Leo lên giường duỗi hai chân về phía Michael để anh xoa bóp Lệ Thu nói với chồng:
- Bố anh có vẻ mong có cháu ghê nhỉ.
- Ừ ông ấy khi nào cũng thích đông con nhiều cháu. Em nhìn xem ông ấy có bao nhiêu con.
Đúng vậy, thật là sự lạ đi ngược xu thế thời đại, bây giờ chẳng mấy người còn muốn sinh con.
- Em chẳng đẻ cả đống con như vậy cho anh được đâu.
- Ai đẻ được? Đến năm bà vợ mới cho ra từng ấy con đấy. Mình không cần nhiều con làm gì, một đứa là đủ. Sinh con đau lắm, anh không thích vợ mình phải trải qua đau đớn như vậy.
- Được thôi, miễn là anh không chọc thủng bao thì đảm bảo một đứa ngay.
Michael cười ngại ngùng:
- Tại anh nôn nóng muốn có con để kết hôn với em mà!
- Sao anh nghĩ có con thì em sẽ đồng ý lấy anh hả?
- Em là người nghiêm túc trong tình cảm. Thật ra em đã quyết tâm ngay từ đầu sẽ gắn bó với anh chỉ là em còn chút e ngại nên anh mới đẩy nhẹ cho em tiến về phía trước thôi.
Rồi chồm lên áp miệng vào bụng Lệ Thu Michael bắt đầu nói luyên thuyên đủ thứ. Từ lúc biết chị có thai anh đều làm như vậy mỗi ngày. Theo chồng chị thì phải để cho con quen dần với giọng của anh rồi khi bé được sinh ra đang khóc, Michael sẽ gọi bé. Như những con chim mở mắt ra thấy ai thì nhận ngay là mẹ, con sẽ nhận anh là mẹ, sẽ gắn bó với anh nhất! Thật bó tay. Chồng của Lệ Thu có những suy nghĩ đến là siêu việt.
Bước vào nhà của vợ chồng con trai ông Elliot nhìn lướt qua một lượt rồi mới đi tới phòng ăn.
- Con dâu, sao con không mở một tiệm bánh trong trung tâm thương mại của nhà chúng ta?
Vừa dùng dĩa xiên một miếng bánh gatô cho vào miệng ông Elliot vừa hỏi Lệ Thu. Công nhận con dâu ông tay nghề khá thật miếng bánh mềm mịn tan trong miệng không quá ngọt cũng không mang tới cảm giác ngấy dù ăn nhiều. Nhìn chiếc bánh cũng đẹp nữa, lúc Lệ Thu chia nó thành những phần nhỏ đặt vào đĩa của mọi người ông đã thấy tiêng tiếc. Giống như một tác phẩm nghệ thuật bị phá đi.
Giờ đây ông Elliot đã được phép tới nhà vợ chồng Michael sống. Hồi trước ông có gợi ý thế nào cũng đều bị con trai từ chối. Cái thằng đến là xấu tính. May nhờ có con dâu thuyết phục ông với vợ mới có thể ngồi trong bếp nhà chúng nó thế này. Tuy nhiên căn biệt thự này quá bé thì phải.
- Cô ấy đang bầu bí như vậy mà cha bắt đi hơn chục cây số đến trung tâm thương mại để bán bánh sao? - Mặt mày cau có Michael vặn hỏi bố mình.
- Thì vợ con đi ô tô được mà, có xa lắm đâu.
- Không được. Sẽ phải dậy sớm về muộn.
Nghe con trai nói cũng có lí nên ông Elliot miễn cưỡng chấp nhận. Thật ra đấy cũng chỉ là cái cớ. Ông muốn con dâu có tiệm bánh rồi sau đó cất nhắc Lệ Thu làm giám đốc phụ trách khu ăn uống của trung tâm thương mại.
Muốn tác động tới Michael thì chỉ còn cách thông qua vợ nó. Từ dạo có vợ nó bớt gay gắt với ông nhiều.
