Chereads / Khủng hoảng chiến tranh / Chapter 4 - Chương 3 : cô bé

Chapter 4 - Chương 3 : cô bé

Chương 3 : cô bé

Lúc này phong đã 20 tuổi , đã sinh nhật trong trại huấn luyện .Sau khi phong được nghỉ phép , giữ đúng lời hứa với cô bé Phong đã đi đến ngôi nhà tình thương dành cho trẻ em bị bỏ rơi để đón cô bé đi chơi. Quân thì đi chơi đâu đó chẳng ai biết, chắc lại đi đọ đấu nhau hoặc đi bar .

Sau khi Phong đến ngôi nhà tình  thương thì lạ thay lại không thấy cô bé đâu, Phong đã đi tìm khắp nơi trong ngôi nhà và cả hỏi những đứa trẻ ở đó hầu như đều không có kết quả , những đứa trẻ ở đó chỉ nói cô bé rất ít nói và luôn ngồi ở cửa của ngôi nhà vừa chơi vừa mong đợi ai đó đến. Phong đã hỏi các nhân viên ở đấy về cô bé thì họ nói, đã có một người đàn ông đã đến đây có vẻ là người ngoại quốc đã đến đây khoảng 5 tuần trước, tự nhận mình là chú của cô bé và có đầy đủ giấy tờ và sau đó đã mang cô bé đi .

  Phong sau khi nghe thấy thế đã của trách các nhân viên ở đó tại sao lại không gọi cho mình , phong đã rất tức giận . Phong sau đó đã lấy lại được sự bình tĩnh và hỏi xem có nhớ mặt hay có camera hay không, các nhân viên nói dù không nhớ mặt nhưng đã được camera quay lại, phong đã nhờ các nhân viên cho mình xem lại camera và Phong thấy đó là một người đàn ông to và béo, râu luộm thuộm, theo như dự đoán Phong đã đoán ra được đó chính là thằng bố của cô bé. Phong đã lập tức đi tìm cô bé . Đâu tiên phong đã đi tìm ở nhà cũ của cô bé nhưng lại không thấy ai, phong đã lục tung các căn phòng của ngôi nhà mà vẫn không thấy, phong đã tìm một hồi lâu ở xung quanh khu nhà cũ từng ngóc ngách , cuối cùng cũng chẳng có kết quả gì .

Phong đã phải nhờ tới các chiến sĩ công an, bộ chức năng đã vào cuộc và đi tìm cô bé và cả thằng bố, các cảnh sát nhận nhiệm vụ đã đi tìm mọi ngóc ngách của Hà Nội, phong cũng tham vào cuộc tìm kiếm .

Sau 4 ngày phong đã ròng rã tìm cô bé không ngừng nghỉ, chỉ còn 3 ngày nữa là hết kì nghỉ phép, phong đã được các công an khuyên nên về nghỉ ngơi vì phong đã đi tìm khắp mọi nơi mà cô bé đã kể rằng bố đưa cô bé đi , phong đã tìm bằng sức của 5 người, phong đã không đồng ý nghỉ ngơi mà vẫn muốn đi tìm, may mà các đồng chí công an đã thuyết phục được phong nghỉ ngơi, còn nhiệm vụ cứ từ từ, hãy để các đồng chí làm tròn bổn phận. Phong đã đồng ý kèm theo các lời khen dành cho các chiến sĩ công an để tích cực đi tìm cô bé .

  Vào ngày thứ sáu phong đang ngồi uống nước chè ở một ngôi chùa nọ và giở một vài tài liệu liên quan tới thằng bố , lật đi lật lại các tài liệu thu thập được mà vẫn không thấy mạnh mối nào , ( lưu ý: hiện tại phòng đã có nhà mới ở cạnh ngôi chùa đó, đó là nhà của bác của Phong) .

Trong lúc bí bách và bế tắc phong đã đi dạo quanh ngôi chùa để thông thoáng đầu óc. Trong lúc dạo quanh ngôi chùa thì Phong để ý đến một đoàn thăm quan đến chùa và họ đang được hướng dẫn viên dẫn và thăm quan hầm trú bom của chùa và cả dạy họ cách để nhận biết được dưới đất có hầm hay không bằng cách áp tai dưới đất và dùng tay gõ xuống đất, nếu gõ mà vàng lên ở dưới đất thì ở dưới đó có một không gian .

