Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Vì một tương lai tốt hơn

DaoistOaPCRo
--
chs / week
--
NOT RATINGS
306
Views
Synopsis
Chuyện về một thế giới giả tưởng, nơi Trái Đất bị một nhóm tự xưng là "đội quân phản địa đàng" tấn công vì một nguyên do nào đó, khi loài người đang trên vờ vực tuyệt vọng thì các thiên thần xuất hiện và ban cho họ một thứ gọi là "lõi", giúp họ thức tỉnh được những sức mạnh riêng biệt để chiến đấu bảo vệ Trái Đất, các thiên thần cũng đã cùng các lãnh đạo của loài người quyết định lập nên một công việc gọi là "thợ săn màn đêm". Câu chuyện sẽ xoay quanh nhân vật Thủy, bị mất đi toàn bộ người thân trong một cuộc thảm sát do "quân đoàn phản địa đàng" gây ra và chỉ còn lại mỗi một người anh trai để nương tựa, được chuyền cảm hứng bởi một thợ săn nữ mà mình thần tượng cô luôn mong muốn một ngày nào đó sẽ có được một "lõi" cho riêng mình và được tham gia vào nghề "thợ săn màn đêm" để bảo vệ mọi người khỏi lũ phản địa đàng và duy trì trật tự cũng như là an ninh trong khu vực khỏi các băng nhóm tội phạm khác.
VIEW MORE

Chapter 1 - chương 1: Sự kiện đặc biệt 5 năm một lần

Từ khoảng 1400 năm trước đây vào năm 3011, từ trên bầu trời, những kẻ kì lạ đã tấn công vào Trái Đất. Chúng tự xưng là những kẻ "phản địa đàng" có trách nhiệm tiêu diệt loài người và thanh tẩy thế giới này, vì một mục đích cao cả hơn, bên loài người cũng đã điều động toàn bộ những gì nà họ có, hớp sức cùng nhau chống lại một kẻ thù. Dù vậy, nhiêu đó là không đủ, chúng không những động về số lượng mà còn có thể điều khiển được những sức mạnh siêu nhiên, vì thế sự chống trả của loài người là vô ích. Ngay lúc tuyệt vọng đó, các thiên thần cũng đã xuất hiện, tự nhận mình đứng về phe loài người, họ ban cho loài người một thứ giúp cho họ có thể điều khiển được những sức mạnh siêu nhiên gọi là "lõi" giống với những kẻ kia. Và từ đó, cứ mỗi 5 năm, họ lại tổ chức nghi lễ ban sức mạnh cho loài người, dù vậy, không có sức mạnh nào là miễn phí cả, những ai muốn có được lõi đều phải có được thể lực và sức mạnh thể chất nhất định, nếu không lõi sẽ không công nhận họ. Với sự giúp sức của các thiên thần dần dần, cuộc sống của con người cũng dần ổn định trở lại. Nhưng vì những người sở hữu sức mạnh đặc biệt cũng dần xuất hiện nên chính phủ đã cùng các thiên thần lập ra một tổ chức gọi là "thợ săn màn đêm". Họ được trang bị những thứ cần thiết và có trách nhiệm duy trì trật tự cho toàn thế giới và chống lại lũ "phản địa đàng" . Trở về với hiện tại, lúc này đang là lúc diễn ra sự kiện mỗi 5 năm một lần đó, mọi người đều tham gia vào sự kiện bất chấp tuổi tác với một sự tự tin của họ. Trước nới tổ chức sự kiện, có một cô gái tóc ngắn đang đứng và chờ bạn của mình tới, hai người họ quyết định sẽ tham gia. Sau một lúc, cô bạn đó đã tới, Thủy ra hiệu cho cô ấy biết mình đang ở đây.

- Xin lỗi cậu nhé, mình xém nữa là bị lạc rồi. Hôm nay có nhiều người đến thật.

