Tình yêu tựa như cơn gió thoảng qua, mang theo hương vị ngọt ngào của những giấc mơ và sự dịu dàng của kỉ niệm, nó luôn khiến con tim khắc khoải dù chỉ một lần cảm nhận.
Trong một góc nhỏ của thành phố tấp nập, có một bệnh viện nổi tiếng với những kì tích y học và những câu chuyện tình kì diệu.
Tại đây, Bảo An một cô gái trẻ trung, năng động vừa được chuẩn đoán mắc bệnh máu trắng.
Cô có một làn da mịn màng và đôi mắt sáng long lanh như chứa cả ngân hà. Nụ cười của cô có lẽ là điểm nổi bật nhất, luôn rạng rỡ và ấm áp, khiến người khác dễ chịu khi ở bên cô.
Tin tức này như sét đánh ngang tai. Đang từ một người khỏe mạnh, năng động, tràn đầy sức sống thì lại có ai muốn mình bị bệnh cơ chứ? Đặc biệt là căn bệnh quái ác này.
Cô vẫn còn rất trẻ, chưa từng được yêu đương, chưa được đi đến những nơi mình muốn, chưa được ăn hết các món ngon trên thế giới này, công việc vẫn còn đang thăng tiến. Cô vẫn còn rất trẻ mà, chỉ mới 24 tuổi, tại sao ông trời lại tàn nhẫn đến vậy với cô cơ chứ?
Dù sao đi nữa cô vẫn cố giữ cho mình tinh thần lạc quan và kiên cường, chiến đấu với bệnh tật đến cùng. Không chỉ vì bản thân mà còn vì gia đình và ước mơ còn dang dở.
Duy Khánh là một chuyên gia tài năng và nhiệt huyết trong lĩnh vực huyết học. Anh được giao nhiệm vụ điều trị bệnh cho Bảo An.
Anh có làn da sáng, khuôn mặt sắc cạnh và đôi mắt sắc bén được che khuất phần nào bởi cặp kính mỏng. Mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng và chải chuốt cẩn thận.
Có rất nhiều cô gái thích anh. Đến bệnh viện khám bệnh là vì anh. Không phải nói gở chứ rất nhiều cô gái muốn mình bị bệnh hoặc bị bệnh nặng hơn để được anh trực tiếp khám và điều trị. ( cái này là đâm đầu vào yêu hay ngáo vì tình chăng:))))) )
Anh đã từng chứng kiến nhiều bệnh nhân phải chống chọi với căn bệnh này nhưng chưa từng thấy ai mạnh mẽ và lạc quan như Bảo An. Nụ cười của cô dù trong hoàn cảnh nào cũng luôn rạng rỡ và ấm áp như vậy.
Cuộc gặp gỡ định mệnh ấy không chỉ là bước khởi đầu cho hành trình chữa bệnh đầy khó khăn mà còn mở ra một chuyện tình đẹp và cảm động.
*Ngày 1. Cuộc gặp đầu tiên
Sau khi được chuẩn đoán bệnh và làm thủ tục, cô được chị bác sĩ dẫn vào phòng bệnh riêng và gặp bác sĩ Khánh người phụ trách chữa bệnh của mình.
Ngay từ lần đầu gặp Bảo An đã ấn tượng với anh. Không chỉ bởi sự điển trai mà còn vì sự nhẹ nhàng và ân cần của anh.
* Tháng 1. Từ từ thân quen
Trong quá trình điều trị, An thường xuyên phải tiếp xúc với Khánh trong các buổi kiểm tra và điều trị. Sự quan tâm, chăm sóc của Khánh đã trở thành điểm sáng trong những ngày tăm tối của An.
" Em không ngờ anh mới 28 tuổi thôi, anh giỏi thật khiến em phải nể phục".
" Ý em là chê anh già hả?" :)))
" Không có à nha, anh trông rất trưởng thành và đẹp trai, lại còn giỏi nữa".
" Tại sao cùng một nghề mà những bác sĩ khác bị hói mà anh không bị vậy, anh có bí quyết dưỡng tóc à ".
Cốc nhẹ lên chán Bảo An" uống hết chỗ thuốc này rồi đi ngủ đi ".
Tiếp xúc lâu ngày cô cảm thấy anh không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài mà thật ra anh là một người ấm áp, hài hước và đôi khi còn nhây nữa.
Dần dần cô cảm thấy có sự kết nối đặc biệt với bác sĩ, không chỉ chăm sóc tận tình mà anh còn đối xử với cô như người thân của mình.