Lúc đó Phong đột nhiên nhớ lại thứ gì đó , đó là lúc mà Phong đạp tung cánh cửa nhà cũ của cô bé để đi tìm cô bé, trong lúc tìm thì Phong đã vô tình đánh rơi một cây búa, cây búa đã và xuống mặt sàn nhà , khi đã và chạm xuống mặt sàn, một tiếng inh ỏi vang lên và có cả một thứ âm thanh khác như kiểu vàng lên từ bên trong vậy , nhưng lúc đó Phong đã vội vã mà không để ý . Phong sau khi nhớ lại và đã lập tức đi đến ngôi nhà cũ của cô bé, phong đi đến nơi cây búa rơi, thật kì lạ là cây búa đã biến mất, phong đã áp tai xuống sàn và gõ, đúng là có tiếng vang thật, tiếng vang ở bên dưới khá to có vẻ như có một không gian rất rộng ở bên dưới. Phong đã lần mò và cậy từng lát sàn một, phong tiếp tục gõ và tiếng vang nó dẫn phong tới phòng ngủ của thằng bố, phong đã mày mò và kiểm tra kĩ từng lát gạch sàn một cùng với ngón tay đi theo các kẽ của sàn , sau một hồi lâu phong đã bắt đầu cảm thấy lạ ở các kẽ sàn, men theo các kẽ cảm thấy kì lạ Phong đã cảm nhận được một kẽ hở ở sàn nó thổi lên một luồng gió nhẹ. Phong đã lật giường lên và thấy có một ô vuông to đều có cả kẽ hở, phong dùng cái xà beng mình mang theo và bậy cả cái sàn gạch đó lên và đã để lộ ra một cái cửa hầm khá mới.

Phong đã gọi cho điện cho Quân.

Quân: " nghe phong"

Phong:" đến đây ngày, tao gửi định vị rồi đấy"

Quân:" hả "

Phong: " còn nhớ cô bé tao đã từng kể không, có chuyện rồi, NHANH "

Quân:" ok tao tới ngay "

  Phong ngay lập tức mở cửa hầm nhưng xui thấy nó đã bị khóa trong

Phong đã dùng xà beng để bạy cửa lẫn dùng chân để đạp , những cú đạp cực kỳ mạnh, sau một hồi cuối cùng cánh cửa đã vỡ đôi và phong đã mở được cánh cửa hầm, ở dưới có một cầu thang khi Phòng đi xuống đó là một không gian có vẻ rộng ngang phòng ngủ của thằng bố,  đã được bật đèn xẵn , và ở cuối căn phòng là một cánh cửa bằng sắt có tay cầm phải vặn, phong đã dùng sức và vặn, khá kít nhưng Phong vẫn cố gắng vặn, vặn mãi cuối cùng cũng mở ra được sau khi mở ra thì lại có một hành lang hẹp đủ một người đi dài tầm 8m đến 10m và ở cuối đó có một cánh cửa gỗ. Phong đã từ từ chậm rãi đi từ từ không phát ra bất cứ âm thanh nào và đã chạm tới được tay nắm cửa nhưng không vặn tay nắm cửa mà là đạp tung cánh cửa sau khi vào được căn phòng, đập vào mắt phong một cảnh tượng đầy sự súc vật.

Ba người đàn ông trong đó có cả thằng bố đang thay nhau xâm hại tình dục cô bé,khuân mặt cô bé trông thật vô hồn và kiệt sức trên cơ thể đầy vết xước và bầm tím ,một tên bất ngờ hét " Mày Là Thằng Đéo Nào" và lao đến phong . Lúc đó mắt phong trợn trừng lên nhìn về phía 3 tên súc vật kia và đá một cú thật mạnh vào mặt của tên đang lao đến , hắn ngã xuống và ôm mặt kêu la đau đớn, thằng bố và gã còn lại thấy thế liền lao đến, phong cũng lao đến và dùng đòn thiết đầu công vào gã kia và bắt được đòn đấm của thằng bố bằng bàn tay, phong đã bẻ gãy cổ tay hắn sau đó nằm chặt tay hắn và vật hắn ra sau kèm theo cả bẻ luôn khớp tay của gã khiến gã ngã vào người của hai tên kia , phong đã đóng cửa và không cho phép bất kì ai trong 3 tên súc vật ra khỏi căn phòng và tiếp tục tẩn bọn chúng  , hai tên kia vẫn trụ được và lao tới phong, và phong cũng chạy đến khi gần tới bọn chúng phong bất ngờ giang hai tay khiến bọn chúng quá đà và lao mặt vào cẳng tay của phong và phong nhanh tay khóa cổ luôn bọn chúng, phong siết chặt cổ của bọn chúng và đập thật mạnh vào tường khiến cho bọn chúng ôm đầu đau đớn sau đó Phong dùng đòn chặt karate vào cổ khiến cho hai bọn chúng cho hai bọn chúng ôm cổ vì không thở được và ngã xuống, thằng bố cũng đã đứng dậy và cầm một cây gậy và lao tới phong, có vẻ hắn chưa vững gậy đã bị phong cướp lấy và đập vào đầu của thằng bố và gạt chân hắn khiến hắn ngã xuống, phong vứt cây gậy đi và tóm cổ hắn và đấm liên tục vào mặt hắn, trong cơn điên phong đã đấm hắn liên tục kèm theo các cú thiết đầu công vào mặt hắn

Lúc này Quân đã phóng xe đến nơi và lần theo vào căn hầm và mở cửa căn phòng và thấy hai tên lúc nãy đã đứng lên và chuẩn bị đánh úp Phong , Quân ngày lập tức phóng tới, lúc đấy phong cũng đã biết hai tên kia chuẩn bị đánh úp mình, phong ngay lập tức quay lại định tấn công thì thấy Quân đã đá đá vào mặt của hai tên kia , phong đã để Quân làm nốt phần còn lại, còn Phong lại quay lại và đấm thằng bố tiếp cho đến khi thấy cô bé bắt đầu cử động cơ thể và rên lên những tiếng ư ư trong đau đớn, lúc đó Phong mới thoát khỏi cơn điên và tiến đến cô bé. Phong đưa cô bé vào lòng

Phong: " anh đây rồi Thu, nhóc sẽ ổn thôi, nhìn thấy anh chứ nhóc."