- Ờ, không sao đâu, vẫn chưa bắt đầu nên chúng ta vào trong kiếm gì đó để ăn đi.

Vì chưa ăn sáng nên bây giờ bụng của Thủy đã đói meo luôn rồi. Cả hai nhanh chóng tìm được một quán ăn ở bên trong mà chưa kín chỗ, họ gọi mỗi người một đĩa cơm cuộn và từ từ thưởng thức nó.

- Mà nè, cậu không lo lắng gì sao Thủy ?

- Ý cậu là sao ?

- Đồ ăn thì làm gì có độc đâu mà sợ.

- Ý mình không phải thế, lần trước câu đã tham gia sự kiện này một lần rồi đúng chứ, lúc đó cậu đâu có đủ điều kiện đâu ?

- Bộ cậu không sợ lần này cũng vậy hả.

- Ê, đừng có mà khing thường tớ à nha, dù bị từ chối nhưng suốt 5 năm qua, tớ vẫn tự tập luyện để tăng cường sức khỏe đó.

- Nên lần này tớ tự tin là sẽ được.

- Ồ, cậu tự tin như vậy luôn sao ?

Sau khi cả hai ăn xong, họ đứng dậy và thanh toán với chủ quán rồi đi vào, trên đường họ vừa đi vừa nói.

- Mà đây là lần đầu cậu tham gia vào sự kiện này đúng không Hương ?

- Ừ, nhưng tớ không mấy tự tin vào việc mình sẽ được công nhận đâu.

- Lo gì chứ, nếu lần này không được thì cậu vẫn có thể tìm một công việc và đợi đến lần sau mà.

- Không đâu, nếu không được công nhận thì tớ sẽ đi học đại học, dù gì thì việc làm thợ săn cũng không hẳn là bắt buộc.

- Vậy hả, mong lúc đó chúng ta vẫn giữ liên lạc ha.

- Tất nhiên rồi.

Vào đến cổng, cả hai đi làm thủ tục đăng kí, và được yêu cầu vào đợi đến khi sự kiện diễn ra. Khoảng ba mươi phút sau, sự kiễn đã chính thức được tổ chức, các thí sinh sẽ được gọi vào và làm các bài kiểm tra về thể lực, kiểm tra các giác quan, kiểm tra tốc độ, sự dẻo dai, và sức mạnh,..v..v, sau đó sẽ là buổi phỏng vấn với những người trong tổ chức thợ săn, sau khi đã vượt qua các vòng trước đó, họ sẽ được gặp mặt thiên thần để quyết định xem họ có đủ điều kiện để được lõi công nhận không. Rất nhanh Thủy đã vượt qua các vòng trước và đã gặp được thiên thần để chuẩn bị cho bước cuối cùng, cô được yêu cầu bịt mắt lại và được thiên thần nắm tay đi một đoạn đường dài, bất kể hành động nhìn lén nào cũng sẽ bị loại và cấm tham gia lại cho đến hết đời. Dù đã đi một đoạn đường rất xa rồi, nhưng có vẻ như cô vẫn chưa đủ điều kiện và không được chấp nhận. Chán nản cô nghĩ thầm "có lẽ vẫn chưa thể báo thù cho cái chết của mẹ và bố được rồi" bỗng nhiên, cả hai dừng lại. Vị thiên thần tháo miếng bịt mắt của cô ra mỉm cười và nói.

- Chúc mừng cô, cô đã đủ điều kiện và được lõi đáp lại rồi.

Tuy rất bất ngờ, nhưng cô vẫn đợi cho mắt mình điều tiết lại với ánh sáng mới có thể nhìn lên. Bỗng thiên thần vỗ vào vai cô và nói.

- Đừng nhìn lại, hãy cứ bước qua cánh cửa đó đi, sau khi bước qua nó thì cuộc đời cô sẽ sang một trang mới.

