệt nhân loại.
Zebraem bóng tối: Thế thì tại sao ngươi không để ta hấp thụ hoàn toàn đi, chuyện này chắc chắn sẽ tốt cho cả hai, chúng ta từ giờ trở đi sẽ là một Zebraem mà đáng lẽ phải tồn tại như thế.
Zeb: Ta mà cứ thế này tồn tại thì không phải sẽ không để ngươi chìm đắm trong cơn phẫn nộ sao?
Zebraem bóng tối: Ngươi muốn như thế không phải là vì trong lòng vẫn còn tình cảm với con người? Haha, nếu đã buông bỏ hoàn toàn thì ngươi đã không để cô gái có khuôn mặt Mira rời đi. Đã thế còn ký khế ước muốn gặp lại con cháu cô ta. Ngươi lưu luyến Mira hay là không nỡ giết con người khi ta không tác động đến nhận thức của ngươi
Zeb: Dẫu sao thì ta vẫn không muốn lạm sát người vô tội. Đến khi Aykon lấy lại được toàn bộ sức mạnh, ta sẽ van xin ngài tha cho những con người như thế.
Zebraem bóng tối: Có thể là vì ngươi không có cơn phẫn nộ này. Có lẽ vì ngươi đã gặp những con người mà ngươi cho là tốt bụng trong kiếp sống này thế nên ngươi mới có cảm xúc như thế với con người.
Zebraem bóng tối: Vì thế nên ngươi mới có khả năng cảm thụ Chú Kinh. Đây chắc hẳn là một chuyện tốt. Nếu không có nó thì đáng ra ta đã thắng.
Zeb: Ta sẽ giúp ngươi nắm giữ sức mạnh từ Chú Kinh. Ngược lại ta sẽ không để ngươi tàn sát cô cớ người vô tội.
Zebraem bóng tối: Được. Chúng ta xem như có một thỏa thuận. Nhưng để ta cảnh báo ngươi. Sớm muốn gì ngươi cũng như ta . Đó cũng là thời điểm, ngươi nhận ra lũ đó đáng ghê tởm đến mức nào dù là có tội hay vô tội, chúng đều mang trên mình nghiệp chướng cả thôi.
Zeb dần dần nhắm mắt lại, khi mở mắt ra, hắn nhìn thấy Dande. Dande đang đỡ hắn ngồi dậy.
Dande: Ngài Zebraem, ngài không sao chứ? Tôi vừa bước vào thì thấy ngài nằm ở đây. Ngài đã bước vào Renacer lần nữa sao?
Zebraem (Zeb): Ta chưa vào đó, ta chỉ hơi mệt thôi. Giờ thì ổn rồi.
Dande: Ngài có thực sự ổn không? Sao ngài lại ở đây?
Zebraem (Zeb): Không sao đâu. Mà ngươi không đi sắp xếp cho chuyến đi ngoại giao với Tiên Long Tộc sao?
Dande: Tôi chuẩn bị xong rồi, muốn đến đây để rèn luyện bản thân thì gặp ngài.
Zebraem (Zeb): Ngươi không sợ chuyện đã xảy ra với ta sao?
Dande: Ngài Diego kể với tôi rằng trường hợp của ngài là đặc biệt nên tôi không cần phải lo. Ngài ấy còn bảo với tôi rằng ngài Kon đã vào trước và không ở trong tình trạng nguy kịch nên tôi đã đến đây.
Zebraem (Zeb): Được rồi, ngươi vào đi. Ta muốn nghỉ ngơi một chút.
Dande: Ngài thật sự không sao chứ?
Zebraem (Zebraem bóng tối): Không sao, ta đã giải quyết xong mọi chuyện rồi.