Dạo này Trâm Anh như lơ lửng trên chín tầng mây. Đúng thật là khi cánh cửa này khép lại sẽ có cánh cửa khác mở ra. Tự dưng cô ta thấy mình quá may mắn. Nếu Trâm Anh có tình cảm sâu đậm với Michael thì nay đã không dứt ra nổi để đến với Nathan, chẳng phải sao.
Bám chặt tay Nathan Trâm Anh vui vẻ đi dọc con phố. Khi hai người chuẩn bị bước vào một quán cà phê thì cô ta nhìn thấy vợ chồng Michael ở bên kia đường. Phía bên này của con phố toàn hàng quán sang trọng, một li cà phê giá ba bốn trăm là chuyện thường, còn bên kia, giá như mặt bằng chung ba bốn chục. Cười khẩy với vẻ mặt đầy khiêu khích, Trâm Anh hất mái tóc dài ra đằng sau rồi kiêu kì sánh bước với Nathan đi vào tiệm.
Ngồi buồn rầu ngắm vợ hồi lâu Michael mới nói với giọng đầy áy náy:
- Đáng lẽ ra anh phải cho em cuộc sống tốt hơn.
Đang định múc cả thìa ớt chưng cho vào tô bún ốc Lệ Thu khựng lại. Thói quen khó bỏ, giờ đang mang thai chị cần hạn chế ăn đồ cay nóng. Nhìn chồng ngồi ủ rũ như chú cún cụp tai Lệ Thu nhẹ nhàng hỏi lại:
- Tốt hơn là thế nào hả anh? Em đang rất hạnh phúc kia mà.
Chị biết Michael muốn ám chỉ điều gì. Cái vẻ phô trương lộ liễu của Trâm Anh khi nãy chắc hẳn làm tổn thương lòng tự trọng của anh lắm. Hàng hiệu hay đồ giới hạn thật ra Lệ Thu cũng không mấy để tâm, chị cũng chẳng phân biệt nổi thật giả. Nhiều khi người ta bảo hàng giả đấy nhưng Lệ Thu vẫn thấy tốt đẹp như thường.
Michael đã làm việc cho tập đoàn Keers, thu nhập rất khá. Nếu muốn tiêu xài hoang phí một chút cũng không sao, vẫn nằm trong khả năng của hai người. Tiền lương của chồng anh chuyển khoản cho chị tất, Lệ Thu đưa lại đồng nào để Michael có chút dặn lưng thì anh nhận.
Bây giờ hai vợ chồng chị dư giả hơn nhiều. Tuy nhiên Lệ Thu không thích phung phí. Miệng ăn núi vàng cũng lở mà.
- Em lấy anh vì tiền hay sao, Michael? Anh nghĩ em ở bên anh vì gì hả? Em hạnh phúc với cuộc sống hiện tại, có được người chồng yêu thương em hết mực lại còn đẹp trai chói lóa nữa.
Tung tăng đi trước thỉnh thoảng quay lại nhìn Nathan đang tay xách nách mang túi to túi nhỏ miệng nở nụ cười rạng rỡ, Trâm Anh chưa bao giờ thấy hạnh phúc như lúc này. Nhớ lại vẻ mặt của Michael khi nhìn thấy cô ta tay trong tay với Nathan mà Trâm Anh muốn hét thật to vì vui sướng. Anh tưởng anh báu lắm sao, Michael.
Đặt đám túi đựng những món đồ hàng hiệu Trâm Anh vừa mua vào ghế sau vừa leo lên ghế trước Nathan suýt ngạt thở vì nụ hôn bất ngờ Trâm Anh trao cho mình. Cô ta thì thầm, hơi thở nóng hổi phả lên mặt Nathan:
- Cảm ơn anh yêu rất nhiều!
Gài dây an toàn rồi Nathan ngồi nhìn lơ đễnh ra bên ngoài hồi lâu cho tới khi giật mình vì câu hỏi của Trâm Anh Nathan mới quay lại ngắm cô ta.