Thủy từ từ đi vào trong cánh cửa đó, mặt không thể dấu nổi sự vui vẻ của mình. Sau khi bước qua thành công mọi thứ xung quanh trở về như ban đầu. Tưởng như đã hết, một cơn đau nhanh chóng kéo đến, chạy dọc khắp người khiến cô ngã gục xuống và hét lớn, thấy thế, đội cứu hộ đã lao vào nhanh chóng và đưa cô đến bệnh viện gần nhất. Trên đường đến đó, cô đã ngất đi do quá đau. Còn Hương, sau khi sự kiện kết thúc đã nghe tin của Thủy và đã nhanh chóng đến đó. Khi cô đến nơi đã là khoảng hai giờ chiều. Khi vào phòng bệnh, cô thấy bên cạnh Thuỷ là một người khác và cũng đang chăm sóc cho cô ấy, cô nhanh chóng tiến lại gần để xem tình hình của bạn mình, sau khi biết Thủy vẫn ổn thì cô ấy thở phào nhẹ nhõm. Bỗng nhiên người đối diện hỏi một câu.

- Em là bạn của nhóc Thủy hả ?

- Dạ vâng đúng rồi ạ, mà anh là anh trai của cậu ấy hả ?

- Đúng rồi đó em, anh là anh trai của nhóc này.

Bổng nhiên, Thủy có dấu hiệu tỉnh lại, anh trai cậu ấy đi báo với bác sĩ và dặn Hương ở lại với bạn mình. Một lúc sau, bác sĩ đã tới và kiểm tra sức khỏe hiện tại cho cô. Sau khi chắc rằng cô đã ổn thì bác sĩ bảo cô nên nghỉ ngơi thêm để phòng chuyện này tái diễn.

- May quá là cậu vẫn không sao, tớ cứ tưởng là cậu lại gặp chuyện gì đó nguy hiểm rồi chứ.

- May thật đấy, tớ chưa thấy chuyện này sảy ra với bất cứ ai cả.

Bỗng nhiên, anh của Thủy tiến đến và nói.

- Thật ra chuyện này đã từng xảy ra rồi, nhưng lại rất hiếm và không có ảnh hưởng nặng nề gì cả nên không được để tâm mấy.

Thủy ra vẻ mặt khó hiểu quay sang nói với Hương.

- Cha nào đây ?

- Hở ? Cậu nói gì kì vậy, anh ấy là anh của cậu mà.

- Hả ? Anh tớ đâu có cái mặt như này.

- À ừ nhỉ, anh quên mất, từ từ đợi anh chút.

Sau khi làm gì đó thì đột nhiên, khuôn mặt của người đó thay đổi thành một gương mặt khác.

- A giờ thì đúng là gương mặt của anh ấy rồi này

- Rồi nha, xin phép giới thiệu lại với em, anh là Minh anh trai em của nhóc Thủy và là một thợ săn lão luyện.

Hương bất ngờ trước gương mặt thân quen đó, vội quay sang nói với Thủy.

- Này, tớ nhớ cậu không hề nói với tớ anh cậu là một thợ săn mà !

- Đã vậy còn là người nổi tiếng và hay được lên truyền hình nữa chứ !

Thấy mọi thứ có vẻ căng thẳng Minh cất lời

- Thôi nào hai em, là do anh bảo con bé không được nói ra mà.

- Hả ? Là anh bảo cậu ấy hả ?

Hương ngập ngừng nói

- Dạ....cho em xin lỗi, tại em bất ngờ quá, em cũng không ngờ được là lại gặp được người nổi tiếng tại đây.

- À, không sao đâu.....anh cũng đã quen với việc này rồi

Nói xong, Minh quay qua Thủy nói với giọng điệu chọc ghẹo

- Hehehe, mà anh cũng không ngờ người nóng tính và thích đấm người như em đây mà cũng có bạn đấy nhá.

