"Chúng tôi xin giới thiệu! OMARU POLKA!"
Cậu khựng lại trong tư thế chuẩn bị nhấc người dậy khỏi ghế. Mắt cậu trong vô thức hướng lên sân khấu, nơi một cô gái đăng băng qua sân khấu với nụ cười nở trên môi ngay khi tên cô được xướng lên.
Cô gái đó có mái tóc màu vàng nhạt xoã đến vai. Khuôn mặt cô hiện lên với những đường nét đầy biểu cảm cùng nụ cười mỉm luôn nở trên môi.
Cô diện bộ trang phục diễn xiếc khá độc đáo lấy tông chủ đạo là màu đỏ và màu xanh. Hai chiếc tất chân màu đỏ và xanh dương ôm sát từ cổ chân đến đầu gối cô. Dưới chân cô là một đôi giày xiếc có đầu nhọn, mang đậm phong cách của một diễn viên xiếc. Nhìn chung, bộ trang phục vô cùng chi tiết và có nhiều đường nét rất riêng.
Nhưng điều đặc biệt nhất ở cô có lẽ là đôi mắt của cô. Hai con ngươi tím biếc ấy toát ra một bầu không khí thật sự kỳ ảo nhưng cũng đầy sức hút.
Ánh nhìn từ đôi mắt của cô trong phút chốc khiến cậu câm lặng. Khi nhìn vào đôi mắt ấy, cậu bất chợt sững người lại.
Cậu cũng không rõ tại sao vừa rồi cậu lại cảm thấy như vậy nữa. Chỉ biết rằng, đôi mắt ấy như chứa một sức nặng khổng lồ khiến cậu không thể rời mắt nổi.
Cậu đang cảm nhận được những cảm xúc mà cậu chưa từng biết trước đây.
Cảm giác này là gì?
Cậu cảm thấy ấn tượng. Cậu cảm thấy bất ngờ. Cậu cảm thấy bị thu hút. Hay xa hơn, cậu đã rung động trước ánh nhìn ấy.
Mắt cậu mở to khi não cậu phát ra những dòng suy nghĩ như thế.
'Gì vậy chứ?'
Với dáng đi đầy uyển chuyển, cô bước đến trước hàng khán giả và cúi chào thật sâu với các khán giả có mặt tại buổi trình diễn.
Sau đó, cô trở lại tư thế ban đầu và bắt đầu nhìn một lượt hàng ghế phía dưới, nơi các khán giả đang ngồi.
Nụ cười mỉm của cô trong phút chốc biến thành nụ cười vui sướng. Dường như đó là niềm hạnh phúc đơn thuần của cô, nó đơn thuần đến nỗi khiến cậu bỗng chốc như đông cứng lại. Cậu chưa bao giờ gặp ai hạnh phúc đến vậy trên cuộc đời này.
Và vẫn với nụ cười đó, cô lùi lại và quay bước về phía chiếc vòng kim loại đã chuẩn bị sẵn từ trước...
Với một cú nhảy, cô cầm lấy chiếc vòng đang ở trên không, đu người lên và bắt đầu đẩy chiếc vòng theo chiều kim đồng hồ. Chiếc vòng dần xoay nhanh hơn, mạnh hơn và bắt đầu lên cao hơn.
Cô gái ấy cũng bay lên theo chuyển động của chiếc vòng. Cái cách cô giữ trọng tâm cơ thể và điều khiển chiếc vòng quả thật là phi thường. Uyển chuyển và nhẹ như cánh chim, cô xoay người, di chuyển cơ thể trên không đồng thời đẩy thân mình theo chiếc vòng, cứ như thể cô và chiếc vòng đang là bạn nhảy trên một sàn diễn vậy.
Có điều, đây là một sàn diễn trên không, và cô như thể đang đắm chìm vào vũ điệu mình trình diễn hơn là chỉ đơn thuần biểu diễn nó.
Dù đang biểu diễn cách mặt đất gần cả thước, nhưng biểu cảm trên mặt cùng nụ cười tươi tắn của cô không hề thay đổi. Sự điêu luyện đến khó tin của cô là thực sự đáng kinh ngạc.
Cô tiếp tục xoay như thể không hề cảm thấy chóng mặt. Đến giờ, cậu hoàn toàn bó tay trong việc đếm tất cả số vòng xoay cô đã thực hiện.
Sự dẻo dai, bền bỉ của cô trong tất cả các động tác, cái cách cô đảo ngược trọng lực và xoay thân mình trong không khí, cái cách cô luôn giữ nụ cười tự tin ấy khi biểu diễn, tất cả thực sự vượt quá khả năng của một người bình thường, hay thậm chí còn hơn cả một diễn viên xiếc thông thường.
Múa vòng trên không là bộ môn dành cho những con người thật sự tài năng. Không phải ai cũng có sức bền, độ dẻo dai và khả năng giữ thăng bằng một cách linh hoạt như cô gái kia.
Điều cô đang làm thực sự là không thể tin được, nhưng cô đang trình diễn điều không thể tin được ấy ngay tại đây, ngay lúc này.
Chiếc vòng lao vòng quanh trong không khí bắt đầu giảm tốc và hạ thấp độ cao.
Thực sự, màn trình diễn ấy là một tuyệt tác và cậu không thể đòi hỏi gì thêm được nữa. Nó hoàn hảo từ những chi tiết nhỏ nhất, đẹp đẽ từ những điều ít ai nhận ra nhất.