- Giờ mình về nhà em, chịu không?
- Nếu vậy mình có tự do làm gì cũng được không? - Nathan hỏi lại.
Tự do với anh ta mang hai ý nghĩa. Thứ nhất là có thể để bản năng buông thả một cách tự do nhất và thứ hai tự do là không ràng buộc. Nathan biết Trâm Anh muốn đưa anh ta về nhà giới thiệu với gia đình để ép Nathan công khai mối quan hệ của hai người. Nathan đâu có ngu mà sa vào bẫy.
Trâm Anh còn chưa hiểu gì lắm về Nathan. Cô ta yêu Michael và mang tính cách của Michael đặt lên Nathan. Dù ngoại hình giống nhau nhưng hai người tính cách khác hẳn, giống như Trâm Anh đang sống trong ảo ảnh vậy.
Đắn đo hồi lâu rồi Trâm Anh cũng đồng ý với Nathan. Cô ta thích tự nhiên không gò bó khi gần gũi. Nếu ở nhà gây ồn ào quá mức rồi bị xì xào này nọ đúng là không hay ho cho lắm. Đành vậy, sớm muộn gì chẳng tới cái lúc ra mắt hai bên, Trâm Anh không nên vội vàng, không khéo lại làm Nathan phát hoảng.
Đọc những bài báo của Úc thì Nathan tuyệt vời hơn Michael gấp bội. Dòng họ Hendrics chuyên kinh doanh bất động sản và dĩ nhiên Nathan cũng làm trong lĩnh vực ấy. Anh ta đã thu được những thành công nhất định để nổi tiếng trong giới buôn đất còn Michael giờ vẫn chỉ là thằng ất ơ vô danh. Quá đỉnh. Trâm Anh tưởng như mình trúng số độc đắc vậy.
Vừa vào tới cửa phòng của Nathan Trâm Anh đã nhảy lên đu lấy cổ anh ta. Nhẹ nhàng đóng cánh cửa nhựa giả vân gỗ lại, vẫn để Trâm Anh bám trên người mình Nathan từ từ đi về phía chiếc ghế đệm nhung.
Lấy ngón tay quấn một lọn tóc của Trâm Anh đưa lên môi hôn, Nathan thì thầm:
- Em đẹp quá, em yêu!
Nhìn hình bóng mình phản chiếu trong đôi mắt xanh như mắt mèo của người tình Trâm Anh nở nụ cười rạng rỡ. Vòng tay qua cổ Nathan, cô ta áp đôi môi mình lên đôi môi mỏng đang chờ đợi sẵn. Hai cái lưỡi mò mẫm như những con rắn khám phá từng góc trong khoang miệng của đối phương rồi quấn lấy nhau, tham lam chiếm hữu. Cơ thể dán chặt vào nhau chuyển động, uốn éo.
Đưa tay lên bóp mạnh cặp tuyết lê căng tròn của Trâm Anh, Nathan cắn mạnh vào đôi môi của cô ta rồi vòng tay xuống sờ nắn bờ mông quyến rũ. Bị đau, Trâm Anh càng cảm thấy kích thích. Rời khỏi miệng của Nathan vươn người lên Trâm Anh gặm vành tai anh ta rồi thả hơi thở nóng hổi vào lỗ tai:
- Bắt đầu đi, em muốn đau!
Không cần dạo đầu Nathan thâm nhập vào sâu bên trong Trâm Anh nhanh và thô bạo. Đôi tay vừa vuốt ve vừa nắn bóp không ngừng trên cơ thể trắng nõn của người tình, thỉnh thoảng tát mạnh vào ngực vào mông để lại những vệt đỏ, Nathan cảm thấy bị kích thích cao độ.
Trâm Anh cũng vậy. Hét lên những tiếng chói tai xen giữa hơi thở hổn hển người nóng rừng rực, cô ta có cảm giác có ngọn lửa đang bùng cháy từ bên trong. Cuồng nhiệt và phấn khích, để cho đam mê đốt cháy tất cả thành tro tàn.