Thủy nổi cáu, quay qua gằn giọng nói

- Ê!? Có ý gì hả, ông anh ngốc này, muốn bị ăn đạp hay gì ?

- Đó em thấy chưa Hương, dễ nổi nóng quá chừng, sao em kết bạn được với nhỏ em gái này của anh vậy nhỉ.

Nhận ra đã khá trễ nên minh đã bảo với hai đứa là mình có việc và đi ra trước.

- Tốt nhất là anh nên đi xa vào, em mà bình phục thì sẽ đá anh đầu tiên đấy.

Hương cười ngượng ngùng và nói với Thủy

- Có vẻ anh trai của cậu bận nhỉ, dù gì cũng là người nổi tiếng mà, với cả anh ấy cũng phải bảo vệ an toàn cho cả một thành phố nữa.

- Không đâu, mấy việc đó toàn do cấp dưới của anh ấy làm thôi, anh ấy chỉ ra tay khi có mấy kẻ xâm lăng có sức mạnh từ cấp 10 đổ lên.

- Hửm ? Cấp 10 là sao?

- Đơn giản thì là vầy, dù sau khi có được lõi thì cũng không mạnh lên ngay được, nếu muốn mạnh hơn thì phải tập luyện hoặc là đi thực chiến luôn. Vì cơ thể con người không được tạo ra để có thể sài được lõi, nên cần một quá trình để đồng hóa lõi với cơ thể, tỉ lệ đồng hoá càng cao, sức mạnh càng tăng, nhưng càng lên cao thì thời gian để đồng hoá càng giảm, nên hầu hết chả có mấy ai lên được 100% cả.

- Còn về cấp bậc của lũ xâm lược thì tớ không biết họ xác định bằng cái gì, nhưng hầu hết đều xác định chính xác cấp độ. Ở cấp 1 thì là yếu nhất, đã phần những ai có mức đồng hoá từ 5-10% đều giải quyết được, cấp 2 thì từ 11-20% rồi cứ thế tăng đến cấp 10.

- Hơn nữa,đám đó vẫn có nhưng thủ lĩnh với sức mạnh trên cả cấp 10, và là những kẻ cai quản một đội quân

- Những tên thủ lĩnh đó thì có một nhóm riêng. Họ được gọi là Zor, một nhóm 5 người và có sức mạnh được đánh giá là hàng đầu của nhân loại.

Hương ngắt lời Thủy, vội vàng nói.

- Chờ đã, cậu lấy đâu ra nhiều thông tin quá vậy?

- Ahh!? Xin lỗi, tại mình hay nghe lén anh mình nói chuyện với mấy người bạn của ảnh, nên mình mới biết.

- Nhưng như vậy là không nên đâu, cậu phải để cho anh của cậu riêng tư chút chứ.

- Hehe, thật ra tớ cũng cảm thấy vậy nên sau chuyện đó cũng không nghe lén nữa,với cả bạn của anh ấy, cũng nhanh chóng phát hiện ra, nên tớ đã bị doạ một phen chừa luôn rồi.

Lúc này, tại nơi nào đó.

- Thưa ngài Jeuctis, tôi đã làm theo như ngài dặn dò rồi thưa ngài.

- Ờ, ta hiểu rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm.

- Cho tôi hỏi, làm vậy liệu có nên không thưa ngài?

- Cô bé đó tỏ ra đau đớn rồi ngất xỉu ngay sau khi tôi đưa nó vào người cô bé đó.….

- Ta cũng không biết nữa, đó là do ngài ấy quyết định, ta chỉ có thể làm theo thôi.

- Dạ vâng, tôi hiểu rồi thưa ngài, vậy tôi xin phép.

- Ừ, chúc cậu ngủ ngon nhé. Nay cậu đã vất vả rồi.

- Cảm ơn ngài nhiều ạ.

Jeuctis nhìn lên với vẻ mặt lo lắng nghỉ.

- Liệu ngài ấy có đang giúp loài người hay không đây?