'Hửm?'
Tuy vậy, chiếc vòng vẫn đang lơ lửng trên không trung, độ cao này cũng chưa đủ để tiếp đất theo cách thông thường.
Cô gái đó, trước sự ngỡ ngàng của cậu, đứng hẳn lên trên chiếc vòng đang xoay trên không và sau đó... bật người thẳng về phía sau, lộn người trong không trung hai vòng và tiếp đất một cách nhẹ nhàng.
Tiếng động sau pha chạm mặt đất ấy vang vọng trong đầu cậu, khiến cậu cảm tưởng thời gian xung quanh cậu như chậm lại sau cú tiếp đất ấy.
Một tràng pháo tay giòn giã vang lên từ phía hàng ghế khán giả...
Hoặc không...
Không hề có một tràng pháo tay nào hết. Điều này khiến cảm xúc của cậu như trầm xuống.
'Cái gì đang xảy ra vậy?'
Tại sao màn trình diễn tuyệt vời như vậy lại không nhận được sự ủng hộ nào từ hàng ghế khán giả?
Sự im lặng này là gì?
"Mẹ ơi, cũng hay đấy nhỉ."
"Ừm, có mấy cái nhào lộn ấy cũng được."
Cuộc trò chuyện của hai mẹ con của hàng ghế đầu như củng cố suy nghĩ hiện giờ của cậu. Lời nhận xét nhạt phèo của người mẹ cùng sự thờ ơ lạnh nhạt ấy... không khác gì một lời xúc phạm tới tài năng của cô gái biểu diễn trên sân khấu kia.
Đó là một lời nhận xét nông cạn, và dường như bà mẹ ấy không hề nhận ra màn trình diễn đó đã ở một đẳng cấp cao như thế nào, và cô gái đó đã phải tập luyện bao nhiêu năm mới rèn luyện bản thân được đến tầm cỡ ấy.
Dường như tất cả những người khác trong khán phòng đều không hề nhận ra điều này.
"Hay quá đi!"
Em gái cậu ngồi bên cạnh kêu lên và bắt đầu vỗ tay, nhưng tiếng vỗ tay của cô bé chìm nghỉm trong sự im lặng của khán phòng. Và cậu cũng không hề cảm thấy tốt hơn chút nào sau hành động ấy của cô bé.
Cậu ghét những chuyện này, cậu ghét việc người ta không bao giờ công nhận những con người thực sự có tài năng.
'...'
•
•
•
•
Ngồi trong căn phòng tối om quen thuộc, cậu bắt đầu mở máy tính lên và lướt internet như thường lệ.
Đôi mắt cậu chăm chú nhìn màn hình mà không để tâm mấy tới mọi thứ xung quanh.
Sau khi dẫn cô em họ về nhà an toàn, cậu nhanh chóng đi một mạch thẳng lên phòng mà không cần biết gì thêm.
Có quá nhiều điều cậu muốn biết, có quá nhiều thứ khiến cậu tò mò.
"Xem nào, Omaru Polka à..."
Sau khi gõ tên của cô gái diễn xiếc ấy vào thanh tìm kiếm, cậu bắt đầu đảo mắt và tìm những thông tin về cô.
"Không có mấy thông tin nhỉ... Cô gái đó không phải diễn viên xiếc nổi tiếng, vậy thì làm sao..."
Nhớ lại màn trình diễn trên cả tuyệt vời cậu đã được chứng kiến, cậu cảm thấy hoài nghi.
Sau một hồi làn la kiếm tìm, cậu đã tìm ra được trang web của khu trung tâm hôm nọ. Từ đó, cậu tìm được một nhóm xiếc có vẻ mới biểu diễn ở trung tâm này được có vài tháng.
Nhóm xiếc đó có để đường dẫn tới trang web riêng của họ, ngay trong bài viết quảng cáo.
Cậu nhấp chuột vào và nhìn thấy danh sách các thành viên hiện ra ngay đầu trang cùng với tên nhóm.
Và quả thật có tên của cô nàng Omaru Polka ấy.
'...'
Khi nhấp chuột vào phần giới thiệu thông tin chi tiết của thành viên, lịch trình cho các buổi diễn xiếc của cô gái đó cùng với hình ảnh đại diện của cô hiện lên trước mắt cậu.
"Thứ ba và thứ sáu à..."
Nghĩ vậy, cậu với tay lấy quyển lịch để bàn đánh dấu vào ngày thứ ba tuần sau.
Cậu không biết liệu mình có đang hành động đúng hay không. Cậu chỉ đơn thuần là muốn được tìm hiểu thêm về cô gái bí ẩn đó, chỉ đơn giản là sự tò mò, không có ý gì hơn ở đây hết.
Cậu nhìn lại vào ảnh đại diện của cô gái đó trên màn hình. Đôi mắt tím biếc long lanh và kỳ ảo ấy như nhìn lại cậu một cách chăm chú, ánh nhìn ấy như thể xoáy thẳng vào tâm hồn cậu.
Đến giờ, cậu vẫn chưa quên nổi đôi mắt ấy. Màn trình diễn cậu được xem lúc sáng đã để lại dư âm quá lớn trong tâm trí cậu, khiến cậu không thể tập trung vào thứ gì khác.