Cô bé rên rỉ nói trong đau đớn

Cô bé: ư...ư... ư anh ... Phong...hức

Cô bé đã khóc lên trong đau đớn về thể xác do những tên xúc vật đó gây ra

Cơ thể cô bé giờ đây gầy nhom những vết bầm tím trên cơ thể, và khủng khiếp nhất toàn bộ vùng kín của cô bé đang chảy rất nhiều máu , phong ngay lập tức cầm máu cho cô bé và ôm chặt cô bé vào lòng và ra khỏi căn hầm và lệnh cho Quân trói bọn chúng và mang lên , Quân đã gọi cho công an tới.

Trong lúc đợi công an tới thì có một tên đã dùng dao và cắt được dây chói và lao tới phong nhằm giết anh ta nhưng quân đã nhanh chân quay lại và đấm một cú thẳng mặt khiến hắn ngã xuống và Quân tặng thêm hắn một cú đá thật mạnh vào hạ bộ của hắn khiến hắn đau đớn và bất tỉnh nhân sự , sau khi công an lẫn cấp cứu, sau khi giải quyết vấn đề với công an , phong đã đưa cô bé vào xe cấp cứu, kể từ lúc đưa cô bé ra khỏi căn hầm, cô bé chưa hề bỏ nắm tay phong kể cả lúc nói chuyện với công an phong vẫn ôm cô bé.

Sau khi cô bé được đưa đến bệnh viện phong đi làm việc nốt với các công an, thì cô bé bắt đầu khóc mỗi lúc càng to không chịu để các bác sĩ khám kể cả cho Quân vào để dỗ dành cô bé thì cô bé vẫn không chịu mà còn khóc to hơn.

Sau khi phong trở lại thì cô bé mới ngừng khóc. Bộ phận sinh dục của cô bé chưa phát triển và bị tổn thương nặng nên sẽ cần một cuộc tiểu phẫu.

Phong đã nắm tay cô bé kể cả khi cô bé đã được đưa vào phòng phẫu thuật để cô bé không căng thẳng và lo âu cho đến khi cô bé đã được tiêm thuốc mê và thiếp đi thì Phong mới dám ra khỏi phòng phẫu thuật.

Cô bé được phẫu thuật xong nhưng có Một điều đáng buồn là vì cô bé đã bị chấn động tình thần mạnh nên giờ đây cô bé như một bé gái mới 4 đến 5 tuổi như một cách não bộ phòng thủ và bảo vệ chủ tránh xa khỏi khổ đau tâm lý lẫn thể xác, như thế cũng tốt, nó giúp cô bé quên đi những thứ ấy có vẻ như cô bé vẫn còn một số kí ức đọng lại về phòng thế nên cô bé mới sợ hãi mỗi khi phong đi xa như thể một đứa bé sẽ khóc khi không được ở cùng mẹ vậy.

  Trong  3 ngày Phong, Quân và các bác sĩ đã chăm sóc cho cô bé , đôi lúc cô bé sẽ bị kích động và khóc toáng lên mỗi khi không nhìn thấy phong, chỉ cần có phong là cô bé sẽ ổn thôi . Vào buổi tối cuối cùng trước khi phong phải ra chiến trường, lúc đó cô bé đang ngủ rất say phong đã nắm tay cô bé và nói

  Phong:" anh xin lỗi nhóc, đáng ra anh nên về sớm hơn, rồi nhóc sẽ ổn thôi, nhóc sẽ vượt qua chuyện này , nhóc sẽ lại lạc quan yêu đời và nhóc sẽ bước đi trên chính đôi chân của mình và chinh phục giấc mơ của nhóc. Thu...anh hứa nhất định sẽ trở lại và đưa nhóc đi khắp Hà Nội chơi không anh sẽ dẫn nhóc đi khắp nơi trên Việt Nam luôn .

Hãy vượt qua chuyện này nhé nhóc , hãy tiếp tục vươn lên . "

" Tạm biệt nhóc "

Phong đã rời khỏi bệnh viện và chuẩn bị cho ngày mai . Còn cô bé vẫn nằm đấy trên giường bệnh và ngủ nhưng nước mắt cô bé lại không ngừng chảy như thể đang nghe hết được những lời nói của Phong và biết được Anh ấy đã rời đi.

Cuộc Chiến sắp bắt đầu.